Tôi muốn biết cậu vội vã rời đi như thế vì phải làm chuyện quan trọng hơn à? Có phải cậu muốn đi đối phó với người còn mạnh mẽ hơn tôi không?” Lúc này Lý Phong đã đi tới cửa, anh hơi dừng chân, không thèm quay đầu nói một câu. “Về nhà ăn cơm, tối nay có đậu hũ Tây Thi”. Triệu Bắc Lâm ngơ ngác nhìn Lý Phong đi xa. Đậu hũ Tây Thi? Đó là tên của ai vậy? Hay là một nơi đặc biệt nào đó của Đông Hải? E rằng Triệu Bắc Lâm sẽ chẳng bao giờ được biết rằng đậu hũ Tây Thi chỉ là món ngon sở trường trên bàn cơm của Liễu Ngọc Phân mà thôi. Lúc Lý Phong đang ăn uống ngon lành ở nhà, trong một phòng bao đặt riêng của nhà hàng cao cấp nào đó ở tỉnh. Tô Phương Hoa đang ăn cơm với một ngôi sao cả người đều là đồ hiệu. Mỗi một hành động của Tô Phương Hoa đều lộ ra sức quyến rũ vô cùng đặc biệt của đàn ông. Mỗi hành động cử chỉ của anh ta đều khiến ngôi sao trước mắt phải si mê. Lúc này, có người gõ cửa. Thư ký đi vào từ bên ngoài. Hắn nhỏ giọng nói mấy câu bên tai Tô Phương Hoa. Tô Phương Hoa cười nhạt: “Ở đây không có người ngoài, cậu nói thẳng đi”. Thư ký lùi về sau mấy bước, đứng thẳng người nói với Tô Phương Hoa. “Triệu Bắc Lâm thất thế rồi”. “Ông ta tự mình dẫn tám đệ tử và mấy chục cao thủ đến Đông Hải”. “Cuối cùng tất cả đều bị đánh gãy tay chân ở đó, ném vào trong một chiếc xe chở heo đưa về tỉnh”. Nghe đến đó, Tô Phương Hoa không khỏi cười khẽ: “Xem ra Lưu Đức Luân này rất đáng gờm”. “Có thể xử lý Triệu Bắc Lâm một cách nhẹ nhàng như thế, chứng tỏ bên cạnh anh ta có người còn mạnh mẽ hơn cả Triệu Bắc Lâm nữa”. Chương 103: Vợ ơi ngủ thôi Thư ký nói: “Theo hiểu biết của chúng ta, rất có khả năng người này là người đã đánh Hắc Long và Trương Toàn Vũ đến mức tàn phế”. Tô Phương Hoa hỏi tiếp: “Bên phía nhà họ Hoàng có biết chuyện này không?” Thư ký lắc đầu: “Chúng ta đã chặn hết tất cả tin tức trước rồi”. “Bây giờ người nhà họ Hoàng còn đang tập trung đối phó với tập đoàn Lăng Tiêu, ngày mai bọn họ sẽ bắt đầu tổng tiến công”. “Kế hoạch của bọn họ là gì?”, Tô Phương Hoa tao nhã bưng ly rượu vang đỏ lên, cụng ly với ngôi sao nữ ở đối diện. “Bọn họ đã âm thầm mua lại rất nhiều công ty nhỏ có hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu”. “Đồng thời còn sử dụng con đường kinh doanh của mình để chặn một vài vụ hợp tác của tập đoàn Lăng Tiêu”. “Ngày mai chỉ cần ra sức cùng một lúc, mắt xích tài chính của tập đoàn Lăng Tiêu sẽ bị đứt trong nháy mắt”. “Chưa đến hai ba ngày, tập đoàn Lăng Tiêu sẽ phá sản”. “Chiêu này cũng là chiêu cũ của Hoàng Chấn, năm đó ông ta sử dụng cách này đấu với các tập đoàn ở nhiều địa phương nhỏ, rất có hiệu quả”. Tô Phương Hoa lắc lư ly thuỷ tinh: “Ngày mai tập đoàn Lăng Tiêu có bao nhiêu lỗ hổng tài chính?” “Tôi có tính sơ qua, chắc khoảng một tỷ hai”. Vừa nghe thấy số tiền lên đến một tỷ hai, trong mắt ngôi sao nữ ngồi đối diện Tô Phương Hoa vô thức hiện lên sự ngạc nhiên. Còn Tô Phương Hoa vẫn chậm rãi nói: “Một tỷ hai cũng không nhiều lắm”. “Quan hệ của tập đoàn Lăng Tiêu và liên minh ngân hàng Đông Hải cũng không tệ”. “Bọn họ có thể vay được khoản tiền này rất dễ dàng’. “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc Hoàng Chấn này còn có chiêu khác nữa”. “Cậu lập tức kêu bên tài vụ chuẩn bị hai tỷ, đến lúc đó chúng ta sẽ ra chiêu giúp người khi gặp nạn”. Trong đầu Tô Phương Hoa đã hiện lên hình ảnh mình xuất hiện một cách đầy khí phách khi cả nhà Hứa Mộc Tình bị đẩy đến bước đường cùng.