Thần Y Độc Phi

Chương 172: Đã mời đại phu chưa



Phượng Vũ Hành di chuyển đến chỗ đông người, chợt nghe thấy mọi người thảo luận: “Nghe nói vàng thật không sợ lửa, các ngươi nói xem trong tro bụi này có tìm được vàng hay không? Tốt xấu gì cũng là tòa vương phủ, chung quy không thể ngay cả vàng cũng không có.”

“Có vàng cũng không tới lượt chúng ta! Không biết sau khi đốt xong còn có một đội quan binh đi vào khám xét sao, có vàng thì cũng bị người ta lấy đi rồi!”

“Ai, đáng tiếc, một tòa vương phủ lớn như vậy, nói không có là không có.”

Phượng Vũ Hành dụi nhẹ mắt, trừng mắt nhìn một mảnh phế tích trước mặt... À, chính xác hơn là một đám tro bụi trên nền đất, hỏi Vong Xuyên: “Đây là Định An vương phủ?”

Vong Xuyên cũng cứng lưỡi, “Đúng... vậy...

Được rồi! Phượng Vũ Hành xoa trán, đúng thật là một cọng lông cũng không tha, ngay cả cánh cửa đá chạm khắc cũng đều bị đập hết.

“Rốt cuộc Huyền Thiên Minh và Định An vương phủ có thù lớn thế nào mà đốt thành như vậy. Trước kia đốt vườn nhà người ta còn có thể sửa chữa, bây giờ... Nếu muốn về ở, chỉ sợ phải gọi người đến xây lại?”

Vong Xuyên nói với nàng: “Điện hạ nhất định là muốn làm tiểu thư hết giận, ngày ấy chuyện phát sinh ở thọ yến Định An vương phi, điện hạ không thể không biết. Định An vương phủ bắt nạt tiểu thư như vậy, điện hạ nhịn được mới là lạ.”

Khóe miệng Phượng Vũ Hành co giật... Tính cách nóng nảy.

Đang xúc động, chợt nghe từ phía sau trên đường cái, có một đám trẻ ăn mày lanh lợi chạy tới, vừa chạy vừa hát nói: “Phượng thừa tướng, thật ngạc nhiên, tức phụ đổi đi đổi lại. Chính nữ ai cũng có thể làm, nay lại muốn bỏ Trầm Ngư!”

Tương vương phủ

'Tam hoàng tử Huyền Thiên Dạ nhìn từ cánh tay xuống chỗ ngồi Phượng Cẩn Nguyên, hơn nửa ngày đều không nói lời nào. Người này từ nhỏ đã có tướng mạo uy vũ khí phách, mặc dù lúc nào cũng không có biểu cảm gì, thoạt nhìn cũng như đang tức giận. Huống chi Huyền Thiên Dạ vốn không cười, quanh thân luôn bao phủ một bâu không khí âm trầm, làm cho người ta phát lạnh.

Phượng Cẩn Nguyên mới ngồi không lâu, đã cả thấy sau gáy có một lưồng gió lạnh thổi vù vù, giống như có ánh mắt nhìn chằm chằm phía sau hắn, quay đầu nhìn lại thì không thấy nửa bóng người.

Rốt cuộc, Huyền Thiên Dạ cũng nói chuyện, khác. hẳn so với Huyền Thiên Minh kia lộ vẻ bốc đồng không †ập trung, âm thanh của Huyền Thiên Dạ lạnh tựa hàn băng ngàn năm, từng chữ như mang theo băng nhọn... “Phượng tướng, bổn vương muốn mượn mệnh phượng của Trầm Ngư không sai, nhưng ngươi đã từng thấy qua nhà ai có phượng hoàng là thứ xuất chưa?” 

Phượng Cẩn Nguyên giấy nảy đứng lên, mồ hôi lạnh lộp bộp chảy xuống, “Tương vương điện hạ yên tâm, Trầm Ngư là chính nữ Phượng gia, điểm này vĩnh viễn không thay đổi.”

“Phải không?”Huyền Thiên Dạ trừng mắt nhìn Phượng Cẩn Nguyên, “Chắc Phượng tướng không bên chuyện ngoài đường, ngươi đi ra ngoài nghe ngóng một chút, ngay cả ăn mày xin cơm bên đường đều nói Phượng gia ngươi muốn thay đổi chính nữ, vì sao Phượng tướng lại có thể nói chắc như đỉnh đóng cột như thế?“Đầu Phượng Cẩn Nguyên tê dại, đồn đãi bên ngoài không phải hắn không biết, nhưng vừa muốn nghĩ biện pháp định ngăn lại, thì có người đã truyền vào Tương vương phủ rồi!

“Điện hạ, thần nhất định sẽ nhanh chóng dẹp bỏ lời đồn, có chết cũng phải bảo vệ vị trí chính nữ của Trầm Ngư” Rồi nghĩ thêm, rõ ràng nói: “Mẫu thân Trầm Ngư. đang ở trong chùa cầu phúc cho Phượng gia, cũng mới có mấy ngày, gần đây thần sẽ phái người đón nàng về.”

“Ừ” Lúc này Huyền Thiên Dạ mới thu hồi khí thế, “Chính nữ muốn danh chính ngôn thuận, mẫu thân của nàng có thể là chết, nhưng chung quy sẽ không có chuyện gì xảy ra trong chùa chứ?”

Phượng Cẩn Nguyên liên tục gật đầu, đồng thời tay đưa vào trong tay áo, đem ba trăm vạn ngân phiếu mà hôm qua Thẩm Vạn Lương đưa tới, đưa cho Huyền Thiên Dạ, “Thần biết Tương Vương điện hạ nay đang là lúc cần dùng tiền bạc, tâm tư này mong điện hạ nhận lấy. 

 Ánh mắt Huyền Thiên Dạ nhìn ngân phiếu được đưa lên, tâm tình cũng chuyển biến tốt, “Phượng tướng đang làm cái gì vậy?”

Phượng Cẩn Nguyên lại chuyển lên phía trước: “Thần đã là tùy tùng của điện hạ, nên vì điện hạ phân ưu, mogn điện hạ không ghét bỏ.”

Huyền Thiên Dạ không hề khách khí với hắn, tay nhận ngân phiếu đưa vào trong lòng, lại nói: “Lời nói của bổn vương, ngươi trở về nghĩ lại cho tốt, ngoài ra, bổn vương và ngươi đã cùng một phe, cũng không hoàn toàn bị ảnh hưởng bởi lời đồn đãi về đứa con gái mệnh phượng kia của ngươi. Phượng tướng là tả thừa tướng đương triều, ngày sau còn có rất nhiều chỗ cần dựa vào. đại nhân.”

“Điện hạ sao nói vậy, có thể vì điện hạ phân ưu là việc của thần.”

Từ Tương vương phủ về nhà, Phượng Cẩn Nguyên trực tiếp đến Thư Nhã viên. Hôm nay muốn thương lượng với lão thái thái một chuyện, lão thái thái nhanh chóng phân phó hạ nhân: “Đi đi, gọi thiếu gia tiểu thư và các di nương đến Thư Nhã viên, nói là ta có chuyện quan trọng muốn nói.”

Khi phái người tới Đồng Sinh hiên, hai người Phượng Vũ Hành và Vong Xuyên cũng vừa mới trở về, nhận được tin thì nhanh chóng thay y phục rồi chạy tới Thư Nhã viên. Nàng cân nhắc, lúc này lão thái thái gọi các chủ tử trong phủ, tám phần là có liên quan đến đồng dao trên đường hôm nay, chỉ là không biết Phượng gia sẽ làm gì. 

Chưa đến nửa canh giờ, người Phượng gia đã tê tụ tại Thư Nhã viên, chỉ thiếu mỗi Hàn thị.

Lão thái thái không vui hỏi Phấn Đại đang nâng cánh tay: “Hàn thị đâu?”

Bộ dáng Phấn Đại nhu thuận đáp: “Hai ngày nay thân thể Hàn di nương không được tốt, sáng nay không thể dậy được”

“Hả?” Phượng Cẩn Nguyên khó hiểu, “Buổi tối hôm qua ta còn đến thăm nàng, không phải vẫn tốt sao, sao bệnh không thể dậy được? Đã mời đại phu chưa?”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.