Thần Y Độc Phi: Bệnh Kiều Vương Gia Thỉnh Tự Trọng

Chương 82: Ngoại Lệ.



Nếu không phải vừa rồi là chính mình tận mắt nhìn thấy, Phong Ẩn tuyệt đối không thể tin được Vương gia mềm cứng đều ăn như vậy, cho dù là nam giả nữ trang đều có phong tư độc đáo riêng của mình.

Đương nhiên những lời này hắn không dám nói trước mặt Vương gia, biểu tình còn phải duy trì giống như không có gì xảy ra, thật là một chuyện phi thường khó khăn, hắn dùng sức véo véo vào lòng bàn tay, làm bản thân thoạt nhìn không có gì khác, “Vương gia, người có khỏe không?”

Cố Lan Tức lành lạnh nhìn Phong Ẩn một cái, “Muốn cười thì cười đi.”

Phong Ẩn không nghĩ tới hôm nay Vương gia dễ nói chuyện như vậy, hắn nghẹn lại ý cười, trong lòng hít sâu một hơi cũng coi như là hoàn toàn buông xuống, “Vương gia, người một đêm không về, thuộc hạ thực lo lắng, thiếu chút nữa phải phóng đi Vân phủ hỏi chuyện, nếu có lần sau vẫn nên để thuộc hạ đi cùng với người đi.”

Từ khi có ký ức Phong Ẩn đã đi theo bên người Cố Lan Tức, sớm tối ở sa trường gặp nạn nguy bao nhiêu lần hắn cũng chưa sợ qua, cố tình sau khi hồi kinh Vương gia làm gì cũng đều gạt hắn, chuyện này làm cho Phong Ẩn một mình đi ra ngoài làm nhiệm vụ vẫn còn lo lắng nghĩ mà sợ.

Vương gia võ công tuy cao, nhưng mà thân thể…

Bôn ba một đêm, trêи mặt Cố Lan Tức có chút xanh xao, hơi hơi ngẩng đầu lên làm cho xương cằm càng giống như một lưỡi đao sắc bén, hắn nhẹ nhàng than một tiếng, “Đừng lo lắng, ta tự có chừng mực.”

Phong Ẩn lo lắng cái gì hắn sao lại không biết, chính là chuyện này hắn không tự mình đi thăm dò đến tột cùng là như thế nào thì trong lòng vẫn luôn không bỏ xuống được.

“Thuộc hạ nghe nói Vân phủ đề phòng nghiêm ngặt, thị vệ trưởng Hạ Khởi là thân tín của Cửu Môn Đề Đốc Tống Hà, người này âm ngoan độc ác, Vương gia đã giao thủ cùng hắn sao?”

Miệng vết thương chỗ eo bụng lại hơi đau, Cố Lan Tức dùng tay nhẹ nhàng đè lên, Phong Ẩn lập tức liền phát hiện dị thường, “Vương gia, người bị thương?”

Cố Lan Tức một phen ngăn lại hắn duỗi tay lại đây, " Vết thương nhỏ, đã xử lý qua.”

“Nghe đồn võ công của Hạ Khởi vô cùng xảo quyệt, quả nhiên danh bất hư truyền! Hắn vậy mà có thể làm người bị thương!”

“Không riêng gì Hạ Khởi, còn có ám vệ tuần tra trong đội Kinh Triệu Phủ Doãn .”

Điểm này cũng khiến cho Phong Ẩn không lường trước được , Vân phủ thế nhưng còn tồn tại cao thủ như vậy , vậy chẳng phải là chứng minh suy nghĩ trước đây của Vương gia là đúng?

Quả nhiên lại nghe Cố Lan Tức nói với ngữ điệu nặng nề, “Vân phủ không chỉ có hộ vệ, còn có trạm gác ngầm, nếu làm người ngay thẳng, hà tất phải vây lại giống như cái thùng sắt ? Càng làm như vậy, thì càng cho thấy bọn họ thật sự chột dạ.”

Phong Ẩn cũng nghĩ như vậy , nếu là chính bọn họ thật sự không có vấn đề, làm gì đến nỗi khẩn trương như vậy , nghe nói ngay cả người của Kinh Triệu Phủ Doãn cũng đều bị kinh động, suốt đêm phái người tới điều tra lấy bằng chứng, thái độ người của Vân gia cũng phi thường phối hợp, nói cái gì vì an toàn của kinh đô và vùng lân cận, Vân phủ vui vẻ phái binh trong phủ đi hiệp trợ, toàn thành truy nã kẻ cắp.

Lại nói tiếp cũng thật là buồn cười, bọn họ xông vào, người trong phủ bộ dạng của bọn họ cũng chưa từng thấy rõ ràng, đã thả ra bên ngoài nói có tin tức của kẻ cắp , không biết đang làm cái quỷ gì.

“Vương gia, người tìm được thứ người cần chưa?”

Phong Ẩn đi theo Vương gia nhiều năm như vậy, xem như là người mà Vương gia tín nhiệm nhất, trước mắt mới thôi hắn còn không hiểu được toàn bộ bí mật của Vương gia, lần này Vương gia đêm thăm Vân phủ, đồ hắn muốn đối với hắn mà nói cực kỳ trân quý.

“Không có, nhưng mà cũng không mệt.”

Đột nhiên Cố Lan Tức không đầu không đuôi nói một câu như vậy, càng muốn mệnh chính là Phong Ẩn thế nhưng thấy Vương gia cười!

Cái này so mặt trời mọc từ đằng Tây còn làm cho hắn khϊế͙p͙ sợ hơn.

Phải biết rằng Vương gia ngoại trừ cái danh ’ chiến thần ‘ , còn có một cái khác danh khác gọi là ‘ băng sơn ’, đừng nói cười, cho dù hàng ngày Vương gia cho một cái thái độ hoà nhã, bộ hạ hay hộ vệ đều phải cao hứng mất mấy ngày.

“Không mệt… Là có ý tứ gì?” Phong Ẩn luôn luôn được xưng là phiên dịch của Vương gia, quen thuộc với cái phẩm hạnh kì quái của Vương gia, lúc này cũng không khỏi đắn đo không hiểu tâm tư của Vương gia.

“Trong khoảng thời gian ta đi ra ngoài, trong kinh có dị động gì không ?”

Thân ở địa vị cao tất nhiên phải biết người biết ta.

Phong Ẩn không riêng võ công cao cường, tìm hiểu tin tức cũng là một tay thành thạo trong nghề, nghe thấy Vương gia hỏi hắn lắc đầu, “Cũng không có chuyện gì.” Dừng một chút hắn như là nhớ tới chuyện gì buồn cười , “Đúng rồi, có một việc lạ Vương gia ngài không ngại chê cười thì nghe.”

Phong Ẩn từ lúc hiểu chuyện đã đi theo Cố Lan Tức, ở trước mặt hắn không có bí mật, có đôi khi đồn đại ở trêи phố hắn nghe thấy cũng sẽ nói với Cố Lan Tức, ngay từ đầu Cố Lan Tức còn mắt điếc tai ngơ, nhưng mà Phong Ẩn giống như vẫn luôn làm không biết mệt, dần dà, Cố Lan Tức cũng để mặc kệ hắn.

“Gần đây hai ngày trêи phố có đồn, nói Cửu vương gia định cưới cái sát tinh đích nữ Vân phủ kia làm vợ, nghe nói sổ con cũng đã trình lên đến gần chỗ bệ hạ rồi.”

Lúc hắn nói ra những lời này, Cố Lan Tức đang không chút để ý chà lau bội kiếm, lụa trắng lướt qua hiện ra ánh sáng lạnh lẽo, theo sự phản chiếu của ánh mặt trời , chiếu vào con ngươi đen như mực của Cố Lan Tức khiến đôi mắt hắn càng thêm trầm tĩnh vài phần.

Tay hắn ngừng lại, “Ngươi nói cái gì?”

Phong Ẩn giống như chưa giác giác, cho rằng Vương gia đối với mấy chuyện bát quái cảm thấy hứng thú, càng tăng thêm khí lực , “Đúng rồi Vương gia, ngày hôm qua người đi Vân phủ, không gặp phải cái người đích nữ sát tinh kia chứ? Nghe nói lây dính vào sẽ bị xui xẻo, nếu thật sự đụng phải nàng, nói không chừng người sẽ không về được.”

“Còn may người cơ trí, vậy mà nghĩ đến chuyện xuyên nữ trang tránh thoát điều tra, mưu trí vô song khiến thuộc hạ bội phục.”

Đem trường kiếm chà lau sạch sẽ để lại vào vỏ, giọng của Cố Lan Tức nhàn nhạt, “Nàng không phải sát tinh.”

Phong Ẩn cho rằng mình nghe lầm, “Cái gì?”

Ở trong ấn tượng của hắn, Vương gia hầu như không vì bất luận kẻ nào nói qua lời hay, không nghĩ tới lần đầu phá lệ vậy mà lại là vì một nữ nhân, hơn nữa thanh danh của nữ nhân này còn không thể nào tốt hơn.

“Ngày hôm qua nếu không phải nhờ nàng, ta có thể từ Vân phủ toàn thân mà trở về hay không còn khó mà nói.”

Phong Ẩn bị chấn kinh rồi, nói chuyện cũng lắp bắp, “Cho nên… Người hôm nay mặc thành như vậy trở về, cũng là chủ ý của nàng?”

Đón ánh mặt trời Phong Ẩn có chút thấy không rõ mặt của Vương gia , nhưng nếu hắn nhìn kỹ, nhất định có thể phát hiện trêи mặt Vương gia lúc này có chút mất tự nhiên.

Không có cái gì so với cái này khiến người khϊế͙p͙ sợ hơn, hắn còn muốn hỏi, Cố Lan Tức đã đi xa, “Trong cung mở yến tiệc ta cũng sẽ đi, đến lúc đó ngươi chuẩn bị một chút.”

Phong Ẩn cảm thấy chính mình sắp hít thở không thông.

Hắn rất muốn biết ngày hôm qua đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, ngắn ngủn không đến một ngày hành vi của Vương gia làm hắn mở rộng tầm mắt, không chỉ nói đỡ cho một nữ nhân , lại còn có chủ động nói muốn đi tham gia yến hội.

Đây chính là chuyện từ trước đến nay chưa từng có!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.