Thần Tử Hoang Cổ

Chương 430



Chương 430 

 

 Tiếng nói của nàng dịu dàng nhưng lại mang theo chút khàn khàn, thật giàu từ tính. 

 “Vì sao trong khoảng thời gian này cứ cảm thấy tâm thần không yên, có chuyện sắp sửa xảy ra sao?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện hơi hoảng hốt. 

 Nàng chậm rãi nâng tay ngọc lên, trên bàn tay nâng một túi thơm. 

 Nếu Quân Tiêu Dao có ở đây thì nhất định sẽ bất ngờ phát hiện, túi thơm trong tay Nữ Táng Hoàng quỷ diện giống với cái túi thơm hắn có được từ hạ giới y như đúc. 

 Mà cái túi thơm kia đến từ tế đàn anh linh, tín vật của một vị nữ tử quỷ diện. 

 “Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên, phần nhân quả thuộc về bổn hoàng tới rồi sao, nếu là như vậy thì khả năng duy nhất chỉ có thể là thiên kiêu Quân gia gần đây nhấc lên phong vân vô tận kia.” 

 Ánh mắt dưới mặt nạ của nữ Táng Hoàng quỷ diện thật sâu kín. 

 Tất nhiên nàng cũng biết được Quân Tiêu Dao gây nên phong ba ở thập vực Vạn Cổ Táng Thổ. 

 “Xem ra, bổn hoàng phải đích thân đi một chuyến.” Nữ Táng Hoàng quỷ diện nỉ non. 

 Toàn bộ cung điện hắc ám lâm vào yên lặng. 

 ... 

 Thời gian mấy ngày trôi qua. 

 Ngày tiến vào Táng Giới cũng đã đến. 

 Rất nhiều sinh linh Táng thổ đều sôi nổi khởi hành, chuẩn bị đi đến biên giới Táng Giới. 

 Mặc dù bọn họ không có tư cách tiến vào, nhưng có thể đi xem náo nhiệt cũng được. 

 Đám người Quân Tiêu Dao cũng xuất phát. 

 Có Lang Huyên an bài hành trình, Quân Tiêu Dao cũng không cần nhọc lòng cái gì, chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được. 

 Táng Giới chính là trung tâm của Táng thổ thập vực. 

 Ở nơi cực bắc của Thiên Minh vực, giáp giới với Táng Giới. 

 Khe hở kia cũng nằm ở nơi đây. 

 Đây là một mảnh tuyệt địa tràn ngập tử khí. 

 Mặt đất tỏa ra màu đỏ rực, không phải dạng hình thành từ thiên nhiên, càng như bị máu tươi nhiễm đỏ sau khi trải qua đại chiến. 

 Hài cốt của các loại sinh vật không biết tên trải rộng tứ phương. 

 Có thể nói, nếu sinh linh Táng thổ không có đủ can đảm và tự tin thì không dám tiến vào Táng Giới. 

 Mà hơn mười năm trước, sau khi Táng Giới phong bế, nơi đây càng ít vết chân người xuất hiện. 

 Nhưng hôm nay, mảnh địa vực vốn tĩnh mịch hoang vắng này trở nên vô cùng náo nhiệt. 

 Đông đảo thế lực Táng thổ cùng hội tụ đến đây. 

 Trên bầu trời, các loại cốt long, khô lâu điểu lôi kéo liễn xe mà đến. 

 Trên mặt đất cũng có rất nhiều sinh linh Táng thổ đi đến, giống như đàn kiến chi chít. 

 Bọn họ tới đây, không chỉ là vì xem náo nhiệt ở Táng Giới. 

 Có một nguyên nhân càng quan trọng, chính là vì trận chiến đấu giữa Quân Tiêu Dao và bá thể cổ đại của Minh Vương điện. 

 Trận chiến đấu này cực kỳ thu hút người nhìn. 

 Nói từ trình độ nào đó thì đây là trận chiến đấu giữa thiên kiêu mạnh nhất Hoang Thiên Tiên Vực và thiên kiêu mạnh nhất Vạn Cổ Táng Thổ thập vực. 

 Tất nhiên rất thu hút mọi người. 

 Ầm ầm ầm! 

 Phía chân trời có các loại động tĩnh truyền đến, đó là các tiểu vương tiến tới. 

 Các sinh linh Long Tường của Thi Hài Long Tộc, Mặc Lăng của Thôn Thiên Ma Mãng tộc, Cửu U Ngao, thiên kiêu của Huyết Sát tộc đều tới. 

 Khí tức của bọn họ mạnh hơn trước đó mấy phần. 

 Hiển nhiên trong khoảng thời gian ngắn ngủn này, bọn họ đều có được gia tăng nào đó. 

 Đặc biệt là Cửu U Ngao, trước đó nó vẫn chưa ra tay ở Thập Vương thịnh yến, cho nên người ta cũng không tra xét được thực lực thật sự của nó. 

 Ngoài ra, những thế lực mà thiên kiêu trong tộc bị Quân Tiêu Dao đánh chết, như Bát Tí Chu Ma tộc, Luyện Thi Tông cũng tới. 

 Mục đích của bọn họ tất nhiên là muốn toàn lực ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới. 

 Mà lúc này, mặt đất bỗng chấn động, một người khổng lồ đen nhánh vượt qua sơn lĩnh mà đến. 

 “Là Cự Ma Khôi của Minh Vương điện, rốt cuộc Minh Vương điện cũng tới!” 

 Khi nhìn thấy người khổng lồ đen nhánh kia, toàn trường đều vang lên tiếng kinh động xôn xao. 

 Minh Vương điện là một trong những thế lực mạnh nhất Vạn Cổ Táng Thổ, người dẫn đầu Thiên Minh Táng Hoàng cũng là cường giả tuyệt đỉnh của Táng thổ. 

 Mà giờ phút này, trên người Cự Ma Khôi có một đám người đang đứng. 

 Người cầm đầu đứng trên đỉnh đầu Cự Ma Khôi. 

 Đó là một nam tử dáng người to lớn, cơ bắp toàn thân màu đồng cổ, trên đó trải rộng vết rách, tóc đen xỏa tung, bay lên theo gió. 

 Khuôn mặt hắn ta thô cuồng, trong đôi mắt có cảnh tượng sao trời ngã xuống hiện hóa ra, cả người mang theo khí thế kiệt ngạo cuồng, bộc lộ mũi nhọn. 

 Nam tử tuổi trẻ dáng người to lớn này có khí tức cực kỳ kinh người, có một khí thế vô địch quét ngang tất cả. 

 Không phải Sở Thiên Bá thì có thể là ai? 

 “Rốt cuộc cũng tới, đứng đầu Thập Tiểu Vương, bá thể cổ đại, Sở Thiên Bá!” 

 Nhìn thấy Sở Thiên Bá đã đến, toàn thể sinh linh Táng thổ đều hưng phấn. 

 Nguyên nhân không ngoài gì khác, là bởi vì Sở Thiên Bá là thiên kiêu có khả năng đánh bại Quân Tiêu Dao, cứu vớt danh dự của Táng thổ nhất. 

 “Thánh thể của Quân gia ở đâu?” 

 Sở Thiên Bá đưa mắt nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt như lang như ưng, sắc nhọn bễ nghễ! 

 Nhìn thấy Sở Thiên Bá có khí thế duy ngã độc tôn như vậy, sinh linh Táng thổ ở đây càng kích động đến tâm thần run rẩy! 

 Bá thể cổ đại, vĩnh viễn tích thần! 

 Mà ngay vào lúc chúng sinh linh Táng thổ lâm vào cao trào, một giọng nói lãnh đạm mang theo nghiền ngẫm bỗng vang vọng: “Chỉ là một khối tàn phế thể mà thôi, vội vã tìm đường chết như vậy sao?” 

 Sau khi giọng nói đó truyền ra, nơi xa có lâu thuyền xa xỉ lao vút qua hư không mà đến. 

 Một bóng người như tiên nhân bạch y siêu nhiên đứng sừng sững trên khung trời. 

 Thánh thể, bá thể! 

 Kẻ địch số mệnh! 

 Rốt cuộc cũng chạm mặt! 


 Mà rất nhiều người tại đây, khi nghe thấy Sở Thiên Bá nói ra câu thánh thể Quân gia thì sắc mặt đều cứng lại. 

 “Ta... Ta không nghe lầm đó chứ, Sở Thiên Bá mở miệng gọi Quân gia thánh thể, vị Thần Tử Quân Gia kia lại là Hoang Cổ Thánh Thể trong truyền thuyết sao?” 

 “Không sai, hẳn là vậy, khó trách nhục thân của Thần Tử Quân Gia này cường hãn như thế, cả Thi Hài Long Tộc cũng không bằng, thì ra là Hoang Cổ Thánh Thể có nhục thân vô song.” 

 Hết chương 430.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.