Hắn vẫn mặc một bộ bạch y vô trần, y quan trắng hơn cả tuyết.
Chẳng những có khí chất trích tiên, còn mang đến cho người ta cảm giác muốn siêu thoát trần thế.
Tất nhiên là bởi vì Quân Tiêu Dao đã tạo ra con đường của mình.
Ngộ tính của hắn vốn yêu nghiệt, hơn nữa còn tạo ra con đường riêng.
Hiểu biết của Quân Tiêu Dao đối với đại đạo thiên địa đã khắc sâu hơn cả một ít lão quái vật.
Giờ phút này, ánh mắt của Quân Tiêu Dao lướt nhìn chung quanh, nhìn tảng lớn đầu người chi chít đó.
“Xem ra lực kêu gọi của ta cũng không kém.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng, trên mặt còn nở nụ cười nhạt.
Nhìn nụ cười kinh hồng kia của Quân Tiêu Dao, rất nhiều thiếu nữ Quân gia lập tức tê dại.
“Thần Tử đại nhân nhà ta soái quá đi!”
“Cái gì mà Thần Tử đại nhân nhà ngươi, là nhà ta!”
Một ít thiếu nữ Quân gia hoa si còn bắt đầu tranh chấp.
“Thật là, những nữ hài tử đó cũng quá không rụt rè, Tiêu Dao ca ca tuy soái, nhưng cũng không thể không có hình tượng như vậy.” Khương Lạc Ly nói.
Khương Thánh Y bên cạnh có chút câm nín, lấy ra một cái khăn tay rồi nói: “Lạc Ly, chùi nước miếng trên khóe miệng ngươi đi.”
“Ai...” Lúc này Khương Lạc Ly mới phát giác vừa rồi mình nhìn Quân Tiêu Dao lại bất giác chảy xuống nước miếng thèm thuồng.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên Thiên Đế Cung, ánh mắt nhìn về phía Thập Đại Tự Liệt.
Hắn cũng có chút kinh ngạc, không ngờ Thập Đại Tự Liệt của Quân gia cũng đã trình diện hết.
Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia, Quân Lăng Thương, là Trọng Đồng Giả.
Đệ Nhị Tự Liệt của Quân gia, Quân Vô Song, có được truyền thừa chí cường.
Đệ Tam Tự Liệt của Quân gia, Quân Mộc Lan, người mang huyết mạch chiến thần.
Đệ Tứ Tự Liệt của Quân gia, Quân Vô Trần, có được Vô Cấu chi Tâm, thiên tài đạo pháp.
Đệ Ngũ Tự Liệt của Quân gia, Quân Vạn Kiếp, thân mang Lôi Kiếp Chiến Thể, tu luyện độ kiếp thiên công.
Đệ Lục Tự Liệt của Quân gia, Quân Đạo Lâm, trời sinh trong đan điền có chứa cổ thánh binh, trận đồ bát quái, là thiên tài trận pháp.
Đệ Thất Tự Liệt của Quân gia, Quân Tuyết Hoàng, người mang Băng Linh Thể đặc thù.
Đệ Bát Tự Liệt của Quân gia, Quân Tích Ngọc, trời sinh mị cốt.
Đệ Cửu Tự Liệt của Quân gia, Quân Thiên Minh, thân mang Quang Diệu Vương Thể, có thể khống chế sức mạnh quang minh.
Đệ Thập Tự Liệt của Quân gia, Quân Trượng Kiếm, trời sinh kiếm tâm trong sáng, người mang Bất Diệt Kiếm Thể.
Có thể nói Thập Đại Tự Liệt này ai cũng là nhân trung anh kiệt.
Thế lực bình thường có được một vị đã là tam sinh hữu hạnh.
Mà Quân gia lại có chừng mười vị.
Đây còn chưa tính cả Linh Hào Tự Liệt Quân Tiêu Dao vào.
Cộng thêm Quân Tiêu Dao, thế hệ trẻ tuổi của Quân gia quá ghê gớm.
“Tất cả Thập Đại Tự Liệt đều trình diện, xem ra cũng là một loại suy tính đối với ta.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Lấy sự thông minh của Quân Tiêu Dao, tất nhiên hắn cũng biết.
Thập Đại Tự Liệt cùng đến là vì nguyên nhân gì.
Là vì suy xét rốt cục Quân Tiêu Dao có vài phần năng lực.
Thực lực của hắn đã được chứng minh thông qua chiến thắng Long Cát công chúa.
Nếu ở phương diện ngộ đạo cũng yêu nghiệt như thế.
Vậy gần như có thể hoàn toàn làm Thập Đại Tự Liệt cúi đầu xưng thần.
Đây cũng là ý của Quân Chiến Thiên, làm Quân Tiêu Dao tạo dựng nên uy tín tuyệt đối, kết thúc cục diện ba bên trận doanh của các Tự Liệt Quân gia.
Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cung.
Hắn ngồi trên cửu tiêu cao cao, đối mặt với vô số Quân gia đệ tử, không có nửa phần khẩn trương, vẻ mặt đạm nhiên mà nói: “Đa tạ chư vị nể mặt tiến đến nghe Quân mỗ giảng đạo.”
“Thực lực của Quân mỗ hữu hạn, chỉ có thể tận lực trình bày một ít lý lẽ nông cạn, mong các vị bao dung.”
Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, mọi người đều câm nín.
Nếu Quân Tiêu Dao cũng được xem là thực lực hữu hạn, vậy bọn họ tính là cái gì?
“A... Thú vị, ta cũng muốn xem rốt cục Thần Tử có lý giải thế nào với đạo.” Đệ tứ Tự Liệt, Quân Vô Trần mở miệng nói.
Hắn người mang Vô Cấu chi Tâm, là thiên tài đạo pháp.
Lý giải của hắn ta với đạo là đứng đầu trong Thập Đại Tự Liệt.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng không kéo dài mà trực tiếp bắt đầu giảng đạo.
Đây cũng là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao giảng đạo, nhưng hắn đều nói ra cảm ngộ của mình.
Dù sao đều là tộc nhân nhà mình, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không cất giấu.
Mà trong lúc Quân Tiêu Dao giảng đạo.
Chung quanh hắn bắt đầu có thần quang khuếch tán.
Trong thiên địa như vang lên đại đạo chi âm huyền diệu.
Đây bởi vì lý giải của Quân Tiêu Dao đối với đạo đã đạt tới cực hạn nào đó.
Bản thân hắn chính là dị số thiên địa, sáng lập ra đạo thuộc về mình, có thể nói là nhảy ra khỏi tam giới, không nằm trong ngũ hành.
Chỉ điểm này thôi đã không có bất cứ lão quái vật nào có thể so được với Quân Tiêu Dao.
Bởi vì những lão quái vật đó đều không sáng lập ra đạo thuộc về mình.
Theo thời gian chuyển dời, các loại thiên địa dị tượng đều hiện lên.
Thiên hoa loạn trụy, địa dũng kim liên, đại đạo hoa văn đan chéo trong hư không, còn có tiếng chuông đại đạo vang lên.
Tất cả đệ tử Quân gia ở đây cứ như ngây ngốc, choáng váng, đắm chìm trong đại đạo chi vận.
Thập Đại Tự Liệt cũng sửng sốt.
Chí lý Quân Tiêu Dao trình bày làm bọn họ đều có cảm giác rộng mở thông suốt.
Thậm chí là Quân Vô Trần có lý giải tối cao với đạo pháp trong đó, giờ phút này cũng như choáng váng.
Cả người hắn ta thất thần, ngây ngẩn cả ra.
Hắn ta tự cho là lý giải của mình dành cho đạo đã có thể so với một ít lão nhân.
Kết quả hiện tại, nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo, hắn ta mới như thật sự hiểu ra cái gì gọi là đại đạo.
Trước đó hắn ta quả thực như ếch ngồi đáy giếng!
Không chỉ Thập Đại Tự Liệt, mà ngay cả vài vị tộc lão, nhìn này dị tượng đầy trời, gương mặt già nua cũng dại ra.
“Lúc ngươi giảng đạo, có từng dẫn động nhiều dị tượng thiên địa như vậy chưa?” Một vài tộc lão ngơ ngác hỏi.