Thần Tử Hoang Cổ

Chương 157



Chương 157 

 

 Long Cung kim sắc lộng lẫy mà huy hoàng, tràn ngập long khí, cứ như Thiên cung làm lay động lòng người. 

 Ngay vào lúc Long Cung xuất hiện, một uy áp Long tộc vô cùng kh ủng bố cũng khuếch tán ra từ Long Cung. 

 Tiêu Trần lập tức bị ép cho cong đầu gối, quỳ thật mạnh xuống đất! 

 “Cái này...” Tiêu Trần trừng to đôi mắt, khiếp sợ đến cực điểm. 

 Tuy hắn ta không phải Long tộc, nhưng lại tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết, còn dung hợp máu chí tôn, cho nên cũng coi như một nửa Long tộc. 

 Nhưng giờ phút này, mặc dù đã dung hợp máu của chí tôn Long tộc, nhưng hắn vẫn bị uy áp này đè ép xuống đất. 

 Điều này có nghĩa là gì? 

 Huyết mạch của quái thai cổ đại kia có lai lịch kinh người, thậm chí mức độ tôn quý còn vượt qua cả chí tôn Long tộc! 

 Cho dù là Thanh Long Thượng Nhân thì nguyên thần cũng bị ảnh hưởng, nhộn nhạo giống như nước gợn. 

 Hơn nữa không chỉ thế, khi long uy kia khuếch tán ra, tất cả yêu thú, thái cổ di loại trong cơ thể có chứa máu Long tộc trên toàn bộ Hắc Mạc Châu đều quỳ rạp cúi đầu, run bần bật hướng về phía Long Cung. 

 “Cái này... Đây rốt cuộc là làm sao vậy?” Một ít tu sĩ kinh ngạc đến cực điểm. 

 Bọn họ tận mắt nhìn thấy một thái cổ di loại vô cùng hung hãn - Hắc Ma Giao Độc Giác cúi đầu về một hướng, nó đang không ngừng run rẩy, cứ như quỳ lạy quân vương. 

 “Trời đất sắp thay đổi...” Một lão giả lẩm bẩm, ánh mắt có vẻ thất thần. 

 Đã bao lâu rồi loại dị tượng này chưa xuất hiện. 

 Mà giờ phút này, ở trước Long Cung, Tiêu Trần quỳ trên mặt đất. 

 Hắn ta muốn đứng dậy cũng không đứng nổi, long uy kia quá kh ủng bố. 

 “Đáng chết, quái thai cổ đại này có thực sự lợi hại như vậy sao?” Sắc mặt Tiêu Trần thật khó coi. 

 Lúc này, trong Long Cung có một kim quang đại đạo kéo dài ra. 

 Có quang vũ mông lung rơi xuống, có hư ảnh chân long điềm lành hiện lên. 

 Từ trong đó, một bóng dáng phong tư tuyệt đại chậm rãi đạp không mà bước ra. 

 “Đây là khí tức thiên địa của kỷ nguyên này sao...” Tiếng nói của ả như nước suối trong trẻo nhưng lạnh lẽo, mang theo sự cao quý sinh ra đã có sẵn. 

 Tiêu Trần ngẩng đầu nhìn lên, hô hấp như tạm ngừng. 

 Đó là một vị nữ tử mặc tiên váy cung trang. 

 Chân ngọc lỏa lồ trắng hơn cả tuyết điểm trên hư không, không dính bụi trần. 

 Dáng người ả cực kỳ cao gầy, đôi chân thon dài tuyết trắng thấp thoáng trong làn váy mông lung. 

 Eo thon nho nhỏ chỉ dùng một tay có thể ôm trọn đang được chiếc đai ngọc buộc lại. 

 Bên trên có hai ngọn núi tuyết no đủ, ngạo nghễ đứng thẳng. 

 Cuối cùng là ngọc dung tuyệt thế kia, rất mơ hồ, cứ như bị khí cơ không rõ nào đó bao phủ, khiến người ta không nhìn rõ được. 

 Nhưng từ dáng người cũng nhìn ra được, nàng tuyệt đối là một mỹ nhân khuynh thế. 

 Chỉ là điểm đặc thù duy nhất của mỹ nhân này là hai long giác màu ngọc bạch thò ra từ mái tóc đen phất phới. 

 Trên Long giác còn mơ hồ có phù văn kim sắc lưu chuyển, có vẻ rất thần bí. 

 “Nàng là quái thai cổ đại của Tổ Long Sào sao?” Tiêu Trần hít thật sâu một hơi, nội tâm vô cùng chấn động. 

 Không hổ là quái thai cổ đại tự phong ấn từ vô số kỷ nguyên trước, khí thế này thật sự không phải thiên kiêu đương đại có thể sánh bằng. 

 Mà lúc này, chung quanh Long Cung kim sắc còn có bốn pho tượng bán long nhân ngoi lên từ sâu trong nền đất. 

 Từng luồng khí tức Thánh Cảnh tràn ngập ra. 

 “Đó là... khí tức Thánh Cảnh?” Nguyên thần Thanh Long Thượng Nhân cũng hiện lên, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. 

 Bốn pho tượng bán long nhân kia trực tiếp nứt nẻ, bốn luồng khí tức kh ủng bố dâng trào lên tận trời xanh! 

 Rõ ràng là bốn cường giả Long tộc đã thức tỉnh! 

 Hơn nữa bốn cường giả Long tộc này đều thuộc cảnh giới Thánh Chủ. 

 Thánh Chủ là cảnh giới cuối cùng của Thánh Cảnh, lên trên nữa chính là Chuẩn Chí Tôn. 

 “Thương Long tướng, tham kiến Long Cát công chúa!” 

 “Xích Long tướng, tham kiến Long Cát công chúa!” 

 “Hắc Long tướng, tham kiến Long Cát công chúa!” 

 “Bạch Long tướng, tham kiến Long Cát công chúa!” 

 Tứ đại Thánh Chủ cùng khụy một gối xuống, lên tiếng tham kiến quái thai cổ đại tên là Long Cát công chúa đang đứng trước Long Cung! 

 “Đứng lên đi, nếu bổn cung xuất thế thì chắc chắn sẽ trọng chấn Tổ Long Sào, đẩy ngang tất cả kè địch!” 

 Tuy Long Cát công chúa là một mỹ nhân khuynh thế. 

 Nhưng khí phách trong lời nói này lại như một nữ hoàng vạn cổ. 

 Tiêu Trần nhìn thấy cảnh tượng này thì ánh mắt cũng bắt đầu run rẩy. 

 Hắn ta cũng được coi như một thiên chi kiêu tử có được khí vận, thực lực không yếu. 

 Nhưng so với vị Long Cát công chúa trước mặt, hắn ta cảm thấy mình hèn mọn đến tận xương tủy. 

 Uy áp phát ra từ sâu trong huyết mạch kia khiến Tiêu Trần vẫn luôn quỳ trên mặt đất, căn bản không đứng lên được. 

 “Quá kh ủng bố, rốt cục huyết mạch của nàng mạnh tới mức nào, cả máu chí tôn của ta cũng không so bằng.” Tiêu Trần thầm nghĩ trong lòng, cảm thấy thật ức nghẹn. 

 Biểu hiện của hắn ta quá tệ, quả thực giống như nô bộc. 

 “Hừ, chính là người này muốn bàn điều kiện với công chúa điện hạ sao, thật là chán sống!” Thương Long tướng nhìn về phía Tiêu Trần, ánh mắt lạnh lẽo như băng. 

 Gã chỉ giơ tay một cái thì uy thế Thánh Chủ đã bùng nổ, muốn tung một tát chụp chết Tiêu Trần. 

 Tiêu Trần cắn chặt răng, sợ đến mức sắc mặt trắng bệch. 

 “Chậm đã.” Long Cát công chúa xua xua tay. 

 Lúc này Thương Long tướng mới ngừng lại. 

 “Bổn cung sẽ không lật lọng, nói không giữ lời giống như Nhân tộc, phàm nhân, nếu ngươi trợ giúp bổn cung giải phong ấn, tất nhiên bổn cung sẽ hoàn thành nguyện vọng của ngươi.” Long Cát công chúa lạnh nhạt nói. 

 Ánh mắt ả nhìn Tiêu Trần cứ như đang nhìn một con kiến bò trên mặt đất. 

 Nếu không vì Tiêu Trần giúp ả giải phong thì có lẽ ả cũng lười nói một lời với loại tiểu nhân vật như Tiêu Trần. 

 Tiêu Trần nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau lưng sớm đã bị mồ hôi lạnh tẩm ướt. 

 Trong mắt hắn ta toát ra một chút vui sướng như trả được thù. 

 Hắn ta thành công! 

 Lấy uy thế kh ủng bố của Long Cát công chúa này, có lẽ ả muốn diệt sát Quân Tiêu Dao thì cũng không phải mơ mộng hão huyền. 

 Mà lúc này, tàn hồn của Thanh Long Thượng Nhân cũng hiện ra, chắp tay và nói với Long Cát công chúa: “Tại hạ là Thanh Long Thượng Nhân, nguyện ý đi theo công chúa điện hạ.” 

 “Lão tổ người...” Tiêu Trần giật mình, sau đó gương mặt lộ ra vẻ suy sụp. 

 Hắn ta biết, Thanh Long Thượng Nhân đã thất vọng cực độ, muốn hoàn toàn từ bỏ mình. 

 Thanh Long Thượng Nhân đã từng là chuẩn chí tôn, nhưng giờ phút này, thái độ của lảo lại thực hèn mọn. 

 Lấy thân phận địa vị của Long Cát công chúa, tất nhiên sẽ là nhân vật số một của Tổ Long Sào trong tương lai. 

 Nói không chừng có thể giúp lão trọng tố thân thể, khôi phục đỉnh cao. 

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.