Thần Ma Thiên Tôn

Chương 76: Tiểu Long màu đỏ



Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng lại, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định, lạnh lùng nhìn con vượn đang đuổi tới. Trong cơ thể hắn đang sinh ra một luồng kiếm ý vô cùng khủng khiếp, phát ra một thứ khí thế vương giả.

Loài vượn này rất thông minh, cũng cảm nhận được khí thức nguy hiểm.

- Diệt Thế Ma Kiếm!

Ninh Tiểu Xuyên hô to bốn chữ, một đạo kiếm khí đỏ rực từ miệng bay ra nhằm thẳng hướng con vượn.

Hai tay vượn chắn trước ngực, ngưng tụ ra một tầng Huyền Khí làm lá chắn, nhưng nó làm sao chặn được Diệt Thế Ma Kiếm, lập tức bị kiếm khí xuyên thủng.

Phành…

Hai tay cọn vượn bị kiếm khí của Diệt Thế Ma Kiếm nghiền nát, chỉ còn hai cái xương trắng, máu tươi không ngừng tuôn trào, nó không ngừng rú lên thảm thiết.

- Diệt Thế Ma Kiếm!

Ninh Tiểu Xuyên lại thi triển kiếm ý của Ma Kiếm, một kiếm đâm xuyên đầu con vượn, sọ não vỡ tung.

Nhìn con vượn ngã ra đất Ninh Tiểu Xuyên mới thở phào.

- Kiếm ý của Diệt Thế Ma Kiếm mạnh như vậy, đủ giúp ta dùng tu vi Thần Thể tầng thứ hai chiến thắng Võ giả Thần Thể tầng thứ ba.

Ninh Tiểu Xuyên lấy từ trong cơ thể con vượn một viên hạ phẩm Huyền thạch to cỡ cái bát, cất vào túi Càn Khôn rồi bắt đầu hấp thụ huyết khí của nó.

Huyết khí của con vượn này còn cường đại hơn của Đằng Mộc Xà, giúp cho tu vi của Ninh Tiểu Xuyên tăng tiến vượt bậc, Huyền Khí trong Võ Đạo Tâm Cung trở nên cực kỳ đậm đặc, giống như biến thành biển Huyền Khí vậy.

Hắn lại thi triển Thiên Lôi Hồng Chung, gầm ra một tiếng sấm, sóng âm ngưng tụ thành một chiếc chuông khổng lồ, bề mặt nổi lên văn tự không ngừng xoay chuyển trong không trung.

Giống như một chiếc chuông khổng lồ thực sự đang hiện ra trước mất.

Ninh Tiểu Xuyên thậm chí có thể khống chế phương hướng tấn công của nó.

- Phá!

Chiếc chuông vỡ tan, bạo phát tiếng nổ kinh thiên động địa, khiến thi thể khô quắt của con vượn tứ phân ngũ liệt.

- Chỉ cần hấp thụ huyết khí của một con Huyền thú tam phẩm nữa là thần thông thứ hai của ta sẽ đạt tới đại thành.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Hắn tiến lại gần cái đầm lửa, quả nhiên nhìn thấy một quả trứng có đường kính khoảng một mét, vỏ trắng như ngọc, tỏa ra mùi hương dễ chịu.

Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được sự bất phàm của quả trứng Huyền thú này, tim khẽ chấn động, nhưng lại không lập tức đi lấy.

Ninh Tiểu Xuyên giữ chặt chiến đao nhất phẩm Huyền Khí, đưa về phía ngọn lửa.

Mũi đao lập tức đỏ rực rồi bắt đầu chảy ra.

Ninh Tiểu Xuyên vội thả đao ra, thấy xót vô cùng. Một thanh chiến đao nhất phẩm Huyền Khí thế là bị huỷ rồi. Đồng thời hắn cũng cảm thấy vài phần may mắn, cũng may hắn cẩn thận, nếu không, e rằng không phải thanh đao mà chính là hắn bị tan chảy rồi.

Nhiệt độ của ngọn lửa kim sắc kia thật sự quá khủng khiếp!

Phải làm sao mới lấy được trứng Huyền thú?

Vút!

Mắt Ninh Tiểu Xuyên hoa lên, nhìn thấy một đạo hồng quang bay vào trong đầm lửa, nhưng vì tốc độ quá nhanh nên hắn không nhìn rõ là cái gì.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía đầm lửa thì thấy một cảnh tượng cực kỳ chấn kinh.

Một con rồng!

Ninh Tiểu Xuyên chưa bao giờ thấy con rồng nào nhỏ như vậy, chỉ có một mét, thân to bằng chén rượu, toàn thân đỏ rực, vảy mảnh và dày, trên đỉnh đầu mọc hai cái sừng phát sáng.

Nó có bốn cái chân bé tẹo, thân giống rắn nhưng sau lưng lại mọc một đôi cánh.

Trong đầm lửa, nó đang bay quanh một quả trứng khổng lồ, sừng nó phát ra ánh sáng thần thánh. Mà ngọn lửa có thể làm tan chảy Huyền Khí lại không hề ảnh hưởng gì đến nó.

- Đây là rồng gì mà kỳ quái vậy? Hơn nữa lại còn nhỏ như thế?

Con rồng kia nếu không có cánh thì giống hệt như thần long trong thần thoại truyền thuyết.

Nhưng những con chiến long ở Ngọc Lam đế quốc đều có hình thái giống khủng long có cánh hơn.

Con rồng đấy tìm được quả trứng Huyền thú thì vô cùng phấn khích, dùng hai cái chân nhỏ của mình dốc sức lực ôm lấy quả trứng, loạng choạng bay ra khỏi đầm lửa.

Tiểu long nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên ở bên bờ thì giật mình, khựng lại ở đó, toàn thân run rẩy, quả trứng Huyền thú rơi xuống đất.

Ninh Tiểu Xuyên cũng giật nảy, sợ quả trứng bị vỡ liền lao tới.

Tiểu long cảnh giác với Ninh Tiểu Xuyên, chắn trước quả trứng, gừ gừ thành tiếng, nó đang cảnh cáo Ninh Tiểu Xuyên đừng có tranh quả trứng với nó nếu không nó sẽ nổi điên.

Nhưng tiếng gừ của nó thật sự quá nhỏ, đương nhiên không doạ được Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên cười, miệng phát ra âm thanh như lôi đình, quanh người cũng có tia điện lập lòe.

Tiểu long bị doạ, dùng hai móng vuốt ôm tai.

Khi tiếng của Ninh Tiểu Xuyên dứt, nó lại ôm lấy quả trứng khổng lồ, loạng choạng bay đi, tốc độ khá nhanh, giống như đang chạy trốn vậy.

Quả trứng này đến rồng cũng phải động tâm, có nghĩa là nó là của một con Huyền thú khá cường đại. Đây là chí bảo, quý giá hơn bất cứ thứ gì.

Ninh Tiểu Xuyên đuổi theo sát con rồng kia, nhưng không dùng Diệt Thế Ma Kiếm làm hại nó. Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy con rồng này chắc chắn có linh tính. Rất giống với thần long trong truyền thuyết ở quê hương hắn.

Con tiểu long bay lên tán cây, không ngừng vỗ cánh, tốc độ nhanh đến cực điểm, giống như một tia sáng vậy. Nếu không phải nó ôm quả trứng to gấp mười lần mình thì Ninh Tiểu Xuyên căn bản không đuổi kịp nó.

Nó thỉnh thoảng lại ngoảnh lại, nhưng lúc nào cũng thấy Ninh Tiểu Xuyên theo phía sau nên rất cuống quýt.

Cuối cùng nó mệt thở dốc, dừng lại đặt quả trứng xuống đất.

Con tiểu long bay lên tán cây, không ngừng vỗ cánh, tốc độ nhanh đến cực điểm, giống như một tia sáng vậy. Nếu không phải nó ôm quả trứng to gấp mười lần mình thì Ninh Tiểu Xuyên căn bản không đuổi kịp nó.

Nó thỉnh thoảng lại ngoảnh lại, nhưng lúc nào cũng thấy Ninh Tiểu Xuyên theo phía sau nên rất cuống quýt.

Cuối cùng nó mệt thở dốc, dừng lại đặt quả trứng xuống đất.

Ninh Tiểu Xuyên cũng mệt nhoài, nhưng cuối cùng cũng đuổi kịp nó, nói:

- Ngươi chạy không thoát đâu, giao quả trứng ra, ta sẽ thả ngươi đi.

Con tiểu long nghe hiểu lời của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng vẫn lắc đầu kiên quyết, lưng dựa vào quả trứng, hai chân trước không ngừng khua khoắng, hết chỉ vào quả trứng lại chỉ vào mình, cuối cùng hai mắt trợn lên, chân chạm đất, nhe hàm răng trắng ra gầm lên giận dữ muốn doạ Ninh Tiểu Xuyên.

Bốp!

Ninh Tiểu Xuyên một chưởng đánh bay con tiểu long.

- Tiểu quỷ, đợi bao giờ ngươi lớn rồi hãy doạ người! Giờ ngươi có một nhúm thế này, không phải là doạ người mà là làm trò.

Ninh Tiểu Xuyên không nhìn con tiểu long đang nằm trên đất nữa. Nó đúng là quá yếu ớt, là nỗi sỉ nhục của long tộc.

Đến trước quả trứng, Ninh Tiểu Xuyên khẽ chạm vào vỏ trứng, một luồng nhiệt hỏa nóng bỏng tỏa ra khiến bàn tay của hắn bị bỏng. Máu tươi từ bàn tay hắn chảy lên quả trứng.

Ninh Tiểu Xuyên cảm giác tay như muốn vỡ ra, không ngờ nhiệt độ của nó lại đáng sợ như vậy, vội thu tay về, vận Huyền Khí cầm máu.

Hắn không nhìn thấy máu chảy trên vỏ trứng đang thấm vào trong, giống như bị hút vào vậy.

Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận được có Huyền thú đang tiến gần về phía này, vội dùng Huyền Khí bọc quả trứng lại, rồi cất vào túi Càn Khôn, sau đó rời khỏi đây.

Con tiểu long đỏ rực kia bò dậy, tức giận kêu lên không ngừng, biến thành một đạo hồng quang đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên muốn giành lại quả trứng.

Dọc đường Ninh Tiểu Xuyên vẫn tìm tam phẩm Huyền thú có thể hạ thủ, nhưng không có cơ hội thích hợp. Hoặc là gần đó có hung thú khác, hoặc là tốc độ của chúng quá nhanh hắn không đuổi kịp.

Con tiểu long kia lén lút đuổi theo phía sau, lúc trốn trong bụi cây, lúc lại nấp sau thân cây lớn, không ngừng mài răng, ánh mắt lộ hung quang.

Ninh Tiểu Xuyên không biết tại sao nó lại lưu luyến quả trứng này đến thế, cũng lười để ý đến nó. Với Ninh Tiểu Xuyên, việc quan trọng bây giờ là đột phá cảnh giới.

Trong một sơn cốc khuất nẻo ở giữa hai ngọn núi cao, Ninh Tiểu Xuyên phát hiện có bóng dáng của Võ giả, hơn nữa số lượng cũng không ít. Gần như cứ cách nửa canh giờ là lại thấy Võ giả ra ra vào vào.

Trong Hoả Ma sơn mạch tập trung Võ giả quy mô lớn như vậy, thường chỉ có đại thế lực mới làm được, hơn nữa còn cần có cao thủ toạ trấn.

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, chính là Mộ Dung Vô Song.

Mộ Dung Vô Song chắp hai tay sau lưng đi lại trước cửa sơn cốc, miệng huýt một tiếng dài. Tu vi đã đạt tới Thần Thể tầng thứ nhất, có thể xem như thượng đẳng trong số những người tham gia sát hạch.

Phía sau hắn là hai Võ giả Huyền Khí cảnh.

Ninh Tiểu Xuyên thấy người quen thì không ẩn mình nữa, tiến lại gần sơn cốc.

Hai Võ giả Huyền Khí cảnh kia phát hiện ra Ninh Tiểu Xuyên trước. Một người ngưng tụ Huyền Khí Kiếm, chĩa mũi kiếm về phía Ninh Tiểu Xuyên:

- Kẻ nào? Đây là nơi nghỉ ngơi của tứ đại võ phủ, không muốn chết thì ra khỏi đây.

Bốp!

Mộ Dung Vô Song vung tay tát một phát, liền khiến Võ giả Huyền Khí tầng thứ chín kia lăn ra đất.

- Mắt nhìn quá kém, đến Xuyên ca cũng không nhận ra, ta thấy kẻ muốn chết là ngươi đấy nhỉ?

Võ giả kia tuy bị tát nhưng không hề có chút oán hận, vì tu vi của Mộ Dung Vô Song cao hơn hắn rất nhiều, muốn giết hắn thì cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Ninh Tiểu Xuyên có chút tò mò hỏi:

- Tứ đại võ phủ là sao? Sao các ngươi đều tụ tập tại sơn cốc này?

Mộ Dung Vô Song dẫn Ninh Tiểu Xuyên tới một động huyệt khác, nói.

- Hoả Ma sơn mạch thật sự quá nguy hiểm, nếu Võ giả đơn độc đi tìm Hắc Hoả Mộc Châu thì tỉ lệ tử vong sẽ rất cao. Vì thế các Võ giả tham gia sát hạch liên kết lại. Tứ đại võ phủ chính là một trong các liên minh đó. Tứ phủ liên minh bao gồm: Đại Long võ phủ, Càn Khôn võ phủ, Tử Sa võ phủ, Thiên Vấn võ phủ.

- Tứ đại võ phủ này đều là võ phủ xếp trong một trăm võ phủ lớn nhất Ngọc Lam đế quốc. Tất cả có hơn một trăm hai mươi Võ giả, lấy sơn cốc này làm căn cứ địa. Mọi người cùng tìm Hắc Hoả Mộc Châu, cùng chống lại Huyền thú, cũng xem như trợ giúp lần nhau. Vì tu vi của ta khá cao nên được họ kéo vào liên minh, hứa sau này sẽ chia cho ta một viên Hắc Hoả Mộc Châu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.