Thần Ma Thiên Tôn

Chương 408: Thái tử bất đắc dĩ



Ngân Trì phu nhân chính là Dưỡng Tâm Sư Trung cấp, tự nhiên có thể điều tra ra Tề Danh đã trúng phải một loại kỳ độc gì đó, trên khuôn mặt xinh đẹp nhất thời phủ kín một tầng sương lạnh, nói:

- Giao giải dược ra đây! Thái tử đương triều lại đi ám toán một tiểu hài tử mười mấy tuổi, chuyện này truyền đi sợ rằng không tốt đối với danh tiếng của Thái tử a?

Thái tử chính là kẻ thừa kế ngai vàng tương lai, bản thân lại là cường giả Địa Tôn Cảnh, một khi đắc tội hắn, nhất định sẽ dẫn tới đại họa cho Tề Thiên Hầu Phủ.

Đệ nhất cường giả Tề Thiên Hầu Phủ hiện tại chính là Ngân Trì phu nhân, cũng là một vị Võ Tôn duy nhất của Hầu Phủ, căn bản không chịu nổi Thái tử chèn ép, nhất định phải ẩn nhẫn.

Nếu như là trước đây, Ngân Trì phu nhân còn có thể dùng thân thể của chính mình để khống chế Thái tử. Thế nhưng hiện tại, nàng ngàn vạn lần không làm được, cho nên chỉ có thể khiêm tốn ẩn nhẫn, không muốn trêu chọc thị phi.

Chỉ cần Tề Danh lớn lên, tự nhiên có thể chống đỡ được Tề Thiên Hầu Phủ, nàng cũng sẽ không mệt mỏi như vậy nữa.

Thái tử cười lạnh một tiếng, nói:

- Tuy rằng bổn Thái tử không biết phu nhân nói giải dược là có ý gì! Thế nhưng, nếu phu nhân nguyện ý đơn độc cùng tại hạ trao đổi một ít chuyện quan trọng, tại hạ ngược lại có thể phái người đi mời Thái y đến điều tra thương thế của Tề Thiên Hầu!

Ngân Trì phu nhân mặc một thân quần áo màu nguyệt bạch, cặp mày thanh tú, đôi mắt sáng ngời, đôi môi đỏ mọng gợi cảm, có vẻ tương đối dụ người. Nhìn tới mức khiến cho huyết dịch trong cơ thể Thái tử sôi trào, trong lòng chỉ muốn đem vưu vật này đè dưỡi bụng, hảo hảo chà đạp một phen, xem nàng có chịu nghe lời hay không?

Ai cũng biết Thái tử đang đánh chủ ý gì, khiến cho rất nhiều người trong Hầu Phủ đều lòng đầy căm phẫn.

Thanh danh Ngân Trì phu nhân không tốt, người trong Hầu Phủ hầu như đều biết. Thế nhưng, trong một năm gần đây, Ngân Trì phu nhân đã làm rất nhiều việc thiện. Hầu như mỗi ngày đều ăn chay niệm Phật, còn tiêu trừ nô tịch cho các nô lệ trong Tề Thiên Hầu Phủ, chuộc thân cho các cô nương cùng khổ trong thanh lâu thu về làm thị nữ cận thân. Toàn bộ tài nguyên tu luyện cho các Võ giả trong phủ cũng đều tăng lên gấp đôi!

Rất nhiều người đều cảm thấy phu nhân đã hoàn toàn thay đổi so với trước đây, dần dần được nhiều người chấp nhận, thậm chí cam tâm nghe theo mệnh lệnh của nàng.

Thời điểm bình thường, những tướng lãnh trong Hầu Phủ mỗi khi nhìn thấy Ngân Trì phu nhân, cũng không mang theo ánh mắt khinh bỉ giống như trước đây nữa, cũng sẽ rất cung kính cúi đầu với nàng, thể hiện sự tôn kính phát ra từ nội tâm với nàng.

Cho nên, khi Thái tử muốn lợi dụng Tề Thiên Hầu để uy hiếp Ngân Trì phu nhân, từ hạ nhân cho đến Trưởng lão trong Tề Thiên Hầu Phủ đều trở nên phẫn nộ.

- Phu nhân suất binh xuất chinh trở về, đã rất mệt nhọc, nên nghỉ ngơi! Nếu như Thái tử Điện hạ muốn đàm luận, lão phu có thể đàm luận cùng ngươi!

Một vị thúc bá của Tề Danh bước ra, thái độ có vẻ rất cường ngạnh.

Trước đây, hắn là người căm ghét Ngân Trì phu nhân nhất, nghĩ rằng Ngân Trì phu nhân đã hại chết huynh trưởng của mình, làm bại hoại danh tiếng của Tề Thiên Hầu Phủ. Thế nhưng, trong một năm gần đây, sự thay đổi của Ngân Trì phu nhân lại làm cho hắn bội phục từ đáy lòng, thậm chí sinh ra tình cảm ái mộ với nàng. Chẳng qua là hắn cảm thấy Ngân Trì phu nhân thật sự rất mỹ lệ, tu vi cũng quá cao, chính mình trái lại không xứng với nàng.

- Tề Vấn Hiên, ngươi thì tính là cái thá gì? Ngươi có tư cách gì đàm luận cùng bổn Thái tử?

Thái tử phất tay một cái, nhất thời đánh ra một cái đại thủ ấn, đem Tề Vấn Hiên tu vi võ đạo đạt tới Thoát Tục tầng thứ chín đánh ngã trên mặt đất, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi.

Đối diện một vị Võ Tôn, các Võ giả khác cũng chỉ giống như chó lợn, giơ tay lên liền có thể trấn áp.

Thái tử chính là dùng tư thái cường thế trấn áp mọi người, sau đó, lại từng bước từng bước ép bức về phía Ngân Trì phu nhân. Hắn không tin là Ngân Trì phu nhân dám đắc tội với mình, cuối cùng tuyệt đối sẽ phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

Thế nhưng, thái độ của Ngân Trì phu nhân cũng rất cường ngạnh. Cho dù đắc tội với Thái tử, nàng cũng sẽ không đọa lạc giống như trước nữa, như vậy nhất định sẽ bị Ninh Tiểu Xuyên khinh thường.

Ngay khi song phương đang giương cung bạt kiếm, một gã thị vệ từ bên ngoài chạy vào, quỳ một chân xuống đất, nói:

- Bẩm báo phu nhân, Kiếm Các Hầu Phủ Ninh Tiểu Xuyên cầu kiến!

Đám tộc nhân cùng thị vệ Tề Thiên Hầu Phủ đều thầm than trong lòng. Ngày hôm nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vừa tới một gã Thái tử cường hoành không nói lý lẽ, hiện tại lại tới một kẻ càng không đắc tội nổi là Ninh Tiểu Xuyên!

Ninh Tiểu Xuyên vừa giết chết Nhạc Vũ Dương, một mình đấu với toàn bộ Vân Trung Hầu Phủ, chính là nhân vật danh tiếng cực thịnh trong Triều đình, chấn động thiên hạ, danh chấn tứ hải. Ở trong Hoàng thành thật sự không có mấy người dám trêu vào hắn. Ngay cả Thái tử nghe nói Ninh Tiểu Xuyên tới Tề Thiên Hầu Phủ cũng đều khẽ nhíu mày lại.

Thái tử ở tại Hoàng thành tuy rằng có thể vô pháp vô thiên, ngay cả Vương Hầu bình thường cũng có thể không để vào mắt. Thế nhưng gặp phải tên đại hung nhân Ninh Tiểu Xuyên này, vẫn khiến cho hắn cảm thấy vô cùng kiêng kỵ.

Cách đây không lâu, Mẫu hậu của hắn đã nhắc nhở hắn. Tại Hoàng thành, có năm người ngàn vạn lần không thể đắc tội, Ninh Tiểu Xuyên chính là một trong số đó.

Trong lòng Ngân Trì phu nhân ngược lại đại hỉ, trái tim liên tục đập mạnh, thật giống như một nàng thiếu nữ mới chớm tình đầu sắp sửa gặp được tình lang mà mình thầm mến vậy. Ngược lại chuyện của Thái tử cũng bị nàng quăng qua sau đầu, nói:

- Còn không mau đi mời Tiểu Hầu gia vào!

Dưới sự hướng dẫn của một nàng thị nữ, Ninh Tiểu Xuyên đi vào Tề Thiên Hầu Phủ, trên mặt lộ ra tiếu ý kinh ngạc, nói:

- Thái tử Điện hạ cũng ở đây à? Ngày hôm nay Tề Thiên Hầu Phủ thật đúng là náo nhiệt a!

Cặp mày Thái tử nhíu lại càng chặt, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên ngươi cũng có thể đến, vì sao bổn Thái tử không thể tới?

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Ta tới chính là muốn hỏi Tề Thiên Hầu, quân đội thảo nghịch của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta tại Nhất Nguyên Vực hiện tại đã bị điều đến địa phương nào rồi? Còn Thái tử Điện hạ đến nơi này là để làm gì?

- Bổn Thái tử… Chuyện của bổn Thái tử, ngươi quản được sao?

Ánh mắt Thái tử nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, trên người mang theo một trận hàn khí.

Ta chính là Thái tử đương triều, Đại đế tương lai, vì sao phải sợ hắn?

Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng rung ống tay áo, nhìn như là rất tùy tiện, thế nhưng hòn đá dưới chân Thái tử lại vỡ vụn ra, biến thành một đống đá vụn. Ngay cả đôi giày Thái tử đang mang cũng bị chấn nát thành bột mịn, lộ ra một cặp chân trần lõa lồ.

Trong lòng Thái tử vừa giận vừa sợ. Ninh Tiểu Xuyên thật sự quá ghê tởm, không ngờ dám khiến cho hắn mất mặt xấu hổ trước mặt mọi người, hoàn toàn không đem Thái tử đương triều để vào mắt. Nếu đổi lại là người khác dám xúc phạm hắn, khẳng định đã bị loạn côn đánh chết! Thế nhưng Thái tử biết tu vi võ đạo Ninh Tiểu Xuyên rất đáng sợ, cho nên cũng không dám cùng hắn dây dưa.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi!

Gương mặt Thái tử nhất thời trở nên dữ tợn.

Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên chỉ trong chớp mắt, đã lướt ngang đến trước mặt Thái tử, đặt một tay lên trên vai Thái tử, nói:

- Thái tử Điện hạ có muốn ở lại cùng ta thảo luận võ đạo một chút hay không?

Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên nhìn như rất tùy tiện khoát lên trên vai Thái tử, thế nhưng Thái tử lại cảm giác như có một ngọn núi lớn áp trên vai mình. Dùng tu vi võ đạo Địa Tôn Cảnh của hắn cũng không chịu nổi, hai chân đang không ngừng run lên, gần như muốn quỵ xuống.

Trên trán Thái tử không ngừng lăn xuống mồ hôi hột, cả người đều căng thẳng, rất sợ không thể chịu đựng nổi thì chính mình sẽ quỳ rạp trên mặt đất. Như vậy xem như mặt mũi thật sự sẽ bị mất sạch.

- Ninh Tiểu Xuyên… coi… coi như ngươi lợi hại! Bổn Thái tử… bổn Thái tử…

Hai hàm răng Thái tử cắn chặt, cũng đã sắp sửa không kiên trì nổi nữa.

Ninh Tiểu Xuyên thấy cũng đủ rồi, liền thu bàn tay về, nói:

- Thái tử Điện hạ, đại môn ở bên kia!

Thái tử không ngừng thở hổn hển, cả người đều bị mồ hôi đẫm ướt nhẹp, trong mắt mang theo thần sắc oán độc, đôi chân trần đạp trên mặt đất, mang theo hai gã hạ nhân xám xịt rời khỏi Tề Thiên Hầu Phủ.

Ninh Tiểu Xuyên ngay cả Nhạc Vũ Dương cũng dám giết, dĩ nhiên là sẽ không để Thái tử vào mắt.

- Đa tạ Tiểu Hầu gia xuất thủ giải vây cho Tề Thiên Hầu Phủ!

Ngân Trì phu nhân thản nhiên nói.

- Việc nhỏ mà thôi!

Ninh Tiểu Xuyên đi tới bên cạnh Tề Danh, đặt ngón tay lên trên cổ tay Tề Danh, khẽ nhíu mày lại, nói:

- Đỡ Tề Thiên Hầu vào trong phòng đi!

o0o

Ninh Tiểu Xuyên mất thời gian một canh giờ mới đem độc khí trong cơ thể Tề Danh luyện hóa hết, theo Ngân Trì phu nhân rời khỏi gian phòng, nói:

- Nếu không phải Thái tử có thiên tư tu luyện không tệ, may mắn đạt tới Địa Tôn Cảnh, bằng không hắn căn bản không có tư cách làm Thái tử! Không ngờ lại hạ độc với một đứa bé mười mấy tuổi! Làm việc thật không biết giới hạn, ngay cả muội muội của hắn, Công chúa Lan Phỉ, cũng không bằng! Người như vậy làm Đế Hoàng nhất định sẽ bị mọi người nhạo báng!

Chẳng biết tại sao, sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, tâm tình Ngân Trì phu nhân liền đặc biệt tốt hơn, thẹn thùng cười, nói:

- Không đề cập tới hắn nữa, nói chuyện của ngươi đi! Giết chết Nhạc Vũ Dương, tuy rằng khiến cho ngươi nổi danh khắp thiên hạ, thế nhưng cũng đẩy ngươi lên đầu sóng ngọn gió! Thánh Thượng tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi!

Hai người một đường đi dọc theo hành lang, đi tới một tòa phong đình u tĩnh.

Trên mái đình treo đầy đèn thắp màu sắc rực rỡ, bên trên vẽ đồ quyển sơn thủy, phía dưới còn treo một cái chuông gió do mấy chuỗi vỏ sò ngân sắc nối thành.

Gió mát thổi đến, chuông gió lung lay lắc lắc đánh ra thanh âm mỹ diệu thanh thúy dễ nghe.

- Thành thật mà nói, cho dù ta không giết Nhạc Vũ Dương, Thánh Thượng cũng nhất định sẽ diệt trừ ta! Nếu như ta không chết, hắn nhất định sẽ không an tâm!

Ninh Tiểu Xuyên ngồi bên cạnh bàn, trên bàn đã bày sẵn nước trà, trà trong bình vẫn còn nóng, không ngừng toát ra nhiệt khí màu trắng.

Ngân Trì phu nhân sâu kín nói:

- Trên thực tế, bằng vào tu vi võ đạo hiện tại của ngươi, trừ phi Thánh Thượng tự mình xuất thủ, trong Triều đình phỏng chừng đã không còn người nào có thể giết được ngươi. Thôi Thao, Long Tượng Hầu, Quý công công đều là chết trong tay của ngươi ư?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không phủ nhận, gật đầu, nói:

- Kỳ thật chúng ta đều là thân bất do kỷ! Có chút thời điểm, ngươi rõ ràng không muốn giết người, thế nhưng ngươi không giết hắn, ngươi nhất định phải chết. Lúc này ngươi cũng không thể không giết người! Phật nói, bỏ xuống đồ đao sẽ lập địa thành Phật. Thế nhưng, có đôi lúc, bỏ xuống đồ đao chỉ có thể ngã xuống đất thành quỷ. Mặc dù Phật có thể nói không sợ hãi, đại đạo đức, đại tha thứ… chẳng qua, đó là bởi vì Phật không có thân nhân, không có vợ con, không có thất tình lục dục, cũng không chết! Thế nhưng chúng ta lại có! Nếu như trong tay chúng ta không có đao, thì làm thế nào bảo hộ thân nhân của mình? Bảo hộ người yêu của mình? Bảo vệ chính mình?

Ngân Trì phu nhân si ngốc nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, cặp mắt đẹp chớp chớp, nhẹ nhàng mân mê cặp môi đỏ mọng khêu gợi, quyến rũ mê người nói:

- Tựa như vừa rồi ngươi dọa chạy Thái tử, cũng là vì bảo vệ ta sao?

Ninh Tiểu Xuyên đối với nhãn thần nhu tình như nước của nàng có chút ăn không tiêu, vội vàng cố ý né tránh, từ trong túi Càn Khôn lấy ra một cái bình ngọc thanh sắc, để lên bàn, nói:

- Trong này là sáu viên Nguyên Mệnh Đan, giao cho Danh nhi, có thể khiến tiền lực thiên phú của hắn đề thăng tới cảnh giới Ba ngàn năm khó gặp!

- Danh nhi còn không biết ngươi chính là sư tôn của hắn, ta sẽ tìm cơ hội nói cho hắn biết!

Ngân Trì phu nhân nhẹ nhàng mím môi một cái, thoáng do dự trong chốc lát, nhãn thần một lần nữa trở nên điềm đạm đáng yêu, lông mi khẽ chớp chớp, nói:

- Ngươi tới đơn thuần chỉ vì gặp Danh nhi thôi sao?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.