Thần Ma Thiên Tôn

Chương 342: Oanh động



Ngọc Ngưng Sanh xuất hiện ngoài đại môn Kiếm Các Hầu Phủ, tất nhiên dẫn tới oanh động cực lớn.

Đôi mắt Ninh Hinh Nhi đảo tròn, khi thì nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, khi thì nhìn chằm chằm Ngọc Ngưng Sanh, thấp giọng nói:

- Ca, đây là…

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đi phân phó hạ nhân quét dọn một gian phòng ưu nhã, Ngưng Sanh cô nương tạm thời sẽ ở Hầu Phủ một thời gian ngắn.

- Nếu như để lão Hầu gia biết được, e rằng… e rằng…

Ninh Hinh Nhi nháy mắt với Ninh Tiểu Xuyên một cái.

- Bên phía lão Hầu gia ta sẽ đi giải thích. Còn ở đây làm gì? Đi nhanh đi!

- Ồ? A…

Ninh Hinh Nhi lại quay đầu nhìn chằm chằm Ngọc Ngưng Sanh, hiển nhiên còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, chẳng qua trong lòng cũng thầm cảm thán, lá gan của ca ca thật là quá lớn rồi, không ngờ dám công khai đưa nữ tử thanh lâu về Hầu Phủ, nhất định sẽ bị lão Hầu gia mắng a.

Ninh Tiểu Xuyên dẫn Ngọc Ngưng Sanh và Tiểu Linh Nhi bước qua bậc thang, chuẩn bị tiến vào đại môn Hầu Phủ.

Tiểu Linh Nhi nắm tay Ngọc Ngưng Sanh, thanh âm bập bẹ vang lên:

- Mẹ, căn nhà này thật lớn a, về sau chúng ta sẽ ở đây ư?

Bên ngoài, đám Võ giả còn đang hiếu kỳ thân phận của Tiểu Linh Nhi, đều lập tức ngốc trệ. Đây chẳng lẽ là con tư sinh của Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh?

Đây tuyệt đối là tin tức có tính bạo tạc, đủ khiến cho toàn bộ Hoàng thành chấn động.

Rất nhiều Võ giả đều lặng lẽ rút đi, chuẩn bị đem chuyện phát sinh tại Kiếm Các Hầu Phủ, báo cáo cho chủ tử của mình.

Đại Kim Bằng Vương Phủ.

Ngự Thiến Thiến đang đọc hồ sơ, nghe thấy thuộc hạ báo tin, lập tức đặt hồ sơ trong tay xuống, vui vẻ nói:

- Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng trở về rồi sao? Chuẩn bị xe, đi Kiếm Các Hầu Phủ.

- Quận chúa…

Tên hạ nhân quỳ dưới đất muốn nói lại thôi, bộ dạng có chút ấp úng.

- Còn có chuyện khác sao?

Ngự Thiến Thiến tâm tình rất tốt, mỉm cười hỏi.

Tên hạ nhân kia liền vội vàng nói:

- Nghe nói… Nghe nói Ninh Tiểu Xuyên dẫn Ngọc Ngưng Sanh về Kiếm Các Hầu Phủ.

Nụ cười trên mặt Ngự Thiến Thiến lập tức tan thành mây khói, hàng lông mày nhướn lên, nói:

- Kiếm Các Hầu Phủ chính là Vương Hầu phủ đệ, Ninh Tiểu Xuyên là người thừa kế của Kiếm Các Hầu Phủ, lão Hầu gia cho phép hắn công khai mang nữ tử thanh lâu về Hầu Phủ?

Trong lòng của nàng có chút chua chua, cực kỳ tức giận, khẽ cắn môi, nắm tay siết chặt.

Tên hạ nhân kia cẩn thận nói:

- Nghe nói Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh có quan hệ không bình thường, hai người đã có cốt nhục, tất cả cùng về Kiếm Các Hầu Phủ. Hiện nay, trong Hoàng thành có rất nhiều người đều đang bàn luận… Nói rằng lần này Ninh Tiểu Xuyên trở về Kiếm Các Hầu Phủ, chính là muốn trực tiếp bức lão Hầu gia nhượng bộ, cho dù lão Hầu gia không đồng ý, cũng phải đồng ý.

Ngự Thiến Thiến đứng bật dậy khỏi ghế, mím môi nói:

- Không thể nào, Kiếm Các Hầu Phủ hiện nay là thời điểm loạn trong giặc ngoài, với tính cách trầm ổn của Ninh Tiểu Xuyên, không thể nào làm ra chuyện khác người như vậy được.

- Quận chúa điện hạ, vậy người có đi Kiếm Các Hầu Phủ nữa không?

Ngự Thiến Thiến lắc đầu, sau đó lại gật đầu, nói:

- Đi! Nghe nói đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành đẹp như thiên tiên hạ phàm, bình thường luôn ở trong nhà, muốn gặp nàng một lần còn khó hơn lên trời. Bây giờ nàng đến Kiếm Các Hầu Phủ ở, có cơ hội tốt như vậy, ta đương nhiên phải đi gặp một lần rồi.

- Vậy thuộc hạ sẽ đi an bài xa giá.

Tên hạ nhân nói.

- Đợi chút.

Ngự Thiến Thiến khẽ mấp máy môi, trong mắt lộ ra hào quang cơ trí, nói:

- Ta phải ngồi Bát Long Tượng liễn (*) của phụ vương đến Kiếm Các Hầu Phủ, chọn ra 800 thị vệ, 32 hạ nhân, 32 thị nữ. Sau khi nhân thủ sắp xếp xong thì đứng ngoài cửa chờ ta, ta phải trang điểm một chút.

(*) xa giá của hoàng gia.

- Quận chúa điện hạ, như vậy có long trọng quá không?

Tên hạ nhân thầm than, đây chính là quy cách xuất hành của Vương Hầu rồi, quận chúa điện hạ phô trương như vậy, chẳng lẽ chỉ là đến bái phỏng?

- Lần đầu tiên gặp mặt, cũng nên lưu lại một cái ấn tượng tốt trong lòng đối phương.

Ngự Thiến Thiến suy nghĩ một chút, sau đó mới nói như vậy.

Ninh Tiểu Xuyên trở lại Hoàng thành, quả thật dẫn tới chấn động không nhỏ, tin tức rơi vào tai tất cả các đại Vương Hầu phủ đệ, thậm chí ngay cả trong Hoàng cung cũng nhận được tin tức, quả thực so với một vị Vương Hầu trở lại Hoàng thành, còn tạo thành ảnh hưởng lớn hơn.

Thái Tử cung.

Thái Tử và Vân Trung Hầu đang ngồi đánh cờ, liền có một tướng quân mặc trọng giáp, vội vàng đi tới báo cáo sự tình của Kiếm Các Hầu Phủ.

Phành...

Thái Tử gạt bay quân cờ trên bàn ra ngoài, trên mặt lộ ra thần sắc âm lệ, nói:

- Đáng giận, bổn Thái Tử nạp nàng làm phi là nể mặt Kiếm Các Hầu Phủ rồi, không ngờ nàng lại không biết tốt xấu như vậy, dám đánh cả người hầu của ta, đánh chó còn phải ngó mặt chủ a.

Vị tướng quân kia lạnh lẽo nói:

- Ninh Hinh Nhi tất nhiên là không có lá gan đó, mấu chốt là sau lưng nàng có chỗ dựa, cho nên mới không để Thái Tử điện hạ vào mắt.

- Kiếm Các Hầu Phủ bây giờ đang đau đầu vì Ma Môn, làm sao có thời gian để ý đến loại chuyện nhỏ nhặt này?

Ánh mắt Thái Tử biến đổi, năm ngón tay siết chặt, trong đầu hồi tưởng lại mỹ mạo khuynh thành của Ninh Hinh Nhi, nếu như có thể đặt nàng ta lên giường thì đây là chuyện mỹ diệu cỡ nào?

- Không phải Kiếm Các Hầu, mà là Ninh Tiểu Xuyên.

Vị tướng quân kia nói.

Vân Trung Hầu khẽ nheo mắt lại, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên trở về Hoàng thành rồi ư?

- Thuộc hạ tận mắt nhìn thấy hắn trở về Kiếm Các Hầu Phủ.

Vị tướng quân kia đáp.

Vân Trung Hầu đã điều động Mộc Hồng Lai đi giết Ninh Tiểu Xuyên, vốn cho rằng với tu vi của Mộc Hồng Lai có thể khiến Ninh Tiểu Xuyên chết không có chỗ chộn, thế nhưng, không ngờ ngay cả Mộc Hồng Lai cũng không giết được hắn.

Thái Tử khinh thường nói:

- Không phải chỉ là một tên Ninh Tiểu Xuyên thôi sao? Chẳng lẽ Vân Trung Hầu đại danh đỉnh đỉnh lại quan tâm đến loại tiểu nhân vật này?

Trong mắt Thái Tử, mặc dù thiên phú của Ninh Tiểu Xuyên rất cao, thế nhưng dù sao cũng chỉ là một người trẻ tuổi, cũng không thể gây ra sóng gió gì.

Ánh mắt Vân Trung Hầu vô cùng thâm thúy, lắc đầu nói:

- Không đơn giản như vậy, Ninh Tiểu Xuyên là một nhân vật không thể khinh thường, đừng quên trên người hắn có Hoàng quyền lệnh, đủ để khiêu chiến với Thánh Thượng.

- Nực cười, Hoàng quyền lệnh cũng chỉ là một cái lệnh bài mà thôi, nếu như Học Cung Chi Chủ còn ở đây, có lẽ mọi người sẽ còn kiêng kỵ nó. Nhưng bây giờ, Học Cung Chi Chủ đã rời khỏi Đế quốc, cái lệnh bài đó có thể phát huy được bao nhiêu năng lượng chứ?

Trên mặt Thái Tử lộ vẻ châm biếm.

Trong mắt Vân Trung Hầu thoáng hiện một tia thần sắc khinh thường, cảm thấy Thái Tử quá vô tri, chẳng qua, hắn tất nhiên sẽ không nói lời này ra, mà chỉ cười nhạt.

Vị tướng quân kia lại nói:

- Còn một việc nữa, Ninh Tiểu Xuyên đã dẫn Ngọc Ngưng Sanh của Quan Ngọc Lâu về Kiếm Các Hầu Phủ rồi.

- Ồ?

Vân Trung Hầu và Thái Tử đều kinh ngạc.

- Ninh Tiểu Xuyên không phải là kẻ ngốc, tại sao còn làm chuyện ngu xuẩn hơn cả kẻ ngốc? Ha ha, Kiếm Các Hầu Phủ lúc này đã đến thời khắc sinh tử tồn vong rồi, không ngờ hắn lại có hứng thú đùa giỡn với một kỹ nữ đê tiện, hắn quả thực là tự tìm đường chết mà.

Thái Tử nói.

Ánh mắt của Vân Trung Hầu cũng trở nên ngưng trọng, nói:

- Khác thường, quá khác thường, đây không giống phong cách hành sự của Ninh Tiểu Xuyên, kẻ này không phải là loại người bất cần đời như vậy.

- Hầu gia, ngươi đang nói cái gì vậy?

Thái Tử nhìn về phía Vân Trung Hầu, chợt hỏi.

Vân Trung Hầu cười nói:

- Ta đang nghĩ là Ninh Tiểu Xuyên chơi với lửa sẽ có ngày chết cháy, chúng ta nên giúp hắn một tay. Ngọc Ngưng Sanh chính là tội thần, Thánh Thượng đã hạ chỉ, muốn nàng cả đời làm kỹ. Bây giờ không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại gióng trống khua chiêng mang nàng về Kiếm Các Hầu Phủ, hành vi này quả thật là không để Thánh Thượng vào mắt, cần phải có người công khai lên án hắn mới được a.

- Đúng vậy, bây giờ ta sẽ tiến cung cầu kiến phụ hoàng, chỉ cần trước tiên thu thập Ninh Tiểu Xuyên, như vậy Ninh Hinh Nhi còn không phải như cá nằm trên thớt sao? Ha ha…

Thái Tử lập tức đứng dậy, đi ra khỏi tiểu viện.

Vân Trung Hầu vẫn ngồi trước bàn cờ, khóe miệng nhếch lên nụ cười châm chọc, ánh mắt dần trở nên âm trầm.

Sau khi trở lại Kiếm Các Hầu Phủ, Ninh Tiểu Xuyên rõ ràng cảm nhận được bầu không khí trong Hầu Phủ rất nặng nề, tùy thời có thể thấy được quân sĩ tuần tra, có rất nhiều đệ tử Hầu Phủ lịch lãm ở bên ngoài đều bị điều động trở về, không có người nào lộ ra vẻ tương cười trên mặt.

- Khí thế của Ma Môn thật lớn, cũng không biết Kiếm Các Hầu Phủ có thể ngăn cản được không?

- Nghe nói ngay cả Ninh Khuyết Trưởng lão đời thứ hai cũng chết thảm trong tay cao thủ Ma Môn, trên người có 75 đạo vết đao, bị chém chết ngay tại chỗ.

- Nếu như Nhị gia có thể dẫn đại quân trở về thì nhất định có thể giải được khốn cảnh cho Hầu Phủ, chỉ tiếc là nước xa không cứu được lửa gần.

Ba thị nữ đang thấp giọng nghị luận, sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, lập tức câm miệng, quỳ gối hành lễ.

Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp đi tới thư phòng của lão Hầu gia, đứng bên ngoài thư phòng liền dừng bước, nói:

- Tôn nhi cầu kiến Hầu gia.

Đúng lúc này, thiên địa Huyền Khí trong thư phòng chấn động kịch liệt, một luồng Võ Nguyên khí đỏ thẫm phóng ra, mang theo thanh âm cự thú rít gào, ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn cực lớn, dài tới hơn 10 mét.

Grào...

Chưởng ấn ép thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên mặt không đổi sắc, vẫn thản nhiên đứng yên tại chỗ, áo bào trên người không gió mà bay, xung quanh thân thể ngưng tụ ra hơn mười đạo tia chớp màu tím, ngưng tụ đến hai tay.

Ầm...

Song chưởng Ninh Tiểu Xuyên đánh ra ngoài, ngón tay giống như mũi kiếm, xuyên qua một cái chưởng ấn cực lớn, chấn vỡ chưởng ấn.

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên liên tục thối lui ba trượng, lông tóc không hề tổn thương, điện mang trên hai tay chậm rãi tán đi.

Trong thư phòng vang lên một tiếng ồ kinh ngạc, sau đó đại môn thư phòng mở ra.

Chỉ thấy một đạo nguyên khí đỏ thẫm từ trong thư phòng lao ra, lão Hầu gia đứng ở đại môn, cẩn thận đánh giá Ninh Tiểu Xuyên một phen, sau đó bật cười ha hả, nói:

- Địa Tôn cảnh. Tốt, rất tốt, Kiếm Các Hầu Phủ ta cuối cùng cũng có người kế nghiệp rồi.

Cơ bá cũng từ trong phòng đi ra, trên mặt lộ ra nụ cười hòa ái, nói:

- Kiếm Các Hầu Phủ cuối cùng đã ra đời vị Võ Tôn thứ ba.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nghe nói Ma Môn sắp sửa tập kích Kiếm Các Hầu Phủ rồi?

Sắc mặt lão Hầu gia đột nhiên biến thành ngưng trọng, khẽ gật đầu, nói:

- Trừ phi là cao thủ Ma Môn đều tiến đến Hoàng thành, bằng không thì không có khả năng rung chuyển được nền móng của Kiếm Các Hầu Phủ. Kiếm Các Hầu Phủ đã truyền thừa ngàn năm, có sóng to gió lớn nào mà chưa từng gặp, không dễ dàng sụp đổ như vậy đâu. Vốn dĩ, Nhị bá của ngươi suất binh ở biên cương, một mình ta ở nhà chống đỡ sẽ có chút khó khăn, chẳng qua, bây giờ ngươi đã bước vào Địa Tôn cảnh, như vậy thì cũng có thể giúp được bọn ta không ít.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Hầu gia định ứng phó như thế nào?

- Địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng. Tạm thời chỉ có thể phòng bị, chỉ cần cao thủ Ma Môn dám đến, ta có thể khiến cho bọn hắn có đến mà không có về.

Lão Hầu gia nói.

Kiếm Các Hầu Phủ có thể sừng sững ngàn năm mà không ngã, nội tình của bản thân cũng rất hùng hậu, sóng to gió lớn nào cũng từng trải qua, vẫn có thể gắng gượng đến tận bây giờ.

Kiếm Các Hầu Phủ thoạt nhìn chỉ là một tòa phủ đệ, nhưng trên thực tế, tổ tiên của Kiếm Các Hầu Phủ đã kinh doanh ngàn năm, sớm đã biến nó thành một tòa thành lũy không thể công phá, trận pháp dày đặc, cơ quan chằng chịt, tuyệt đối không phải bình thường giống như biểu hiện bên ngoài.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.