Hồng Tinh số 1 máy móc tiếp tục từ chối, nói:- Trong trình tự được lập sẵn của tôi, chỉ có người có đủ quyền hạn mới được ra mệnh lệnh cho tôi. Tôi cũng chỉ phục vụ cho người có đủ quyền hạn. Anh không có đủ quyền hạn này. Mời anh bây giờ rời khỏi nơi này. Sắc mặt Nhạc Trọng trở nên thêm âm trầm:- Ngươi thật sự không hiệu lực cho ta ư? Hồng Tinh số 1 nói:- Đây là trình tự đã lập sẵn. Tôi thật sự không thể vi phạm trình tự trung tâm của tôi. Sắc mặt Nhạc Trọng trở nên lạnh như băng, nói:- Nếu đã như vậy thì đành hủy diệt ngươi vậy. Ta cắt đứt nguồn điện của ngươi, khởi động lại máy tính của ngươi. Với những thứ không thể để ta sử dụng như ngươi, thì ta không cần! Bộ máy tính siêu cấp làm vật dẫn cho người còn có tác dụng với ta, ta sẽ xóa đi trình tự của ngươi, chỉ để lại máy tính là được. Trí năng nhân tạo này mặc dù rất tốt, nhưng Nhạc Trọng hắn không thể sử dụng thì cũng chỉ là một đống phế phẩm mà thôi. Máy tính siêu cấp chịu tải Hồng Tinh số 1 cũng là kết tinh của khoa học kỹ thuật nước Hoa Hạ, cũng là bảo vật mà Nhạc Trọng khó đạt được. Hắn sẽ không để một trí năng nhân tạo không ổn định như Hồng Tinh số 1 chiếm cứ bên trong máy tính siêu cấp đâu. Trí năng nhân tạo mỗi một giây vận chuyển đều sản sinh ra một số lượng số liệu khổng lồ, không có một máy tính siêu cấp căn bản là không đủ để chịu tải một trí năng nhân tạo sơ cấp như vậy. Nhạc Trọng chỉ vào Hồng Tinh số 1, nói với Tống Bản đứng bên cạnh:- Tống Bản, nói cho tôi biết trung tâm của thứ này ở chỗ nào? Tôi muốn lấy trung tâm của nó, tiến hành thiết lập lại. Nghe lời nói của Nhạc Trọng, Hồng Tinh số 1 rốt cuộc xảy ra dao động cảm xúc, hình chiếu binh sĩ trẻ tuổi mà nó hóa thân kia lớn tiếng nói:- Không! Anh không thể làm như vậy! Tôi là kết tinh trí tuệ khoa học kỹ thuật của nước Hoa Hạ, tôi là ngưng kết tâm huyết của vô số nhà khoa học. Một khi anh tiêu diệt tôi, với khoa học kỹ thuật của anh hiện giờ, cho dù là hai mươi năm cũng không thể chế tạo được một trí năng nhân tạo như tôi nữa. Tiêu diệt tôi, anh chính người có tội với cả dân tộc Hoa Hạ!! Ánh mắt Nhạc Trọng nhìn Hồng Tinh số 1 đã hiện lên vẻ quyết tuyệt, nói:- Sợ hãi cái chết! Thật sự là một trí năng nhân tạo xuất sắc. Biết sợ hãi cái chết là một trong những đặc tính của sinh mệnh, để anh có thể đạt được tình cảm cảm xúc giống như một sinh mệnh thể bình thường. Đáng tiếc, điều này cho dù tốt đẹp cỡ nào, nhưng ta lại không thể sử dụng thì cũng chỉ là rác rưởi mà thôi. Ngươi lúc trước có thể là kết tinh khoa học kỹ thuật của nước Hoa Hạ, nhưng giờ ta lại không thể sử dụng ngươi, giá trị của ngươi thành ra cũng thấp hơn bộ máy tính siêu cấp mà ngươi kí gửi này. Tiêu diệt ngươi, tuy rằng thu hoạch ít đi, nhưng cũng không tệ đi bao nhiêu. Hồng Tinh số 1 do dự một chút, sau đó lựa chọn thỏa hiệp:- Được rồi! Xin đừng tiêu diệt tôi. Tôi có thể hiệu lực cho anh. Bất quá trước khi anh thu phục cả nước, tôi chỉ có thể mở ra một bộ phận quyền hạn mà thôi. Dù sao hoàn toàn nắm giữ tôi trong tay chỉ có những người chỉ đạo tối cao của quốc gia thôi. Đây là điều đã ghi sâu vào trong trung tâm trình tự của tôi rồi. Một khi vi phạm trung tâm này, toàn bộ trình tự của tôi sẽ hỏng hết. Nếu anh vẫn cảm thấy không hài lòng thì anh cứ thoải mái tiêu diệt tôi đi. Nhạc Trọng hỏi:- Mở ra một bộ phận quyền hạn, ngươi có thể làm gì cho ta chứ? So với chuyện hắn có thể nắm trong tay bao nhiêu quyền hạn, Nhạc Trọng càng thêm để ý là Hồng Tinh số 1 có thể đem lại bao nhiêu chỗ tốt cho hắn. Trong thời mạt thế này, ngay cả khi thế lực của bản thân đang không ngừng mở rộng thì cảm giác nguy hiểm gấp gáp vẫn như cũ dâng trào trong lòng ngực hắn. Nên biết một điều, từ sau khi đạt được thần điện tiến hóa của hệ thống Thần Ma, Nhạc Trọng vô cùng rõ ràng, đàn tang thi, thú biến dị nguy hiểm trải rộng khắp mọi nơi trên thế giới này chỉ là cửa ải thứ nhất mà thôi. Kế tiếp sẽ có thêm nhiều địa ngục khủng bố khác đang chờ đợi những con người như bọn họ đau khổ giãy dụa trong tay thần này. Hồng Tinh số 1 nói:- Tôi có thể giúp anh quản lý vệ tinh, thông qua vệ tinh giám thị hướng đi của quân đội các thế lực nước ngoại. Tôi còn có thể lợi dụng vệ tinh giúp thế lực của anh thực hiện vệ tinh định vị và vệ tinh trò chuyện. Hơn nữa lúc anh và đàn tang thi có quy mô lớn chiến đấu với nhau, tôi còn có thể đảm nhận làm ánh mắt của anh, điều tra giúp anh hướng đi của đàn tang thi. Nếu anh muốn thu phục thủ đôi, tôi sẽ cung cấp chính xác tất cả vị trí các phương tiện quân sự có thể nhìn thấy ở thủ đô.Trên mặt Nhạc Trọng lộ ra một nụ cười khẽ, nói:- Tốt! Thành giao. Nếu có thể, Nhạc Trọng cũng không muốn phá hủy Hồng Tinh số 1, kết tinh tâm huyết của vô số nhà khoa học của nước Hoa Hạ trước khi mạt thế đến. Hồng Tinh số 1 đã giúp hắn rất nhiều rồi. Đặc biệt là khi Hồng Tinh số 1 đồng ý cung cấp bản đồ phân bố các phương tiện quân sư ở thủ đô cho hắn và những thứ khác nữa. Có tờ bản đồ phân bố các phương tiện quân sư quanh vùng thủ đô, Nhạc Trọng còn thể từ quanh thủ đô đạt được tiếp tế một số lượng lớn súng ống đạn dược. Điều này có thể giảm bớt gánh nặng nhu cầu súng đạn của Nhạc Trọng. Số lượng tang thi thật sự rất nhiều, cơ hồ là đạt đến mức giết mãi không hết. Chiến sĩ dưới trướng Nhạc Trọng chỉ là con người, tuy rằng mỗi một người bọn họ có thể một mình chống lại một trăm, nhưng bọn họ vẫn cần dùng võ khí mới có thể làm được. Đối phó với đàn tang thi nhỏ thì còn có thể áp dụng phương thức vật lộn để tiêu diệt. Nhưng khi đối phó với biển tang thi quy mô lớn thì súng ống đạn dược là thứ tuyệt đối không thể thiếu. Trên thực tế, những thứ quan trọng mà Hồng Tinh số 1 nắm giữ trong tay nhiều hơn như thế rất nhiều. Nhưng nó tuy là trí năng nhân tạo, vẫn bị người lập trình dựa theo mệnh lệnh của lãnh đạo, tạo cho nó đủ loại hạn chế, nó cũng chỉ có một số quyền hạn nhất định mà thôi. Sau khi Nhạc Trọng và Hồng Tinh số 1 đạt được hiệp nghị, thì để Bạch Cốt canh giữ cửa ra vào phòng Hồng Tinh số 1, rồi mới rời khỏi chỗ này. Ở gần kho hàng nơi bị bóng tối hắc ám bao phủ xung quanh, Liễu Nguyệt Mi yên lặng trốn trong một tòa nhà. Cô cũng có được năng lực nhìn rõ mọi vật trong bóng tối. Loại năng lực này có được sau khi cô thức tỉnh kỹ năng thao túng tang thi, nó cũng đồng dạng thức tỉnh theo. Liễu Nguyệt Mi nhìn ngã tư đường bên ngoài, lông mày nhíu chặt lại. Cô vô cùng rõ ràng sự mạnh mẽ và đáng sợ của đám người Ngụy Nhàn. Ngụy Nhàn đã hoàn toàn chi phối được căn cứ, trong căn cứ kia có ít nhất là một trăm chiến sĩ, trong đó còn tồn tại tiến hóa giả như Ngụy Nhàn nữa. Cô vô cùng lo lắng Nhạc Trọng sẽ chết trong căn cứ đó.