Nhạc Trọng đi vào trong huyết thống thần điện nghe được tin tức kia, cầm máu của biến dị thú nhỏ lên trên tinh thể hình thoi.Một giọt máu của biến dị thú vừa nhỏ lên tinh thể hình thoi hấp thu thật nhanh, trong thức hải Nhạc Trọng truyền ra thanh âm thanh thúy.- Hiện tại ngài có thể cường hóa những huyết thống sau đây: Hỏa điểu huyết thống, hải điện sứa huyết thống, đại hải xà huyết thống…muốn cường hóa hỏa điểu huyết thống cần tiêu hao một trăm vạn sinh tồn tệ, cường hóa hải điện sứa huyết thống tiêu hao tám mươi vạn sinh tồn tệ…Nhạc Trọng cẩn thận xem xét phát hiện muốn cường hóa huyết thống biến dị thú tứ giai hao phí sinh tồn tệ nhiều nhất, mà những biến dị thú cấp thấp hao phí sinh tồn tệ ít nhất. Thấp nhất chính là huyết thống sa trùng biến dị, chỉ cần hai trăm sinh tồn tệ.Xem xét một ít biến dị thú huyết thống, Nhạc Trọng xoay người rời khỏi huyết thống thần điện, muốn cường hóa huyết thống không biết sẽ mang đến hiệu quả như thế nào, hắn cũng không muốn lựa chọn nhanh như vậy. Hơn nữa cho dù cường hóa huyết thống, hắn cũng hi vọng lấy tới máu của biến dị thú ngũ giai mới tiếp tục tiến hành cường hóa.Rời khỏi huyết thống thần điện, hắn đi tới cửa hàng bán vật tư sinh tồn mua vật tư.Bên trong cửa hàng có bán gạo, dầu mỡ gia vị, đạn dược. Nhưng hắn lại không mua những vật này mà mua dây chuyền sản xuất viên đạn, dây chuyền sản xuất đạn pháo, dây chuyền sản xuất dụng cụ quang học vân vân.Hiện tại việc sản xuất vũ khí đạn dược của quân đội hắn chủ yếu là dựa vào dây chuyền sản xuất trước cuối thời, nhưng chỉ như vậy xa xa không đủ.Lần này sở dĩ tấn công Trữ Tây thị thành công đó là bởi vì hắn tập kết thật nhiều vật tư quân sự, vô số đạn pháo tiến hành oanh kích dày đặc mới đem hai trăm vạn tang thi trong Trữ Tây thị đánh tan, tiêu diệt hơn trăm vạn tang thi.Nhưng sau trận đánh hôm nay số lượng dự trữ đạn pháo ở bên Quảng Tây bị tiêu hao vượt qua hai phần ba, làm cho hắn không thể tiếp tục phát động thêm một lần tấn công trăm vạn thi đàn.Hơn nữa so sánh với kỹ năng thư giá cả cao ngất, giá cả những dây chuyền sản xuất khoa học kỹ thuật hàm lượng không cao này cũng không quá đắt. Một dây chuyền sản xuất viên đạn chỉ cần mười vạn sinh tồn tệ, một dây chuyền sản xuất đạn pháo L22mm chỉ cần năm mươi vạn sinh tồn tệ.Nhạc Trọng một hơi tiêu xài sạch sẽ một ngàn ba trăm vạn sinh tồn tệ còn lại trong cửa hàng bán vật tư sinh tồn. Mua xuống thật nhiều dây chuyền sản xuất viên đạn, đạn pháo, dụng cụ quang học, linh kiện lắp ráp máy chuyển hóa năng lượng vân vân.Đồ vật mua xuống chỉ là những tấm bảng mỏng, chỉ cần người cầm động niệm là có thể đem những tấm bảng kia biến thành một mảnh dây chuyền sản xuất đặt ở vị trí chỉ định. Sau khi hắn mua thật nhiều vật tư, năng lực chế tạo vũ khí đạn dược của quân đội hắn tăng lên gấp đôi trong thời gian ngắn.Sau khi nắm giữ hết thảy tiến hóa thần điện trong tay, hắn liền phái quân đội hùng hậu canh giữ tòa thần điện này, đồng thời an bài thật nhiều cường hóa giả tiến vào thần điện tiến hành chuyển chức trở thành binh lính, nhà khoa học, bác sĩ, mục sư, thợ rèn, ma pháp sư…Thật nhiều cường hóa giả tiến hành chuyển chức xong sức chiến đấu của thế lực Nhạc Trọng tăng thêm một bước.Đặc biệt những chiến sĩ quân đội, Nhạc Trọng an bài Nhã Tử mỗi ngày mang theo Hải Lan dẫn dụ thật nhiều hải thú biến dị đi vào Phòng Trữ cảng, cho chiến sĩ quân đội giết chết cường hóa thăng cấp, sau đó chuyển chức trở thành chức nghiệp binh lính.Đồng thời những nhà khoa học Nhật Bản sau khi gia nhập đoàn thể nghiên cứu của Nhạc Trọng, lại chuyển chức trở thành nhà khoa học, phối hợp cùng nghiên cứu viên người Hoa chế tạo kích quang thương đan binh, máy chuyển hóa năng lượng đều nhanh chóng được phát triển.Tiên Vu Minh được phong làm hạm trưởng đệ nhất hạm đội hải quân, lái chiến hạm cùng nhiều thuyền hàng được cải tạo tuần tiễu gần bờ, tìm tòi vật tư, cứu vớt người sống sót.Sau khi an bài thỏa đáng hết thảy, Nhạc Trọng mới ngồi lên lôi đình chiến cơ bay về Lũng Hải thị.- Kính lễ!Lúc Nhạc Trọng bước xuống phi cơ, bên dưới là một loạt chiến sĩ mặc quân trang thẳng tắp nhanh chóng hành lễ theo nghi thức quân đội.Cao tầng Lũng Hải thị Trì Dương, Đại Cẩu Tử, Trần Diễm, Quách Vũ, Từ Chính Cương đều đón chào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lưu lại một mảnh cơ nghiệp tại Quảng Tây, bởi vì Quảng Tây có được trăm vạn nhân khẩu nên tốc độ phát triển vượt qua bên Hồ Nam này, nhưng Hồ Nam cũng là nơi lập nghiệp của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đi tới trước người Trì Dương, vỗ vai hắn nói:- Vất vả cậu!Nhạc Trọng mất tích bên Hồ Nam, không biết có bao nhiêu thế lực từng bị hắn áp chế rục rịch. Nếu không phải có Trì Dương trấn thủ, chỉ sợ khi hắn quay trở lại cơ nghiệp của hắn đã bị những người khác nuốt chửng.Trì Dương nhìn Nhạc Trọng trên mặt mỉm cười:- Đó là tôi nên làm!Cảnh vệ viên đứng bên cạnh Trì Dương thấy hắn mỉm cười, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Trong mắt bọn họ Trì Dương luôn nghiêm túc ít nói, bọn họ chưa thấy hắn cười qua bao giờ.Nhạc Trọng cười nói:- Tôi gặp được Hồ Nghị, tiểu tử đó hoạt bát nhảy loạn vô cùng. Hiện tại đã trở thành sư trưởng đệ nhất sư Quảng Tây rồi!Hồ Nghị dẫn dắt đệ nhất sư tiêu diệt xong tang thi trong Trữ Tây thị lập được công lớn, Nhạc Trọng liền đề bạt hắn làm sư trưởng đệ nhất sư.Có câu nói danh tướng đều trưởng thành từ trong chiến đấu, Hồ Nghị trải qua vô số cuộc chiến hiện tại đã trưởng thành, đủ thống soái đệ nhất sư.Trì Dương nói:- Cha mẹ tôi thế nào?Nhạc Trọng nghe vậy liền trầm mặc, một hồi lâu mới chậm rãi nói:- Tôi không tìm được hai bác!Trì Dương nghe vậy thân thể thoáng run rẩy lên, trong mắt hiện vẻ bi thương, trầm mặc. Hắn vốn cũng không phải người thích nói chuyện, vô luận trong lòng bi thương thế nào hắn cũng một mình thừa nhận.Thấy một màn như vậy, Lộ Văn đang muốn nhào vào trong lòng Nhạc Trọng cũng không dám lỗ mãng, chỉ đi tới bên cạnh nắm tay hắn.- Đây là văn kiện báo cáo tình trạng phát triển của chúng ta trong khoảng thời gian vừa qua!Khi quay về tới biệt thự xa cách đã lâu, Quách Vũ trong bộ quân trang căng đầy cầm một phần báo cáo đưa cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mở báo cáo ra nhìn lại.Trong khoảng thời gian Nhạc Trọng rời đi, Trì Dương suất lĩnh căn cứ thong thả mà kiên định khuếch trương khắp chung quanh, tiêu diệt tang thi, cứu vớt người sống sót, tiêu diệt căn cứ có nhân khẩu hơn hai vạn người, đem toàn bộ người còn sống thu nhận tới. Đối mặt với quân đội của Nhạc Trọng được trang bị bộ binh cơ giới hóa cùng trải qua huấn luyện nghiêm khắc, những khu tị nạn bình thường căn bản không cách nào ngăn cản được sự tiến công của bọn họ.Trải qua phát triển, căn cứ bên Hồ Nam cũng có được bốn mươi hai vạn người sống sót, trật tự mới bắt đầu xây dựng lại, cảnh tượng một mảnh vui sướng hướng vinh.Nhạc Trọng xem xong phần báo cáo, khép lại văn kiện nhìn Quách Vũ ôn nhu nói:- Vất vả cho em!Nghe được lời nói ôn nhu của Nhạc Trọng, hốc mắt Quách Vũ hơi đỏ lên, trong lòng tràn ngập ấm áp, tiếp theo mũi chợt đau xót, nước mắt lã chã chảy xuống.