Hùng Chính cũng không có hỏi quá nhiều, lớn tiếng đáp.
- Vâng! Nhạc lão đại! !
Nhạc Trọng lập tức phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, đi tới bên người của Trác Nhã Đồng và trầm giọng nói:
- Năm phút đồng hồ! ! Giúp tôi ngăn cản năm phút đồng hồ, toàn bộ nhờ cô!
Lúc này ở bên Nhạc Trọng cũng chỉ còn lại Trác Nhã Đồng là cao thủ trụ cột vững vàng, nếu như không có người tiến hóa mạnh như Trác Nhã Đồng đứng ở mũi nhọn, một doanh mà Nhạc Trọng vừa xây dựng đã bị đám heo biến dị giết chết và tổn thương thảm rọng, thậm chí trực tiếp sụp đổ.
Trác Nhã Đồng cầm lấy Đường đao, đứng lên, nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói:
- Anh yên tâm! Tôi ở chỗ này chờ anh về!
Lúc này thân thể Trác Nhã Đồng đầy máu heo tanh tưởi, nhưng mà nàng ở trong mắt của Nhạc Trọng lại đẹp kinh người.
- Chờ tôi trở về!
Nhạc Trọng cúi đầu hôn lên gương mặt xinh đẹp của Trác Nhã Đồng một cái, hắn như tia chớp lao vào trong đàn heo.
Nhạc Trọng xuyên qua ngoài trần, không ngừng từ trong trữ vật giới chỉ lấy bình xăng ra, sau đó nhen nhóm lửa ném vào từ các nơi hẻo lánh.
Nhạc Trọng không ngừng ném bình xăng vào các đồ vật dễ cháy, hơn phân nửa hàng rào không bao lâu lâm vào hỏa hoạn.
Lúc này những con heo biến dị nhảy vào trong bị lửa đốt trúng người, vô số âm thanh heo biến dị kêu lớn ở khắp nơi, không ngừng bỏ chạy tán loạn, sau đó bị lửa thôn phệ hoàn toàn.
Heo biến dị chạy loạn trong trấn, chúng điên cuồng bỏ chạy ra ngoài trấn, có con tiếp tục công kích điên cuồng về phía của Trác Nhã Đồng bên này, hỏa diễm như biển không ngừng thiêu đốt đàn heo.
Nhạc Trọng đốt hết vật dễ cháy xong thì không có đi tìm kiếm heo vương biến dị, hắn nhanh chóng đi tới hướng của Trác Nhã Đồng bên này.
Của trấn hỏa hoạn ngập trời, đại bộ phận heo biến dị bị chết cháy, hoặc là tháo chạy khắp bốn phía của trấn, hơn hai trăm con heo biến dị hoảng loạn xông thẳng vào phía Trác Nhã Đồng.
Sáu cây súng máy hạng nặng không ngừng khạc lửa, đem rất nhiều heo biến dị xé thành phấn vụn, nhưng mà vẫn có không ít heo biến dị vượt qua Trác Nhã Đồng cùng súng máy hạng nặng, chúng chạy thẳng vào đám chiến sĩ đội thứ nhất.
Trác Nhã Đồng một đao chém giết một con heo thì đám heo biến dị xông qua bị đám chiến sĩ đội thứ nhất chém giết. Vì chia sẻ áp lực cho Trác Nhã Đồng thì rất nhiều người cầm đao dưa hấu, Đại Khảm Đao, trường mâu tự chế, gậy sắt các loại không ngừng chém giết đàn heo.
Trác Nhã Đồng chiến đấu tại tuyến đầu và tử chiến không lùi, ủng hộ sĩ khí thật lớn cho bọn họ. Bọn họ không muốn bị người khác noi là mình còn kém hơn phụ nữ, lúc này cũng có dũng khí sôi trào. Nhưng mà bởi vì sử dụng vũ khí kém cho nên phải trả cái giá lớn, không ít người không có chém giết được heo biến dị thì ngược lại bị đám heo biến dị đụng té trên mặt đất, cắn đứt yết hầu. Nhưng mà con heo biến dị như vậy nhanh chóng bị mọi người phanh thây.
Trên thực tế so vơi đôi mặt tang thi thì đám chiến sĩ này đối mặt với heo biến dị có dũng khí hơn nhiều, bởi vì một khi bị tang thi trảo tổn thương thì sẽ biến thành tang thi, nhưng mà heo biến dị làm bị thương sẽ sống sót.
Trong lúc chiến đấu thì sáu cây súng máy hạng nặng cũng đã tịt ngòi rồi, ngay cả những cây súng trường đang bắn ở gần đó cũng tịt ngòi. Trong Thanh Phong Trại đạn dược vốn khẩn trương, căn bản không đủ chèo chống đại chiến một trận, đánh đến bây giờ cũng không còn đạn dược.
Mất đi hỏa lực áp chế, số heo biến dị còn sót lại không ngừng phát động công kích vào Trác Nhã Đồng bên này thật hung mãnh. Làm cho cả đội ngũ như lâm vào sụp đổ.
Trác Nhã Đồng vung đao liên tục chém giết hai đầu heo biến dị, nàng bởi vì mỏi mệt cho nên nhất thời không cẩn thận bị một đầu heo biến dị đụng bay, bay đi năm sáu mét và phun ra một ngụm máu tươi.
Hai con heo biến dị hung mãnh lao thẳng về phía trươc, mở cái miệng lơn đầy máu cắn vào yết hầu của Trác Nhã Đồng.
- Mình phải chết sao?
Trác Nhã Đồng nhìn qua hai con heo biến dị xông thẳng về phía mình, trong mắt hiện ra đắng chát. Nếu hai con heo này lúc nàng toàn thịnh thì có thể dễ dàng chém giết, nhưng mà bây giờ thể lực hao tổn hết và lại bị thương, đạn dược áp chế không còn.
Trong mắt Trác Nhã Đồng hiện ra một tia tiếc nuối.
- Đáng tiếc, trước khi chết không cach nào gặp anh ấy và Thải Vi.
Hai con heo biến dị xông tới, mở hàm răng thép sắc bén ra, hướng vào yết hầu của Trác Nhã Đồng mà cắn một cái thì Trác Nhã Đồng thậm chí có thể nghe được hương vị tanh hôi trong miệng của con heo biến dị.
Mắt thấy Trác Nhã Đồng sắp hương tiêu ngọc vẫn, hai cái gai xương bắn ra ngoài, trực tiếp xuyên thủng đầu của hai con heo biến dị, làm chúng dính trên mặt đất. - Nhạc lão đại!
- Doanh trưởng! ! Doanh trưởng trở về!
"..."
Vốn bởi vì Trác Nhã Đồng bị đánh bay thì mọi người liền sụp đổ, nhưng vào lúc này thì Nhạc Trọng xuất hiện thì bộc phát âm thanh hoan hoan kinh thiên động địa, sĩ khí của bọn họ gia tăng thật lớn.
Nhạc Trọng ở giữa không trung, rống lớn nói.
- Chủ lực heo biến dị đã trốn! Những con heo biến dị này là cuối cùng, chỉ cần chúng ta giết chúng thì trận chiến này chúng ta sẽ thắng lợi.
Nghe được tin tức tốt như vậy thì các chiến sĩ khác hưng phấn hét lên. Bọn họ bộc phát ra dũng khí khó có được, điên cuồng cùng xông lên chém giết đám heo biến dị này.
- Thật có lỗi, tôi đến chậm!
Nhạc Trọng giải trừ Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, lại cho bạch cốt xông ra đại khai sát giới, bản thân của hắn sau khi chém giết vài con heo biến dị thì đi tới trước mặt của Trác Nhã Đồng, ôm thân thể đầy máu tươi của nàng vào ngực, hơn nữa còn đem bột cỏ cứu mạng cho vào miệng của Trác Nhã Đồng.
Trác Nhã Đồng thoải mái nằm trong ngực của Nhạc Trọng. Ôn nhu nhìn qua hắn và cười nói:
- Muốn nói xin lỗi thì phải là tôi. Thật có lỗi, không thể kiên trì tới lúc anh quay về!
Trác Nhã Đồng lúc này trên gương mặt tuyệt sắc nhiễm một tầng máu đen, nhưng mà trong mắt của Nhạc Trọng thì nàng vô cùng xinh đẹp và thánh khiết.
Nhạc Trọng có chút không chịu được nên ôm lấy Trác Nhã Đồng đặt lên cán cứu thương.
- Cô nên nghỉ ngơi ở nơi này thật tốt! Tôi đi giải quyết chúng!
Chiến đấu lúc này còn chưa kết thúc, với tư cách chiến lực mạnh nhất nên Nhạc Trọng phải quay về chiến trường.
Trác Nhã Đồng mặc dù có chút không bỏ, nhưng vẫn như cũ dùng nụ cười ôn nhu tiễn Nhạc Trọng.
- Ân! Anh cẩn thận!
Nhạc Trọng nhìn Trác Nhã Đồng và dứt khoát xông vào đám heo biến dị.
Đám heo biến dị còn sống sót tổng cộng còn trên trăm con, Nhạc Trọng cùng bạch cốt là hai cao thủ gia nhập chiến đoàn, liền đem những con heo biến dị tiêu diệt. Thời điểm đàn heo biến dị chỉ còn lại ba mươi con thì những con heo biến dị lập tức bỏ chạy thục mạng. Lại bị Nhạc Trọng dẫn người đuổi theo tiêu diệt toàn bộ bọn chúng.
Trong khu biệt thự, hơn ngàn người sống sót tập trung ở nơi này, khắp nơi đều chật ních người, đồng thời các loại vật phẩm nặng nề chồng chất lên nhau ngăn cản đám heo biến dị.