Lạc Thanh Thanh chậm rãi nói:- Lũ lụt đúng là hay, nhưng trong Thanh Hà có vô số biến dị thú cường đại, mà tạo băng thì cũng khó khăn vô cùng, hơn nữa muốn đưa nước của Thanh Hà thủy qua đây thì phải làm một công trình lớn, đây mới là chỗ không dễ đó.Hải Thiên đưng nên ôm hi vọng quá lớn, kế hoạch của Nhạc Trọng có tính thành công khá là thấp đó.Lạc Thanh Thanh cũng từng lo lắng về vấn đề đó, nhưng các loại hiện thực nan giải đều hiện ra trước mắt bọn họ, không có cách giải quyết thì nàng cũng phải buông tha mà thôi.Hải Thiến nhịn không được hoi lại:- Vậy tại sao bệ hạ người lại đồng ý ngăn chặn đám quái vật kia thêm ba ngày nữa?Trong đôi mắt Lạc Thanh Thanh đầy vẻ trí tuệ nói:- Bạo Phong cốc chúng ta có hơn mười vạn người muốn lên bạo phong chiến hạm, hơn nữa phải có đủ lương thực cho mười vạn người này, chí ít cũng cần hai ngày thời gian. Chúng ta kiên trì hai ngày, thêm một ngày nữa cũng không có gì. Coi như nhận nhân tình Nhạc Trọng để cho chúng ta lên trên bạo phong chiến hạm.Trong lúc bay nhanh xuyên qua rừng, Lưu Mị Nhi đột nhiên hỏi:- Anh tính dẫn nước Thanh Hà để dìm chết đại quân người khủng long sao? Nhạc Trọng không chút che giấu nói:- Đúng vậy! Lưu Mị Nhi lập tức đưa ra chỗ khó khăn trong kế sách dùng nước dìm chết đại quân của Nhạc Trọng:- Vô dụng! Trong lòng sông Thanh Hà có rất nhiều thú biến dị mạnh mẽ, số lượng thú biến dị cấp bốn cũng đã vượt qua hai trăm con. Thú biến dị cấp ba thì lại nhiều vô số kể. Chỉ bằng sức mạnh của vài người chúng ta là căn bản không thể tạo thành đập băng. Cho dù chúng ta may mắn tạo thành đập băng, thì như thế nào dẫn nước vào cũng là một vấn đề lớn!! Hàn Tử Huyên đi bên cạnh tuy rằng không nói gì thêm, nhưng trong mắt cũng lộ ra vẻ đồng ý. Cô cũng không nghĩ rằng kế sách dùng nước dìm chết đại quân có thể thực hiện thành công. Nhạc Trọng đột nhiên hỏi:- Hàn Tử Huyên, cô thấy thế nào? Hàn Tử Huyên lạnh lạnh nói:- Tôi nghe theo mệnh lệnh của bệ hạ, sẽ làm theo phân phó của ngài! Trong Bạo Phong Cốc, mệnh lệnh của Lạc Thanh Thanh là tuyệt đối, Hàn Tử Huyên mặc dù không hiểu, nhưng chỉ cần Lạc Thanh Thanh ra mệnh lệnh thì cô sẽ kiên định đi chấp hành.- Vậy là được rồi! Ta đều đã có tính! Nhạc Trọng thản nhiên để lại một câu như thế, rồi tiếp tục bay nhanh về hướng sông Thanh Hà lớn chảy qua cả Thanh Châu. Lưu Mị Nhi bĩu môi bất đắc dĩ đi theo sau Nhạc Trọng. Ba người đám Nhạc Trọng đều là cường giả đứng đầu trong hàng cường giả, sau khi tùy tiện đánh chết hơn mười con thú biến dị cấp thấp chặn đường thì họ đã đến trước mặt sông Thanh Hà lớn. Chỉ thấy con sông Thanh Hà lớn này hoàn toàn khác với những con sông mà Nhạc Trọng thấy trên địa cầu. Con sông Thanh Hà lớn kia chỉ cần tùy tiện chọn một khúc thì chiều rộng đã lên đến hai trăm km, liếc mắt nhìn thoáng qua cơ hồ là không thấy giới hạn là đâu. Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua thì có thể thấy rất rõ ràng có hơn mười con thú biến dị cấp bốn lớn hơn trăm mét đang ở trong sông chơi đùa. Ngoại trừ những con thú biến dị cấp bốn dài hơn cả trăm mét giống như nhà lầu san sát nhau ra, còn có một con thú biến dị cấp hai, cá voi khổng lồ đang quay cuồng trên mặt sông. Nơi nơi đều có thể thấy từng con từng con thú biến dị đang tiến hành chém giết lẫn nhau một cách điên cuồng. Những con thú biến dị chém giết lẫn nhau đó khiến cho nước sông quay tròn, nước chảy xiết, thậm chí là nhấc lên cả một con sóng biển thật lớn nữa. Nhạc Trọng nhìn những con thú biến dị lớn khổng lồ chơi đùa trong sông Thanh Hà, trong lòng hít một ngụm khí lạnh. Nếu không phải trong tay hắn đang nắm giữ một lá bài tẩy lớn thì giờ phút này hắn đã muốn dẹp đường hồi phủ rồi. Thú biến dị đã vốn cực kỳ khó chơi, thú biến dị dưới nước lại càng khó chơi gấp mười lần thú biến dị ở trên bờ nữa. Trong con sông Thanh Hà này có vô cùng nhiều thú biến dị cường đại, cho dù là tất cả cao thủ Bạo Phong Cốc đến đây cũng không chống đỡ nổi một đàn thú khổng lồ như vậy, chỉ có một con đường chết mà thôi. Lưu Mị Nhi đứng bên cạnh nhìn Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc. Tuy rằng cô không dám trực diện phản bác Nhạc Trọng, nhưng trong lòng tuyệt đối là không xem trọng kế hoạch của Nhạc Trọng. Nhạc Trọng trong lòng vừa động, phát động thuật triệu hồi tuần thú. Trên bầu trời bỗng nhiên xé mở ra một cái động lớn, Tiểu Thanh vỗ cánh từ trong động lớn kia bay đến bên cạnh Nhạc Trọng. Nhìn thấy Tiểu Thanh đột nhiên xuất hiện, hơn nữa lại bay về hướng bên này, hai đại mỹ nữ Lưu Mị Nhi và Hàn Tử Huyên cũng không cấm hoa dung thất sắc:- Đó là cái gì? Tiểu Thanh lúc này giang rộng cánh ra dài chừng trăm mét, thân thể khổng lồ, tựa như thần thú, ma thú từ trong đồng thoại bước ra vậy, trông vô cùng uy vũ, hung dữ và đầy vẻ áp bách. Thú biến dị thuộc hệ trên trời có lẽ không phải là loại thú biến dị có lực lượng mạnh nhất, lực phòng ngự cao nhất, nhưng chúng nó tuyệt đối là loại thú biến dị có tốc độ nhanh nhất, khó giải quyết nhất. Nhìn Tiểu Thanh bay đến, Lưu Mị Nhi đột nhiên biến mất, lập tức bỏ chạy thật xa. Sắc mặt của Hàn Tử Huyên cũng trắng bệch, tinh hạch thú biến dị cấp ba sau lưng lập tức phát ra ánh sáng chói chang, cầm chiến mâu trong tay, bước nhanh đến chặn trước mặt Nhạc Trọng, quát lớn:- Chạy mau Nhạc Trọng. Đây là thú biến dị cấp bốn thuộc hệ trên không, chúng ta không phải là đối thủ của nó đâu! Nhạc Trọng thưởng thức nhìn Hàn Tử Huyên che ở trước mặt hắn, cười nói:- Không cần phải sợ, nó là thú biến dị mà ta đã thu phục đấy. Nhạc Trọng nhìn Hàn Tử Huyên xinh đẹp, cương nghị, anh dũng, trong mắt nhịn không được lóe lên vẻ hâm mộ. Hâm mộ Lạc Thanh Thanh thế nhưng có được một bộ hạ trung tâm, cường đại, xinh đẹp như vậy. Dưới trướng Nhạc Trọng cũng có không ít chiến sĩ anh dũng vì hắn có thể đi chết, nhưng đại bộ phận đều nam nhi nhiệt huyết, còn nữ chiến sĩ xinh đẹp, phi phàm, lại võ dũng hơn ngươi như Hàn Tử Huyên thì không được nhiều cho lắm. Còn về phần Lưu Mị Nhi càng thêm xinh đẹp kia, trong mắt Nhạc Trọng, ả bất quá là một đối tượng có thể lợi dụng mà thôi. Đến thời khắc quan trọng, hắn có thể không do dự vứt bỏ ả ta. Trong mắt Hàn Tử Huyên hiện lên vẻ không thể tin:- Nó thật sự là thú biến dị mà ngài phục tùng được sao? Đó là thú biến dị cấp bốn, hơn nữa lại là thú biến dị trên không cấp bốn đấy. Thú biến dị trên không đã vốn khó có thể thu phục, thì miễn bàn đến thú biến dị trên không cấp bốn đi. Trong Bạo Phong Cốc cũng có thú biến dị bị thu phục qua, nhưng những thú biến dị trên không bị thu phục đều là những thú biến dị bằng hoặc dưới cấp hai, căn bản không thể so sánh với quái vật như Tiểu Thanh được. Một cơn lốc thổi quét qua, Tiểu Thanh từ trên trời cao đáp xuống bên cạnh Nhạc Trọng. Dưới ánh mắt không thể tin của Hàn Tử Huyên, Tiểu Thanh cúi cái đầu lớn của mình đưa đến gần Nhạc Trọng.