Vào kỳ nghỉ hè, Bàng Tiểu Lộ bắt đầu ăn uống điều độ.
Cô lên mạng tìm hiểu rất nhiều thông tin, sau đó quyết định trước tiên phải kiểm soát chế độ ăn uống của mình.
Nếu thời tiết đẹp thì ra ngoài chạy bộ, còn không thì ở trong nhà tập thể dục nhịp điệu. Tuy vài ngày sau đó vóc dáng của cô không có thay đổi gì đáng kể nhưng cân nặng đã giảm xuống một chút.
Nhìn vào con số hiện trên cân điện tử, Bàng Tiểu Lộ bắt đầu có niềm tin hơn và tự vạch ra cho mình một kế hoạch giảm béo cụ thể — Mãi cho đến một tuần trước khi kết thúc kỳ nghỉ hè.
Trình Yến đột nhiên nổi hứng đến tìm cô.
Anh đứng ấn chuông mãi mà không có ai ra mở cửa, chỉ một lúc sau thì mẹ Bàng với khuôn mặt kinh ngạc xuất hiện.
“Ồ, cháu đến tìm Lộ Lộ sao? Nó đi tập thể dục rồi.”
“Tập thể dục?” Trình Yến ngẩn ra.
“Đúng vậy, cháu đến công viên gần đây xem thử xem, hẳn là lúc này nó đang ở đó.”
“Dạ được, cảm ơn dì.” Trước khi rời đi, Trình Yến không quên giới thiệu tên của mình, thậm chí còn tinh ý phát hiện mấy túi mua hàng trên tay mẹ Bàng rồi lịch sự hỏi xem có cần anh giúp xách đồ hay không.
“Không cần không cần, cháu mau đi tìm Lộ Lộ đi.” Mẹ Bàng vui vẻ mỉm cười.
Đối với người thích mũm mĩm nhà mình thì đương nhiên mẹ Bàng phải tươi cười rạng rỡ đón tiếp chứ.
Trình Yến bước đi thật nhanh, không bao lâu đã tới quán nước gần công viên.
Anh chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra cô gái nhỏ đã gầy đi một vòng mà vẫn mềm như bông đang ngồi bên trong uống nước lạnh.
Nhưng ngay một giây sau, khuôn mặt của Trình Yến bỗng chốc trở nên u ám. Đáy mắt như có ngọn lửa cháy phừng phực, không cần hỏi cũng biết là lúc này anh có bao nhiêu tức giận.
Bàng Tiểu Lộ chợt thấy lạnh sống lưng, vừa quay đầu lại nhìn liền sợ tới mức muốn vùi đầu vào trong đất như đà điểu.
“Xảy ra chuyện gì vậy, Lộ Lộ?” Anh chàng ngồi đối diện Bàng Tiểu Lộ kêu thân mật một tiếng — Lời này khiến cho sắc mặt của Trình Yến, người mới vừa đẩy cửa đi vào trở nên u ám hơn vài phần.
Bàng Tiểu Lộ có thể cảm nhận được một nguồn năng lượng hắc ám dâng trào phía sau anh.
Cô co quắp người lại, bất an mà nhìn anh, hoàn toàn quên mất việc trả lời chàng trai kia.
“…… A Yến.” Bàng Tiểu Lộ nịnh nọt kêu lên.
Nghe xong sắc mặt của Trình Yến có tốt hơn vài phần nhưng vẫn cho cô một cái liếc mắt cảnh cáo, “Đi về.”
“Hả?” Bàng Tiểu Lộ ngẩn người, “Nhưng… còn chưa tập thể dục xong mà……”
Tập thể dục cái rắm!
Hỏa khí trong người anh lại nổi lên nhưng vẫn cố nhịn xuống vì không muốn phát giận với cô trước mặt người lạ, sau đó nhanh chóng bước tới bế phốc Bàng Tiểu Lộ lên rồi mang đi
Chàng trai kia định ngăn lại nhưng bị ánh mắt thâm trầm của Trình Yến dọa cho sợ hãi, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế.
Nhìn một cái liền biết tiểu bạch kiểm này không phải người tốt.
Vậy mà cái đồ ngốc này còn muốn tập thể dục với hắn?!
Lại nói nữa, cô tập thể dục làm cái quái gì?! Gầy xuống để đi câu dẫn mấy thằng đàn ông không đứng đắn sao?!
Hơn nữa anh không thấy cô béo chỗ nào hết!
Nhìn xem, bế về cả một đường cũng chẳng hề hấn gì.
Đúng là càng nghĩ càng tức.
Nhưng vì để tránh cho lát nữa hai người “bạo lực gia đình”, Trình Yến vẫn là để Bàng Tiểu Lộ xuống trước cửa nhà.
Bất quá cứ như vậy bế mông cô cũng không tồi. Để xem cô có còn dám đi tập thể dục với tên tiểu bạch kiểm không ra gì kia nữa hay không.
Muốn tập thể dục cũng chỉ có thể tập với anh — …… Nghĩ đến đây, Trình Yến liền nhớ tới cảnh tượng cô gái nhỏ dẩu mông về phía háng mình trong giấc mơ. Đây cũng chính là lý do mà anh gấp không chờ nổi tới tìm Bàng Tiểu Lộ.
Ai ngờ được lại nhìn thấy cô gái nhỏ của mình đã gầy đi một vòng, hơn nữa còn đang cấu kết làm bậy với tiểu bạch kiểm.
Khuôn mặt u ám hơn thường ngày của Trình Yến càng khiến cho Bàng Tiểu Lộ sợ hãi.
Cô thậm chí còn nghĩ là có nên mặc kệ liêm sỉ mà hôn má anh một cái để anh bớt giận hay không.
Bàng Tiểu Lộ đang định hôn thật thì bị một câu mắng “Không được đi tập thể dục nữa!” của Trình Yến làm cho nổi điên, trực tiếp đóng cửa nhốt người ở bên ngoài.
Vốn dĩ cô cũng có chút nhớ anh vì đã lâu không gặp nhưng cuối cùng lại bị la rầy khiến cho tâm lý phản nghịch trong lòng lập tức trỗi dậy.
Anh là gì mà muốn cô phải nghe theo chứ!!!
Trình Yến vô cùng sửng sốt trước hành vi đóng sầm cửa lại mà không thèm nói lời nào của Bàng Tiểu Lộ
Thế mà nỗi tức giận trong lòng anh bỗng chốc tiêu tan không ít.
Hóa ra lúc cô bé ngốc cáu kỉnh lên cũng thật đáng yêu. Từ trước tới nay anh chưa từng thấy cô làm như vậy với người khác.
Trình Yến không có bỏ về mà đứng dựa vào vách tường trong con hẻm ngay bên ngoài nhà cô.
Màn đêm dần buông xuống, mẹ Bàng định ra ngoài hít thở không khí thì thấy một cậu thanh niên đang ngồi xổm dưới ánh đèn đường, “Ô! Bạn cùng lớp của Lộ Lộ đúng không?”
Trình Yến nghe thấy giọng của mẹ Bàng liền đứng lên, “Dạ chào dì”
“Sao cháu còn ngồi ở đây? Không về nhà hả?”
Trình Yến im lặng một lúc rồi mới ho nhẹ vài cái, “Dì…..cái đó…… Lộ Lộ cậu ấy……”
Chậc chậc, đây là vừa mới cãi nhau sao? Hèn gì bé mũm mĩm nhà mình không vui. Chẳng lẽ cậu nhóc này ngồi đây đợi cả một buổi trưa?
Mẹ Bàng dứt khoát mở cửa cho Trình Yến rồi quay đầu lại cười cười với anh, “Lộ Lộ đang ở trên lầu, giờ dì ra ngoài tản bộ, ba nó cũng không có ở nhà……” Nói xong còn nhìn anh một cách đầy ẩn ý như “Muốn làm gì thì làm đi”
Hoàn toàn không hề lo lắng hai đứa nhỏ đang trong độ tuổi thanh xuân nhiệt huyết sẽ làm ra mấy chuyện bồng bột.
Một phần là do Trình Yến nhìn qua có vẻ đặc biệt đáng tin cậy.
Một phần là do khẳng định bé mũm mĩm nhà mình chắc chắn không có can đảm để làm những chuyện không nên làm.