Thần Giáng

Chương 6: Lỗ hổng không gian



Âm Dương Bàn rất nhanh được đem đến tay Vương Tư Bân, hắn tò mò đánh giá trong chốc lát, có chút nghi hoặc. Không biết bàn cờ này có gì đặc biệt mà đệ tử của hắn lại nhìn trúng?

Nhận bàn cờ từ tay Vương Tư Bân, Triệu Thần thu vào trong nhẫn không gian, buổi đấu giá đang dần đi đến hồi kết, nhìn qua những vật phẩm còn lại hắn đều không có hứng thú, lúc này mới quay ra nhỏ giọng nói với Vương Tư Bân, tỏ vẻ áy náy bảo mình có việc nên phải về trước, Vương Tư Bân cũng không giữ hắn lại, gật đầu tỏ ý đã biết.

Triệu Thần ra khỏi nơi đấu giá, về học viện rồi đi thẳng lên sân thượng ký túc xá, sau đó hắn dùng thần thức đảo qua xung quanh, xác nhận an toàn, mới lấy ra quyển sách hắn thu được ở Điện Lâm Môn.

Toàn thân quyển sách này được mạ vàng, phía trên hiện lên dòng chữ “nhật ký Bách Hoạ”, Triệu Thần tò mò lật xem, vui mừng phát hiện, đây cư nhiên là sách ghi chép về kết giới và trận pháp, có rất nhiều kết giới, trận pháp mà hắn chưa từng thấy qua, những kết giới và trận pháp này bác đại tinh thâm, uy lực không thể coi thường!

Hài lòng thu lại quyển sách vào nhẫn không gian, hắn sẽ dành thời gian nghiên cứu sâu hơn về nó. Tiếp theo hắn lấy bàn cờ tối nay hắn thu được ra, lật lên lật xuống đánh giá, thử truyền linh lực vào bàn cờ, không thấy nó có phản ứng gì, hắn lại thử nhỏ máu lên bàn cờ xem xét, cũng không cũng có hiệu quả, cái này…

Triệu Thần đặt nó xuống, suy nghĩ trong chốc lát, hắn xuất ra một tia thần thức từ từ tiếp cận bàn cờ, bỗng chốc thần thức hắn bị kéo đến một không gian tối tăm, rộng lớn vô tận, phía trước hắn là một điểm sáng, điểm sáng ấy càng ngày càng lớn dần, cho đến khi lan rộng hết không gian này thì nó nổ tung.

Bùm! Từng hạt ánh sáng như bông tuyết tản ra, kết nối vào với nhau tạo thành từng dòng năng lượng trắng đen quấn quýt, sau đó dần dần hình thành thêm rất nhiều màu sắc, lan rộng ra khắp vũ trụ này, lại kết tinh thành thiên địa, thiên địa dưỡng dục ra sinh mệnh, cứ thế mà sinh sôi không ngừng, làm cho vũ trụ này thêm một tia sức sống, tiếp theo đó hắn thấy từng tinh cầu bị hủy hoại, rồi lại sinh sôi, như thể giữa thế gian xoay vần này nằm ngay trong tầm tay hắn.

Đột ngột mọi thứ như bị dồn nén lại, vạn vật dần dần thu nhỏ, sau đó hoá thành một bàn cờ vây, bên cạnh là hai hũ cờ trắng và đen, lấy hư không làm bàn, lấy thiên địa làm cờ, nắm giữ vạn vật trong tầm tay? Là cỡ nào ngông cuồng?

Triệu Thần đi theo con đường tu luyện, cũng là một cao thủ cờ vây, theo ngộ tính của hắn, cờ vây là một loại cờ tính cả vũ trụ này vào trong bàn cờ, một quân trắng một quân đen, vây cả thiên hà rộng lớn, một quân hạ xuống, cứu độ chúng sinh, hai quân hạ xuống, tử cả thiên địa, hư không sinh ý, ý sinh âm dương đồ, lại sinh sôi ra tứ cục, biến hoá ra bát tử đồ, cứ thế mà hình thành vạn vật trong vũ trụ này. Bàn cờ là hư không, kẽ hàng là ý, quân cờ lại là âm dương đồ, từng bước từng bước tính kế cả thiên địa.

Triệu Thần nhìn bàn cờ hồi lâu, hắn thở dài. Quân cờ chưa hạ, là thời cơ chưa đến, hà tất cưỡng cầu.

Thoát ra khỏi không gian, Triệu Thần nằm vật ra đất, nhìn ngắm những ngôi sao trên trời cao, rất nhiều vì tinh tú đang toả sáng, cơn gió thoang thoảng thổi đến thoải mái dễ chịu, làm hắn ngủ mất lúc nào không hay.

Sáng hôm sau.

Tiếng chim líu lo, ánh nắng ban mai chiếu xuống khuôn mặt của người thiếu niên anh tuấn, mài rậm mắt phượng, cái mũi thon dài, đôi môi mỏng hồng hào hơi mím lại, thần sắc có phần lạnh lùng. Ánh mắt Triệu Thần trầm lặng, hắn bỗng nhiên nhớ đến Khinh Ly, đạo lữ tiền nhiệm của hắn.

Nàng dung mạo xinh đẹp tựa như thiên tiên, tính tình ôn nhu thiện lương, là thánh nữ được săn đón nhất tu chân giới. Hắn là tán tu không môn không phái, một đường chém giết trở thành cường giả, khiến cả tu chân giới khiếp sợ, gọi hắn một tiếng đại ma đầu. Tưởng như hai người sẽ không có liên quan, ai ngờ duyên phận đưa đẩy, lần đầu tiên gặp nhau, hắn bị trọng thương, nàng cứu hắn, tận tình chăm sóc. Khi đó hắn cũng không có tâm tư gì, cho đến khi nàng đột ngột ngỏ lời muốn kết làm đạo lữ với hắn, lúc đó hắn chỉ nghĩ, con đường tu tiên dài đằng đẵng, quá mức tịch mịch, có lẽ có một người ở bên cạnh cũng tốt. Chỉ là hắn không ngờ, người con gái ôn nhu lương thiện ấy thế nhưng lại phản bội hắn, đẩy hắn vào chỗ chết.

Vương Tư Bân trở lại học viện chưa được bao lâu đã nhận được thư triệu tập từ chiến trường, có tình huống khẩn cấp cần hắn quay về. Đứng dưới phi phạm, Vương Tư Bân làm bộ lưu luyến không rời, căn dặn Triệu Thần chú ý một số vấn đề, lại hẹn nửa tháng sau hắn xong việc sẽ trở lại, sau đó mới uỷ uỷ khuất khuất rời trong tiếng thúc giục của cấp dưới.

Triệu Thần đầu đầy hắc tuyến nhìn Vương Tư Bân, đợi hắn lên phi hạm rồi mới quay lưng rời đi. Hiện tại hắn đã nhận chiến thần Vương Tư Bân làm sư phụ, theo bên người “hắn”, cho nên hắn được đặc cách không cần phải lên lớp học, điều này làm cho các đồng học năm nhất đỏ mắt hâm mộ không thôi, các học viên có thế lực trong học viện cũng bắt đầu muốn lôi kéo hắn, đều bị hắn uyển chuyển từ chối.

Hiện tại hắn cần tranh thủ thời gian tu luyện, nhân tiện kiếm thêm tinh hạch, nếu không sẽ không thể nuôi được tiểu xà gia hoả kia, mỗi ngày nó đều ăn một lượng lớn tinh hạch!!

Công hội hắn đã suy xét qua, với thân phận của hắn bây giờ thật sự không thích hợp gia nhập công hội. Triệu Thần đành phải tìm con đường khác, hắn lên tinh võng, lướt một vòng tìm kiếm, vô tình ấn vào một trang web. Sau khi tìm hiểu thông tin của trang web này, hắn tạo một cái ních giả cùng số điện thoại liên lạc, màn hình hiện lên một vài nhiệm vụ đang treo chưa có người nhận. Điểm quanh một lượt các nhiệm vụ chưa có người nhận, chọn nhiệm vụ có thù lao cao nhất để nhận, nhiệm vụ này yêu cầu bảo vệ một người trong vòng năm ngày, hoàn thành nhiệm vụ hắn sẽ nhận được mười vạn tinh hạch.

Tinh Tinh

"Xin hỏi ngài là người nhận nhiệm vụ đúng không?"

"Là tôi.” Hắn thấp giọng đáp, cùng bên kia trao đổi thông tin, sau đó hẹn thời gian gặp mặt.

Triệu Thần xách balo đi ra khỏi ký túc xá, buổi sáng trung tâm đông đúc người qua kẻ lại, dọc đường đi hắn mua hai cái bánh bao rán, thong thả vừa đi vừa ăn, sau đó mới đến điểm hẹn. Không lâu sau một chiếc xe dừng trước mặt hắn, cửa sổ hạ xuống, một người đàn ông mang mắt kính đen gật đầu chào hỏi, sau khi xác nhận danh tính mới mời hắn lên xe.

" Ngày mai sẽ có một đoàn đội đi vào lỗ hổng không gian cấp bốn, tổng cộng có bảy người dị năng cấp bốn và ba dị năng giả cấp năm, nhiệm vụ của anh là đi theo bảo vệ cho tiểu thư của chúng tôi.”

Lỗ hổng không gian được chia ra làm ba loại, cố định, không cố định và biến dị, lỗ hổng cố định là một dạng lỗ hổng lớn, tồn tại cố định ở một chỗ, bên trong sinh sôi quái vật không ngừng, cần quân đội liên tục truy quét, nếu không sẽ có thú triều tràn ra gây hại tới tinh cầu, lỗ hổng không cố định là một dạng lỗ hổng nhỏ, xuất hiện rất đột ngột, có thể ở bất cứ đâu, loại lỗ hổng này xuất hiện quân đội sẽ lập tức sơ tán người dân xung quanh, sau đó sẽ có những đoàn đội hoặc công hội tiến vào diệt sát, chỉ cần tiêu diệt quái vật và giết cự thú vương bên trong, ảnh hưởng tới năng lượng của lỗ hổng không gian, khi đó hoàng gia sẽ phái dị năng giả hệ không gian tới, cưỡng chế đóng lỗ hổng này lại.

Chiếc xe chạy băng băng trên đường khoảng ba mươi phút, hắn được đưa vào một căn biệt thự, phòng khách đang tập hợp những người tham gia vào nhiệm vụ lần này, thấy có người mới tiến vào, họ ngừng lại một chút rồi tiếp tục thảo luận. Triệu Thần ngồi một bên lắng nghe, nhiệm vụ của hắn là bảo vệ cho tiêu thư gia tộc này, chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được.

Sáng sớm hôm sau, máy bay trực thăng bay tới đón Triệu Thần và những người khác đến lỗ hổng không gian, vị đại tiểu thư kia cũng xuất hiện. Nàng mặc một bộ chiến phục bó sát, thân hình gợi cảm quyến rũ, mái tóc dài được cột lên gọn gàng, đôi mắt có thần, giọng nói thanh túy dễ nghe. Nàng là Mục gia đại tiểu thư Mục Nhĩ, đối tượng mà Triệu Thần phải bảo vệ.

Đoàn người chia làm hai đội ngồi lên trực thăng xuất phát, Triệu Thần tranh thủ thời gian tu luyện linh lực, trước khi vào lỗ hổng không gian hắn phải để cho bản thân ở trạng thái tốt nhất, hiện tại hắn đang ở cảnh giới luyện khí trung kỳ cấp năm.

Các cảnh giới tu luyện bao gồm: “Luyện khí nhập thể, trúc tạo linh cơ, ngưng kết kim đan, toái đan thành anh, toái anh hoá thần, luyện thần phản hư, luyện hư hợp thể, đại thừa độ kiếp” tổng cộng tám đại cảnh giới, mỗi đại cảnh giới sẽ chia ra làm ba cảnh giới nhỏ, sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ. Ở thế giới này dị năng tương ứng với linh căn, hắn chỉ cần dẫn khí nhập thể, dị năng tự nhiên sẽ thức tỉnh, cảnh giới tăng lên dị năng cũng theo đó mà tăng lên, tu luyện lại là thứ hắn am hiểu nhất, đây cũng là một lợi thế của hắn.

Đến khi mở mắt ra trực thăng cũng vừa lúc hạ cánh, lỗ hổng không gian lần này xuất hiện tại một bờ biển, đạp lên nền cát trắng xoá, Triệu Thần nhìn cách đó không xa xuất hiện một lỗ xoáy đen ngòm, xung quanh được quân đội kéo dây niêm phong.

Ầm ầm.

Một chiếc trực thăng khác đột ngột hạ cánh, Triệu Thần nheo mắt nhìn lại, ký hiệu trên trực thăng đại biểu cho Mặc gia, rất nhanh đã thấy vị hôn thê cũ của hắn “Mặc Khinh Liên” cùng với Vân Bác nhảy xuống.

" Ta còn tưởng là ai, thì ra là Mục đại tiểu thư, sao nàng lại đi chung với phế vật Triệu gia thế kia.” Vân Bác chào hỏi với Mục Nhĩ, không quên chế nhạo Triệu Thần.

"Phế vật? Vậy ngươi là thứ gì?." Triệu Thần trào phúng nhìn hắn.

"Ngươi!.” Vân Bác rất nhanh phản ứng lại mình đang bị trào phúng. Trước kia Triệu Thần đúng là phế vật không sai, nhưng thời gian qua hắn đã xoay mình, không còn liên quan gì tới hai từ ấy nữa, nếu bây giờ nói hắn là phế vật, vậy những kẻ còn không bằng phế vật thì là gì?

"Đủ rồi!.” Mặc Khinh Liên nhíu mày nhìn người bên cạnh.

Vân Bác thấy Mặc Khinh Liên lên tiếng, liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Mặc Khinh Liên đưa mắt nhìn sang Triệu Thần, ánh mắt loé lên sát ý không hề che giấu, Triệu Thần cũng lạnh lùng nhìn lại, cười nhạt một tiếng, sau đó quay người đi theo đoàn đội vào lỗ hổng.

"Xem ra ngươi thân phận không đơn giản nha." Lúc sắp bước vào bên trong, Mục Nhĩ đi song song nhẹ giọng nói với hắn, Triệu Thần trầm mặc không nói gì, rất nhanh đoàn đội đã vào bên trong, bị lỗ hổng nuốt chửng.

Đến khi mở mắt, Triệu Thần thấy bản thân đang đứng trên một đỉnh núi nhỏ, xung quanh không một bóng người. Hắn lấy thiết bị định vị mà Mục Nhĩ phát cho mọi người ra, nó có thể định vị đồng đội cách đây 3klm. Triệu Thần nhảy lên một thân cây cao quan sát hoàn cảnh xung quanh, phóng tầm mắt chỉ thấy được từng dãy núi non trùng trùng điệp điệp, hắn cảm nhận được một phía đang phát ra linh lực nồng đậm, liền nhảy xuống phi thân về nơi đó.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.