Chu Tú Nhi cùng Thái Miểu đồng thời quát mắng, ngươi đây cũng quá hung hăng, lại dám hoàn toàn không nhìn hai người bọn họ.
- Bắt hắn!
Chu Tú Nhi cuối cùng không thể nhịn được nữa, lúc trước Lăng Hàn cũng như thế, hoàn toàn không để nàng ở trong mắt. Cho nàng mà nói, muốn cũng chỉ là mặt mũi mà thôi, cúi đầu với nàng có khó khăn như thế sao?
Thái Miểu cười gằn, có Thánh Mẫu đại nhân ở đây, bây giờ còn có ai dám ngăn cản hắn?
Nhậm Phi Vân không dám, ngay cả Minh Tâm Thánh Nhân cũng chỉ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, ngươi cũng không thể hò hét với sư nương a?
Vèo, một làn gió thơm thổi qua, Loạn Tinh nữ hoàng cùng Thiên Phượng Thần Nữ cùng nhau xuất hiện, phân chia ở hai bên Lăng Hàn.
Nữ Hoàng Đại Nhân liếc nhìn Chu Tú Nhi, nàng cực kỳ kiêu ngạo yêu kiều, quản ngươi cái gì Thánh Mẫu, dám vô lễ với phu quân của nàng, vậy chính là xúc phạm uy nghiêm của nàng, mà Nữ Hoàng giận dữ, kia là phong vân thất sắc.
Hí!
Chu Tú Nhi mắt hạnh trợn to, hô hấp đình trệ, thế gian này tại sao có thể có nữ nhân xinh đẹp như vậy?
Bất kể là dung mạo, vóc người hay khí chất, đều hoàn mỹ đến trình độ không cách nào nói ra lời.
- Lớn mật!
Nữ Hoàng Đại Nhân bay lên cao một trượng, từ trên cao nhìn xuống chỉ vào ba người Chu Tú Nhi.
- Dám vô lễ với phu quân của ta, các ngươi sống thiếu kiên nhẫn sao?
Bị khiển trách như thế, Chu Tú Nhi mới tỉnh hồn, không khỏi giận dữ, nữ nhân hèn hạ này lại dám trách cứ mình, hơn nữa còn cố ý bay lên một trượng, ngươi đây là miệt thị ta cỡ nào?
Nàng cũng phù thăng lên, vượt lại Loạn Tinh nữ hoàng một trượng nói:
- Thấy Bản Thánh mẫu, còn không quỳ xuống hành lễ!
Lăng Hàn nở nụ cười, thò ra bàn tay lớn ôm Nữ Hoàng nói:
- Không nên cùng người như thế đấu khí, tội gì chứ.
- Ừm!
Nữ Hoàng ngọt ngào nở nụ cười, ôn nhu vạn phần.
Đệt!
Thái Miểu đố kị đến con mắt đỏ bừng, dù hắn tự cho là thiên kiêu, một lòng chỉ có võ đạo, nhưng nhìn thấy Nữ Hoàng Đại Nhân vẫn tâm thốc dao động, hoàn toàn không kiềm chế được. Nhưng tiên tử cao quý, tuyệt sắc như vậy lại như chim nhỏ nép vào người, dựa vào trong lồng ngực Lăng Hàn, quả thực là đâm dao găm ở trong lòng của hắn a!
- Hừ, không tuân truyền thống, chống đối Thánh Mẫu, còn không ngoan ngoãn cúi đầu nhận tội!
Hắn cuối cùng ra tay, tóm về phía Lăng Hàn.
- Dám!
Nữ Hoàng trừng mắt phượng, thân hình nhảy ra, nghênh tiếp về phía Thái Miểu.
Oanh, khí tức kinh khủng cuốn lên cao, đây là lực áp bách đặc hữu của Tiên thai, hiệu quả tương tự Thiên uy của Lăng Hàn, để đối thủ không cách nào phát huy ra toàn lực.
Nữ Hoàng Đại Nhân như vậy, ngay cả bá chủ cũng không dám khinh thị!
Thái Miểu không muốn cùng Nữ Hoàng là địch, nhưng hiện tại muốn không đánh cũng không được, chỉ có thể biến đổi chiêu thức, tóm về phía Nữ Hoàng Đại Nhân. Cũng được, nữ nhân cao quý, kiêu ngạo như vậy, muốn chinh phục, bước thứ nhất liền phải đánh nát sự kiêu ngạo của nàng.
Đánh nát như thế nào? Đương nhiên là bằng thực lực.
Nữ Hoàng Đại Nhân uy nghiêm đáng sợ nở nụ cười, viên gạch đã tế ra.
Nữ Hoàng cùng Thái Miểu ác chiến, rất nhanh chiến lên trời cao.
Nơi này cho dù có Thánh Nhân bày xuống trận pháp, nhưng hai đại Hằng Hà Cảnh, đặc biệt là sức chiến đấu đạt đến cường giả đại viên mãn đấu đối diện, khẳng định sẽ nổ hết thảy nát bét. Đương nhiên không có trận pháp, như vậy tất cả sẽ không còn tồn tại nữa, lục địa biến thành Thương Hải.
Đại chiến như vậy tự nhiên hấp dẫn vô số người chú ý, dồn dập từ trong phòng đi ra, ngửa đầu nhìn bầu trời.
Cái này vừa nhìn, người nào cũng sợ đến chảy mồ hôi lạnh.
Thật mạnh mẽ, quá mạnh, đây là người nào a, lại có thể cùng bá chủ ác chiến?
Dư Tố Tố?
Không phải!
Có người nhận ra thân phận của Nữ Hoàng, nhỏ giọng nói ra, rất nhanh truyền tới trong tai mỗi người.
Tân sinh khóa này!
Những học sinh cũ vừa nghe, mỗi người tê cả da đầu.
Khóa này đều là yêu nghiệt gì a, trước Cổ Đạo Nhất chính là tuyệt thế Tiên thai, được xưng vạn cổ thiên kiêu, được Đại Thánh thu làm đệ tử chân truyền, đón lấy, lại ra một Lăng Hàn, lấy danh tiếng thân phận đầu sỏ truyền xa, ngay cả Thánh Mẫu cũng dám chống đối.
Mà thực lực của Lăng Hàn cũng kinh người, sức chiến đấu ép thẳng Cổ Đạo Nhất, những học sinh cũ giao thủ tay của hắn liên tục chịu thiệt, có người nói ngay cả Hằng Hà Cảnh đại viên mãn cũng không nhất định trấn áp được.
Nhưng bất luận làm sao, trong lòng những học sinh cũ đều có một phòng tuyến không thể gãy, chính là bá chủ không thể địch.
Bất luận tân sinh yêu nghiệt cỡ nào, gặp phải tứ đại bá chủ đều chỉ có cúi đầu xưng thần.
Nhưng mà hiện tại, đạo phòng tuyến kia cũng bị công phá.
Loạn Tinh nữ hoàng đang cùng bá chủ ác chiến, chỉ hơi hạ xuống phong.
Sao có thể có chuyện đó!
- Là cục gạch này!
- Không sai, thông qua quan sát của ta, cục gạch này nắm giữ hiệu quả phòng ngự mạnh mẽ, thật giống như có thể hấp thu công kích. Nếu không, nữ tử kia bất luận làm sao cũng không thể ngang hàng bá chủ.
- Ngay cả như vậy, thực lực của nữ tử kia cũng hết sức kinh người, vẻn vẹn chỉ hơi rơi xuống hạ phong.
- Cũng đẹp đến kinh người.
- Trời ạ, thế gian tại sao có thể có tuyệt sắc như vậy? Cao quý như vậy, kiêu ngạo như vậy, ngay cả dáng dấp tức giận cũng khiến người ta say rồi.
Dung nhan của Nữ Hoàng chỉ bị tân sinh thấy, trong học viện cũng không có học sinh cũ gặp qua dung nhan tuyệt thế của nàng, hiện tại vừa thấy, để mỗi người đều kinh diễm vạn phần, nghiêng về một phía mà ủng hộ nàng.
Đương nhiên, cái này đều là nam sinh, nữ sinh là từng cái từng cái đố kị đến phát điên, hận không thể nói Thái Miểu vạch mặt của Nữ Hoàng Đại Nhân. Chỉ là giới võ đạo từ trước đến giờ nam nhiều nữ ít, bát viện cũng không ngoại lệ, nữ đệ tử gộp lại chỉ chừng ba mươi tên, tự nhiên không khống chế được đại cục.
Tất cả mọi người đều đang hò hét trợ uy cho Nữ Hoàng, nào quan tâm sau đó có thể bị Thái Miểu từng cái tính sổ hay không.
- Hừ!
Chu Tú Nhi nổi giận, lạnh rên một tiếng, bày ra tư thế của Thánh Mẫu.
- Yên tĩnh, ai còn dám nói nhiều một câu, lập tức khai trừ!
Ở tuyệt đại bộ phận người mà nói, hai chữ Thánh Mẫu vẫn tràn ngập lực uy hiếp, bởi vậy, rất nhanh mọi người liền ngậm miệng lại, nhưng trong lòng tự nhiên còn trợ uy thay Nữ Hoàng, cái này Thánh Mẫu đại nhân ngươi quản không được đi.
Lăng Hàn nhìn về phía Mật Học Danh ngoắc ngoắc tay: