Thả FMVP Yêu Thích Của Team Ra

Chương 20: Một Quả Bưởi Vô Sinh



Mới sáng sớm mà Trương Hách Lượng cùng bảy tám nhân viên đã đứng trong phòng khách nhảy một điệu nhảy rất... Lạ.

Gọi là lạ vì Trần Hiệt xem không hiểu và còn rất quái dị.

Chỉ thấy họ nhắm mắt lại, nhảy múa và thực hiện những động tác kỳ lạ, vì không có âm nhạc nên trông giống như những đạo sĩ đắm mình làm phép.

Trần Hiệt đi tới vỗ vỗ vai Trương Hách Lượng.

Trương Hách Lượng giật mình, giơ tay lấy tai nghe ra khỏi tai.

"Làm gì vậy?"

"Tôi hỏi anh đang làm gì vậy?"

"Không thấy chúng tôi đang tu luyện tài nghệ à?"

"Tài nghệ?"

Trương Hách Lượng lau mồ hôi trên trán xong nói: "Dạo này hot livestream bán hàng, cậu không định bộc lộ chút tài nghệ à? Không thì làm sao có thể cạnh tranh với những streamer khác chứ?"

Trần Hiệt: "......"

"À, nhân tiện." Trương Hách Lượng lấy điện thoại ra bấm bấm, "Tôi sẽ gửi một số bài hướng dẫn phát sóng trực tiếp vào nhóm để cậu có thể thức đêm học."

"Nói một cách dễ hiểu, đội EOG quán quân của chúng ta, dù có livestream bán hàng đi nữa thì chúng ta cũng không bao giờ thua đối thủ, hiểu chứ?"

Trần Hiệt đã bước vào bếp, đang phân vân có nên thêm chút bột dâu tây vào nước đậu của Giang Đề hay không.

***

Chương trình livestream do Liên Minh sắp xếp cho EOG là một dự án lợi ích công cộng.

Các đội và người chơi không tính bất kỳ khoản phí xuất hiện hoặc tiền thi đấu nào. Một phần doanh thu bán sản phẩm từ phần thưởng của phòng livestream và tất cả các thương hiệu tham gia livestream bán hàng sẽ được quyên góp cho các dự án lợi ích công cộng.

Điều này có nghĩa là số tiền quyên góp được tính cho các dự án lợi ích công cộng sẽ phụ thuộc vào khả năng bán hàng của streamer.

Chuyện này làm cho họ sầu.

Triệu Bắc Nam: "Đội chúng ta nhiều fan như vậy chắc không đến nỗi không ăn lại đội bên cạnh đâu nhỉ?"

Time: "Đồng ý. Đặc biệt là fans của đội trưởng. Năng lực hút tiền số một Liên Minh, có thể cạnh tranh với các tiểu thịt tươi trong giới giải trí luôn."

Cloud: "Không trong nghề không biết tình hình nghề đó, cái này cũng khó nói."

Cloud nói không phải là không có lý.

May mắn thay, bên tổ chức sự kiện đã thuê một streamer chuyên nghiệp để kiểm soát hiện trường nên năm chàng trai E-Sports không phải lo lắng về việc không biết gì sau khi vào phòng livestream.

Trước giờ phát sóng thì EOG gặp VCB bên ngoài trường quay.

Đội trưởng Scary của VCB chơi cùng đường với Trần Hiệt, đều là Top hàng đầu của Liên Minh.

Bình thường hai người không hợp lắm nên luôn tìm cách làm tổn thương nhau khi gặp.

Hôm nay gặp thì Scary đi tới liền khoe: "Sao mấy người biết AD của chúng tôi từng là streamer bán hàng chuyên nghiệp hay vậy ta?"

Toàn bộ thành viên EOG: "......"

Tức chết luôn mà, khoe khoang cái quỷ gì, cứ làm như nhất định họ sẽ thua vậy.

Sắc mặt Trần Hiệt tối sầm lại, anh cũng muốn flex chút.

Chỉ là khi ánh mắt anh vừa liếc nhìn một cục vàng nào đó bên cạnh thì cục vàng đó đã đoán trước cả anh, còn đưa ra một chiêu uy hiếp: "Đừng khoe tôi ra, nếu không tôi sẽ đánh anh."

Trần Hiệt: "......"

VCB vênh váo tự đắc rời đi.

EOG không thể chịu đựng được nữa, đã bao giờ đội quán quân của họ phải chịu sỉ nhục như vậy chưa?

Trong trận PK phát sóng trực tiếp lợi ích công cộng này, họ chỉ được thắng chứ không được phép thua!!!

***

"Chuẩn bị, đếm ngược live! Năm, bốn, ba......"

"Đợi đã——!!"

Buổi livestream sắp bắt đầu thì Trương Hách Lượng đột nhiên kêu ngừng, hắn phi ra hàng ghế streamer, tự tay thay đổi vị trí của tuyển thủ.

Thì ra streamer chuyên nghiệp là trung tâm, có mấy tuyển thủ ngồi hai bên, giữa Giang Đề với Trần Hiệt có bốn cái đầu.

Sự sắp xếp này chủ yếu do Trần Hiệt là người nổi tiếng nhất nên được bố trí ngồi ở ghế Center.

Giang Đề là em út và ít nói nhất nên được xếp ngồi ở rìa.

Tuy nhiên, trước khi phát sóng thì đột nhiên Trương Hách Lượng thay đổi ý định.

Việc livestream bán hàng sử dụng màn ảnh điện thoại di động.

Kích thước màn hình điện thoại của người xem bị hạn chế, trừ khi người quay chuyển camera, còn đâu nếu để ở giữa thì không thể nhìn thấy người Giang Đề, nhiều nhất là có thể nhìn thấy một góc áo của cậu.

Hắn muốn đặt Giang Đề bên cạnh Trần Hiệt và cùng xuất hiện trong khung hình với tư cách là Double Center.

Trương Hách Lượng nói: "Nếu lúc trước đã chọn xào CP thì phải xào khô máu cho đến cùng. Thồn sự đẹp trai cho bọn họ chết ngay, nổi lửa lên, hiểu chưa?"

Giang Đề: "......"

Giang Đề mím môi không nói gì, nhưng trong khoảng thời gian ngắn thay đổi tư thế ngồi vài lần, di chuyển qua lại làm cậu không giấu được sự lo lắng.

"Bình tĩnh." Trần Hiệt bóc một viên kẹo skittles vị việt quất đưa đến miệng bạn nhỏ, "Anh không cần em làm gì cả, chỉ cần yên tâm làm linh vật là được."

Linh vật Giang Đề im lặng: "Nhưng như vậy nhìn tôi sẽ bị đần."

Lòng bàn tay Trần Hiệt đáp xuống đỉnh đầu chàng trai, vuốt lại mấy cọng tóc đỏ rối tung cho cậu.

Rồi ánh mắt anh lại di chuyển xuống, chạm vào khuôn mặt trong sáng thuần khiết.

Anh nín cười: "Ngốc ngốc một chút cũng được, đáng yêu thì hút fans đáng yêu."

Giang Đề trừng mắt nhìn anh không vui.

Bằng cách này, phương châm livestream đã được xác định.

—— Những người khác chịu trách nhiệm miệng liến thoắng và thể hiện tài nghệ, còn Giang Đề chịu trách nhiệm làm linh vật yên tĩnh.

Cuối cùng buổi livestream đã bắt đầu.

Vì được công khai và tuyên truyền trước đó nên vô số fan đã kéo đến phòng livestream ngay khi mới bắt đầu live, mức độ nổi tiếng và phổ biến dễ dàng vượt qua VCB bên cạnh.

Đi thẳng vào chủ đề bán hàng, bởi vì sự nhiệt tình của fans mà giai đoạn đầu tiên rất suôn sẻ, doanh thu nháy mắt phá vỡ 100.000

Không bao lâu lại phá vỡ 500.000 mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Một triệu cũng không phải là một nhiệm vụ khó khăn.

Trong số đó, dẫn đầu đặt hàng chủ yếu là fans của Trần Hiệt.

Trương Hách Lượng ngồi sau hậu trường nhìn chằm chằm vào màn hình lớn hiển thị doanh số bán hàng tăng theo thời gian thực, phúc đến lòng cũng sáng ra tự hào nói: "Đội quán quân của tôi đi đến đâu cũng là quán quân thôi. Coi như muỗi đốt inox mà. Có gì đáng sợ nào?"

Tuy nhiên, khi doanh thu đạt hai triệu thì tốc độ bị chậm lại đáng kể.

Trương Hách Lượng bắt đầu đứng ngồi không yên.

"Ủa, sao không tăng nữa dị?"

Tần Thư ngồi bên cạnh, không có gì ngạc nhiên nói: "Fans đặt đồ đồng đều cả nên không tăng là chuyện bình thường."

Ngoài ra cũng khá oan cho fans, sản phẩm bán trong phòng livestream là thượng vàng hạ cám, có rất ít thứ có thể khiến họ sinh ra ham muốn mua sắm.

Hầu hết những người có thể mua sắm ngẫu hứng cho Idol đều là những fan trẻ tuổi, nhưng những fan trẻ tuổi cũng có sức mua hạn chế.

Cho nên fans theo hướng này chắc chắn sẽ không hút được giá trị cao và dễ bị giới hạn.

"Vậy giờ như nào?" Trương Hách Lượng hỏi.

Tần Thư lắc đầu.

Tốc độ tăng trưởng doanh số bán hàng của EOG chậm lại, trong khi ở studio livestream khác thì ngược lại.

Mặc dù ở giai đoạn đầu, khả năng kiếm tiền của fans không bằng EOG nhưng AD của họ có kinh nghiệm phong phú trong việc bán hàng và có thể sống trước ống kính.

Trương Hách Lượng đang xem VCB trên điện thoại, hắn tận mắt thấy họ tích tiểu thành đại trong phòng livestream, người qua đường và người xem thường xuyên đổ xô vào, độ nổi tiếng và doanh số bán hàng của họ dần vượt qua EOG.

Hắn ghen tị đến mức nghĩ, tại sao năm tên nhóc trong đội của hắn đều là mấy đứa ngốc không làm được gì thế này?

Đã nói có thể làm được mà? Đã nói không được để thua mà?

"Hay là..." Trương Hách Lượng nhìn chằm chằm vào Trần Hiệt với Giang Đề đang ngồi vị trí Center, nói nhỏ: "Để Trần Hiệt với bé Đề bán hủ?"

Tần Thư cau mày: "Lăng xê bán hủ phải chú ý tay ôm đàn che nửa mặt hoa. Nếu quá chủ động sẽ chỉ khiến người hâm mộ xấu hổ và chán ghét mà thôi."

(*) Tay ôm đàn che nửa mặt hoa (Bạch Cư Dị) : "Cầm tỳ bà che nửa mặt" thường được dùng để miêu tả sự nhút nhát của con gái, cũng có thể ám chỉ một vật không thể nhìn rõ và không biết nó sẽ đi về đâu.

Điều này cũng đúng.

Trương Hách Lượng lo hói cả đầu.

Chẳng lẽ đội EOG đường đường là quán quân của hắn sẽ thua đội bên cạnh chỉ trong một trận PK bán hàng nhỏ?

"Cái gì? Nhúc nhích? Cho bé Đề nhúc nhích là có ý gì vậy nè?"

Giọng của nữ streamer chuyên nghiệp được thuê để điều khiển phiên live đột nhiên lớn hơn, cô bối rối nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

[Đúng vậy! Cho bé Đề nhúc nhích đi, nếu không tôi sẽ có đủ bằng chứng để nghi ngờ cậu ấy là báu vật phà kè]

[Cíu tôi, tôi còn nghĩ cậu ấy là giả, có phải họ đã đặt một con búp bê ở đó không thế?]

Mọi người đều quay đầu nhìn Giang Đề.

Chỉ thấy Giang Đề đang giữ tư thế rất thoải mái, ngơ ngác nhìn thẳng về phía trước.

Cả người nghiêm chỉnh như thể bị yểm bùa bất động.

Rất ngoan và cũng rất giả, giống hệt một linh vật vậy.

Mọi người: "......"

Trần Hiệt nhìn Giang Đề từ bên cạnh chỉ cảm thấy lông mi của bạn nhỏ dài quá phận, anh nhẹ giọng hỏi: "Chỉ có vị xoài với vị dâu tây, em muốn cái nào?"

Giang Đề một giây hoàn hồn rồi quay đầu lại: "Dâu tây."

Trần Hiệt nhét viên kẹo trái cây vị dâu cuối cùng vào lòng bàn tay của bạn nhỏ rồi nói: "Lén ăn đi."

[......]

[Đã xác nhận, là cục cưng hàng riêu]

[Ố ố ố. Nhìn phản ứng của bé Đề khi được nhắc đến kìa, thật đáng yêu mà~]

[Chẳng lẽ chỉ có mình tôi thấy sự tương tác giữa Hiệt Thần với bé Đề ư? Quá ngọt mà, đúng không?]

[Cậu không cô đơn, tôi con trai mà còn thấy rung rinh]

Trương Hách Lượng kinh ngạc phát hiện doanh thu trên màn ảnh rộng đột nhiên tăng vọt mấy lần, còn tăng lên rất đáng kể.

Hắn vỗ đùi nói: "Đừng để Giang Đề làm linh vật nữa, bắt cậu ấy tương tác qua lại."

Tần Thư: "Nhưng cậu ấy không nói chuyện đâu."

"Không biết nói chuyện thì làm. Thà làm bất cứ cái gì vẫn tốt hơn là trở thành linh vật."

Khi đó, streamer đang bán một loại bưởi.

"Cả nhà, mọi người có thấy quả bưởi trên tay tôi không?"

"Bưởi này là giống mới được Viện Hàn lâm Khoa học trồng, đất ở vùng canh tác màu mỡ, bề ngoài đẹp, vỏ mỏng, nhiều nước, dinh dưỡng dồi dào, vị rất ngọt."

"Ừm, nếu là tôi nói thì nghe có vẻ hơi tâng bốc cho nên hãy để những chàng trai E-Sports của mọi người nếm thử nha, được không nào?"

Nói xong, streamer nhẹ nhàng đẩy quả bưởi đến trước mặt Giang Đề.

"Nào, em trai nhỏ, mau cắt quả bưởi này đi."

Con dao cũng bị đẩy đến trước mặt Giang Đề.

Giang Đề cầm quả bưởi lên nói: "Không phải nên bóc bằng tay à?"

Streamer che miệng mỉm cười: "Tôi biết bàn tay thể thao điện tử của cậu có giá trị như thế nào, sao tôi dám để cậu bóc được?"

Cũng đúng.

Giang Đề giơ dao đặt lên quả bưởi tròn.

Sau vài phút loay hoay thì cậu đứng dậy.

Giữ dao bằng một tay, dùng tay kia ấn vào sống dao và nhấn mạnh xuống.

[Tôi có linh cảm quả bưởi được cắt bởi bé Đề sẽ rất ngon~]

[Me too ~ Tôi muốn ăn ~]

[Lầu trên, trực giác của tôi mách bảo rất ngon mà bạn đang nhắc đến chính là bé Đề.........]

[[Xấu hổ] Đúng đấy. Với cả... giúp tôi tìm cái quần của tôi với. Tôi vừa cởi mà không biết quăng đi đâu mất rồi]

[Đừng nói nữa bờ rồ, cho dù quả bưởi này không ngọt thì tôi cũng sẽ húp thay Wither]

[Nào nào nào. Mau hốt vài thùng cho bé nó nhanh!!! Đây là buổi livestream bán hàng đầu tiên của bé Đề, không được để số liệu quá khó coi!!]

Tuy nhiên, khi Giang Đề thành công cắt quả bưởi thành hai miếng thì toàn bộ phòng livestream đều rơi vào im lặng.

Comments đầy dấu hỏi chấm.

Giang Đề nhìn chằm chằm quả bưởi, vẻ mặt có chút ngốc.

Sau đó cậu lại nhìn Trần Hiệt hỏi: "Thịt quả đâu?"

Trần Hiệt im lặng một lúc mới nói: "Có lẽ chỉ là một quả...... Bưởi vô sinh."

Giang Đề rơi vào hoài nghi nhân sinh, vẻ mặt càng thêm đần.

Một quả bưởi.

Một quả bưởi chín.

Làm sao có thể vô sinh?

Sau khi cắt ra chỉ có cùi trắng chứ không có thịt.

Người xem trong phòng livestream muốn điên luôn rồi.

Một nửa cười điên còn nửa khác tức điên.

[Hahahahaha. Ôi má cười khùng, đúng là Tiểu Ôn Thần của Liên Minh, lại để cậu ấy cắt ra một quả bưởi toàn cùi]

[Thắc mắc, bé Đề tạo cái xác suất này như nào vậy? Bé làm phép hả?]

[Mặc dù Wither đáng thương nhưng cũng quá buồn cười hahahahahaha]

[Đù, tôi vừa thanh toán 10 thùng, kết quả là bưởi toàn cùi, chơi nhau à? Đền bù mau!!]

[55555 Same... Bé Đề, không phải mẹ không chịu nâng số liệu cho con, đúng là bưởi không cần phải ngọt nhưng thực sự không thể toàn cùi được TvT]

[QAQ bé Đề, mặc dù con rất dễ thương nhưng vận may của con quá suy]

Ai nói tay Giang Đề đỉnh là vận khí cũng đỉnh?

Một quả bưởi vô sinh suýt nữa đã khiến streamer chết lâm sàng.

Cô lập tức tự cắt một quả, lần này bình thường, có thịt quả.

Nhưng vì vết xe đổ của Giang Đề nên người xem vẫn không mua nhiều, lượng giao dịch cực kỳ thấp.

Moá, họ cũng sợ giống như Giang Đề chứ, sợ hàng nhận được sẽ là bưởi vô sinh.

Streamer nhanh chóng đưa qua sản phẩm tiếp theo: "Cả nhà ơi, sản phẩm tiếp theo của chúng ta là sản phẩm công nghệ cao."

Bưởi vô sinh của Giang Đề bị nhân viên lấy đi, sau đó một chiếc máy in mini được chuyển đến cho cậu.

Vốn dĩ cậu không mấy hứng thú nhưng khi nghe đến công nghệ cao thì lại rất phấn khích và không khỏi dùng tay nghịch nghịch chiếc máy in.

Trần Hiệt thấy vậy nhẹ nhàng nắm lấy tay bạn nhỏ kéo về.

Giang Đề: "?"

Trần Hiệt: "Ngoan, tránh xa nó ra, an toàn cho cả anh và em."

Giang Đề lạnh lùng trừng mắt nhìn anh: "Có phải anh cũng sợ tôi làm phép không?"

"Anh không phải loại người như vậy."

Lúc này sắc mặt Giang Đề mới khá hơn.

"Nhưng khi em cắt quả bưởi vô sinh đó ra thì lúc đó anh biết sợ là gì rồi."

Streamer đang say sưa giới thiệu các chức năng của máy in thì đột nhiên có hai tiếng ầm ầm từ bên cạnh.

Cô quay lại thì thấy Trần Hiệt với Giang Đề đã ngã khỏi ghế và cùng nhau lăn xuống gầm bàn.

Nơi mà máy ảnh không thể ghi lại, người xem không thể nhìn thấy mà chỉ có thể nghe thấy âm thanh.

"A a a, đừng... Đừng chạm vào chỗ đó! Ưm đau... Nhẹ, nhẹ thôi."

Trong phòng livestream: ......

Bên ngoài phòng livestream: !!!

Vốn mức ổn định của livestream được duy trì đều đặn thì vào thời điểm này đột nhiên tăng vọt.

Vô số cư dân mạng đổ xô vào, cởi quần khắp nơi khi nghe thấy âm thanh ánh sáng sống động.

Trương Hách Lượng hít một hơi khí lạnh, vẻ mặt sợ hãi.

Không được, tôi yêu cầu bán hủ chứ tôi không yêu cầu làm!!! ——

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

•Các đồng chí đọc thì quăng cái comment cho xôm đi ạ? Sao để vườn không nhà trống thế này!!!

21/12/2023

#DevilsNTT

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.