Tensei Shitara Slime Datta Ken - Chuyển Sinh Thành Slime

Chương 2



Tính đến lúc này. tôi chuyển sinh thành Slime đã được 90 ngày.

Chính xác thì, 90 ngày, 7 giờ, 34 phút và 52 giây.

Vì sao tôi có thể nói chắc như vậy? Đơn giản vì hiệu quả của Unique Skill 『Đại Hiền Giả』.

Không, cái Skill này, tiện dụng quá. Với Unique Skill 『Đại Hiền Giả』, mọi thứ điều được trả lời.

『Đại Hiền Giả』, để Skill này được định hình, cần vừa đúng 90 ngày. Và đó là ‘định hình’ theo đúng nghĩa của từ định hình trong thế giới.

Ý tôi là, việc ‘định hình’ ở đây không phải chỉ đơn giản ở mức độ sỡ hữu Skill của tôi, mà đó là việc khắc sâu nó vào trong linh hồn.

Và cho đến lúc này, theo lời giải thích, thì nó đã và đang access (kết nối) với “Giọng của Thế Giới” và đảm nhận vai trò kia.

Cơ mà, tôi chả hiểu nó nói gì cả.

Thông thường, chẳng hề tồn tại một skill nào thuận tiện đến mức có thể giải đáp các mghi vấn trong trí cả.
“Giọng của Thế Giới” chỉ nghe được khi thế giới thay đổi, hay đạt được một Skill, hay 『tiến hóa』.

Để trả lời các câu hỏi của tôi, nó đã vận dụng đặc điểm đó.

Chuyện đó tôi chưa từng nghe tới ở thế giới cũ, nhưng dường như ở đây, đó là ‘thường thức’ rồi.

Tóm lại là, việc đạt được một Skill, hay 『tiến hóa』 không thường xảy ra. Khi thế giới nhận ra một sự tăng trưởng nào đó, thông thường nó sẽ ban cho một “Skill”. Còn “Tiến hóa”, nó vượt mức độ thông thường rồi.

Mặc dù vẫn còn mơ hồ, và chưa hiểu rõ, nhưng chẳng thể làm gì khác ngoài chấp nhận thôi.

Và tuy 『Đại Hiền Giả』 đã có thể trả lời những câu hỏi, nó vẫn còn rất thụ động và thiếu cái ‘tôi’.

Nếu tôi không cố hỏi, nó sẽ không trả lời. Thật đáng tiếc.

Tuy vậy, tôi vẫn rất vui mừng khi có được cuộc thoại một chiều với ai đó.
Mà, nói chuyện với Skill của mình… thế giới chắc sẽ coi tôi là một tên hoang tưởng quá.

Và thế là, do chẳng có gì để làm trong cái bóng tối mịt mùng này, nên tôi đặt ra vô số câu hỏi.Kết quả là, đúng như tôi nghĩ, quả thực tôi là một con Slime. (Niêm Tính (nhớt, nhớp nháp) Sinh Vật = Thể Sinh Vật Không Xác Định).

Và hóa ra là tôi không cảm thấy đói và cũng không cần ngủ.

Loài Slime trong thế giới này, hấp thụ Ma tố thay cho thức ăn. Và ở những nơi có nồng độ Ma tố thấp, nó sẽ hấp thụ các Monster (quái thú) và động vật nhỏ nhằm bổ sung nguồn Ma tố.

Vậy là trong thế giới đầy bất thường này, ở những nơi có lượng Ma tố thấp, bọn Slime hoạt động rất dữ dội. Nhưng, chẳng phải những nơi có nồng độ Ma tố cao cũng là những nơi có các Monster mạnh sao.
Nói cách khác, ở nơi đay, việc tìm thức ăn là không cần thiết do lượng Ma tố rất cao.

Còn về chuyện ngủ.

《Giải đáp. Toàn cơ thể Slime được hình thành từ những tế bào đồng nhất. Mỗi tế bào đều có thể là tế bào não, thần kinh và cơ thịt.

Vì vậy, do các suy nghĩ được các tế bào khác nhau thực hiện luân phiên với nhau nên viêc ngủ không cần thiết.》

Là vậy sao.

Vậy kí ức của tôi được lưu trữ ở đâu?

Chẳng lẽ nó giống như kiểu trạng thái RAID trong ổ HDD của con PC à?[1]

Và khi tôi nghĩ thế, tôi nhận được câu trả lời 《Đại thể là như vậy.》.

Thật không ngờ 『Đại Hiền Giả』 cũng là một kẻ ậm ừ cho qua chuyện.

Nhưng mà, hiệu quả của Skill 『Đại Hiền Giả』 là gì nhỉ…

《Giải đáp. Hiệu quả của Unique Skill 『Đại Hiền Giả』 là…

Gia Tốc Suy Nghĩ: Nâng tốc độ tri giác lên gấp 1000 lần thông thường.

Phân Tích Giám Định: Tiến hành phân tích và giám định vật thể.

Thao Tác Song Song: Phân tích các hiện tượng và suy nghĩ và tiến hành các quá trình.

Hủy Bỏ Vịnh Xướng: Khi thực hiện ma pháp, không cần niệm xướng các lời chú.

Giới Tự Nhiên[2]: Khả năng thấu hiểu mọi thứ không bị che giấu trên thế giới.

5 điểm trên là năng lực của ngài.》

Là như vậy.

Giới Tự Nhiên? Là kiểu đạt được tri thức mà chẳng cần phải khó nhọc gì cả à? Tôi đã tưởng vậy…

Thực tế thì, tùy vào những thông tin và những việc mà tôi nắm được, mà có thể suy luận ra thêm.

Nói cách khác, tôi cần phải nhìn qua một lần, và đối với những sự việc tôi đã nhìn qua đó, năng lực này sẽ tự phân tích sâu thêm.

Tuy nhiên, Hủy Bỏ Vịnh Xướng. Liệu có phải là khi tôi học được ma pháp, tôi sẽ có thể thực hiện ngay mà không cần niệm gì cả à? Mà quan trọng hơn cả, nơi này có Ma pháp!!!

Câu trả lời là YES.

Vậy là với thứ này, tôi không cần phải cố nhớ ma pháp nữa.

Tôi thử xem nó có hoạt động với 『Đại Hiền Giả』 không, nhưng dĩ nhiên, vô hiệu.

Nhưng một ý tưởng chợt lóe lên.

Có khả năng nào Link Phân Tích của 『Bộ Thực Giả』 và Thao Tác Song Song của 『Đại Hiền Giả』 không nhỉ?

《Giải đáp. Có thể Link Phân Tích của 『Bộ Thực Giả』 và Thao Tác Song Song của 『Đại Hiền Giả』. Tiến hành Link? YES/NO》

Dĩ nhiên là YES.

Tuy nhiên, chẳng có thứ gì mà tôi muốn phân tích cả… nhưng mà…?

Những thứ chứa trong Bao Tử, đám cỏ mà tôi đã ăn để gϊếŧ thời gian ấy. Chúng là gì nhỉ? Ừm, do tôi chẳng có việc gì để làm cả, nên ngồi chờ phân tích cũng được thôi.《Phân Tích kết thúc…

Cỏ Hipokte: Là tài liệu tạo ra thuốc mỡ. Chỉ sinh trưởng ở nơi có nồng độ Ma tố cao.

Nếu nhựa của cỏ này được kết hợp với Ma tố, sẽ tạo thành thuốc phục hồi.

Nếu nghiền cỏ này ra, và kết hợp với Ma tố, sẽ tạo thành thuốc mỡ chữa trị vết thương.》

Gì chứ!

Tất cả mớ cỏ tôi ăn chỉ để gϊếŧ thời gian…

Như kiểu trẻ con nghịch cát vô tình nhặt được kim cương vậy.

Nên tôi, ngay lập tức, tiến hành pha chế thuốc hồi phục và thuốc mỡ. Tuy vậy, mọi việc được thực hiện trong cơ thể mình, nên tôi chẳng có cảm giác gì cả.

Chỉ mất có 1 giây để phân tích, và 3 giây để pha chế. Nên chỉ trong 5 phút, đã tạo được 100 phần.

Tuy không có sản phẩm khác để làm chuẩn so sánh, nhưng Giám Định cho biết chúng đều là “Thượng phẩm chất lượng”.

Cũng đành hài lòng với kết quả này thôi.

Nhưng cả khi tính luôn cả việc phân tích và pha chế, vẫn nhanh quá.

Ý tôi là, thông thường, phải mất nhiều thời gian hơn chứ.

Link với Thao Tác Song Song quả là một quyết định sáng suốt.

Và để thử nghiệm, khi đã giải trừ Link, 1 phần mất đến 50 phút mới làm xong.

Thời gian được rút ngắn một cách đáng sợ.

Có vẻ như tôi đã có được những Skill rất tương thích với nhau. Bất chấp việc tôi không hề biết…

Mặc dù vẫn còn nhiều cỏ để pha chế bên trong, nhưng những đám cỏ ở đây dường như đều là loài cỏ Hipokte cả.

Để phòng trường hợp khẩn cấp, tôi quyết định ‘chén’ sạch những đám cỏ này.

Cùng lúc đó, các loại thuốc hồi phục cũng được tạo thành.

Nói sao nhỉ, tôi vẫn ở trong bóng tối mịt mù này, chẳng có việc gì để làm (mà tôi có thể làm) cả.

*****

Lúc đó, tôi đã hoàn toàn mất cảnh giác.

Mặc dù cái Skill này khá thụ động, nhưng ít ra thì tôi cũng có được một đối tượng để giao tiếp (?).

Và trong suốt 90 ngày đó, tôi chẳng thấy có dấu hiệu nào của sinh vật sống khác cả, và cũng chả có gì gây nguy hiểm đến tính mạng tôi.

Bất kể là vì lý do gì, tôi cũng đã lơ đễnh.

*Bỏm!* (Ghi chú: Người được nhắc đến không nghe được gì. Nên hãy thưởng thức những âm thanh một cách khách quan.)

Ể?

Ngay khoảnh khắc mà tôi nghĩ như thế.

Đột nhiên cơ thể tôi trở nên nhẹ hơn, hay là nặng hơn nhỉ… một tình trạng rất không ổn định.

Chẳng lẽ… tôi vừa rơi vào nước ư?

Trong suốt 90 ngày qua, tôi đâu có cảm nhận được giọt nước nào rơi vào cơ thể mình đâu chứ. Vậy nghĩa là, tôi đã lơ đễnh vì tưởng rằng mình đang ở trong một hang động hoặc đang trong một cái nhà nào đó nơi mưa không thể vào được.

Có vẻ như tôi đã rơi vào một con sông mất rồi. Và bởi vì trong một tòa nhà không thể có sông được, nên chắc hẳn tôi đang ở trong một cái hồ ngầm trong một hang động nào đó.

Mãi cho đến bây giờ, do chẳng thấy gì cả trong cái bóng tối hũ nút này, nên tôi đã cẩn thận trong từng bước chân.

Tuy vậy, sau khi nghe giải thích về Skill 『Bộ Thực Giả』, và bận rộn ăn cỏ, kết quả là…

Quên mất việc phải kiểm tra chỗ đứng.

Tôi đã luôn luôn như thế.

Luôn luôn nổ và gặp thất bại liền sau đó.

Với khách hàng của mình:

「Cứ để đó cho tôi! Dễ như ăn bánh!」

Và, chỉ vì những câu nói như thế mà tôi đã thấy địa ngục bao nhiêu lần.

Tôi vẫn còn nhớ những ánh mắt oán giận của đám hậu bổi.

Mà thực tình thì, có tên ngốc nào lại đi chạy loăng quăng trong cái bóng tối hũ nút này chứ.

Chết tiệt, tôi chỉ muốn mắng nhiếc bản thân mình thôi.

Nếu tôi còn sống, tôi sẽ ‘thuyết giáo’. Tuy nhiên, mặc dù hối tiếc, nhưng tôi không tự kiểm đâu! Có lẽ vậy…

Cơ mà, vẫn còn khối thời gian.

Thực sự thì, vì tôi chẳng có chân hay tay gì, nên có hoảng loạn lên thì cũng chẳng có ích gì.

Kết thúc rồi sao.

Một cuộc sống ngắn ngủi của một con người… à không, của một con Slime chứ.

Tôi đã chuẩn bị cho việc mình sẽ bị ngạt thở, tôi chuẩn bị sẵn tâm lý.



……

………

Không thấy ngạt thở gì cả.

Là sao? Chẳng phải tôi đã rơi vào nước sao?

Vào những lúc như thế, phải cậy đến 『Đại Hiền Giả』 thôi.

Phải hỏi ngay lập tức mới được.

《Giải đáp. Cơ thể của Slime chuyển động nhờ vào Ma tố. Dưỡng khí không cần thiết, nên không thở.》

Thế sao… tôi đã chẳng đế ý, nhưng tôi không cần thở.

Vậy à—. Sau 90 ngày, dường như tôi đã trở nên thông thái hơn.

Tuy vậy, quả thực là tôi đã rơi vào trong nước.

Mặc dù không chết, nhưng vẫn khá khó chịu.

Nên làm gì đây.

Mà, tôi cũng chẳng rõ là mình đang nổi hay đang chìm nữa.

Và vì không có cả tay lẫn chân, tôi không nghĩ mình bơi được.

Lỡ như chìm đến đáy hồ, tôi có thể nào bò từ dưới đáy lên đến mặt nước không?

Còn nếu như tôi nổi, chẳng lẽ cứ thế mà trôi sao?

Không giống như bị cuốn đi, cảm giác cứ như là đang nằm nôi vậy. Mặc dù có rung lắc nhẹ, nhưng vẫn rất thoải mái…

Vậy là có một dòng nước chảy. Là một con sông, chứ không phải hồ. Nhưng tôi không cảm giác được mình bị cuốn đi đâu.

Cứ nổi lên, chìm xuống, và cũng chẳng có dấu hiệu gì cho thấy đã chạm đáy.

Có lẽ tình trạng này sẽ kéo dài mãi.

Tình hình khá khó chịu.

Nên làm gì đây.

Vào lúc đó.

Tế bào não của tôi = cơ thể Slime, nảy ra một ý tưởng.

Nếu tôi hút vào một lượng lớn nước, và phun mạnh nó ra như kiểu Water Jet[3] để di chuyển thì sao?

Vừa nghĩ xong, tôi thực hiện ngay. Dù gì, tôi cũng có việc gì khác để làm đâu chứ.

Tuy nhiên, ý tưởng đó đã dẫn lối cho một cuộc gặp gỡ định mệnh, mà tôi không hề biết trước…

Ý tưởng đó rất tuyệt. Nhưng ít nhất, nếu tôi đi nhầm hướng, cuộc gặp đó sẽ không bao giờ tồn tại.

Và thế là, như thể được định mệnh dẫn dắt, tôi đã đi về hướng đó.

Và, hút nhiều nước vào đến mức chiếm gần 10% Bao Tử của 『Bộ Thực Giả』 (Ghi chú: Người được nhắc đến không hề nhận ra, nhưng mực nước đã hạ xuống đáng kể.)

Rồi nhanh chóng phun nó ra trong một hơi.

Và tôi hoàn toàn mất cảm nhận vị trí.

《Đạt được Skill 『Thủy Áp Thôi Tiến』》 (tạm dịch: Sự đẩy bằng áp lực nước)

Đột nhiên có một giọng nói vang lên trong đầu tôi.

Đó là lần đầu tiên tôi nghe nó mà còn tỉnh táo. Chính nó, “Giọng của Thế Giới”.

Do 『Đại Hiền Giả』 không bao giờ tự bắt chuyện cả, nên không thể nhầm lẫn được, nhưng cảm giác giống y chang.

Nhưng hiện tại, tôi không có dư thời gian xác nhận điều đó.

*Vụt!* Cảm giác gia tốc chiếm lấy cơ thể tôi, vậy ra đây là cảm giác bay trên không với cơ thể mình ở phía trước? (Vào lúc này, tôi quay về hướng mà mình không muốn đi và phun ra.)

Tuytôi ghét phải thừa nhận điều này, nhưng không nhìn thấy gì có khi lại tốt hơn.

Ngay cả trong bóng tối dày đặc này, cái cảm giác cơ thể di chuyển ở một tốc độ cực nhanh thật đáng sợ.

Đính chính lại.

Không, nếu như tôi thấy đường, có lẽ nỗi sợ sẽ bị giảm một nửa… Nhưng không thấy gì cũng có nỗi sợ riêng của nó.

Nếu ai đã từng đến công viên giải trí và chơi trò tàu lượn, ắt họ sẽ có chút đồng cảm với tôi.

Trong suốt cuộc đời tôi? Chỉ trải nghiệm một lần thôi, và lần trải nghiệm đó là từ việc đến một công viên giải trí bị chuột xâm chiếm.

Còn lần này, an toàn chẳng hề được đảm bảo.

Tôi thực sự rất muốn đánh bản thân vì đã nghĩ ra cách phun nước kiểu Water Jet đó.

Vừa mới nghĩ ra là hành động liền? Đồ ngu! Đáng ra phải xác minh tính an toàn trước mới phải!

*Apapapapapa………*

Sự sợ hãi chiếm hết mọi suy nghĩ trong tôi.

Cái cảm giác gia tốc này kéo dài tới bao giờ đây… Và tôi đã đạt được cái tốc độ này bằng cách bắn nước ra đấy à. Khi tôi vừa nghĩ đến đó, thì…

*Don! Boyon!!! Gororo zudon!!!*

Một cơn đau xé… mà, không đau đớn gì cả.

À rế? Chẳng có tí damage nào cả… hay nói đúng hơn, mặc dù có damage, nhưng sao chẳng đau tí nào?

《Giải đáp. Vì đã đạt được Vô Hiệu Đau Đơn, nên ngài không cảm thấy đau. Và nhờ kích hoạt Skill Kháng Công Kích Vật Lý mà damage đã được giảm xuống. Tỉ lệ tổn thương cơ thể là 10%.

Skill cố hữu của Monster “Slime” 『Tự Kỉ Tái Sinh』 đã được kích hoạt. Ngài có muốn hỗ trợ nó bằng Unique Skill 『Bộ Thực Giả』 không? YES?NO》

Tuy không có đau đớn, nhưng lại có damage. Vậy sao… tôi không thể biết đó là chuyện tốt hay chuyện xấu, nhưng nếu không cảm thấy đau đớn mà vẫn có thể nhận ra rắc rồi, thì đau đớn cũng chẳng cần thiết.

À, trợ giúp bằng 『Bộ Thực Giả』 à? Dù không hiểu lắm, nhưng vẫn YES thôi.

Lúc đó, có cảm giác như một phần cơ thể tôi bị mất đi vậy. Và một lúc sau, tôi có cảm giác nó đã trở lại như lúc đầu.

Có vẻ như, tôi đã ‘ăn’ phần bị damage, phân tích và phục hồi hình dạng.

Thật là một cơ thể tiện dụng… lần này, tôi có nên thử nghiệm xem tôi giảm nó đến mức nào thì khả năng hồi phục không thể áp dụng được nữa. Có vẻ như dù cho khá nhiều phần trăm cơ thể có bị giảm đi, nó vẫn không ảnh hưởng đến hoạt động… Tuy vậy, tôi có linh cảm việc đó sẽ khá nguy hiểm, nên hãy thử nghiệm điều độ thôi.

Un. Quả vậy, tôi cũng có lúc cẩn thận chứ.

Hiện thời, mặc dù tôi có lượng lớn thuốc hồi phục, nhưng không cần phải dùng đến chúng.

Thực tình, dù tôi vẫn nghĩ bị tổn thương đến 10% cơ thể là một tổn thương nghiêm trọng, nhưng việc phục hồi nó chỉ mất khoảng 10 phút.

Lần này, nếu mà bị tổn thương nữa (không bị thì tốt hơn…) tôi sẽ dùng thuốc phục hồi ngay.

Tuy nhiên, đây là đâu vậy?

Sau khi đã chắc rằng cơ thể đã trở về nguyên trạng, tôi liền kiểm tra chung quanh.

Có lẽ sẽ có một con Monster cực nguy hiểm ở đây.

Mặc dù tôi đã ra khỏi nước, nhưng có những con Monster sống lưỡng cư cũng không phải là lạ.

Tôi bắt đầu cẩn thận di chuyển.

Dạo này, bất cứ khi nào tôi nói cẩn thận, tôi lại rơi ngay vào tình huống nguy hiểm, nhưng chắc có lẽ chỉ là do tưởng tượng của tôi thôi.

Nghĩ như vậy không tốt chút nào…

(Ngươi có nghe được ta không? Kẻ bé nhỏ kia.)

Và tôi nghe một thứ gì đó.

***

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.