Mọi người im lặng nhìn Lân nói ra sách lược
Lân chậm rãi nói:
''Quân ta đánh nhau với quân giặc, không ở chỗ có thể phá được giặc, mà trước là ở chỗ không thể bị thua. Giả như trong dinh có một nghìn quân thì cứ mỗi trăm làm một tiêu, cử một lính bộ binh nhanh nhẹn đi cùng với một lính kỵ binh, sai cho đi trước, hoặc 2,3 dặm hay 4,5 dặm, hễ gặp bên đường có núi, người kỵ binh không thể lên được thì người bộ binh cầm một lá cờ nhỏ lên chung quanh núi dò trông. Nếu không có quân mai phục và quân giặc ở trước, thì cầm cờ đứng ở trên núi làm hiệu, kỵ binh chạy về báo là đường thứ nhất không có sự gì kinh nghi.
Tiêu thứ nhất lập dinh; rồi tiêu thứ hai cũng đi, hoặc 1,2 dặm, hay 3, 5 dặm, thăm dò đích xác, lại báo như trước. Lần lượt đến tiêu thứ 7, 8, 9, 10, đều như thế mà lập dinh. Như 10 tiêu đã hết, lại từ tiêu thứ nhất cuốn dậy tiến lên. Nếu một mặt là núi thì một người có thể trông suốt được; như hai mặt đều là núi, thì không khỏi nhìn một mặt có sự sai lầm, cũng chưa định được.
Nên lại cử bộ binh chia tả hữu lên trông, thấy tả hữu đều không có gì đáng sợ, thì không phải cất cờ hiệu nữa. Hoặc một bên có động, thì người ở trên núi một bên giơ cờ lên, rồi người mã binh chạy về báo biết, để tiện ứng địch. Cứ theo cách đó mà hành binh.
Phàm tình hình của giặc ta đều dự biết được cả. Chúng dù đón chặn hay giả cách nhử ta, thì ta đã trước có thể không thua. Nếu quân thám của ta không phòng bị, chợt xảy gặp giặc, thì người mã binh chạy về báo biết để tức thì ta theo hình núi mà bày trận dự bị đón giặc. Còn một tên bộ binh, nếu chạy hỏa tốc kịp về thì hay, như chạy không kịp thì lẻn vào chỗ núi sâu lèn đá, hay chỗ cây cỏ um tùm mà tạm ẩn lánh, thân của một người, địch vội vàng chẳng rỗi mà tìm, có thể khỏi nạn.
Như quả thám báo được sự thực, quân ta có công, thì phải đem những người thám báo ấy làm công đầu mà thưởng. Để cho quân ta không phải lo lắng vì vội vàng sửng sốt, việc ấy có quan hệ lớn cho nên thưởng cao hơn mọi người.
Phàm tướng sĩ trước hãy đem binh dinh sở bộ định trước quan binh hai tiêu. Nếu gặp chỗ hiểm yếu thì khiến lập dinh ở hai quả núi. Nếu tiêu trước gặp sự kinh động, thì phải đem bản tiêu lùi vào hai bên mà lập dinh. Phải nhắm chính chỗ cửa đường, bọc núi liền đồng, mà lập dinh ngừa chống.
Khi giặc lui thì chầm chậm theo sau. Dinh sau lại ào ào kéo ra, tiếp nhau mà lập dinh, đổi phiên mà lần lượt đánh. Đó là phép phản khách làm chủ, ta nhàn giặc nhọc. Nếu giặc tự trung gian xông ra, thì quân ta ở hai đầu đóng giữ núi hiểm, ngồi đóng trên cao để chờ, xem cơ mà ứng biến, sĩ khí gấp trăm lần, giặc dầu có mưu cũng khó thi thố, là vì quân ta trước đã có dinh luỹ để chờ đón chúng đến, ví như đến nơi đã có nhà rồi, tự nhiên lòng quân thêm vững, không đến tan vỡ, kẻ kia nọ giúp nhau thì đảm khí của người tự mạnh''.
Tú nghe xong thì cũng đại khái nắm được cách hành binh
''Nhưng nếu theo như đại ca nói thì chúng ta sẽ hành binh chậm chạp, quân địch ngộ nhỡ phát giác thì ta mất đi thế bất ngờ''
Nhạc vội nói:
''Ta thấy cách hành binh này của Lân đô đốc có thể dùng được, dù sao thì cẩn trọng vẫn hơn, không nên khinh địch mà phạm phải sai lầm''
Lân cười thầm [trại chủ chắc vẫn còn e ngại tên quận công kia, đúng là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng]
Trong đoạn thời gian này Lân giao việc vận chuyển diêm tiêu thu gom được từ Bến Ván trở về, công tác chế tạo súng cũng đã có bước tiến mới nhưng thời gian quá ngắn không thể đáp ứng được nhu cầu của binh lính. Lần này đối đầu với cấm quân và vệ quân phải chuẩn bị kỹ càng mới có thể nắm chắc được phần thắng trong tay.
Lân đề xuất:
''Nay chúng ta có một lượng lớn nguyên liệu để chế tạo hỏa khí nhưng việc chế tạo súng cần nhiều thời gian, trong nhất thời không thể nào kịp đáp ứng cho quân sĩ, nay mạc tướng có một số đề xuất tạm thời có thể tăng thêm hỏa lực mà thời gian chế tạo cũng nhanh chóng''
Nhạc mở to mắt phấn khởi hỏi:
''Đô đốc cứ nói, ta sẽ cử thêm người hỗ trợ cho đô đốc hết sức có thể''
Lân nói:
''Trước tiên xin trại chủ hãy cho quân thu gom tất cả trâu bò già, sức kéo đã giảm sút về đây. Trâu khỏe thì tốt nhưng làm vậy sẽ ảnh hưởng đến đời sống nông dân và cũng khó thu mua được. Còn những việc còn lại mạc tướng sẽ cho các huynh đệ dưới trướng làm là được''
Nhạc gật đầu:
''Vậy việc thu mua trâu bò già ta sẽ cho Đào Văn Hổ đi làm ngay. Bây giờ chúng ta sẽ bàn về lộ trình tiến quân. Ta dự định sẽ chia làm hai đạo quân tiến hành giáp công quân triều đình, hai tướng Lý Tài và Tập Đình sẽ theo đường biển, còn ta sẽ theo đường bộ. Hiện giờ tin tức của quân Nguyễn chưa truyền về, đợi khi có tin tức cụ thể chúng ta sẽ bàn về lộ trình tiến quân''
Sau đó Nhạc cho người liên lạc với hai tướng Tài, Đình đang đóng quân ở Cối Giang và Thế Giang triệu gấp hai người ấy về cùng nhau hội quân để chuẩn bị kế hoạch cho trận chiến sắp tới.
Trở về doanh trại của mình Lân liền cầm lấy bình trà mà tu cho đã khát, trong lòng thầm nghĩ [bây giờ mà có nước đá uống thì hay quá, ở hiện đại mỗi lần đi giám sát giữa trưa nắng nóng là mình hay ghé vào quán chòi của bà chị bán nước ở cổng công trình, làm một chai nước ngọt, một ca trà đá, cảm giác nó sảng khoái đến tê tái, haizz hoài niệm thật, ở đây đánh đánh giết giết liên miên bất cứ biết lúc nào cũng có thể lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân, thật là nhớ vợ thương con thèm thịt chó, vợ thì chưa có, chó chưa nuôi]
Đang trong lúc hoài niệm về nhân sinh, cuộc đời thì nghe tiếng của các huynh đệ gọi
''Đại ca''
''Đại ca''
''Là mấy đệ đó à, cứ vào đi'' [ta còn chưa kịp tắm cái, thay bộ đồ mà các ngươi tới rồi]
Mọi người lần lượt đi vào doanh trại của Lân. Sau khi tất cả đã ngồi vào ghế của mình Lân mới nói:
''Đã đến rồi thì để ta phân phó những việc cần làm cho các đệ''
Huy Đống, Nhất, Điểm, Hòa cùng nhau lên tiếng:
''Đại ca cứ phân phó''
''Nhất sẽ phụ trách thu mua các bình gốm sứ độ chừng hai trăm bình, mỗi bình phải chứa được một đấu (10 lít) thuốc nổ
Hòa sẽ phụ trách cho quân đi chặt tre, hoặc thu mua quanh vùng, từ 2 nghìn đến 5 nghìn cây, đốt tre phải dài một chút, đừng quá ngắn
Huy Đống phụ trách chế tạo các loại thuốc súng, thuốc nổ. Về bài thuốc điều chế ta sẽ cùng đệ thảo luận, điều phối thử nghiệm từng loại. Tuy rằng công thức đã có nhưng chế tạo sẽ còn phụ thuộc vào thành phần nguyên liệu thu được, sẽ có ít nhiều thay đổi đôi chút.
Tú sẽ phụ trách làm diều, số lượng hơn nghìn con là được. À cái tên tiểu tử nhà ngươi dù có yêu thích cô nàng Thanh Tâm thì cũng đừng quá mãi mê yêu đương mà quên việc quân. Ta thấy ta nghề thêu thùa, may vá của nàng ta cũng rất tốt, ngươi thu xếp cho nàng tập hợp các đại thẩm, cô nương lập thành một phường may vá. Vừa có thể kiếm được tiền, lại giúp quân ta có y phục để mặc. Kinh phí ta sẽ hỗ trợ một phần, phần còn lại sẽ kiến nghị lên Nhạc trại chủ. Sau này ta cũng cần một lượng lớn những y phục chuyên dụng nên việc này cũng rất quan trọng''
Tú cười gượng:
''Đệ không để việc cá nhân làm ảnh hưởng tới việc quân đâu, đại ca cứ yên tâm. Còn về việc lập nên phường dệt vải, khâu vá thì đệ sẽ cho tiến hành. Nhưng đệ nghĩ việc này nên đưa về phía hậu cần sẽ thích hợp hơn''
Lân cười nói:
''Hahaha nếu như ngươi không sợ nhớ nhung Thanh Tâm thì ta sẽ chuyển cô ấy về gần kho sản xuất bột xám của ta''
Tú nghe đại ca nói vậy thì liền xua tay:
''Không…không…không, ở đây là tốt nhất, ở đây….''
Mọi người trở về ai làm việc nấy. Lân cùng với Huy Đống đến khu chế tạo hỏa dược, tiến hành việc chế tạo ra các loại cần dùng
Các thợ thủ công, thợ rèn, thợ pha chế, thí nghiệm của khu này đã tăng lên hơn 300 người, ngoài ra những việc khuân vác thì tùy vào điểm mà được bố trí vào làm việc.
Bước vào phía gian trong, mùi thuốc súng, thuốc nổ, diêm tiêu…bay lên nồng nặc, Lân cùng Huy Đống phải vội lấy khẩu trang ra bịt mũi. Những người làm việc ở đây mặc các bộ đồ chuyên dụng, bịt kín từ trên xuống dưới theo như chỉ thị của Lân.
Kiểm tra qua một lượt, Lân trở ra đi vào doanh nghị sự, cho gọi ba người đội trưởng là Tân, Quý, Lâm lần lượt từng người vào. Lân dặn dò Huy Đống:
''Chốc lát nữa đệ giúp ta ghi chép lại các bài thuốc chế tạo''
Tân bước vào chắp tay hành lễ:
''Đô đốc''
''Huynh ngồi đi, ta có việc cần giao lại cho huynh đây''
Sau khi Tân đã vào ngồi vào ghế, Lân mới nói:
''Ta đã phân phó cho đội trưởng Nhất đi thu mua các bình gốm, giờ ta giao cho huynh nhiệm vụ điều chế thuốc nhồi vào bình, mỗi bình một đấu thuốc nổ. Bài thuốc nạp vào bình gồm có:
Diêm tiêu 1 lạng, lưu hoàng 1 đồng 2 phân, thạch tín 8 phân, than gỗ dâu 1 đồng 2 phân 2 ly, hồ tiêu 8 phân, bạch chu sa 8 phân, nao sa 8 phân. Bài làm ngòi: bạch diêm 2 lạng 2 phân, lưu hoàng 8 đồng cân, than gỗ dâu 1 lạng 6 đồng cân. Giấy trắng tẩm bạch diêm đủ dùng.
Huynh thí nghiệm cột dây ngòi trên một con trâu già, dây ngòi dài đủ để con trâu chạy độ chừng 50 đến 70 trượng là được. Còn về bài thuốc ta sẽ ghi lại cho huynh, việc này nên thận trọng, chia ra mà làm, công đoạn phối trộn cuối cùng phải là những người huynh tin tưởng nhất. Bình gốm sẽ được mang đến trong nay mai, số lượng cần làm là 100 bình''.
Tân chắp tay:
''Thuộc hạ đã rõ''
Nhìn sang Huy Đống thấy đệ ấy cũng đã ghi chép xong, Lân liền đưa cho Tân.
Tân đi ra thì tới lượt Quý vào. Lân vội nói:
'' Ta sẽ giao cho đệ nhiệm vụ điều chế thuốc phun và thuốc súng. Thuốc súng thì đệ đã biết rồi, nhưng sẵn đây ta ghi ra luôn để tiện cho đệ điều chế, số lượng ta cần độ chừng 10 đến 15 đấu là được.
Bài thuốc phun gồm có: Diêm tiêu 2 lạng, than thông 5 cân, thiết phấn 3 cân 5 đồng, lưu hoàng 6 cân, nhọ nồi 5 cân, yên phấn 3 cân 5 phân, long não 3 phân.
Còn về bài thuốc súng thì: diêm tiêu 1 lạng, lưu hoàng 3 phân 5 ly, than xoan 3 phân 5 ly.
Lân đọc từ từ để cho Huy Đống kịp ghi chép, ghi xong Huy Đống đưa cho Lân xem qua rồi đưa cho Quý''
Quý nhận lấy công thức chế tạo, sau đó chắp tay nói:
''Thuộc hạ sẽ nhanh chóng đi làm ngay''
Lân gật đầu khoát tay cho Quý lui ra.
Tới lượt Lâm thì Lân chỉ giao phó cho Lâm lấy 1 cân lưu hoàng trộn với 1 lạng diêm tiêu nấu cho tan ra, chuẩn bị hỗn hợp đó độ chừng 20 đấu là được.
Sau khi Lâm lui ra thì Huy Đống nhìn Lân hỏi:
''Vậy đệ phải làm gì''
Lân cười nói:
''Việc của đệ là giám sát các đội trưởng tiến hành điều chế, thử nghiệm qua, các nguyên liệu nếu như còn thiếu những thứ gì thì cho người tìm mua mang về''
Lân bước ra ngoài, đi tới cửa thì dừng lại sau đó nói:
''À suýt nữa thì ta quên mất, đệ giúp ta xem xét hướng gió và ngày nào có gió lớn''
Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với