“Các ngươi thật sự là quá đáng! Lại dám bắt Lão Tổ ta cởi truồng?”
Minh Hà Lão Tổ trong hình hài Hồng Hài Nhi, nổi nóng quát. Tất nhiên, đây chỉ là một cái Huyết Thần Tử phân thân mà thôi. Bản thể của Lão Tổ, đã tiếp pháp chỉ của Bình Tâm nương nương, đi chỉnh lý lại một số công việc của Đạo Chủ Atula đạo, mà lão bỏ dở bấy lâu nay rồi.
Hơn nữa, thực lực của Huyết Thần Tử phân thân cao thấp không đều, nhưng đa phần là yếu hơn bản thể của Minh Hà. Bởi vậy, “tà khí” của phân thân phát ra cũng yếu hơn, ít bị thiên địa chú ý hơn. Chứ nếu thực lực Huyết Thần Tử phân thân đều bằng bản thể, thì năm đó, hắn đã hi sinh cái bản thể kia cho rồi. Sau đó tái sinh lại trong một cái phân thân khác, không phải là có lợi hơn tự bạo 3 Phẩm của Hồng Liên sao?
“Suỵt! Lão Tổ nói nhỏ thôi, kẻo tai vách mạch dừng đấy! Lão Tổ thông cảm, bởi vì thân thể Hồng Hài Nhi bị Tam Muội Chân Hỏa ảnh hưởng, gây nóng bức khó chịu, nên hắn thường chỉ mặc mỗi cái yếm thôi.”
“Đại sư huynh nói đúng đó Minh Hà tiền bối!”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
Sư huynh đệ Ngộ Không phân trần.
Minh Hà nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó thở dài, nói:
“Haizzz! Thật là tội nghiệp cho ngoại tôn đáng thương của ta!”
Giữa lúc, Hồng Hài Nhi phiên bản Minh Hà Lão Tổ, đang định cởi truồng ra thật, thì Đường Tăng và Hồng Hài Nhi thật đã về tới.
Minh Hà Lão Tổ thấy vậy, liền thở phào nhẹ nhõm. May quá, thanh danh của Lão Tổ đã được bảo toàn rồi.
Chứng kiến bộ dáng trưởng thành của Hồng Hài Nhi, Minh Hà Lão Tổ cũng không khỏi bùi ngùi. Lão biến hoá lại bộ dáng ban đầu, tiến đến xoa xoa đầu tiểu Hồng Hài. Hửm? Cái sừng gì đây? Tộc Atula cũng có sừng, nhưng không phải cái này.
“Đường Tăng! Ngươi giải thích chuyện này cho ta!”
“Giải thích cái gì? Dù sao thì người ta cũng họ Ngưu, mọc ra sừng trâu cũng đâu có gì lạ.”
Biết Minh Hà rất ghét tên “hiền tế” đã cuỗm mất con gái rượu của hắn, nên Đường Tăng chắp tay sau lưng, nghiêng đầu sang một bên khác, giả vờ vô can nói.
Thề có Đa Bảo Như Lai chứng giám, Đường Tăng không có cố tình làm rơi tinh huyết nào của Ngưu Ma Vương vào Tạo Hoá Hắc Đỉnh, lúc đúc lại thân thể cho Hồng Hài Nhi cả.
Minh Hà Lão Tổ lườm Đường Tăng một cái, nhưng cũng không nói gì nữa, tiếp tục hỏi han tình hình cháu trai.
“Có thấy trong người không khoẻ chỗ nào không? Nếu có gì cứ nói, ngoại công sẽ cắt đầu tên Đường Tăng đó cho ngươi.”
“Ngoại công đừng nói vậy! Nhờ có Thánh Tăng, mà ông cháu ta mới được dịp nhận nhau. Hơn nữa, Thánh Tăng còn giúp con, đúc lại bộ thân thể mới này, con cảm thấy rất yêu thích. Đúng rồi! Ngoại công đứng dịch ra một chút, ngoại tôn cho ngài xem cái này.”
Minh Hà nghe vậy, cũng đứng dịch qua một bên, để xem Hồng Hài Nhi định làm gì.
“Phù phù!”
Hít một hơi thật sâu, Hồng Hài Nhi phun ra ngọn lửa đỏ sẫm như máu, đánh trúng vào một tảng đá. Tảng đá lúc này như tảng băng vậy, bị lửa đốt bốc hơi ngay lập tức, không để lại chút dấu vết nào. Minh Hà thấy cảnh này, 2 mắt trợn to, lửa này rõ ràng rất giống Nghiệp Hoả của Hồng Liên, nhưng uy lực, lại tăng lên bội phần.
Hồng Hài Nhi thấy vậy, liền giải thích:
“Đây là Tam Muội Nghiệp Hỏa, dung hợp từ Tam Muội Chân Hỏa và Nghiệp Hỏa của Hồng Liên. Nó là thần thông mới, con lĩnh hội được, sau khi được Thánh Tăng dùng Nghiệp Hoả Hồng Liên đúc lại thân thể. Uy lực hơn xa Tam Muội Chân Hỏa, thậm chí, kẻ nào nghiệp lực càng nhiều, sẽ bị lửa đốt càng mạnh.”
“Tốt! Tốt! Tốt! Đúng là cháu trai của ta! Ha Ha Ha!”
Sau tràng cười lớn, Minh Hà ngắm nghía Hồng Hài Nhi một hồi, rồi tự nhiên lại thấp giọng, than thở:
“Haizzz! Mới nhận ngoại tôn chẳng được bao lâu, thì nó đã lớn lên rồi. Bây giờ, chắc phải gọi là Ngưu Hồng Hài thôi, chứ không gọi là Hồng Hài Nhi được nữa.”
Hồng Hài Nhi nghe vậy cũng bất đắc dĩ, lắc mình một cái, hoá lại bộ dáng 4 – 5 tuổi như lúc trước, nói:
“Nếu ngoại công thích, Hồng Hài Nhi vẫn sẽ là Hồng Hài Nhi mà!”
Thấy vậy, khuôn mặt nhăn nhúm như trái khổ qua của Minh Hà mới lộ ra một nụ cười tươi.
Trò chuyện thêm chút nữa, Minh Hà Lão Tổ từ biệt mọi người, quay về U Minh Huyết Hải. Mặc dù chỉ là một cái hoá thân, nhưng như đã nói đấy, Minh Hà Lão Tổ không thích hợp đi lại nhân gian, ít nhất là cho đến khi lão thành đạo. Vì vậy, xong chuyện rồi thì nên về sớm, tránh đêm dài lắm mộng.
Trước khi rời đi, Đường Tăng trao cho Minh Hà một thanh kiếm, đây chính là “việc riêng” mà Đường Tăng làm trước đó. Thanh kiếm này chính là Lục Tiên kiếm.
Đáng lý ra, theo đúng quỹ tích gốc, sau khi Tru Tiên Kiếm Trận bị phá, Tru Tiên Tứ Kiếm sẽ lần lượt bị: Quảng Thành Tử đoạt được Tru Tiên Kiếm, Xích Tinh Tử đoạt được Lục Tiên Kiếm, Ngọc Ðỉnh Chân Nhân đoạt được Hãm Tiên Kiếm, Ðạo Hạnh Chân Nhân đoạt được Tuyệt Tiên Kiếm.
Tuy nhiên, do có sự ảnh hưởng của Kim Thiền Tử, nên năm đó, Tứ Kiếm cũng rơi vào tay những nhân vật khác. Thái Thanh Thánh Nhân trấn thủ cửa Đông, Huyền Đô vào tháo kiếm, nên Tru Tiên Kiếm rơi vào tay Huyền Đô Đại Pháp Sư. Nguyên Thuỷ Thánh Nhân trấn thủ cửa Tây, Thái Ất vào tháo kiếm, nên Hãm Tiên Kiếm rơi vào tay Thái Ất Chân Nhân. Tiếp Dẫn trấn thủ cửa Nam, Đăng Quang vào tháo kiếm, nên Lục Tiên Kiếm rơi vào tay Đăng Quang Đạo Nhân. Chuẩn Đề trấn thủ cửa Bắc, Cụ Lưu Tôn vào tháo kiếm, nên Tuyệt Tiên Kiếm rơi vào tay hắn.
Sau sự kiện Ô Sào Học Giả và Bồ Đào Tổ Sư trùm bao bố, đánh hội đồng Đăng Quang Đạo Nhân, thì không những 36 viên Định Hải Thần Châu, mà Lục Tiên Kiếm cũng rơi vào tay Kim Thiền Tử. Bởi vậy, đến tận ngày nay, Đăng Quang Cổ Phật vẫn không ngừng “tăng giá truy nã” hai tên đạo tặc bí ẩn.
Tuy đoạt được Lục Tiên Kiếm, nhưng trong quá trình đại chiến để phá trận, nó cũng bị tổn hại không nhẹ. Bởi vậy, Kim Thiền Tử cũng mang về rồi bỏ xó tới nay. Hiện tại, thấy Lục Tiên có duyên với đạo pháp của Minh Hà, nên Đường Tăng cũng không ngại, kết hợp với tài liệu sẵn có của Minh Hà, tu bổ lại, rồi tặng cho hắn.
Vốn dĩ, trước kia, Minh Hà định chừa lại Thập Nhị Phẩm Nghiệp Hỏa Hồng Liên, để sau này ký thác bản ngã thi, thiện, ác thì lần lượt ký thác vào Nguyên Đồ, A Tị cả rồi. Nhưng Minh Hà liên tục phạm phải sai lầm, liên tiếp trọng thương, thời gian trị thương còn không có, thì làm sao có thì giờ tu hành, tham ngộ trảm bản ngã.
Hiện tại, Hồng Liên bị nổ còn Cửu Phẩm, đồng thời, cũng đã mang ra cho Hồng Hài Nhi trọng tố nhục thân, nên tất nhiên, Minh Hà không dùng để trảm thi được nữa. Có thể, lão sẽ dùng Lục Phẩm Nghiệp Hoả Hồng Liên, dựng dục từ hạt sen của Thập Nhị Phẩm Nghiệp Hoả Hồng Liên cũng không chừng.
Nhưng theo Đường Tăng thấy, Hồng Liên đã không còn phù hợp, với đạo của Minh Hà nữa rồi. Minh Hà tu hành sát phạt chi đạo, còn tuyên bố cái gì: Sát thiên, sát địa, sát tận thương sinh gì đó để chứng đạo. Thật ra là đã sai từ đầu.
Bây giờ, sống trong thế giới này, thì trách nhiệm là phải làm cho nó tốt lên. Chứ không phải như vực ngoại thiên ma, muốn làm gì thì làm, muốn phá phách thì phá. Ngươi g·iết hết tam giới rồi, thì chờ đợi ngươi là Thiên Phạt hoặc thậm chí, là trừng phạt của Đại Đạo, chứ không phải chứng đạo đâu.
Ngươi chưa sinh ra, đã được Hồng Liên hộ pháp. Vừa sinh ra đã ôm Nguyên Đồ, A Tị, 2 thanh bảo kiếm, thuộc hàng Cực Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo. Bởi vì thiên địa đúng là muốn ngươi dùng 2 thanh kiếm đó để sát, nhưng là sát yêu tà, ma đạo, ác đạo… sát những thứ “dơ bẩn” có hại cho Tam Giới, để bảo vệ Tam Giới. Lại ban cho Nghiệp Hoả Hồng Liên, tiêu trừ nghiệp lực, đúng là công thủ toàn diện.
“Ấy vậy mà ngươi lại hiểu sai ý chỉ, tuyên ngôn linh tinh như thế, có phải là muốn lạm quyền không? Ngươi liên tục gặp tai ương, cũng một phần lý do là từ đó. Bây giờ, mọi chuyện cũng chưa muộn lắm, ta tặng cho lão thanh Lục Tiên Kiếm này, mong lão chấn chỉnh lại đạo tâm, chém tận tà ma, ô uế của Tam Giới, ngộ ra chân ngã, sớm chứng đại đạo!”
Vốn dĩ, Minh Hà đã tặng Cửu Phẩm Hồng Liên cho cháu ngoại, định trong tương lai, nếu có trảm ra bản ngã thi, thì dùng Lục Phẩm Nghiệp Hoả Hồng Liên đỡ cũng được. Mặc dù phẩm cấp không cao, nhưng dù sao thì có cũng hơn không.
Nhưng khi nghe Đường Tăng phân trần, thì Minh Hà như bừng tỉnh đại ngộ. Đường Tăng nói đúng, hắn đã sai rồi, chính vì vậy, cũng làm hắn đánh mất nhuệ khí năm xưa, Hồng Liên đã không phù hợp với hắn bằng Lục Tiên kiếm nữa. Bây giờ, chỉ có không ngừng “công tới” không ngừng vươn lên, Minh Hà mới mong lấy lại được hùng tâm năm nào. Như vậy, ba thanh kiếm ý vị như tam tài, diễn hoá vô tận, không ngừng tiến tới, bức phá mọi rào cản mới là tuyệt lắm thay. Minh Hà nghĩ thông suốt, ngồi xuống đả toạ ngay tại chỗ.
Chốc sau, Lão Tổ mở mắt ra cảm tạ:
“Minh Hà cám ơn đạo hữu đã giải hoặc! Haizz! Đạo hữu vừa giúp cháu ta, vừa tặng kiếm cho ta, lại giúp ta ngộ đạo. Minh Hà không có gì báo đáp, chỉ c·ần s·au này đạo hữu có việc gì cần, cứ liên hệ ta. Minh Hà quyết không chối từ!”
“Đạo hữu quá lời rồi! Giúp ngươi cũng là giúp ta thôi!”
Đường Tăng thâm ý nói.
Minh Hà dường như cũng nghe ra được, ý định của Đường Tăng, thế là cũng mỉm cười gật gật đầu.
Từ giã cháu trai và nhóm người Đường Tăng, Minh Hà Lão Tổ chính thức về U Minh Huyết Hải. Nhưng khi về tới nơi, Minh Hà mới nhớ lại 1 điều.
“Đường Tăng lấy gì để tu bổ Lục Tiên Kiếm cho ta nhỉ? Cực Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo cũng đâu dễ tu bổ?”
Minh Hà cảm giác không lành,lật đật chạy vào xem ao máu, vốn nuôi dưỡng Lục Phẩm, Tam Phẩm Nghiệp Hỏa Hồng Liên, cùng một số Tam Phẩm Công Đức Kim Liên lần trước trộm được, Minh Hà mới tá hỏa phát hiện ra, trong ao chỉ còn lại le ngoe có mấy đóa. Minh Hà định mở miệng ra chửi, nhưng nghĩ lại, là người ta rèn lại kiếm tặng cho mình, Lão Tổ đành lôi Lục Tiên Kiếm ra, ôm khóc hu hu.
*P/s: Cấp độ của các liên đài (tòa sen): 12 phẩm là Cực phẩm, 9 phẩm là Thượng phẩm, 6 phẩm là Trung phẩm, 3 phẩm là Hạ phẩm. Hạt sen của 12 phẩm, chỉ dưỡng ra được từ 6 phẩm trở xuống.