Tân Giới Chủ Chi Vương

Chương 57: Làm quen với cuộc sống ở Nội thành



-"Người đâu đem hai mẹ con này cho khuất mắt ta." Người thiếu niên cất thanh súng vào và nói thì một đám người mặc đồ âu phục màu đen bước đến.

-"Lục Phong tao không phục." Người phụ nữ bị bắn cố ngồi dậy móc ra một con dao găm mà lưỡi dao dính nước màu tím là chất độc, người phụ nữ là võ giả trung cấp cỡ nhất phẩm dùng phong thuộc tính nên cô ta rất nhanh đâm con dao găm vào người Lục Phong khiến nhiều vệ sĩ không kịp ngăn cản.

Đám vệ sĩ thấy Lục Phong bị đâm liền bắt lấy cô gái phế đan điền cô gái còn đám người còn lại thì lại đỡ Lục Phong.

Lục Phong bị dao găm chứa độc đăm trúng thì mặt mài tái xanh môi tím dầm, phần bụng bị đăm máu chảy ra không ngừng, từ máu đỏ tươi chảy ra thành màu đen.

-"Thiếu gia...Mau tìm dược sư, đan sư." Một tên vệ sĩ la lên.

-"Tránh ra để ta cứu hắn...Ta là dược sư." Diệp Thiên Thần chen vào đám đông tiến lại gần thì có vài vệ sĩ ngăn lại sau khi nghe Diệp Thiên Thần nói thì có vài phần tin vài phần nghi hoặc.

-"Tránh ra để cậu ta lại đây." Tên vệ sĩ đang đỡ Lục Phong nói thì những tên vệ sĩ liền tránh ra.

Diệp Thiên Thần bước lại chỗ Lục Phong liền thả Tiểu Thôn xuống đất và khụy chân ngồi xuống kế bên.

-"Sẽ hơi đau nha." Diệp Thiên Thần nhìn Lục Phong nói rồi rút con dao găm ra.

-"A A A." Lục Phong la lên.

Bàn tay Diệp Thiên Thần tỏa ra một luồn khí màu xanh lá truyền vào phần bụng bị con dao găm đâm khiến máu ngừng chảy.

Sau một hồi thì mặt mài Lục Phong hồng hào trở lại, môi cũng hồng hào lại. Bàn tay Diệp Thiên Thần tập trung ở phần bụng xoay nhẹ rồi có một luồn sức mạnh màu trắng tỏa ra.

Diệp Thiên Thần kéo tay ra thì một bãi nước màu tím từ phần bụng Lục Phong bay ra đang bị bao bọc bởi một sức mạnh màu trắng. Diệp Thiên Thần liền phóng bãi nước màu tím xuống đất rồi truyền dược lực làm miệng vết thương ở phần bụng Lục Phong từ từ khép lại.

-"Cũng may có sức mạnh không gian nếu không muốn lấy chất độc ra sẽ rất khó...Mà nếu ta trở thành dược sư Địa cấp thì sẽ trực tiếp tiêu trừ được nó rồi." Diệp Thiên Thần tự suy nghĩ.

-"Cảm ơn cậu cứu giúp." Lục Phong ngồi dậy nói.

-"Giúp người qua đường thôi." Diệp Thiên Thần ôm Tiểu Thôn đứng dậy đình rời đi thì Lục Phong ngăn lại.

-"Cậu giúp tôi hay để tôi mời cậu bữa cơm." Lục Phong mỉm cười nói.



-"Cũng được." Diệp Thiên Thần mỉm cười lại nói.

Diệp Thiên Thần ôm Tiểu Thôn cùng lên xe Lục Phong đến một nhà hàng rất sang trọng.

-"Ở đây còn bố trí chỗ ăn chó thú cưng." Diệp Thiên Thần ngạc nhiên nói.

Tiểu Thôn được cho ăn ở một chỗ ăn cho thú cưng kế bên bàn ăn của Diệp Thiên Thần và Lục Phong.

-"Tôi tên là Lục Phong không biết xưng hô với ân nhân đây như thế nào." Lục Phong mỉm cười nói.

-"Tôi tên Diệp Thiên Thần cậu cứ gọi tôi là Thiên Thần được rồi." Diệp Thiên Thần vừa nuốt xong đồ ăn thì nói.

Diệp Thiên Thần và Lục Phong vừa ăn vừa trò chuyện rất nhiều, Diệp Thiên Thần cũng hỏi được rất nhiều chuyện từ chỗ Lục Phong. Sau khi dùng bữa xong thì cả hai có trao đổi số liên lạc, Diệp Thiên Thần thì đi tìm một khách sạn để ở qua đêm.

-"Haiz...Muốn tìm đến Diệp gia thì dễ mà để vào Diệp gia lại khó khăn." Diệp Thiên Thần sau khi tắm rửa thì nằm lên giường nói.

-"Bây giờ ở Nội thành ta không thể sử dụng sức mạnh Hắc long, Thiên ma hay lôi kỹ bừa bãi trước mọi người..." Diệp Thiên Thần phiền não nói.

-"Sử dụng sức mạnh không gian cũng không được, nếu không sẽ bị quá chú ý..."

-"Võ kỹ thuộc tính lôi ta chỉ biết lôi kỹ và lôi ấn mà không sử dụng bừa bãi được nếu không tất cả sẽ biết ta dính liếu đến sư phụ, tội phạm truy nã của liên minh võ giả..." Diệp Thiên Thần ngồi dậy nói rồi liền tra xem nơi buôn bán võ kỹ ở gần đây.

Ngày hôm sau

Diệp Thiên Thần liền cùng Tiểu Thôn đến nơi buôn bán võ kỹ ở gần khách sạn hắn ở.

-"Xin chào quý khách." Một nhân viên nam đứng ở cửa hàng cúi chào khi thấy Diệp Thiên Thần bước vào.

-"..." Diệp Thiên Thần mỉm cười chào lại rồi tiến vào trong cửa hàng.

-"Xin hỏi quý khách muốn mua gì ạ." Nhân viên phục vụ nữ nói.



-"Tôi muốn mua một vài võ kỹ và pháp trận." Diệp Thiên Thần nói.

-"Dạ xin quý khách đi theo tôi." Nhân viên phục vụ nữ nói rồi dẫn Diệp Thiên Thần đến một căn phòng rất lớn, bên trong được để các kệ sách mà bên trên các kệ sách lại chia ra rõ các võ kỹ từng thuộc tính, tóm lại bên trong các loại sách được chia ra rất gọn gàng giống như trong thư viện.

Diệp Thiên Thần đi tìm đến khu võ kỹ thuộc tính lôi thì bên trên kệ sách chia ra ở dưới là Hoàng cấp ở giữ là Huyền cấp còn Địa cấp thì chỉ để một tờ giấy ghi là phải qua đấu giá hoặc trao đổi trực tiếp với chủ cửa hàng mới được.

-"Toàn là những võ kỹ không thích hợp cho mình." Diệp Thiên Thần xem qua những cuốn sách rồi nói.

-"Quả nhiên chỉ có lôi kỹ là dùng thuận tiện nhất." Diệp Thiên Thần xem qua một lượt rồi đi tìm nơi chứa sách pháp trận.

-"Hoàng cấp trung phẩm tỏa lôi trận...Ta lấy." Diệp Thiên Thần cầm đọc sơ qua quyển sách rồi cầm trên tay để đi tìm tiếp.

-"Hoàng cấp thượng phẩm vạn kiếm trận." Diệp Thiên Thần lại cấm tiếp một quyển sách nữa trên tay rồi đi tiếp.

Diệp Thiên Thần đi tiếp gần 30 phút nữa mới ra quầy nhân viên phục vụ.

-"Thanh toán cho tôi những cái này." Diệp Thiên Thần đưa ra những cuốn sách rồi nói.

-"Dạ xin quý khách chờ một lát." Nhân viên phục vụ nữ cầm những quyền sách đưa lên một cái máy quét qua từng cuốn từng cuốn.

-"Xin hỏi quý khách tên gì." Nhân viên phục vụ sau khi quét hết những cuốn sách thì ngồi xuống trước một cái máy tính rồi hỏi.

-"Dương Thiên." Diệp Thiên Thần không chớp mắt nói.

-"Dạ của quý khách 560 triệu...Quý khách muốn trả tiền mặt hay quẹt thẻ." Nhân viên phục vụ nữ sau khi gõ máy xong mỉm cười nói.

-"Quẹt thẻ." Diệp Thiên Thần lấy từ nhẫn không gian ra một tấm thẻ đưa nhân viên phục vụ nữ.

Sau khi thanh toán xong thì nhân viên đưa cho Diệp Thiên Thần những miếng ngọc màu xanh lá.

-"Quý khách truyền linh khí vào ngọc giản này sẽ học được toàn bộ khẩu quyết võ kỹ." Nhân viên phục vụ nói.

-"Cảm ơn quý khách đã ghé." Diệp Thiên Thần bỏ hết ngọc giản vào nhẫn không gian rồi ra về thì nhân viên nam đứng ở cửa nói.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.