Thuần Công đưa cô đến một căn phòng ở khách sạn cao cấp gần đó . Nhưng cô bây giờ nửa tình nửa mê chả nhìn rõ được gì nữa rồi chỉ biết Thuần Công đang nhẹ nhàng dìu cô như một món đồ thuỷ tinh ông ta nâng niu từng chút một . Khi đưa cô về đến phòng đặt cô lên giường ông ta liền nở một nụ cười nham hiểm rồi quay lưng đi vào nhà tắm .
Lúc này cô mới dám thả lỏng cơn đau dồn dập mà cô ráng nhịn từ nảy đến giờ , bây giờ có thể thả lỏng rồi nhưng vì uống quá nhiều mà không thể nhịn được nữa cô che miệng ho lấy ho để cơ thể cô khúc này khó chịu như muốn phát điên nhưng không thể làm gì nữa rồi cô chầm chậm leo xuống giường đi âm thầm trốn đi một cách thầm lạnh nhưng ông trời dường như chẳng thương hại cô chút nào vừa ra tới cửa một lực mạnh nắm vào tóc cô kéo lại .
“ Em định trốn sao cô gái xinh đẹp , Nguyễn thiếu sẻ không vui đâu ” nói rồi ông ta kéo cô ném mạnh lên giường rồi leo lên người cô đè cô xuống .
Cô lúc này không còn một chút sức lực nào chỉ còn biết nài nỉ van xin hắn ta : “ Cầu xin ông hãy tha cho tôi , một kẻ sắp chết như tôi không giúp được gì cho ông đâu ” .
“ Cô em biết thật biết cách từ chối tôi , nhưng Nguyễn thiếu đã tự tay mang đến thì đương nhiên phải là hàng tốt cậu ấy mới đưa tới ” .
“ Đương nhiên anh ta cũng có lúc nhìn sai chứ Thuần tổng , cơ thể tôi vốn đã không còn nguyên vẹn nữa chỉ sợ làm ngại cụt hứng thôi , vả lại tôi còn từng là kẻ giết người lẻ nào Thuần tổng lại muốn cùng một kẻ giết người qua đêm ” .
“ Ha ha ha cô đừng cố gắng nữa Tuyết Vy , cô tìm được rất nhiều lý do đó nhưng mà tôi lại tin vào con người Nguyễn thiếu , cậu ấy trước giờ chưa từng làm ăn bê bết như vậy nên cho dù bây giờ cô có thêm cả trăm cả ngàn lí do nữa cũng không cản được tôi đâu ” .
“ Thuần tổng xin ông hãy tin tôi chỉ một lần này thôi ” .
“ Im đi cô thật lắm lời đó tôi không kiên nhẫn tới vậy đâu Tuyết Vy ” nói rồi không chờ để cô nói thêm trực tiếp dán keo lên miệng cô , sau đó lại tiếp tục cột hai tay của cô lại , đến đôi chân dài của cô lão ta cũng không thương xót mà cột nó vào hai cạnh giường .
Lúc này sự ham muốn của ông ta đã lên đỉnh điểm ông ta tự cởi đồ trên người ra rồi leo lên người cô từ từ cởi đồ cô ra . Lúc này cơn đau một lần nữa ập tới với cô , cô có dãy dụa thế nào nữa cũng không thể thoát ra cô ho , ho đến mặt xanh mặt vàng ông ta cũng không thèm để ý mà tiếp tục giúp cô thoát y lúc này cô dường như không còn một chút ý thức nào khi vừa tắt đèn để tiếp tục việc hay của mình thì cánh cửa đột nhiên mở mạnh ra .
Khi cánh cửa được mở ra cô như thấy được ánh sáng cuối cùng sau chuỗi thời gian đen tối . Một thân ảnh cai to tiến nhanh vào cô như thấy được bóng hình quen thuộc cô cố gắng nhướn mặt xác nhận khi thấy đó là Lê Minh cô mới yên tâm nhắm mắt lại .
Khi anh bước vào thấy ông ta sắp giở trò đồi bại với cô lúc này anh phát điên rồi thật sự phát điên rồi anh lao nhanh dùng đôi chân dài của mình mà đạp lão ta một cái thật mạnh khi ông ta ngã xuống anh vẫn tiếp tục đạp đến khi ông ta đã xỉu anh quay qua nhìn cô thấy trên người cô không một mảnh vải che thân anh liền lao đến dùng tấm mềm che cho cô rồi ra lệnh cho người kéo ông ta ra ngoài .
“ Đem đến nhà kho đi tôi sẻ xử lý sau , ra ngoài hết đi ” .
Sau khi ra lệnh cho đàn em ra ngoài lúc này anh mới nhanh chóng giúp cô cởi bỏ dây trói ra khi anh rút chiếc khăn trong miệng cô ra máu từ trong miệng cô liên tục trào ra khiến anh hoảng hốt không thôi .
“ Tuyết Vy cô tỉnh lại đi , Tuyết Vy mở mắt ra nhìn tôi Tuyết Vy mở mắt ra cô nghe tôi nói gì khônh nhanh chóng mở mắt ra ” .
Nhưng cô bây giờ cái gì cũng không thể nghe nữa người trong lòng anh bây giờ chả khác nào là một cái xác lạnh lẽo . Anh vôi ẵm cô chạy nhanh ra ngoài vừa chạy anh vừa hét gọi Dương Thừa Tuấn .
Nghe giọng anh hoảng hốt Dương Thừa Tuấn vội lao đến đứng trước mặt anh .
“ Chủ tịch ” .
“ Nhanh chuẩn bị xe , gọi cho Bắc Lục lập tức gọi cậu ấy tới Yên Cảnh không biết bằng cách nào phải đến trước khi tôi có mặt ” .
“ Vâng tôi biết rồi thưa chủ tịch ” nói rồi anh vội lao xuống bãi xe một cách nhanh nhất có thể .
Còn Lê Minh sau khi dặn dò Dương Thừa Tuấn thì nhanh tay bóc chiếc áo tắm gần đó mặc vào cho cô rồi ẵm cô nhanh chân chạy theo phía sau Dương Thừa Tuấn . Cả quãng đường anh không nói gì chỉ ôm cô thật chặt vào lòng nhưng cơ thể của cô như xác chết càng lúc càng lạnh lẽo , bây giờ anh mới biết cô rất nhẹ lúc nãy khi nhấc bỗng cô lên anh mới biết cô rất gầy chỉ cần một vào tay của anh có thể che mất cô rồi . Những năm qua cô trãi qua những chuyện gì , nhìn thân hình nhỏ bé đang nằm gọn trong lòng mình tâm trạng anh càng lúc cành rối bời , càng lúc càng hỗn loạn mà không rõ lý do .