Tam Nguyên Chấn Thế

Chương 162: Sự chuẩn bị



[Tên: Fairyn Hanna]

[Level: 3 - Nhất tinh] (Đã khoá Level)

“Đã xong, vi sư cho ngươi mở màn đấy!”

Hanna cắm mạnh thanh đại kiếm sáng bạc xuống đất và chống nạnh, cười nói.

“Sư phụ, đệ tử biết người rất tự tin nhưng dường như vẫn có chênh lệch cấp tinh kia mà?”

Hirio lùi lại đủ xa và không quên nói, anh vung tay và dòng trạng thái hiện lên.

[Tên: Fairyn Hirio]

[Level: 3 - Thất tinh]

“Ừm, vi sư đâu có mù?

Lệch một Level và sáu cấp tinh vẫn không đủ sao?”

Hanna xoa cằm và nói, cô trề môi và vươn tay.

“Nhưng nếu yêu cầu vi sư chấp hai Level thì hơi khó, dù sao thì Level 2 chẳng khác biệt gì với Level 1 nên hơi khó để đánh nhau lắm.”

“Không! Không! Ý của đệ tử không phải thế, vậy giờ đệ tử bắt đầu đây!”

Hirio chớp mắt và dồn sức vào chân, Hanna hoàn toàn không thủ thế mà chỉ đứng yên tại chỗ, hai tay vẫn đang chống nạnh trông rất thoải mái.

Vút!!!

Ầm!

Tầm nhìn bị đen, Hirio cảm giác xương sườn mình vừa bị gãy mất vài cái và dường như lưng đang bị mắc kẹt trong thứ gì đó.

Anh lắc đầu và nhìn thấy Hanna vẫn đang đứng yên nhưng lại cách xa anh hơn lúc nãy, cơ thể Hirio dính chặt vào bức tường ở sau lưng và phần sườn trái bị lõm sâu một đoạn lớn.

“Chuyện quái gì…”

Cạch!

Tách trà được đặt xuống, Hanakii xoay người rót cho Phục Hy một ly trà nóng hổi và mỉm cười nhẹ nhàng. Nàng gật đầu với anh và bưng cốc trà bằng hai tay.

“Chị hai có vẻ không định nhẹ tay với Hirio nhỉ?”

Phục Hy nói với chất giọng dịu dàng, Hanakii thì chỉ liếc nhẹ Hirio vừa bị Hanna đánh bay đi cả chục mét nhưng vẫn không nhận ra gì cả mà khẽ thở dài.

“Bả biết thừa kiểu gì thằng đó cũng không c·hết được, b·ị t·hương nhẹ thì có chị chữa cho, nặng quá thì quăng cho em làm. Đúng là biết cách bóc lột ghê gớm.”

Uống trà và tiếp tục quan sát, Hanakii không khỏi có cảm giác Hanna đã vô tình coi Hirio cũng giống như cậu.

“Không phải ai cũng đủ sức phản ứng với sức chiến đấu của bà đâu, mụ già ạ.”

Cậu nói thầm trong đầu.

[Phong chi lực: Thuẫn sát]

Hai vòng tròn ma thuật hiện lên trước mặt Hirio, anh vung đấm thẳng vào đó và bắn thẳng hai đoàn năng lượng xé thẳng không khí bay đến Hanna, cô thậm chí chỉ đứng yên đó và hai đòn đánh của Hirio bay sượt nhẹ qua người cô.

“Ồ, sao vậy? Bé con lỡ làm rơi ống ngắm ở đâu à?”

Phụt!

Hirio phun ra một ngụm máu, mana vận chuyển hồi phục v·ết t·hương ngay bụng.

“Đau thật! Không chỉ gãy nát xương mà ngay cả mạch mana cũng bị vỡ toàn bộ.”

Tay xoa xoa sườn trái, ánh mắt Hirio trở nên ngưng trọng và Hanna vẫn chưa có dấu hiệu sẽ t·ấn c·ông anh.



“Sư phụ, nếu không phải bảng trạng thái về Level của người không hiển thị thì đệ tử sẽ cho rằng người đang g·ian l·ận đấy.”

Hirio nói, Hanna trước đó đánh anh nhanh đến mức phản xạ thần kinh khủng kh·iếp của Hirio còn chẳng kịp phản ứng. Mặc dù hiện tại cô đã áp chế Level thua anh đến sáu cấp tinh.

“À nhỉ? Tại sao ta?”

Hanna mỉm cười nói, cô bước một chân về trước và vị trí cũ hóa thành một đốm lửa tan biến.

Oành!!!

Hirio giật mình dùng tay ôm đầu, Hanna rút tay mình và khom người đấm thẳng vào bụng anh. Cơ thể Hirio ngay lập tức lùi lại, một loạt vòng ma thuật hiện lên và trước khi Hirio kịp tung đấm vào ma thuật của mình, Hanna đã xuất hiện trước mặt anh.

“Ma thuật tự sáng tạo, rất hay nhưng quá nhiều điểm yếu!”

Hanna nói, cô tung đấm thẳng vào vòng tròn ma thuật của Hirio và ngay lập tức đoàn năng lượng hệ Phong bắn ngược về phía anh.

Ầm!!!

Cơ thể Hirio bị xé rách một bên, anh b·ị đ·ánh bay và lộn cả trăm vòng trước khi đập mạnh vào bức tường một cách mạnh mẽ.

Khụ!

Hirio ngay lập tức ngồi dậy, mana không ngừng vận chuyển và cảm giác đau nhức từ vai kéo dài tới bụng khiến anh nhăn mặt.

Nóng!

“Thuộc tính Hoả?”

Hanna đã tăng cường thêm thuộc tính Hoả vào đòn đánh ban nãy, một nửa người Hirio bị cháy đen và gương mặt cũng bị nhám đi rất nhiều.

“Vô địch cùng cấp ư? Sư phụ là quái vật thì đúng hơn.”

“Cho chị ké tí!”

Hanna xuất hiện trước mặt Hanakii và rót nhanh một cốc trà, cô nốc nhanh và biến mất ngay lập tức.

Ầm!!!

Hanakii dựng lên kết giới chặn cơ thể to lớn của Hirio lại, cậu nhẹ nhàng hạ anh xuống và Phục Hy nhanh chân bước đến đưa cốc trà cho Hirio.

“Hirio uống chút luôn đi.”

“À vâng, cảm ơn.”

Hirio cúi đầu nhận lấy cốc trà và uống nhanh, chân dậm mạnh và lần nữa bay thẳng hướng đến Hanna.

Oành!!!

“Cốc nữa nhé, làm ơn.”

Hirio chui ra từ đ·ống đ·ổ n·át và bước đi về phía Phục Hy, nàng mỉm cười và đưa cho anh cốc trà nóng hổi.

Uống ực nhanh chóng, ánh mắt nhìn chằm chằm Hanna đang mỉm cười nơi xa. Hirio nhìn lại tay phải mình và nó đã bị bẻ gãy gập lại như một khúc củi mục.

“Mạnh tay thật đấy, sư phụ có vấn đề gì với đệ tử sao?”

“Huấn luyện! Là huấn luyện thôi, không có tư thù cá nhân gì đâu.”

Hanna cười lớn, trước mặt cô hiện lên ngọn lửa màu tím hồng và Hirio cảm giác sống lưng mình lạnh lên hẳn.

“Chị không định tạo thêm việc cho em đâu nhỉ?”

Hanakii nói lớn, cậu cố không thở dài và hai tay che trán mình lại.

“Yên tâm! Cùng lắm chị chỉ cần nhờ bé Hy là được thôi à.”



Hanna cười rất tươi, ngọn lửa trên tay cô biến mất và hình dáng Hanna cũng không còn tại vị trí cũ.

Rầm!!!

Hirio lần nữa b·ị đ·ánh bay đi, anh liên tục bị văng đi nhiều phương hướng và mặc dù phục hồi rất nhanh nhưng cũng không thể làm gì để chống trả cả. Hoàn toàn là một trận chiến bị áp đảo hoàn toàn.

“Ma thuật tự sáng tạo là một thứ rất đáng nể, nhưng đồ đệ lại khiến vi sư hơi thất vọng rồi.”

Hanna nói, cô dừng lại giữa sân và trước mặt chậm rãi xuất hiện một loạt các vòng tròn ma thuật.

“K-Không thể nào!”

Hirio mở to mắt, đây là lần hiếm hoi anh thật sự cảm thấy ngạc nhiên và có hơi sợ hãi.

Bởi vì Hanna đang thực hiện hành động rất quen thuộc với anh, cũng là thứ khiến Hirio từng tốn cực nhiều công sức.

Một loạt vòng phép màu xanh lục hiện lên, ký tự trên vòng phép hoàn toàn tương tự với thứ Hirio đã dùng trước đó.

[Phong chi lực: Thuẫn sát]

Hanna đấm thẳng vào vòng tròn ma thuật trước mặt và dòng năng lượng hệ Phong bắn thẳng tới Hirio, anh ngay lập tức sử dụng [Kim Trảo] và chặn đứng được đòn đánh đó, nhưng cơ thể cũng bị đẩy lùi đi một đoạn xa.

“Sư phụ… Người sử dụng được Tiên thuật của đệ tử?”

“Đơn giản mà?”

Hanna ngay lập tức trả lời Hirio, cô thẳng lưng và giơ nắm đấm lên cao.

“Con quá yếu, đồ đệ yêu dấu à. Thậm chí thứ ma thuật này cũng đầy lỗ hổng và quá dễ để nhìn thấu.”

Phừng!!!

Ngọn lửa tím sẫm xuất hiện, Hirio mặc dù đứng rất xa nhưng vẫn có thể cảm nhận sức nóng khủng kh·iếp kia. Hoàn toàn nằm ngoài sức mạnh của Level 3.

“Sư phụ à… Người có hơi, quá tay không?”

Anh nói, cảm giác bị áp đảo và không có khả năng chống cự này hoàn toàn không dễ chịu chút nào. Thậm chí còn nhiều khả năng sẽ khiến Hirio bị ảnh hưởng tâm lý và sẽ nhục chí khi nhận thấy rõ ràng bản thân mình yếu kém đến mức nào.

Mặc dù tâm cảnh Hirio không mỏng manh đến vậy, cùng lắm thì Anh không gây sự với những người như Hanna là được.

Cũng may mắn là số lượng quái vật như Hanna rất ít, ngay cả trên Eilrine này thì cũng không nhiều đến mức Hirio có thể bắt gặp dễ dàng được.

Oành!!!

Cơ thể bị đấm bay thêm lần nữa, Hirio cảm giác như thể mắt mình vừa bị mất kết nối khỏi cơ thể và hai tay không còn cảm giác.

Hirio có dáng người rất to, hiện tại anh đã cao đến 1m98 nhưng vẫn bị Hanna đánh bay như một cục bông lớn.

Hoàn toàn không thể phản ứng, chống trả cũng là suy nghĩ vô nghĩa.

“Vậy đây là cách biệt giữa người thường và thiên tài sao?”

Anh nói, tuy không cam tâm nhưng thật lòng mà nói thì đây chính là sự thật hiện hữu, dù cho có chấp nhận hay không đi chăng nữa, Hirio vẫn phải cố gắng hết sức mình trong cuộc sống này.

“Nhục chí rồi sao? Đệ tử!”

Hanna chống nạnh và nói lớn.

Hirio mỉm cười lắc đầu, anh lấy đà và chạy thẳng về phía cô.

“Tốt!”

Oành!!!

“Thật may vì vụ án của chị đã yên ổn, nhưng việc lần này cũng đã khiến chúng ta phải lộ ra kha khá chiêu bài chủ chốt. Đại Yêu Tộc thật lòng muốn hoàn toàn kiểm soát Thánh Điện nhỉ?”



Hanakii vung tay đẩy Hirio bay đi nơi khác, cậu nói với Phục Hy và nhận lại cái nhìn dịu dàng từ nàng.

“Thời gian sắp tới có lẽ mình cần phải về Thánh Điện một thời gian, bên Tiên Tử Đoàn cũng đã duyệt phép cho lịch nghỉ dài hạn rồi.”

Phục Hy vén lọn tóc bên tai và nói nhỏ, nàng dùng ánh mắt có phần đượm buồn nhìn về Hanna vẫn đang tẩn Hirio không nương tay.

“Phải chi, mình cũng có thể vui vẻ tràn đầy sức sống như chị Hanna nhỉ?”

Nàng nói, hai chân thu gọn và cái đầu nhỏ dựa vào gối tạo cảm giác nhỏ bé đến khó tả.

Hanakii im lặng không đáp, cậu cắn môi và trái tim như thể đang đập một cách dồn dập bất thường.

Đôi mắt không tự chủ nhìn về Hirio, sau khi trở về từ đấu trường ma vật thì hắn đã thuận lợi đột phá đến Level 3 [Thất tinh]. Dường như đã đủ điều kiện tham gia học viện mà không cần thông qua khảo hạch, sắp tới có lẽ chỉ mình Hanakii cần tham gia phần thi đầu vào mà thôi.

Và ở tương lai đó, Phục Hy cũng không còn ở tại Eilrine. Nàng có lẽ cần quay về Thánh Điện trong ít nhất vài ngàn năm để tránh tai mắt của kẻ thù.

Nhưng dù đối diện kẻ thù có bao nhiêu bản lĩnh, dù vào mọi trường hợp sống còn vẫn chưa từng căng thẳng hay hoảng loạn. Hanakii giờ đây lại có cảm giác bối rối và không biết nên nói gì với nàng.

Cả hai có lẽ từng có một quãng thời gian rất ngắn ở bên nhau vào thời điểm còn thơ ấu, nhưng vào lúc đó thì tình trạng cực kỳ tồi tệ đã khiến cảm xúc bị chai sạn đi rất nhiều.

Hanakii dù muốn nói với nàng những lời chất chứa tình cảm, nhưng…

[Cảnh giới linh hồn: Sơ cấp]

Cậu không thể quên được mình đang trong trạng thái như thế nào, và tình cảnh hiện tại sẽ chuyển biến như thế nào nếu chuyện năm đó bị lộ ra.

Mọi áp lực đổ dồn khiến Hanakii dần dần đắp cho mình một lớp mặt nạ che giấu mọi suy nghĩ bộc phát.

Cảm xúc sẽ bị điều khiển để cho mọi thứ cậu thể hiện ra bên ngoài đúng với suy tính của cậu, Hanakii cần kiểm soát mọi thứ thật chặt chẽ để không kẻ thù nào có thể dễ dàng huỷ diệt gia đình của cậu thêm lần nào nữa.

“Vậy sao, chúc chị may mắn.”

Giọng nói bình thản vang lên, Hanakii uống một hơi trà nóng và ngả lưng nằm nghỉ.

“Ừm, Han cũng vậy nha.”

Phục Hy cười dịu dàng đáp.

Chưa đến một năm nữa là tuyển sinh sẽ bắt đầu, Hanakii cực kỳ gấp rút về quá trình thay xương đổi thịt mà cậu ấp ủ bao lâu nay.

Để có thể đúc lại căn cơ và tiến hành thí luyện linh hồn cho bản thân, Hanakii cần phân tán đi Level 11 hiện tại mà mình có, nhưng cậu không dám chuyển hóa lượng exp đó qua vật phẩm, v·ũ k·hí hay con rối. Vì thế nên giữ chúng bên trong chính cơ thể vừa được đúc lại của mình là hợp lý nhất.

Nhưng làm thế thì sẽ tạo ra tình huống tương tự những gì trước đó Hirio đã gánh chịu. Thậm chí còn nặng nề hơn.

Hirio tuy rằng đã ép bản thân mở khóa Level 8 [Cửu tinh] ngay trên cơ thể chỉ có Level 3 [Nhất tinh] nhưng do bản thân anh đã có căn nguyên cùng cơ thể cực kỳ vững chắc mà có thể tạm thời chống đỡ. Dù rằng kết quả sau cùng cũng không khả quan lắm, nếu không được Hanakii cùng Tử Linh cứu chữa kịp thời thì Hirio cũng đã trở thành tàn phế hoàn toàn.

Tuy nhiên Hanakii không sở hữu thể chất khoẻ mạnh như Hirio, cậu cũng không có thông qua hai lần thí luyện linh hồn và cơ thể hoàn toàn rỗng tuếch. Đó là lý do mà các thí nghiệm tăng cấp Level 11 thường có tỷ lệ t·ử v·ong cực kỳ cao, đa số vật thí nghiệm đều không chống đỡ nổi với cơ thể yếu ớt như vậy.

May mắn Hanakii là một y sư xuất sắc, cậu liên tục sử dụng bí pháp của y sư và chữa trị cho bản thân mỗi khi giới hạn chống đỡ xuất hiện.

Nhưng lần này sẽ là một canh bạc, thậm chí dù cho có đánh cược thành công thì bước tiếp theo thậm chí sẽ là t·ự s·át.

Hiện tại có thể tạm coi cơ thể Level 11 của Hanakii chính là một tòa nhà mười một tầng nhưng với kết cấu bên trong chứa đầy hộp exp lớn, các vách tường và cột chống hoàn toàn chỉ là bê tông thuần tuý. Việc cậu cần làm là di chuyển hộp exp kia ra bên ngoài và tiến hành cải tạo lại cấu trúc tòa nhà kia. Nhưng do không thể chuyển exp ra khỏi tòa nhà nên chỉ có thể nén chúng lại và từ từ chuyển hóa thành vách tường, cột chống vững chắc. Điều này sẽ khiến Hanakii dù có thành công phân tán Level 11 vẫn sẽ phải chịu áp lực khi cơ thể Level thấp luôn phải gánh chịu lượng mana của Level 11 bên trong mình.

So với Level 3 gánh chịu Level 8 của Hirio thì việc làm này của Hanakii chính là điên dại.

Nhưng đó là cách duy nhất cậu có thể dùng để tiến thêm bước nữa, Level 11 [Địa lôi] chỉ là hàng nhái của Level 11 thật. Nhiêu đó là không đủ để báo thù, để tìm lại công bằng và bảo vệ gia đình.

Dù rằng quyết định này khiến cậu sẽ phải luôn luôn kích hoạt bí pháp trị thương cho chính mình liên tục, chịu đau đớn quá tải cơ thể liên tục, Hanakii vẫn sẽ thực hiện.

Ầm!!!

Chiếc hố lớn được tạo ra trước mặt cậu và Hirio run rẩy bò lên, gương mặt dính đầy máu tươi và hàm răng cũng thiếu đi vài chiếc.

“S-Sư phụ… chúng ta nghỉ chút đã nhé.”

Anh nói, thậm chí hiện tại gần như không còn khả năng phục hồi nữa.

“Chưa chưa, mới khởi động thôi mà!”

Hanna vui vẻ cười lớn, trên tay cô xuất hiện một thanh đại kiếm sáng bóng và gương mặt Hirio bắt đầu đen sầm lại.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.