"Yo, tôi thấy cậu đi một mình nãy giờ, cậu làm gì một mình thế!"
Vài ngày sau khi tôi vào tiểu học, có một thằng ngốc đến bắt chuyện với tôi khi tôi đang giả vờ ngủ ở bàn.
Kết bạn thì quan tâm làm gì.
Với Gift của mình, tôi có thể bắt mọi người làm bất cứ điều gì mình nói giống như Emi vậy.
"Câm mồm......, [Quay về chỗ ngồi của mình đi!]."
"Đừng lạnh lùng thế mà. Cậu sẽ phí mất cái bộ mặt ngầu lòi của mình đấy."
"Ha?"
[Sắc Lệnh Thống Trị] của tôi không có tác dụng sao!?
Lạ thật, tôi chắc chắn mình đã dùng nó đúng cách với cậu ta rồi.
Đừng nói là có giới hạn số lần tôi có thể sử dụng năng lực của mình nhé?
"Oi, cậu kia."
"Hở? Có chuyện gì thế Akechi-kun?"
Tôi gọi một nam sinh đang đi ngang qua chỗ tôi.
"[Thuyết phục tên này quay về chỗ ngồi đi]."
"Thôi nào, cậu đang làm phiền Akechi-kun phải không. Quay lại thôi Juumonji-kun."
"Ổn mà. Tôi đã nói chuyện với tất cả các bạn cùng lớp nhưng vẫn chưa có cơ hội nói chuyện với cậu ấy."
"Nhưng cậu đang làm phiền cậu ấy đó."
Thật kỳ lạ, năng lực của tôi chắc chắn có tác dụng.
Vậy nghĩa là tôi vẫn còn năng lực.
"[Được rồi. Cậu có thể đi ngay]."
"......"
Khi hiệu ứng của lệnh đầu tiên biến mất, cậu ta bỏ đi.
"Chậc....., [Đưa tôi 1000 yên.]"
"Wa, giờ cậu lại muốn cướp à!? Cậu đúng là một gã buồn cười."
"......."
Có gì buồn cười chứ.
Tên này, cậu ta vô tình vô hiệu hóa Gift của tôi sao!?
Vì đã thử hai lần rồi, nên chắc chắn là vậy.
Nói tóm lại, tên này có một loại năng lực [Anti-Gift] nào đó nhỉ.
"Hừmm, cậu thú vị đấy."
"Không bằng cậu."
""Hahaha""
Cả hai chúng tôi bắt đầu cười.
"Nè, cậu làm bạn với tôi nhé?"
"Ồ, vẻ mặt khó chịu lúc nãy của cậu đâu mất rồi. Được thôi, làm bạn nhé! Tôi là Juumonji Takeru."
"Akechi Hideyori, rất vui được gặp cậu, Takeru."
Aaa......Tôi cứ nghĩ cuộc sống học đường của mình sẽ buồn tẻ nhưng thực ra lại rất thú vị nhỉ.
Tôi muốn phá hỏng cuộc sống của tên này quá.
Cậu có biết mình đã làm tổn thương lòng tự trọng của tôi đến mức nào khi Gift của tôi không có tác dụng với cậu không!?
Tôi sẽ bắt cậu phải cố gắng hết sức để giải trí cho tôi ngay bây giờ.
Người bạn tự nhận thân mến của tôi (lol)
✦✧✦✧
"Haa Haa......"
Thỉnh thoảng, tôi lại mơ thấy Hideyori gốc.
Lần này là cuộc gặp gỡ giữa tôi và Takeru.
Trong game, đó là khởi đầu của một bi kịch sẽ phá hỏng cuộc sống của Takeru và các nữ chính.
Nếu cuộc gặp gỡ này không xảy ra, toàn bộ [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] có lẽ đã không xảy ra.......
Juumonji Takeru thực sự vô dụng.
Ngay cả trong số những người hâm mộ game, một số vẫn coi sự bất tài của cậu là phi thường.
Ý tôi là, cậu đã bắt đầu một cuộc trò chuyện với chính Akechi Hideyori.
Cậu là người đã mời tất cả những bi kịch đó vào cuộc sống của mình và của những người xung quanh.......
Trường tiểu học sẽ bắt đầu vào ngày mai.
Và giống như những gì đã diễn ra trong game, tôi có lẽ sẽ học cùng lớp với cậu ta.
✦✧✦✧
"Hideyori-kun, hôm nay cậu có vẻ buồn."
"Cậu biết luôn á......?"
"Biết chớ."
Dù trường học bắt đầu vào ngày mai, Emi vẫn ở nhà tôi như thể đó là nơi tự nhiên nhất của cô ấy.
Cho đến nay, tôi chắc chắn sẽ gặp cô ít nhất một lần sau mỗi ba ngày.......
Thật xấu hổ khi mẹ của Emi vui vẻ nhìn chúng tôi mỉm cười và nói điều gì đó như [Hai đứa thực sự hợp nhau].......
"Cậu lo lắng về trường học sao.....?"
"Tất nhiên là có........"
"Tớ cũng lo lắng...... khi nghĩ rằng mình có thể không được học cùng lớp với Hideyori-kun, tớ không thể ngủ được."
"Cậu đúng là vô vọng nhỉ......"
Tôi đang lo lắng không biết chúng tôi có thể mất mạng trong mười năm nữa không, tôi ngạc nhiên khi cô gái này vẫn còn lo lắng về điều ngớ ngẩn nhất.....
"Cậu thật xấu tính Hideyori-kun! Tụi mình có thể bị xếp vào những lớp khác nhau đấy, NHỮNG LỚP KHÁC NHAU ĐẤY!"
"Ờ thì, đúng rồi. Tại sao ngay từ đầu cậu lại lo lắng về điều đó thế chứ......?"
Khi ai đó cứ lặp đi lặp lại kiểu như [Quả táo thì vẫn là quả táo] thì tôi cũng không biết phải trả lời thế nào nữa.
Tôi đoán vốn từ vựng của Emi vẫn chỉ là của một đứa trẻ nhỉ.
"Tớ mới nhận ra điều này gần đây thôi nhưng Hideyori-kun chẳng đối xử tốt với tớ chút nào! Cậu thật lạnh lùng, lạnh lùng."
"Không đúng đâu. Nếu Emi không có ai để cưới khi lớn lên thì tớ sẽ cưới cậu, mà không cần hỏi gì thêm. Cậu quan trọng với tớ đến vậy đó."
"Hở? Thật sao? Vậy thì hai ta hãy kết hôn ngay bây giờ đi."
"Điều đó hoàn toàn không thể ở độ tuổi của chúng ta phải không.......hai ta có thể làm được khi lớn lên.......,"
[[......sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể sống sót cho đến lúc đó.]]
Tôi dừng lại trước khi nói to điều đó.
"......Tớ chắc rằng một cuộc gặp gỡ định mệnh vẫn đang chờ đợi cậu, Emi."
"......dù nó đã xảy ra rồi."
"Gì đó?"
"KHÔNG CÓ GÌ CẢ!"
Đôi khi, Emi hành động như thể cô lớn tuổi hơn tuổi của mình.
Ngoài ra, có lẽ vì tôi đã chơi nhiều tiểu thuyết hình ảnh lãng mạn, tôi trở nên nói nhiều hơn bình thường khi Emi nhắc đến những thứ như vậy.
Đó chỉ là phỏng đoán của tôi nhưng có lẽ tôi sẽ học cùng lớp với Takeru......
Tôi tự hỏi liệu có thể Thuyền Takeru X Emi được giương buồm không?
Tôi nghĩ mình đã thấy trong cuốn sách dành cho người hâm mộ hình ảnh rằng bản thảo cho mục thứ hai của game có kế hoạch đưa Emi lên làm nữ chính.
Cộng đồng người chơi ghét điều đó nên nhà phát triển đã loại bỏ nó.
Kết quả là, thay vì nâng cấp cô ấy thành nữ chính, sự xuất hiện của Emi đã bị cắt bỏ rất nhiều trong game thứ hai.
Nhân tiện, Hideyori vẫn tiếp tục đóng một vai trò chính trong cốt truyện, tất nhiên là với tư cách là một nhân vật phản diện.
"......Hideyori-kun đang giấu tớ điều gì đó phải không?"
"Cậu nghĩ vậy sao?"
Đúng hơn là tôi thực sự có rất nhiều bí mật.
"Nếu cậu muốn nói gì thì hãy nói ra."
"Phải rồi......"
Tôi chỉ muốn nói rằng mình muốn sống theo cách mà các nhân viên thực tế là thần của thế giới này sẽ không ghét tôi trong thời điểm hiện tại nhưng điều đó sẽ không có ý nghĩa gì với cô ấy.....
"Khi trường học bắt đầu, cậu không thể làm những điều xấu xa như khiến mọi người khóc hoặc phản bội họ được đâu nhé."
"Cậu nghĩ về tớ như vậy sao Hideyori-kun? Tớ trông giống một người tồi tệ đến vậy sao?"
"Tớ đùa thôi."
Dù hành động của cô trong game là theo lệnh của tôi, nhưng tất cả đều do Emi thực hiện.
Tôi chỉ hy vọng rằng game sẽ không tự sửa lỗi và khiến cô làm tất cả những điều khủng khiếp đó.
"Nhân tiện...... Tớ muốn thấy Hideyori-kun làm điều đó một lần nữa."
"Điều đó?"
Tôi có cảm giác không tốt về điều này......
"Để tớ xem lại Gift [Ảo Thuật] của cậu đi!"
".....tất nhiên,.....nhưng tại sao?"
"Ý tớ là......Hideyori-kun đã nhắc đến cuộc gặp gỡ định mệnh của tớ mà........."
"?"
Tôi không chắc điều đó liên quan gì đến Gift của tôi theo bất kỳ cách nào nhưng nếu cô muốn xem thì tôi đoán tôi sẽ làm lại.
Sẽ rất tệ nếu tôi không sử dụng Gift của mình theo thời gian và [Sắc Lệnh Thống Trị] của tôi biến mất trước khi tôi biết điều đó.
"Vậy thì hôm nay tớ sẽ sử dụng một viên bi."
"Tớ rất mong chờ."
"Tantadaa"
Trong khi ngân nga một bản nhạc nền, tôi che viên bi trên tay bằng các ngón tay của mình.
"Được rồi, tớ sẽ thay thế viên bi trên tay bằng một cục tẩy."
"Điều đó là không thể đâu đấy."
"Được rồi, giờ tớ sẽ dùng Gift của mình. Tadadum—"
Sau bản nhạc nền tự đệm đó, tôi lập tức áp dụng Gift của mình lên Emi.
"[Quên hết mọi thứ từ khoảnh khắc này cho đến khi tớ nói [OK].]"
"......"
Mắt Emi trở nên vô hồn.
Chỉ cần nhìn cô thôi là tôi đã cảm thấy vô cùng tội lỗi.
Tôi bỏ viên bi vào túi Emi, lấy cục tẩy trên bàn và cầm nó trong tay.
"[OK]."
".......Eee, nhưng một viên bi không thể biến thành cục tẩy được mà."
"Nhưng chuyện đó đã xảy ra rồi."
Nói vậy, tôi chỉ cho cô cục tẩy trên tay tôi vốn dùng để giữ viên bi.
"Hở!? Không đời nào!? Làm sao thế!? Viên bi biến đi đâu thế!?"
"Viên bi đã dịch chuyển tức thời vào trong túi váy của cậu rồi."
"Không thể nào."
"Như tớ đã nói, chuyện đó đã xảy ra rồi."
"Eee......không thể nào.....nó ở đây! Viên bi ở đây!"
Cảm giác tội lỗi khi dùng [Sắc Lệnh Thống Trị] để lừa cô nghĩ rằng đó chỉ là [Ảo Thuật] thật sự rất nặng nề.
Có khả năng nó sẽ làm tê liệt tâm trí Emi nên tôi cũng không muốn dùng nó thường xuyên nữa.
"Tejina~nya."
"Gì đó?"
"......"
Rốt cuộc thì cô vẫn không hiểu nhỉ......
Khoảng cách thế hệ giờ đây càng trở nên thực tế hơn với tôi.
"Tuyệt, cậu thật tuyệt Hideyori-kun! Giống như cậu là một phù thủy thực thụ vậy!!"
"He, Hehe."
Thay vì là một phù thủy, bản thân khả năng này giống như một lời nguyền đối với tôi......
"Tớ có thể giữ viên bi và cục tẩy này không?"
"V, Vâng......tất nhiên rồi."
Tôi định dùng cục tẩy mới đó ở trường nhưng vì nó sẽ giúp nâng cao cảm giác tội lỗi khi dùng [Sắc Lệnh Thống Trị] lên cô một chút, nên hãy đưa nó cho cô ấy.
Tôi thực sự quá tốt với Emi nhỉ......
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)