Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương 27: Nghịch Đảo Lời Hứa



Ca phẫu thuật đã thành công.

Trong khi run rẩy vì sung sướng, tôi khởi động smartphone và kiểm tra tin nhắn.

Đây là lần đầu tiên trong vài ngày qua tôi có thể sử dụng điện thoại vì ca phẫu thuật và tôi không thể chờ để xem Toyotomi-kun đã gửi cho tôi những loại tin nhắn nào trong thời gian đó.

"......hở?"

Tôi cứng đờ người khi mở ứng dụng nhắn tin.

"Không có....... thậm chí không có một......."

Phần thưởng của tôi vì đã sống sót sau ca phẫu thuật là cửa sổ trò chuyện với những tin nhắn cũ mà tôi đã trao đổi với Toyotomi-kun trước kỳ nghỉ hè.

Tôi nghĩ ứng dụng không hoạt động bình thường nên tôi đã tắt nó và thử cập nhật.

Tuy nhiên, vẫn không có tin nhắn mới nào từ Toyotomi-kun.

Có tin nhắn mới từ cha mẹ tôi

Cả điện thoại và ứng dụng đều không bị hỏng.

Và thứ duy nhất thiếu là tin nhắn mới từ Toyotomi-kun.

Ngoài ra còn có một số tin nhắn từ bạn tôi là Minako.

Tin nhắn cuối cùng của cô chỉ nói rằng [Cậu có muốn đi chơi không?].

Nếu tôi ra ngoài chơi với Minako thì tôi có thể sẽ bỏ lỡ tin nhắn của cậu ấy. Hơn nữa, hiện tại tôi không có tâm trạng để chơi.

Đó là mức độ tôi không thể suy nghĩ thông suốt.

[Xin lỗi, đừng quan tâm đến tớ trong mùa hè này nhé.]

Điều đó có thể là thô lỗ với cô nhưng đó là câu trả lời duy nhất tôi có thể nói với cô vào thời điểm này.

Khi tôi nghĩ rằng tôi nên xin lỗi cô sau kỳ nghỉ, cô đã trả lời bằng một nhãn dán [OK].

Có lẽ Toyotomi-kun chỉ đi vắng một lúc.

Có lẽ cậu nghĩ rằng dù sao thì tôi cũng sẽ không thấy tin nhắn nên cậu đã không gửi bất kỳ tin nhắn nào.

[Hôm nay tớ xuất viện rồi nè (*'∀`).]

[Tớ muốn gặp cậu, Toyotomi-kun.]

"......., chưa đọc."

Nửa ngày đã trôi qua kể từ khi tôi gửi hai tin nhắn đó.

Tuy nhiên, dù đã quá nửa đêm, cậu vẫn chưa đọc chúng.

"Có lẽ có lý do gì đó khiến cậu không đọc tin nhắn của mình......?"

Nghĩ vậy, tôi ngay lập tức tìm kiếm lý do khi ai đó không đọc tin nhắn.

Kết quả đầu tiên xuất hiện là [Dấu hiệu ngoại tình].

"Nhưng, ngay từ đầu mình đâu có hẹn hò với Toyotomi-kun........nếu cả hai không hẹn hò thì cậu ấy không thể lừa dối mình mà........."

Vậy thì tại sao?

"Có chuyện gì xảy ra sao.......?"

.

.

.

[Toyotomi-kun, sao vậy? Tớ không giận vì cậu không gửi cho tớ bất kỳ tin nhắn nào đâu. Tớ chỉ lo cho cậu thôi.]

[Cậu không cần phải trả lời tớ đâu. Nhưng ít nhất cậu có thể đọc tin nhắn của tớ được không?]

[Cậu có muốn đi mua sắm cùng nhau không? Tụi mình cũng có thể đi dạo quanh thành phố mà.]

[Tớ muốn gặp cậu.]

[Mấy ngày nay trời nóng quá ha. Nó khiến tớ thèm thứ gì đó như kem á.]

[Hôm qua tớ thấy một tiệm taiyaki mới mở ở thị trấn bên cạnh trên TV. Cậu có muốn đi cùng không?]

[Lễ hội pháo hoa sẽ diễn ra vào ngày kia. Cậu còn nhớ lời hứa của hai ta không? Cậu không cần phải đến nhưng hãy trả lời tớ nhé.]

[Lễ hội pháo hoa sẽ diễn ra vào ngày mai đấy! Tớ sẽ mời Minako thay vì cậu nhé.]

[Tớ có thể nghe thấy tiếng pháo hoa bên ngoài.]

[Trường sắp vào học rồi. Thường cảm thấy chán nản khi kỳ nghỉ kết thúc nhưng tớ rất mong được gặp lại Toyotomi-kun ở đó.]

[Làm ơn, trả lời tớ đi.]

[Chỉ cần đọc thôi là đủ.]

[Tớ yêu cậu.]

[Hãy hẹn họ với tớ nhé.]

[Toyotomi-kun.]

Trước khi nhận ra, thói quen hàng ngày của tôi đã trở thành gửi tin nhắn cho cậu ấy.

Ngay cả khi đó là điều ngược lại với lời hứa của chúng tôi, tôi cũng không bận tâm.

[Tớ cầu xin cậu. Ngày mai là ngày cuối cùng, tụi mình hãy cùng nhau đi xem phim nhé! Cậu có thể đến bất cứ khi nào cậu muốn! Tớ sẽ gửi cho cậu địa điểm. Tớ sẽ đợi cậu đấy.]

.

.

.

.

.

".......cậu ấy không đến."

Tôi đã chờ từ sáng.

Tôi đã thấy hàng chục gia đình ra vào rạp.

Tôi cũng đã thấy nhiều cặp đôi hẹn hò.

Nếu Toyotomi-kun nằm trong số đó thì có lẽ tôi đã có thể từ bỏ.

"À......phải rồi, mình có thể gọi điện cho cậu ấy suốt thời gian mà.........Mình không muốn làm phiền cậu ấy nhưng vì đây là ngày cuối cùng, nên chắc là ổn thôi ha."

Nhạc chuông chờ cứ reo.

Cuộc gọi đầu tiên của tôi không có ai trả lời nên tôi gọi lại cho cậu ấy.

Sau đó, tiếng chuông đột nhiên dừng lại.

"T, Toyotomi-kun!?"

[[Xin lỗi, người bạn đang cố liên lạc có thể không nằm trong vùng dịch vụ của chúng tôi hoặc điện thoại của họ hiện đang tắt máy]]

Toyotomi-kun thậm chí còn không trả lời điện thoại.

"Trời đã tối rồi......."

Đã đến giờ chiếu phim đêm muộn.

Nhưng Toyotomi-kun vẫn chưa có ở đây.

Sau đó, tôi nhận được một cuộc gọi từ mẹ.

[[Ngày mai đi học mà, về nhà đi. Hay là con đang cảm thấy không khỏe?]]

"Xin lỗi ạ, con bị lạc đường. Con sẽ gọi taxi."

Tôi đã cảm thấy không khỏe suốt cả mùa hè.

.

.

.

Tôi nghĩ là tôi bắt đầu ghét Toyotomi-kun, chỉ một chút thôi.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.