[Taekook/ABO] Yêu Em Khó Vậy Sao?

Chương 7: Suy nghĩ



Lee Sarang im lặng nhìn cậu lưu loát nói tiếp, ngược lại với Kim Taehyung trông đang rất bình tĩnh, đôi con ngươi hẹp dài lẳng lặng chiếu đến Jungkook. Cậu nói xong, hai tay buông thõng cả người ngã xuống sofa lơ đãng đùa bỡn. Trên khuôn mặt vốn đã nhợt nhạt nay lại vì gắng gượng càng trông thiếu sức sống hơn.

"Ừm... Jungkook, em không khỏe à?" Lee Sarang bỏ qua câu chuyện mới nghe được, tựa như chẳng nghe thấy gì từ cuộc nói chuyện ban đầu.

Jeon Jungkook không buồn đáp trả, cậu ném chiếc áo sơ mi lên người hắn, mệt nhọc nhắm mắt lại: "Biết em không khỏe thì anh còn đến thăm làm gì? Anh có biết chỉ cần nhìn anh một lát là em sẽ lập tức muốn phát bệnh mà chết không?"

Cậu lấy đâu ra can đảm để nói những điều đó? Jungkook vốn chẳng muốn làm khó hắn, khi mà cậu thấy Kim Taehyung đang khinh bỉ nhìn mình, thiếu niên đã thở không ra hơi. Nhưng cậu muốn nói, Jungkook muốn Lee Sarang biết rằng hắn nói hắn yêu nó, thế rồi vẫn cần Jeon Jungkook giúp đỡ về phần tình dục. Cậu biết nếu ngay lúc này, Lee Sarang không có mặt ở đây hắn sẽ lập tức bóp chết cậu. Jeon Jungkook là cái gai to lớn trong mắt Kim Taehyung và cậu là người biết rõ hơn ai hết.

Lee Sarang nhìn cậu, bàn tay siết chặt lấy gấu áo. Nó mím môi, nó biết Kim Taehyung yêu nó, nó biết hắn tìm đến Jungkook chỉ để giải tỏa dục vọng. Nó biết hết nhưng nó im lặng cho qua là vì Jeon Jungkook không thể mang thai. Mà cũng là vì nếu cùng Kim Taehyung kết hôn, nó cũng phải làm tròn bổn phận sinh con cho hắn. Làm một omega thì đó là điều tất yếu phải làm được nhưng với Lee Sarang thì không.

Có nhiều chuyện chẳng phải cứ nói ra là giải quyết được, nếu như Kim Taehyung chấp nhận được điều đó. Liệu mẹ hắn, liệu cả nhà họ Kim có chấp nhận một đứa con dâu vì ăn chơi, vì sa đọa nên mới không thể mang thai được hay không?

Tất nhiên là không rồi.

Một người vì trước kia quá phóng khoáng trong chuyện tình dục mà không sử dụng biện pháp an toàn, không một thứ gì hết. Tưởng chừng như ta có thể hạnh phúc cả đôi đường: một bên là đứa trẻ gần như có sự sống, một bên là tình yêu của tuổi học trò đầy đẹp đẽ. Tiếc rằng đứa trẻ chưa kịp ra đời đã bị chính người ba của nó giết chết từ trong bụng.

Một liều thuốc kích dục, vốn dĩ một omega yếu ớt như nó đã quá đỗi bình thường trong những việc ấy mặc cho đã nghe lời khuyên ngăn của bác sĩ. Thế rồi nó vẫn làm, vẫn đâm đầu vào đó và để cho đến bây giờ tiền cũng chẳng thấy, dù cho có nói sẽ trao thân cho Kim Taehyung thì cũng chẳng đổi lại được gì.

Điều Lee Sarang nói cho hắn nghe là không được để mất đi cái trong trắng của omega trước khi kết hôn nhưng nó lại lừa dối hắn, giấu đi sự thật rằng là cái trong trắng ấy đã mất ngay từ khi nó học cấp ba. Vậy ấn tượng của Kim Taehyung về Jungkook là gì?

Đó là những gì Sarang đã nói với hắn, omega cần nhất là sự trong trắng và thanh thuần. Còn Jungkook vì hắn mà vội trao đi tấm thân quý giá nhất khiến Kim Taehyung cảm thấy ghê tởm. Hắn nói rằng Jeon Jungkook làm đến vậy là quá trơ trẽn rồi, thế mà cho đến bây giờ alpha vẫn còn cố chấp cho rằng Jeon Jungkook là loại lẳng lơ, không bao giờ hoàn hảo như Sarang đã từng nói.

Một tấm thân của omega thanh thuần phải tự giữ lấy, còn Jungkook vì mù quáng yêu hắn mà có thể trao đi chẳng có chút bận tâm.

Lee Sarang sai vì lừa dối hắn, vì chính miệng một kẻ đã từng nói những điều ấy cũng đã là người sa đọa vào tệ nạn đó. Còn Jungkook thì khác, bởi vì cậu yêu hắn nên mới quyết định trao đi mà chẳng cần suy nghĩ thua thiệt. Jungkook chưa từng tiếp xúc thêm một ai khác ngoài Kim Taehyung và việc chưa kết đôi đã tràn ngập chất dẫn dụ của đối tượng khác loài trên người đã được tính vào chuyện dơ bẩn nhất.

Vậy mà Jeon Jungkook vẫn mặc kệ và tiếp tục sa chân vào. Vì đơn giản là cậu đang yêu mà thôi.

"Em... em hơi khó chịu, em vào nhà vệ sinh một lát." Lee Sarang gượng gạo cười cười, còn chưa kịp đi được mấy bước đã bị Taehyung níu lại.

Hắn nói: "Em làm sao? Hay anh đưa em về?"

Jeon Jungkook nhịn không nổi mới đưa tay lên che lại đôi con ngươi đã bắt đầu mờ đi vì mỏi, tại sao lại chẳng để cậu tự đau đớn trong lối suy nghĩ của mình và tự ảo tưởng rằng hắn sẽ yêu cậu mà thôi. Rồi cớ gì lại đứng trước mặt cậu diễn trò tình thắm mặn nồng?

Cuống họng Jungkook dâng lên cảm giác khô rát, liệu bây giờ có thể cho cậu xin một điếu thuốc lá, để cậu hút cạn nó trong khi đang ngồi một góc khóc than được không?

Ai lấy đi cảm xúc đau buồn ấy rồi mang lại cho Jungkook một hy vọng nhỏ bé. Để Jeon Jungkook không lao đầu vào hắn nữa, để cậu chẳng lao đầu vào những chất kích thích. Để đầu cậu bớt đau, để tâm hồn và trái tim của Jungkook nhẹ hơn một chút được không?

Thế mà tiếc rằng, điều kì diệu ấy không xảy ra với một omega lặn tình nguyện đâm đầu vào thứ tình yêu mờ nhạt ấy.

"Xin hai người có thể về đi được không? Trái tim em cũng biết đau mà. Nhưng sao cứ mỗi lúc cảm thấy chẳng ổn anh lại mang Taehyung đến rồi gieo rắc vào trái tim thằng ngốc này những vết thương khó chữa lành?!"

"Xin anh, nếu có được Kim Taehyung rồi thì hãy cho em một giây bình yên để thằng khờ này có thể tự mơ tưởng một lần được không?"

"Xin anh đừng phá vỡ tình yêu vốn đến trước của em dành cho Taehyung, để rồi ngay cả sự ảo tưởng trong cơn mộng đẹp của em cũng bị anh phá vỡ nốt. Em cũng đau lắm chứ, cớ sao hai người lại muốn giết chết tâm hồn của kẻ đơn phương này?"

Đơn phương khổ lắm ai ơi, yêu trước thì sao?

Khi người được yêu mới là người đến trước.

__
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.