EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Triệu Bách Hổ mặc dù biết, Chu Phụng khinh thường Lý Dung Nhi chắc chỉ là lời đồn.
Chỉ là tán tu căn bản là không có lá gan kia không để ý đến Lý gia.
Nhưng Triệu Bách Hổ chính là muốn mượn tay Chu Phụng, cảnh cáo một số người.
Chu Phụng chỉ là gà giết gà con mà thôi, nếu không phải gia tộc đã cảnh cáo hắn, Triệu Bách Hổ chỉ sợ đều muốn trực tiếp đến Lý gia cầu hôn.
Còn có tiểu tử Vương Xu kia, cả ngày cố ý lắc lư trước mặt Dung Nhi.
Nếu như không phải lúc trước hắn đang bế quan, khẳng định phải hảo hảo thu thập Vương Xu.
- Còn gì nữa không?
Tuy rằng từ trên người Triệu Bách Hổ cảm nhận được áp lực cực mạnh, nhưng Chu Phụng chỉ nhàn nhạt trả lời một câu.
- Khặc khặc! Bộ dáng còn rất ngạo khí, tán tu các ngươi hình như đều giống như con chim này!
- Một đám tư chất coi như đã qua rồi, ngạo khí không được, tu hành chi đạo cũng không phải đơn giản như các ngươi nghĩ!
Triệu Bách Hổ nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh của Chu Phụng.
Trong nháy mắt nhớ tới những tán tu mình gặp phải lúc trước.
Tư chất của từng người cũng không tệ lắm, thậm chí có một số còn có thể chiến thắng con cháu đại tộc.
Những tán tu này đối với con cháu đại tộc bình thường đều có một loại thù địch, nội tâm cũng là cao ngạo vô cùng.
Cho đến khi thực tế tàn bạo đánh mạnh vào những người này, những người này có thể sẽ tỉnh táo.
- Yên tâm! Ngươi còn không xứng để cho ta động thủ, cặn bã ngay cả dị tượng cũng không có tu luyện ra!
Triệu Bách Hổ trực tiếp nói mình sẽ không động thủ.
Nguyên nhân là Chu Phụng thật sự là quá yếu, căn bản không xứng để cho hắn động thủ.
Dị tượng?
- Có phải là con bạch hổ đằng sau không?
Chu Phụng nghe được hai chữ dị tượng, Trong nháy mắt liên tưởng đến bạch hổ loáng thoáng sau lưng Triệu Bách Hổ.
Có lẽ không có nhiều người ở đây có thể nhìn ra sự xuất hiện đằng sau Triệu Bách Hổ.
Cũng là cảm giác của hắn quá mức nhạy bén, mới cảm nhận được sự tồn tại của con bạch hổ kia.
Đây chẳng lẽ là phương hướng tu hành chủ yếu của Tử Phủ cảnh?
Sau khi thoát ly Tam Cổ môn, Chu Phụng tuy rằng trở nên vô cùng tự do, nhưng nhược điểm cũng có không ít.
Ví dụ như không có kênh để có được kiến thức tu hành.
Đối với kiến thức tu hành của Tử Phủ cảnh, hắn trên cơ bản có chút cũng không biết.
Thậm chí rất nhiều kiến thức ở Linh Đài cảnh hắn cũng không rõ ràng lắm.
Dù sao cũng không có ai dạy dỗ, cũng không có người đồng đạo, Chu Phụng ở phương diện này vốn là bất lợi.
- Dù sao ngươi cũng không xứng với Dung nhi! Nếu.....
Triệu Bách Hổ cũng không có bao nhiêu kiên nhẫn ở chỗ này cãi nhau, chuẩn bị tiến hành một câu cảnh cáo cuối cùng.
Nhưng không đợi hắn nói xong, Chu Phụng cũng đã mở miệng trước.
- Đừng lo lắng! Ta đã từ chối! Ta không quan tâm đến tình yêu nam nữ! Bây giờ có thể mở nó không?
Liên lụy đến phụ nữ này quả nhiên là một đống phiền toái.
Hắn rõ ràng cũng không trêu chọc quý nữ Lý gia kia, hai người gặp nhau một lần.
Làm thế nào có thể làm cho nhiều rắc rối như vậy!
Khi lời nói của Chu Phụng dứt lời, bốn phía đột nhiên trở nên yên tĩnh.
- Vừa rồi hắn nói gì? Ngươi có nghe thấy?
- Từ chối? Hắn cự tuyệt trở thành con rể Lý gia? Nói cách khác không phải Lý gia thay đổi mục tiêu!
- Mà là người này cự tuyệt một chỗ tốt từ trên trời giáng xuống như vậy?
- Ha??
Vốn mọi người còn đang nghi hoặc, vì sao Lý gia bên này một chút động tĩnh cũng không có.
Vì hôn sự của Lý Dung Nhi, thậm chí là đã chết một người thừa kế đại tộc.
Mặc dù Vương gia đã suy tàn, nhưng cái chết của một con cháu đại tộc vẫn rất đáng ngạc nhiên.
Hiện tại mọi người cuối cùng cũng biết vì sao Lý gia một chút phản ứng cũng không có.
Thì ra là Chu Phụng trực tiếp cự tuyệt, từ góc độ nào đó mà nói, coi như là Chu Phụng chướng mắt Lý Dung Nhi.
Bởi vì dựa theo bối cảnh song phương, Chu Phụng có thể nhập lính đến Lý gia, xem như là phúc phận lớn đối với trời cao.
- Cái gì!? Ngươi vừa nói gì?
Triệu Bách Hổ vốn còn có thể bảo trì tâm bình thường này, hơi thở trong nháy mắt nặng nề.
Hai mắt trực tiếp trừng tựa như chuông đồng, một cỗ khí thế bá đạo bắt đầu lan tràn.
Một tiếng gầm trầm thấp vang lên, điều này nghe giống như một con hổ đang ngáy.
- Ngươi dám cự tuyệt? Tiểu tử ngươi đang muốn chết sao? Cho dù là một chậu nước rửa chân của Dung Nhi, ngươi cũng không trèo lên được! Ngươi biết không?
Khí thế tuyệt cường kia, đè ép thân thể Chu Phụng.
Huyết khí toàn thân hắn bắt đầu xao động, huyết khí khủng bố chống lại khí thế của Triệu Bách Hổ.
Bây giờ trong nháy mắt trở nên giương cung bạt kiếm.
Mọi người xung quanh trực tiếp rời khỏi khoảng cách, không dám đứng gần đó.
- Triệu Bách Hổ! Ngươi đang làm gì vậy!
Ngay khi bầu không khí tại hiện trường căng thẳng không thể, một giọng nói trong trẻo và tức giận bay vào tai mọi người.
Mọi người quay đầu nhìn lại, dĩ nhiên là Lý Dung Nhi tới rồi.
Chỉ thấy Lý Dung Nhi vừa mới xuất hiện lúc này là trang phục lộng lồng xuất hiện, trên người một bộ váy mây Bách Hoa Lưu.
Váy Bách Hoa này trực tiếp đem vóc người cực kỳ chọc giận bày ra hoàn mỹ, Hơn nữa bản thân váy Bách Hoa này cũng có chút nhìn thấu.
Ngọn núi tuyết trắng càng thu hút sự chú ý.
Mái tóc dài đen nhánh mềm mại được buộc lên bởi một cây trâm đơn giản.
Lông mi thật dài khẽ rung động, làn da trắng nõn không tỳ vết lộ ra hồng phấn nhàn nhạt.
Lý Dung Nhi vừa xuất hiện có thể nói là diễm áp tứ phương, nhưng lúc này trên mặt Lý Dung Nhi lại mang theo một tia tức giận.
- Không.... Ta không làm gì cả!
Sau khi Triệu Bách Hổ nhìn thấy Lý Dung Nhi, trong nháy mắt tựa như một quả bóng da nhụt chí, khí thế đáng sợ vừa rồi biến mất vô tung vô ảnh.
Lúc này Chu Phụng cũng quay đầu lại.
Một tia tuyệt đẹp lóe lên trong mắt hắn.
Tuy rằng đã gặp qua Lý Dung Nhi một lần, nhưng lần này gặp lại thật đúng là kinh diễm đến hắn rồi.
Không hổ là quý nữ của đại tộc, vô luận là khí chất hay tướng mạo đều là đỉnh cao.
Tu vi này hình như cũng không rơi xuống!
Linh Đài cửu trọng? Sắp đột phá đến Tử Phủ cảnh?
Lúc trước nhìn thấy Lý Dung Nhi, hình như tu vi cũng không cao như vậy đi!
Mặt độ Lý Dung Nhi, Chu Phụng cũng không biết nên đối mặt như thế nào.
Hai bên chỉ nói một mặt, thậm chí ngay cả sự hiểu biết cơ bản đều dựa vào tin đồn.
Vì vậy, hắn chỉ đơn giản là giữ im lặng.
Lý Dung Nhi nhìn về phía Chu Phụng, phẫn nộ trên mặt lập tức biến mất, ngược lại biến thành một tia thẹn thùng.
Thẹn thùng cúi đầu, phảng phất làm cho người ta nhìn thấy một đóa hoa sen nước không thể không lạnh lẽo thẹn thùng.
Phong cách khác biệt này, lượn lờ trong trái tim của mọi người.
Triệu Bách Hổ trực tiếp là một bộ dáng si mê.
- Điều đó... Cái đó... Chu đại ca! Chúng ta lại gặp nhau!
Lý Dung Nhi lấy hết dũng khí đi đến bên cạnh Chu Phụng, thoáng có chút lắp bắp chào hỏi.
- Xin chào!
Chu Phụng cực kỳ ngắn gọn trả lời một câu.
- Ghê tởm! Tiểu tử này!
Nhìn thấy bộ dáng lạnh lùng của Chu Phụng, Triệu Bách Hổ trong nháy mắt liền nổi giận, Dung Nhi chào hỏi ngươi, vậy mà lạnh lùng như vậy?
Đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của hắn, Lý Dung Nhi không chỉ không cảm thấy khó chịu, ngược lại càng thêm thẹn thùng.
Một chút đỏ nhút nhát trèo lên tai.
Nhìn thấy bộ dáng này của Lý Dung Nhi, không ít người trong nháy mắt vỡ nát cõi lòng.
Có vấn đề! Hai người này!
Đặc biệt là Triệu Bách Hổ ở bên cạnh, trực tiếp cảm giác cả người hít thở không thông.
- Rắc rối!
Một đại mỹ nữ như vậy hình như yêu mình, Chu Phụng ngược lại là cảm nhận được phiền toái vô tận.
Hiện tại loại tình huống này nhất định phải nhanh đao trảm loạn ma mới được!
- Xin lỗi! Chúng ta không hợp!