Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 354: Hết phó bản 5 toà nhà



Ta phong thần trong trò chơi kinh dị ( Tên gốc : 我在无限游戏里封神 )
Tác giả : Hồ Ngư Lạt Tiêu
Edit: Hằng Nguyễn

Chương 406 –  Ta mong cậu chủ động tìm ta

📚 Vào lúc viên đạn sắp bắn trúng chữ thập giữa xương quai xanh của Bạch Liễu, chữ thập lóe lên ánh sáng trắng rồi xuất hiện một chiếc roi và một thanh trọng kiếm chồng lên nhau đỡ lấy viên đạn.

Thanh trọng kiếm cắt đứt viên đạn xong vẫn chưa ngừng lại, tiếp tục chém thẳng vào cổ Bạch Lục.

Bạch Lục nghiêng vai né tránh rồi nhẹ nhàng lùi về phía sau hai bước, súng trong tay vung sang trái, tay phải giơ lên lấy ra roi xương đen, ông ta nhìn Hắc Đào và Nghịch Thần xuyên qua không gian méo mó trên không trung đang rơi xuống đất mỉm cười: "Tới rồi sao?"

Trong nháy mắt Nghịch Thần vừa chạm đất, anh liền giơ trọng kiếm lao tới, roi xương và trọng kiếm va chạm vào nhau phát ra âm thanh chát chúa dữ dội, Bạch Lục chống chân trái lùi lại đỡ đòn, ông ta nhướng mày: "Vừa tới đã hung hăng như vậy thì không tốt lắm đâu."

Bạch Lục cười như không cười dùng hai tay nắm lấy roi xương chống lại trọng kiếm của Nghịch Thần, chậm rãi nhấc lên: "Không phải cậu luôn theo đuổi chiến thuật ôn hòa à? Sao hôm nay sát khí lại nồng nặc như vậy?"

"Giết sư đệ cậu rồi sao?"

Nghịch Thần nheo mắt, anh nắm chặt thanh trọng kiếm áp chế roi xương của Bạch Lục, trên mặt lộ ra một nụ cười giả tạo: "Chuyện đó không cần nhọc lòng ngài lo lắng, Tà Thần đại nhân."

"Ta lại nghĩ cậu tiên đoán cho ta là vì muốn ta xuất hiện ở đây chứ?"

"Mọi người có mặt đầy đủ như thế này thì Bạch Liễu sẽ có thêm nhiều lựa chọn hơn." Bạch Lục nhìn lướt qua bả vai Nghịch Thần, vẻ mặt nhạt nhẽo nhìn Hắc Đào đang nâng Bạch Liễu dậy, "Bạn bè, người thân và cả người đang có quan hệ ái muội, tất cả hiện tại đều ở đây —— "

"—— vậy thì chơi mới vui chứ." Bạch Lục nhướng mắt cười nhìn sắc mặt sa sầm của Nghịch Thần, "Cậu thấy có đúng không, nhà tiên tri?"

Nghịch Thần thả chuôi kiếm ra để nó xoay tròn cuốn roi xương của Bạch Lục rồi ép xuống, lưỡi kiếm từ bên trong đâm thẳng một đường từ dưới cằm của ông ta về phía trước!

Bạch Lục ngửa cổ ra sau, ông ta  buông roi xương trong tay bị Nghịch Thần mượn lực, roi xương nháy mắt biến mất.

Hai mắt Nghịch Thần híp lại, một chân anh đá vào thân kiếm rồi lật người lại nhảy lên thân kiếm đúng lúc trọng kiếm bay về phía Bạch Lục, dùng nhu thắng cương hung hăng đâm vào ông ta!

"Hung phạm." Bạch Lục bị trọng kiếm của Nghịch Thần đè lên phải hạ nửa người, lưỡi kiếm ấn vào vai ông ta rỉ máu nhưng vẫn còn tâm trạng chế giễu Nghịch Thần, "Lâu rồi mới thấy cậu tức giận như vậy."

Giọng điệu của Bạch Lục nói với Nghịch Thần tự nhiên như thể đang ôn chuyện với một người bạn cũ của mình, không nghĩ tới ông ta dùng chính vết thương trên vai của mình cố định lấy thanh kiếm, bản thân thì rút một con dao găm bén nhọn nương theo thanh kiếm đâm thẳng vào mắt Nghịch Thần!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.