Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 340: Tinh thần làm việc



Ta phong thần trong trò chơi kinh dị ( Tên gốc : 我在无限游戏里封神 )
Tác giả : Hồ Ngư Lạt Tiêu
Edit: Hằng Nguyễn

Chương 388 – Tinh thần làm việc

📚 370.000/m2, giá giao dịch vừa được đưa ra, một số người đứng bất động sững sờ trong phòng kinh doanh, trong khi những người khác thì lao về phía trước như điên:

"Tôi đã nói giá nhà sẽ còn tăng cao hơn mà!"

"Mau mua đi! Nếu không mua thì lần sau sẽ tăng lên 400.000/m2, lúc đó không mua nổi đâu!"

"Này này anh bán hàng! Bên đây chúng tôi muốn mua một căn hộ 25m2!"

"Ở đây cũng vậy! Còn nhà nào trên tầng 17 không?"

"Thực xin lỗi, tầng 17 vừa mới bán hết, ngài xem thử tầng 27 nhé..."

Tiểu Đông che bụng mỉm cười, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh đầm đìa nhưng vẫn cố dẫn những vị khách khác đi xem bất động sản, ai ai cũng chen chúc nhau, tay giơ cao những tờ hợp đồng cho vay, cứ như sợ chậm chân một bước thì sẽ không mua được nhà, mặt đỏ tai hồng gào thét inh ỏi:

"Tôi muốn vay 2 khoản Cây giống thành phố Dương Quang!"

"Tôi muốn vay 5 khoản!"

Có người ngơ ngác nhìn chằm chằm vào khung cảnh hỗn loạn trước mặt, nhỏ giọng lẩm bẩm hai câu tôi thực sự không mua nổi, tôi cũng không muốn thế chấp con tôi, rồi đột nhiên quay người chạy ra ngoài.

Không tới hai phút, người này rơi xuống bên ngoài tòa nhà, thân thể nát bươm, chết không nhắm mắt.

Những người khác chỉ liếc nhìn thoáng qua, sau đó rút lại ánh mắt:

"Lại có người nhảy lầu à?"

"Bình thường thôi, lần nào mở bán tòa nhà mới cũng có vài người trẻ tuổi tâm lý kém cỏi nhảy lầu."

Đội tuần tra nhanh chóng tiến lên thuần thục dọn dẹp thi thể, sau đó chuyển sang cho hai người trong đội thu thập xác chết mặc áo blouse trắng bên cạnh, nói:

"Kiểm tra xem trên hắn có giấy vay nợ hay không, nếu có thì chuyển xác sang bệnh viện tư nhân, tách cơ quan nội tạng, xương cốt và giác mạc để bán đấu giá trả nợ, xác vẫn còn mới, bán nhanh được nhiều tiền hơn."

Đội thu thập xác chết gật đầu, đội tuần tra nhìn xác chết, khinh thường cười nhạo một tiếng, có người còn đạp vào chân thi thể, phun một ngụm nước bọt:

"Tưởng là chết thì không cần trả nợ sao? Nghĩ thật đẹp!"

"Cũng không biết cái xác này có thể bán được bao nhiêu tiền, lỡ đâu vay cả đống nợ mà đấu giá thi thể lại không đủ thì ông chủ lớn giám đốc C của chúng thiệt thòi quá còn gì."

"Vô lương tâm quá mà, ông chủ lớn tốt bụng ứng trước tiền cho mày, chưa trả xong lại còn muốn chết, đúng là thứ chó má không biết xấu hổ!"

Đám đông xung quanh ngày càng đông đúc, tiếng người ồn ào, nhìn có vẻ là một khung cảnh hài hòa, nhưng Thi Thiến và Viên Quang đứng đó hoảng hốt nhìn đám người tuần tra nói chuyện với nhau, lắng nghe âm thanh giành giựt mua nhà của đủ mọi loại người, cảm thấy cả người lạnh như băng, cứ như đã đến tầng mười tám của địa ngục.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.