Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 309: Cầu tuẫn táng



Ta phong thần trong trò chơi kinh dị ( Tên gốc : 我在无限游戏里封神 )
Tác giả : Hồ Ngư Lạt Tiêu
Edit: Hằng Nguyễn

Chương 345 – Cầu tuẫn táng

📚 Đạo nhân giấy chậm rãi đi ngang qua mặt Bạch Liễu, không giống như đám người giấy nhỏ chuyển động cứng nhắc, động tác của nó cực kỳ uyển chuyển và tự do giống như một người thật.

Đạo nhân giấy vừa đi qua thì Bạch Liễu đã đẩy Mục Tứ Thành ra, khớp theo tiếng bước chân của người giấy, theo sát phía sau.

Mục Tứ Thành đầu đầy dấu chấm hỏi nhìn Bạch Liễu, hoa tay múa chân dùng khẩu hình hỏi: "Chúng ta theo nó làm gì?"

Bạch Liễu cũng dùng khẩu hình trả lời: "Mới rồi cậu đã gặp qua đám người giấy đuổi thi này, theo sau chúng không chừng có thể tìm thấy thi thể của cậu."

Đạo nhân giấy kia cầm kiếm đào sải bước nhanh về phía trước, dường như vì không có mắt nên nó không thể nhìn thấy Bạch Liễu và Mục Tứ Thành đang đi theo mình, cứ đi xuyên qua mấy cái mộ liên tiếp, mãi một hồi lâu Bạch Liễu nghe được tiếng nước chảy róc rách.

Sau khi xuyên qua một ngôi mộ nhỏ lần nữa, một con sông dài rộng chừng năm mươi mét hiện ra trước mặt Bạch Liễu.

Nước sông dài chảy xiết, dưới ánh sáng của lư hương mà đám người giấy đang nâng lên, có thể thấy nước sông bắn tung tóe vào đá, có một cây cầu ngắn màu trắng bắc qua sông dài.

Cây cầu rất thấp và hẹp, mặt cầu gần như chạm mặt nước, hai bên không có lan can, cảm giác như người trên cầu hễ vươn tay ra là đều có thể chạm được vào mặt nước.

Trên cầu không có ai, chỉ có thấp thoáng mấy bóng dáng Bạch Liễu không biết là cái gì đang thong thả lôi kéo trên cầu.

Càng đến gần cây cầu, Bạch Liễu càng ngửi thấy mùi nước hôi thối kỳ quái, nhìn từ xa cây cầu ngắn màu trắng như được làm bằng đá, nhưng khi bước vào thì hắn phát hiện ra nó được gấp bằng giấy dầu, trên cầu giấy có một số con ma cọp vồ vẻ mặt đờ đẫn kiễng chân đi tới đi lui và một ít tàn hồn đen thui nửa trong suốt đang vật vờ qua lại.

Nhưng mấy thứ đó thì đã quá thường rồi, đập vào mắt Bạch Liễu là những người phụ nữ trên cầu cầm dù giấy dầu màu trắng, bước đi uyển chuyển như đang tản bộ dưới cơn mưa.

Những người phụ nữ đó bung dù quay lưng lại với Bạch Liễu, ăn mặc áo liệm màu trắng,  tay phe phẩy khăn trắng, đôi bàn chân trần trụi không mang giày dép gì cả, lắc lư eo từng bước đi từ giữa cầu đến đầu cầu rồi quay lại, như thể sắp đi về hướng cũ.

Mục Tứ Thành đang nín thở chờ những người phụ nữ này quay lại thì đột nhiên bọn họ lại ném dù xuống dưới, nhảy ùm xuống sông.

Giấy trắng trôi lững lờ dưới cầu dạt qua để lộ thi thể úp mặt của những người phụ nữ đó, mái tóc dài xõa trong nước, trôi bất động dưới sàn cầu, nhưng khi băng qua mặt cầu thì những thi thể này lại ngửa mặt lên.

Khuôn mặt của thi thể đen xì, trương phù mang theo nụ cười oán độc, hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào "người" đang đi trên cầu, quay trái quay phải để tìm kiếm thứ gì đó trên cầu, sau khi tìm không thấy thì nụ cười oán độc trên khuôn mặt ngày càng méo mó, rồi từ từ trôi đi.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.