Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 307: Hồn lìa khỏi xác



Chương 343 – Hồn lìa khỏi xác

📚 Bạch Liễu xoa cằm suy nghĩ một chút: "Làm vậy thì không được rồi, phạm tội trùng hôn thì phải."

Mục Tứ Thành giận điên người: "Anh chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi hả?! Anh có biết tôi phải tốn biết bao nhiêu công sức mới có thể thoát ra được không! Tôi bị cả đống ma đè xuống bắt bái đường với các nàng ta!"

Bạch Liễu liếc mắt: "Lúc cậu trốn chạy thì bị thương như thế này à?"

"Ừ, mà không chỉ vậy." Mục Tứ Thành tức giận nói, "Tôi đã chạy ra ngoài rồi, thế nhưng vừa quay đầu lại thì nhìn thấy anh bị bắt bái đường với ba mươi cô dâu kia, tôi liền hoảng sợ quay lại cứu anh."

Mục Tứ Thành càng nghĩ càng tức giận, giơ tay đập tường hung hăng: "Đm nó, kết quả cứu nhầm một con quỷ, lúc tôi mang nó qua cầu còn bị nó cắn hai cái không nín thở được nữa, thiếu chút nữa là rơi xuống cầu chết đuối luôn rồi!"

Bạch Liễu quét mắt qua thì phát hiện quả nhiên trên vai Mục Tứ Thành có hai vết cắn còn rướm máu.

"Cậu không lấy nến chiếu nó à?" Bạch Liễu hỏi.

Mục Tứ Thành oán khí nhìn Bạch Liễu: "Lúc bái đường thì bọn chúng lấy hết đồ vật trên người tôi, nến cũng bị lấy đi."

"Tuy là cậu không cứu tôi, người cậu cứu cũng không phải là tôi." Bạch Liễu uyển chuyển nói vòng vèo, "Trong tình huống đó quay đầu lại cứu người cũng không sáng suốt lắm, nhưng dù sao cũng cảm ơn cậu."

Mục Tứ Thành: "..."

Tại sao ... Cậu lại cảm giác hình như Bạch Liễu đang chê cậu ngu ngốc thì phải ...

Mục Tứ Thành lẩm bẩm nói: "... Lỡ như đó là anh thật thì sao, anh chết rồi thì nơi này cũng chỉ còn lại mình tôi, cũng không biết làm sao đi ra ngoài nữa."

Bạch Liễu liếc nhìn Mục Tứ Thành: "Cậu cho là phải dựa vào tôi thì mới có thể đi ra ngoài, có nghĩa là cậu cho rằng tôi am hiểu cách giải quyết loại tình huống này tốt hơn cậu, vậy thì tại sao vừa nãy cậu lại cho là tôi sẽ bị mắc kẹt lại trong tình huống cậu có thể chạy thoát chứ?"

Mục Tứ Thành: "..."

Ờ, đúng!

Mục Tứ Thành bực bội gãi gãi mặt: "Thì đây là lần đầu tiên tôi gặp phải tình huống như vậy, bị dọa sợ tí ..."

"Được rồi, trước lạ sau quen, đi thêm một lần nữa là cậu sẽ hết sợ thôi." Bạch Liễu cầm giá cắm nến bước vào trong.

Mục Tứ Thành sững người một lúc rồi làm theo: "... Bạch Liễu, ý anh là sao?! Chẳng lẽ anh muốn..."

Bạch Liễu ừ nhẹ một tiếng: "Tôi muốn vào đó một lần nữa."

Mục Tứ Thành hoảng hồn, cậu luống cuống tay chân ngăn lại Bạch Liễu đang đi về phía trước: "Tôi đã nói với anh là ở đó có rất nhiều ma, rất nguy hiểm, anh đi làm gì nữa chứ!"

Bạch Liễu cầm giá cắm nến, hắn lặng lẽ nhìn Mục Tứ Thành: "Bởi vì tôi muốn tìm được Mục Tứ Thành."

Mục Tứ Thành giật mình: "Tìm Mục Tứ Thành gì, không phải tôi đang ở đây..."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.