Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 285: Anh ta thật ấu trĩ !



Ta phong thần trong trò chơi kinh dị ( Tên gốc : 我在无限游戏里封神 )
Tác giả : Hồ Ngư Lạt Tiêu
Edit: Hằng Nguyễn

Chương 321 – Anh ta thật ấu trĩ !

📚 Đỗ Tam Anh mặt đầy khó hiểu: "???"

Chờ đến sau khi về nhà, Đỗ Tam Anh lấy chim anh vũ ra treo bên cửa sổ, Bạch Liễu đứng bên cạnh nhìn, chim anh vũ đứng trong lồng vừa nhìn thấy Bạch Liễu thì xù lông hét ầm ĩ "Bạch Liễu, chạy đi! Bạch Liễu, chạy đi!"

Thấy Đỗ Tam Anh vẫn chưa chạy đi, chim anh vũ nhìn xung quanh một hồi, sau đó từ từ mở to đôi mắt đậu xanh ngơ ngác nhìn Bạch Liễu đang mỉm cười ngoài lồng.

Có vẻ như cuối cùng nó cũng nhận ra rằng mình đã đến địa bàn của Bạch Liễu, đứng ngốc được một phút, nó nhanh chóng vùi đầu vào dưới cánh, thu mình co ro bất động trong góc lồng.

Đỗ Tam Anh có chút ngượng ngùng giải thích: "Bình thường Tam Tam không như thế đâu."

Bạch Liễu hiền lành tỏ vẻ hiểu biết: "Quả thật động vật rất khó chấp nhận việc thay đổi nơi ở, nhưng cậu dùng con chim anh vũ này để ghi nhớ thông tin là vì nó có thể dịch chuyển người, còn có chỗ nào đặc biệt nữa không?"

Đỗ Tam Anh hưng phấn gật đầu: "Có ạ! Bạch Liễu tiên sinh, anh cũng biết rồi đấy, có rất nhiều thứ trong game không thể nhớ được trong hiện thực, sẽ bị bóp méo hoặc tẩy xóa ký ức, nhưng Tam Tam lại có thể ghi nhớ các thứ bị tẩy xóa này!"

"Nó rất hữu dụng!"

Bạch Liễu nhìn chim anh vũ: "Vậy làm sao có thể nhớ được những thứ này?"

"Rất đơn giản." Đỗ Tam Anh nói, "Chỉ cần lập đi lập lại điều đó với nó, rồi chờ đến khi nó lập lại lời của anh là được."

"Nhưng Tam Tam không thể nhớ được những thứ phức tạp." Đỗ Tam Anh xấu hổ gãi đầu, "Tôi chỉ có thể nhớ một số thứ đơn giản, vì vậy tôi thường để nó nhớ những thứ quan trọng nhất thôi ạ."

Bạch Liễu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Sau khi Đỗ Tam Anh ngoan ngoãn thu xếp đồ đạc, cậu cầm thau giặt và quần áo đánh tiếng với Bạch Liễu: "Bạch Liễu tiên sinh, tôi muốn đi tắm, dùng phòng tắm của anh được không?"

Bạch Liễu gật đầu.

Chờ sau khi Đỗ Tam Anh vào phòng tắm, Bạch Liễu đứng dậy, không nhanh không chậm bước tới cạnh cửa sổ.

Dù bé chim anh vũ trong lồng đã vùi đầu dưới đôi cánh, nhưng thấy Bạch Liễu tiến lại gần thì vẫn không khỏi run lẩy bẩy.

Bạch Liễu khép hờ hai mắt, duỗi ngón trỏ ra vuốt ve bộ lông chim anh vũ.

Bé chim anh vũ nhà ta càng run hơn.

"Mày nhớ cái gì?" Bạch Liễu nhẹ giọng hỏi, "Nói tao nghe xem, tao sẽ không làm gì mày đâu."

"Bạch Liễu, kẻ xấu!" Chim anh vũ, rụt người lại, như thể chống cự.

Bạch Liễu thở dài tiếc nuối: "Xem ra mày không muốn hợp tác, chúng ta đổi cách khác vậy, tao nói cho mày một chuyện nhất định phải nhớ, mày giúp tao nhớ kỹ nhé?"

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.