Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 276: Hết Rừng rậm biên thuỳ



Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 312 - Đó chỉ là một trò chơi, chẳng quan trọng gì

📚 Bạch Liễu từng bước đi tới chỗ Tawil, nhấc tay Tawil, đeo chiếc nhẫn xương đen vào, cười ấm áp: "Anh nghĩ kỹ chưa?"

Tawil bình tĩnh nhìn chằm chằm Bạch Liễu trong ảo cảnh, đôi mắt lam bạc lặng yên, trong tay xuất hiện một cây roi đen tuyền.

"Có thể trong tương lai tôi sẽ chết để đổi lấy tình yêu của em, nhưng không phải bây giờ."

Nụ cười trên mặt Bạch Liễu dần sâu hơn: "Sao lại không? Không phải bây giờ sự tồn tại của anh chỉ khiến em cảm thấy đau lòng sao?"

Tawil nâng mắt nhìn thẳng Bạch Liễu: "Bởi vì tôi không muốn."

Vẻ mặt Bạch Liễu như đông cứng lại.

"Cho dù chỉ có thể làm cho em đau khổ, tôi cũng phải ở bên cạnh em." Một trận cuồng phong cuốn tới sau lưng Tawil, hất tung mái tóc dài của y, thổi bay cổ áo vest của y.

"Nỗi đau và tín ngưỡng của em chỉ có thể dành cho tôi, còn dục vọng và tình yêu chỉ có thể ràng buộc với tôi."

"Cho đến khi em giết được tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để em tín ngưỡng vào Tà Thần khác."

"Em là của tôi."

Tawil nhấc roi lên, nhìn vào mắt Bạch Liễu: "Mặc dù tôi đáng khinh, nhưng khi yêu một ai đó, tôi quả thực rất tham lam."

"Vậy sao? Vậy thì không còn cách nào khác." Bạch Liễu thở dài tiếc nuối, giơ roi lên, cười nhìn Tawil, "Vậy thì chỉ có thể giết chết anh."

Quán rượu trước mặt tan vỡ như một bức ảnh cũ đang cháy, ảo giác tan rã, Tawil đứng dưới đáy hồ lầy lội bùn, tay cầm roi đen.

Mọi thứ xung quanh đều trở thành một đường màu lộn xộn và nhảy nhót, giống như một bản nháp vẫn chưa được vẽ trên PS, chỉ có đáy hồ là một màu xám bùn thực sự, những cái xác thối rữa quằn quại trong bùn đất chật vật.

Đây là thế giới trò chơi thực sự, sắp sụp đổ.

Bạch Liễu tay phải cầm roi đã hoàn toàn nhuộm đen, đứng cách xa Hắc Đào, áo sơ mi ướt sũng, dính vào người hắn thành từng mảng, nhỏ từng giọt từng giọt nước.

"Em không muốn từ bỏ sức mạnh của Tà Thần phải không?" Tawil hỏi với giọng ôn hòa.

Bạch Liễu chậm rãi ngẩng đầu: "Tạ Tháp, chúng ta đều chọn cách mà mình ghét nhất để giải quyết vấn đề."

"Nếu bây giờ quay lại..."

"Vô giá trị, phải không?" Tawil tiếp lời Bạch Liễu, "Giá trị đối với em quan trọng vậy sao?"

"Bản chất tất cả dục vọng của con người là có được giá trị." Bạch Liễu bình tĩnh nhìn thẳng vào Tawil, "Chỉ là một số giá trị có thể lấy được từ bản thân, còn một số giá trị thì phải lấy từ người khác."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.