Trong cung điện xa hoa lộng lẫy nhất hoàng cung, một thân hồng y trong biển lửa dần dần ngã xuống. Vậy là đã kết thúc 10 năm suy tình, 10 năm vì người mà nguyện làm tất cả, đến bây giờ y không còn hối hận gì nửa, chỉ mong kiếp sau không gặp lại người kia y sẽ không yêu sâu đậm đến vậy
" Hoàng thượng người bình tĩnh lại, bên trong lửa rất lớn người đừng lao vào trong, các thị vệ đang cố gắng dập lửa người bình tĩnh lại, long thể quan trọng nhất" Trần công công cố gắng hết sức ngăn cản Hoàng thượng lại, bên trong lửa rất lớn cho dù bây giờ có vào cũng đã không còn kịp nữa
Nhìn thân hồng y được thị vệ khuyên ra ngoài hắn không đứng vững nữa, chỉ vừa mới hôm qua kẻ đó vẫn còn khiến hắn tức giận khôn nguôi nhưng bây giờ lại nằm đó không còn một chút huyết sắc nào cả hoàn toàn đã trở thành một người chết
" Hàn Mẫn không phải hôm qua ngươi nói với ta cho dù ta có làm gì đi chăng nửa ngươi vẫn sẽ ở bên cạnh ta, cho dù ta hành hạ ngươi như thế nào mà, tại sao bây giờ ngươi một chút cũng không nói lại nằm bất động như vậy" Trình Minh Thạc gần như phát điên lên cứ liên tục ôm trầm lấy thân xác đã không còn chút hơi ấm nào cứ như vậy mà lảm nhảm, người xung quanh nhìn vậy cũng cảm thấy sợ hãi, hoàng thượng dường như điên rồi cứ ôm lấy thi thể đó không để ai đụng vào y
" Hoàng thượng người đừng làm như vậy có được không, đã ba ngày người không lên triều cũng không ra khỏi điện, bá quan văn võ đang loạn hết lên rồi, nô tài xin người đấy" Lý Nguyên nhìn hoàng thượng như bây giờ mà lo lắng, y đã đi theo hoàng thượng từ khi người còn là vương gia, bây giờ nhìn thấy người như vậy thật sự không biết nói sao nữa
" Lý Nguyên có phải ta đã sai rồi không, ta ban đầu chỉ muốn sỉ nhục y, chưa bao giờ muốn y chết, tại sao lại như vậy ta đã cho y hết mọi thứ tại sao y lại rời khỏi ta chứ " Lý Nguyên chỉ biết yên lặng, năm đó vì để củng cố thế lực bản thân mà Trình Minh Thạc mới đồng ý mối hôn sự hoang đường kia, suốt 10 năm qua Lý Nguyên có thể thấy rõ được hoàng thượng đã không còn hận thù hay muốn sỉ nhục Hàn Mẫn, mà là muốn giữ Hàn Mẫn bên cạnh muốn cho y không còn có thể đi bất cứ đâu ngoài ở bên cạnh hoàng thượng, nhưng không ngờ gốt cuộc Hàn Mẫn lại chọn cách hy sinh
" Hoàng thượng bây giờ cũng chẳng quay lại được nửa rồi, người hãy để bọn nô tài làm tang lễ cho Hàn Mẫn tướng quân, người còn có xã tắc còn còn có con dân đang đợi người, nếu người tiếp tục như vậy chả khác nào phụ tấm lòng Hàn Mẫn tướng quân vì người mà giành giang sơn này " Lý Nguyên chỉ còn biết cố gắng khuyên hắn hết mức có thể nhưng bản thân Lý Nguyên biết chủ tử nhà y cố chấp đến mức nào
Sáng hôm say Lý Nguyên vẫn cố gắng đến khuyên lần nữa nhưng lần này khiến hắn gần như mất hồn, Trình Minh Thạc thế nhưng đã tự vẫn nằm bên cạnh Hàn Mẫn, hắn không tin chủ tử của hắn lại có thể như vậy, vừa bước đến thì phía sau Hoàng Hậu nương nương dẫn theo binh lính tiến vào
" Lý Nguyên mưu sát hoàng thượng tội không thể tha, giết hoàng thượng là tội lớn tày trời lập tức giết hắn " chưa kịp hiểu việc gì xảy ra hắn đã biết bản thân là bị tính kế rồi, hoàng thượng người mau nhìn nữ nhân mà người nói người yêu xem, nhìn xem ả ta giết người rồi bây giờ đổ tội kẻ khác người mau nhìn đi đây không phải là hoàng hậu người yêu thương nhất hay sao
" Các người không cần giết, Lý Nguyên ta không thẹn với lòng, chủ đã chết thì ta cũng không thiết sống nữa" nói dứt câu, lưỡi kiếm xẹt ngang cổ Lý Liên ngã xuống đất
Vì hoàng thượng bất ngờ băng hà, lại chỉ có hoàng hậu và hoàng hậu lại đang mang cốt nhục cộng thêm sự hậu thuẫn từ phía sau của các bá quan nàng ta mua chuộc, nàng đã buông rèm nhiếp chính, hoàn toàn thành công việc trở thành nữ đế trong kế hoạch nàng ta, đến lúc này Trình Minh Thạc đã là một hồn ma, hắn mới nhận ra hắn đã bị tính kế rồi
Mở mắt tỉnh lại, nhìn xung quanh, Trình Minh Thạc cứ tưởng bản thân đang mơ cho đến khi nhìn thấy Lý Nguyên đang quỳ phía dưới, hắn tự nhéo mình một cái cho tỉnh táo, quả thật hắn còn sống nhưng không phải hắn đã bị hoàng hậu thân yêu giết chết rồi sao
"Vương gia người đã tỉnh, nô tài lập tức gọi người hầu vào "
" Khoan đã, bây giờ là năm bao nhiêu "
" Bẩm là năm Thuận An quốc thứ 16 " đột nhiên thấy chủ nhân hỏi vậy Lý Nguyên cũng khá bất ngờ, hôm qua chủ nhân đột nhiên ngất xỉu khi đi săn khiến cho trên dưới vương phủ lo lắng không thôi, sau khi tỉnh lại vương gia lại có rất nhiều biểu hiện bất thường khiến cho Lý Nguyên nghi hoặc có nên mời thái y đến xem lại
Bây giờ là Thuận An năm 16 lúc này Hàn Mẫn đã gả cho hắn được nửa năm và đã là vương phi của hắn, nếu ông trời đã cho hắn cơ hội làm lại lần nữa hắn nhất định sẽ không phụ y sẽ không làm y đau lòng thêm nửa
" Vương phi hiện tại đang ở đâu " câu hỏi của hắn khiến Lý Nguyên giật mình xíu nữa la lên
" Bẩm Hàn Mẫn chủ tử đang ở biệt việt phía Tây phủ ạ " nghe vậy hắn vội vàng thay y phục lập tức chạy đến chỗ y, hắn không muốn đợi nữa hắn muốn nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia của Hàn Mẫn
Biệt viện phía Tây
" Chủ nhân người đã tỉnh " Bạch Viên nhìn thấy chủ nhân của mình đã tỉnh lại cảm thấy vui mừng khôn nguôi
" Bạch Viên có chuyện gì mà ngươi vui mừng vậy" nhìn thấy Bạch Viên như muốn cười tét cả miệng y cũng tò mò
" Nghe hạ nhân thông báo lát nữa vương gia sẽ đến " nghe đến đây Hàn Mẫn giựt mình ngồi dậy, là hắn đến thật sao, nhưng tại sao nghe hắn đến ngực trái y lại nhói đau đến thế, chắc có lẻ từ lúc thành thân đến bây giờ hắn chưa bao giờ đến gặp y
" Tham kiến vương gia" Bạch Viên thấy hắn đến liền hành lễ
" Bẩm vương phi đang thay y phục xin vương gia đợi một lát" chưa kịp nghe hết câu hắn đã bỏ lại Lý Nguyên cùng Bạch Viên mà đi thẳng vào bên trong phòng. Trong phòng Hàn Mẫn đang thay y phục nhìn thấy hành động của Trình Minh Thạc bất ngờ khiến y giật cả mình
"Mẫn nhi ta rất nhớ ngươi " không nói nhiều lời hắn chạy đến ôm lấy y vào lòng như ôm lấy trân bảo đời mình
" Trình Minh Thạc ngươi làm sao vậy" vì hành động bất ngờ của hắn khiến y quên mất tự chủ mà gọi tên của hắn
" Mẫn nhi đừng nói, để ta ôm ngươi trước có được không "
Một lúc sau hắn mới buông y ra, nhìn gương mặt đỏ hồng của y hắn bất giác cười, kiếp trước hắn chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của y, kiếp này sống lại hắn cảm mơn ông trời vì đã cho hắn cơ hội này
"Mẫn nhi ta biết trước đó là ta không tốt, là ta tổn thương Mẫn nhi, yên tâm từ nay ta sẽ không bao giờ làm như vậy nửa" sự thay đổi quá đột ngột của Trình Minh Thạc khiến Hàn Mẫn vẫn chưa thích nghi kịp chỉ có thể nhìn chầm chầm người trước mặt, hôm qua có phải hắn té xỉu đến hư não rồi không