Có thể nói, trong tíc tắc, Đỗ Toa đã thay đổi sắc mặt một cách ngoạn mục. Từ một kẻ ánh mắt cao thượng, nhìn người ta bằng nửa con mắt thì hiện tại lại giống như một con chó đi vẫy đuôi kẻ khác. Đúng thật là khiến người ta phải trầm trồ thán phục.
Nếu Thiên Nam còn ở đây, chắc chắn hắn sẽ phải vỗ tay đôm đốp, không tiếc lời mà khen ngợi trình độ diễn xuất đạt giải oscar này.
Còn về Đỗ Toa, khi này chính xác bà đang vô cùng hoảng sợ. Không gì khác, chính là người trước mặt là kẻ bà không thể đắc tội được.
Các gia tộc thường cạnh tranh nhau một cách gay gắt, tuy nhiên cũng như các giai cấp, gia tộc cũng được chia thành ba tầng chính: Nhất lưu, trung lưu và hạ lưu. Bà dù cho có cố như thế nào nhưng cũng chỉ có thể quen biết được một số người ở gia tộc hạ lưu.
Mà người trước mắt không ai khác chính là thư ký riêng của đại tiểu thư họ Băng: An Nhã.
Dù chỉ là thư ký, thế nhưng sự thật nàng ta cũng chính là một trong những kẻ có thể gây ra mưa to gió lớn trong giới thượng lưu.
Được đích thân đại tiểu thư họ Băng quyền lực che chở, An Nhã có thể được coi là sát thần đối với những kẻ như bà. Bởi vì chỉ cần nàng ta không vui, bản thân bà chắc chắn sẽ rất bi thảm.
Gia tộc họ Băng nổi tiếng là ác độc, làm việc không bao giờ để ý tới hậu quả, thế nhưng lại vô cùng kín tiếng. Nếu không phải bà trà trộn được vào trong giới quý tộc thì cũng sẽ không thể nào biết được có gia tộc này xuất hiện.
Với bà, gia tộc họ Băng thậm chí còn có thể so với nửa gia tộc nhất lưu. Tất cả cũng chỉ vì sự háu thắng và tính bảo vệ danh dự cao của gia tộc đó, nếu như có ai dám đắc tội thì chắc chắn sẽ bị toàn bộ gia tộc họ Băng điên cuồng trả thù. Vậy nên rất nhiều gia tộc khác đều kiêng rè, không dám động chạm gì tới cái gia tộc điên khùng này.
Thế nhưng, khi này trong đầu bà đang tự hỏi một ngàn lần là tại sao An Nhã lại xuất hiện tại nơi khỉ ho cò gáy này chứ. Nhìn quán rượu này thì có vẻ cao sang, thế nhưng thực ra nó cũng chẳng lọt vào được mắt của những người thuộc gia tộc hạ lưu chứ đừng nói là đích thân thư ký của gia tộc họ Băng trước mặt này.
Trong lúc bà đang suy nghĩ, An Nhã chẳng hề ngần ngại đi đến. Trên miệng cô ấy nở một nụ cười lạnh, một chiếc chân thon dài nhanh chóng tung thẳng một cước vào mặt bà.
Cú sút quá nhanh, quá đột nhiên, quá hiểm hóc, cũng may thân thể Đỗ Toa to béo nên cũng không bị bay xa nhiều. Thế nhưng hậu quả từ cú đá đó không hề dễ chịu một chút nào.
Máu me be bét, răng rụng ba, bốn cái cùng với đôi hàm lệch, Đỗ Toa cảm nhận được đau đớn, gào thét trong vô vọng:
“ Đau…đau quá… Tại sao…tại sao ngài lại làm như vậy?”
Đến khi này, chính Đỗ Toa cũng chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đầu của bà nhanh chóng suy nghĩ để cố tìm kiếm một lý do chính đáng.
Thế nhưng, bà nghĩ, nghĩ mãi cũng không thể ra được. Rốt cuộc, bà đắc tội An Nhã ở chỗ nào? Tại sao nàng ta lại ra tay tàn độc đến như vậy?
Uất ức, tức giận, bất lực tràn đầy trong lòng, thế nhưng bà cũng không dám làm gì, dù sao thì trước mặt chính là người bà không thể chọc nổi.
Thật là bi ai nha! Ban nãy bà còn cảm tưởng mình sẽ có thể chi phối được kẻ khác, thậm chí còn nghĩ bản thân mình sẽ có thể leo lên chức cao, chi phối được luôn gia tộc họ Vương. Thế mà hiện tại, bà giống như một con chó bị người ta đánh, thế nhưng lại không thể cắn trả.
Cố gắng kìm nén nỗi uất ức cùng cơn đau từ cú đánh ban nãy mang đến, bà vẫn nở một nụ cười cùng với giọng nói nịnh nọt:
“ Dạ…dạ…thưa ngài… ngài có gì không vui ạ? Có thể nói cho tôi một chút được không?”
Hạ thấp tư thái, giọng nói đầy khiêm nhường, khi này trong lòng Đỗ Toa biệt khuất vô cùng. Từ khi nào mà bà lại phải chịu khuất nhục đến như thế này?
Nhất định, sau khi qua trận này, bà sẽ h·ành h·ạ Thiên Nam để bù lại tất cả uất ức ban nãy. Thật sự chịu hết nổi rồi.
Tuy nhiên, Đỗ Toa chưa kịp thả lỏng, An Nhã đã nở một nụ cười châm biếm, nói:
“ Bà đã đắc tội tiểu thư nhà ta rồi mà còn giả bộ ngây thơ ư!”
“ Cái…cái gì!” Đỗ Toa không tự chủ hốt hoảng kêu lên.
Giống như biết chắc bà ta sẽ nói như vậy, An Nhã cũng rất nhanh gọn giải thích:
“ Cái người ban nãy bà dám đe dọa rồi định cho người bắt giam lại chính là người mà cô chủ nhà ta đang theo đuổi. Hừ, bà cũng gan to bằng trời đó. Dám để ý tới người đàn ông của tiểu thư!”
“ Khoan…khoan…tôi…tôi thật sự không biết gì cả!” Đỗ Toa dường như cảm nhận được c·ái c·hết đang dần hiện ra, vẻ mặt vô cùng hoảng hốt, đôi chân mềm nhũn không hề có sức lực.
Tuy nhiên, đáp lại lời cầu xin đó, An Nhã chỉ cười lạnh, vẻ mặt âm lãnh như tử thần nhìn Đỗ Toa:
“ Kiếp sau mong bà hãy sống tốt đẹp lên một chút!”
“ Không…Không!!!” Đỗ Toa mau me be bét, điên cuồng gào thét trong vô vọng.
Aaaaaaaa…..!!!
…
Ở bên ngoài, Thiên Nam khi này đang lái chiếc xe đi một đoạn thì đầu hắn tự dưng nghe được tiếng hét kỳ lạ.
Hắn tỏ vẻ nghi hoặc xoay người lại, thế nhưng ngoại trừ quầy rượu đó thì chẳng còn gì nữa. Hơn nữa, tiếng hét đó cũng biến mất không có dấu vết.
“Có lẽ, chỉ là ảo giác!” Hắn rất nhanh bỏ qua cái suy nghĩ đó. Dù sao thì tâm trạng hắn khi này khá là khó chịu. Đỗ Toa cũng không phải kẻ dễ chọc, hơn nữa đây cũng là nhiệm vụ gia tộc giao cho, vậy nên sẽ rất phiền phức khi mà bà ta gây khó dễ cho hắn.
Thế nhưng, để hắn ngủ cùng bà ta một đêm thì đừng hòng. Hắn cũng có lòng tự trọng, cũng có niềm tự hào.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn các cặp đôi trẻ đang nắm tay nhau đi dạo, hắn lại có cảm giác rất cô đơn.
Dù sao thì đã qua gần hai mươi năm, hắn cũng chưa có nổi một cô bạn gái. Một phần do hắn quá bận bịu, phần khác là sợ chính hắn sẽ ảnh hưởng tới người bạn đời của mình, vậy nên hắn thà độc thân chứ không muốn làm gánh nặng cho bất cứ ai.
Mở cửa sổ xe, hơi gió của trời đông phả vào mặt khiến cho hắn có cảm giác tê buốt. Cảm giác cô đơn cũng tăng thêm vài phần. Hắn quyết định dừng lại tại một góc hồ, đi xuống ngồi cạnh ghế đá, ngắm nhìn bờ hồ cùng với ánh trăng tuyệt đẹp.
Nếu bình thường, giờ này hắn còn đang phải làm việc trên văn phòng, còn hiện tại, hắn lại chẳng có một chút tâm tình nào, tuy nhiên cũng vì thế mà hắn mới có thể biết được ánh trăng đêm nay tuyệt vời như thế nào.
Không hề có một gợn mây, mặt trăng to tròn hiện rõ trên bầu trời, ánh trăng chiếu xuống nước, cùng với gió tạo ra những gợn sóng vô cùng thích mắt.
Rất nhiều cặp đôi xung quanh cũng vì cảnh đẹp này mà dừng lại. Các cô gái thi nhau chụp ảnh, giống như không thể bỏ lỡ được khoảnh khắc đẹp đẽ này.
Tiếng hò reo, tiếng bán hàng nhộn nhịp càng làm cho không khí trở nên sôi động hơn. Thiên Nam một mình ngồi đó, cảm nhận hết tất cả mọi thứ.
Thế nhưng, chính hắn cũng không biết rằng nhan sắc của mình đã khiến không biết bao cô gái đắm say, bao nhiêu chàng trai sinh lòng đố kỵ, ghen ghét.