Sáng hôm sau, Vũ Lôi Phong dậy vô cùng sớm, hắn tranh thủ đăng nhập vào hệ thống điểm danh và đi mua sắm.
Với lượng vàng và kim cương khổng lồ từ việc hoàn thành nhiệm vụ với Lưu Thiên Kim, Vũ Lôi Phong hiện tại có cảm giác sống thưng mình thẳng hơn không ít. Cảm giác có tiền trong tay quả thật rất khác nha.
Trong Cửa Hàng, Vũ Lôi Phong mua hai lọ thủy tinh, bên trong có chất lỏng màu đỏ nhưng không phải đỏ tươi mà là màu huyết dụ. Khá giống Sting ở Trái Đất. Chúng gọi là Nguyên Linh Dịch. Khi uống vào sẽ đề thăng Nguyên Lực vô cùng nhanh và cực kỳ ít ảnh hưởng đến người sử dụng.
Vũ Lôi Phong định sẽ cho hai nàng Linh Nhi và Lưu Thiên Kim uống thứ này để đề thăng tu vi, chuẩn bị cho Tứ Môn Tranh Tài.
Ngoài ra, Vũ Lôi Phong còn mua thêm một bộ kỹ năng liên quan đến kiếm, thuộc hệ Phong, bởi vì hắn đang ở Phong Vân Sơn, nơi đây hầu như toàn bộ đều tu luyện Phong hệ, hắn cũng nên có một số chiêu thức hệ phong.
- Đạo Của Lãng Khách - Phong Tuyệt Kỹ … Ta mua.
Vũ Lôi Phong nhìn sơ qua bộ kiếm pháp Phong hệ này, hắn ngay lập tức không chút suy nghĩ mà mua luôn. Đây là bộ kiếm pháp gồm một chuỗi nhiều chiêu thức Phong hệ kiếm pháp, rất hợp để dùng với Trường Hồng Kiếm, nếu không cấp bách hắn cũng sẽ không dùng Trường Hồng Kiếm Pháp, xuất ra Hỏa hệ sẽ khiến nhiều người chú ý.
Sau một lúc dạo quanh cửa hàng, Vũ Lôi Phong mới rời khỏi hệ thống. Linh Nhi cùng Lưu Thiên Kim cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ cho ngày luyện tập hôm nay. Các nàng vốn đã quen với việc luyện tập hăng say mỗi ngày.
Vũ Lôi Phong hai tay nắm tay hai nàng cùng đi ra sân tập. Linh Nhi lúc nào cũng cười đùa tung tăng, thế nhưng Lưu Thiên Kim vẫn còn ngại ngùng không ít.
Ra hiệu cho hai nàng ngồi trước mắt, Vũ Lôi Phong phất tay lấy trong hệ thống ra hai bình thủy tinh trong suốt, bên trong có chất lỏng màu đỏ long lanh, chính là Nguyên Linh Dịch.
- Thiên Kim, Linh Nhi. Hai em đã đến tu vi nào rồi?
Vũ Lôi Phong hỏi, hai cô nàng tiến bộ khá nhanh nhưng như vậy căn bản không thể so sánh với các cao thủ 18 tuổi ở ba môn phái lớn còn lại. Vậy nên Vũ Lôi Phong cũng chỉ có thể cho hai nàng cắn thuốc, nhầm, uống Nguyên Linh Dịch mà thôi.
- Em và Linh Nhi đã cùng đạt đến Tam Tú Ngũ Trọng, có thể coi là Tam Tú Trung Giai.
Lưu Thiên Kim liền nói.
- Được rồi, hai em uống hai cái bình này đi.
Vũ Lôi Phong chìa hai bình linh dịch ra đưa cho hai người.
- Cái này là cái gì vậy anh?
Linh Nhi nghi hoặc hỏi, nàng cầm lấy chiếc bình đưa lên mũi ngửi ngửi.
- Nước dâu
Vũ Lôi Phong cười bí hiểm, hắn lại nói.
- Hai em uống đi, sẽ có ích với tu luyện, không lẽ hai đứa sợ anh bỏ độc?
Hai cô nàng liền lắc đầu, sau đó liền một hơi uống hết. Sau một lúc vẫn không thấy có gì khác thường.
- Nước dâu gì mà toàn ga không à, dở hơn cả NumberOne gì gì đó nữa.
Linh Nhi chu môi nói, vị Sting này nàng uống không quen.
Vũ Lôi Phong kì quái nhìn hai nàng, uống được 15 phút rồi mà hai người này chẳng có thút khác lạ nào, họ vẫn cứ ngồi đó nhìn hắn.
- Tiểu Na! Sao không có tác dụng vậy?
Tiểu Na nói với giọng mơ mơ màng màng, dường như mới sáng sớm nên nàng vẫn còn ngủ.
- Hun con người ta chưa?
Vũ Lôi Phong mắt sáng lên. Hắn tự vỗ đầu mình một cái. Tất cả thứ nào mua trong Cửa Hàng có tác dụng cường hóa đều cần Vũ Lôi Phong cho phép mới có thể phát huy tác dụng. Nếu là vũ khí sẽ nặng không thể cầm, nếu là thuốc sẽ giống như nước lã, nếu là công pháp thì giống như võ vỗ ruồi.
- Hì hì, muốn có tác dụng thì cho Lão Công hôn một cái.
Vũ Lôi Phong liền nhào đến nâng cằm Lưu Thiên Kim, ánh mắt nhìn thẳng vào nàng. Ánh mắt mang theo nhu tình và si mê, sau vài giây hoảng hồn thì Lưu Thiên Kim cũng nhìn hắn với ánh mắt đầy tình ý, nàng nhắm mắt lại, chờ đợi.
Chóc! >.<
Vũ Lôi Phong không ngờ chỉ hôn nhẹ một cái rồi buông. Hắn cũng làm y hệt như vậy với Linh Nhi.
Hai cô nàng chưa từng hôn nhanh như vậy, đa phần đều bị tên này hôn đến ngạt thở, hiện tại còn chưa tới một giây a.
Nhưng ngay lập tức hai nàng không thể nghĩ đến điều đó nữa, trong bụng bỗng nhiên truyền ra cảm giác nóng rát. Cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt. Lưu Thiên Kim ánh mắt hoảng sợ nhìn Vũ Lôi Phong, nàng hỏi.
- Vũ Lôi Phong, ngươi cho chúng ta uống cái gì vậy.
Lưu Thiên Kim còn tưởng hắn hạ độc nên quát hắn. Vũ Lôi Phong vội vàng nói.
- Cả hai mau khoanh chân tu luyện. Sẽ có đột phá.
Linh Nhi cùng Lưu Thiên Kim nghe vậy liền ngồi xuống nhắm mắt, Nguyên Lực toàn thân vận chuyển. Bỗng cả hai cảm thấy có một luồng Nguyên Lực hùng hậu không ngừng tuôn ra và chạy loạn trong người hai nàng. Nhưng khi hai nàng vận chuyển Nguyên Lực thì luồng năng lượng này nhanh chóng tiến về không gian Nguyên Lực trong Đan Điền, trở thành Nguyên Lực thực sự của họ.
Cứ như vậy, cả hai khoanh chân ngồi đó, Nguyên Lực không ngừng kéo lên với tốc độ chóng mặt.
Bỗng nhiên, xung quanh cả hai hội tụ từng luồng Nguyên Lực mạnh mẽ, gió trong thiên địa cũng dẫn động mà hội tụ đến, sân rộng không ngừng có cuồng phong thổi quét.
- Lại có đột phá ở chỗ Lôi Phong?
Vũ Lôi Vân đang đánh cờ cùng Vũ Lôi Uy, Vũ Lôi Danh ngồi cạnh bày mưu cho ca ca, cả hai hợp sức đánh với ông. Bỗng nhiên, Vũ Lôi Vân chợt nhìn ra cửa nói.
- Không phải cha nói hôm qua Lôi Phong đệ ấy mới đột phá sao? Sao bây giờ lại đột phá.
Vũ Lôi Danh nghi hoặc cùng khiếp sợ hỏi, sáng nay biết tin Vũ Lôi Phong đột phá thẳng từ Tứ Tú đỉnh đến Ngũ Tú Đỉnh Phong, hai người họ thậm chí còn chết lặng một lúc.
- Không phải Lôi Phong, đi xem sao.
Vũ Lôi Vân nói xong liền phóng ra cửa, thân ảnh nhanh một cách quỷ dị biến mất trong phòng, hai người Vũ Lôi Uy cũng nhanh chóng theo sau. Cả ba biến mất như một cơn gió.
Không lâu sau, cả ba người đều đứng ở một ngọn cây gần đó, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Lưu Thiên Kim và Linh Nhi. Cả hai không ngừng hội tụ gió trong thiên địa, khí tức trên người kéo lên với tốc độ nhanh không thể tả.
- Đồng thời đột phá?
Vũ Lôi Vân ngạc nhiên, Vũ Lôi Phong muốn hai cô nàng này cùng hắn đi thi Tứ Môn Tranh Tài, thế nhưng Vũ Lôi Vân lại lo lắng không thôi. Trong một tháng qua, tu vi của hai nàng không chút tiến bộ, chỉ suốt ngày chạy cùng Vũ Lôi Phong.
Hiện tại, nhìn thấy hai người lại cùng nhau khoanh chân ngồi đột phá, Vũ Lôi Vân vô cùng ngạc nhiên, trong lòng cũng yên tâm không ít.
- Không đúng!
Bất chợt, Vũ Lôi Vân dụi dụi mắt như thể mình còn chưa tỉnh ngủ, cả Vũ Lôi Uy và Vũ Lôi Danh cũng như vậy, ba cái miệng há to hết cỡ.
- Đây…Đây là….
- Tứ Tú đột phá Ngũ Tú…. Trời ạ, không phải hôm qua còn là Tam Tú Trung Giai sao?
- Nhị đệ, mau đánh ta một cái. Chắc chắn là ta đang mơ.
Cả ba người vô cùng kinh ngạc, họ nhận ra Lưu Thiên Kim và Linh Nhi không phải đang đột phát từ Tam Tú lên Tứ Tú mà là từ Tứ Tú lên Ngũ Tú.
Sau một hồi nghĩ mãi đều không ra, họ cũng chỉ có thể quy hết lên đầu Vũ Lôi Phong, hắn cũng đột phá cực nhanh. Ba người càng ngày càng hứng thú đối với Võ Cổ Truyền.
Vũ Lôi Phong đang khoanh chân nhắm mắt tranh thủ luyện nội công một chút, bỗng nhiên hắn mở mắt, quay người ra phía sau. Phía sau Vũ Lôi Phong cũng ngay lúc này có ba thân ảnh đáp xuống cạnh hắn.
- Lôi Phong, dạo này con cũng tiến bộ nhiều a, có thể cảm giác được chúng ta đến.
Vũ Lôi Vân hài lòng nhìn Vũ Lôi Phong, thân thủ của hắn kẻ thường ít ai có thể phát giác.
Bốn người lại im lặng nhìn về phía Linh Nhi và Lưu Thiên Kim. Cả hai vẫn đang đột phá.
Một lúc sau, cả hai thân thể vang lên một tiếng nổ trầm thấp. gió quanh người bị đánh bật ra xung quanh, khói bụi ngập trời. Lưu Thiên Kim và Nguyên Lực chính thức đặt chân Ngũ Tú sơ giai.
- Thực sự là Ngũ Tú
Ba người Vũ Lôi Vân triệt để tin tưởng mình nhìn không lầm, khí thế phát ra từ hai người Lưu Thiên Kim và Linh Nhi không thể nào sai được, cả hai đều là Ngũ Tú hàng thật giá thật.
- Ha Ha Ha, 18 tuổi thiên phú SR đi chăng nữa cũng không có thành tựu này, năm nay Phong Lôi Môn ta thắng chắc rồi.
Vũ Lôi Vân ngửa mặt lên trời cười to, con trai hắn mới 16 tuổi đã là Ngũ Tú Đỉnh Phong, đây không nghi ngờ là con át chủ bài của hắn, mà Lưu Thiên Kim và Linh Nhi không ngờ cũng đã là Ngũ Tú sơ Giai. Hiện tại hắn cũng không cần quá lo nữa, khi xưa hắn 18 tuổi mang tư chất SR bao người mơ ước cũng chỉ có tu vi Tứ Tú mà thôi.
Càng về sau tu luyện và đột phá vô cùng khó khăn, Thiên phú cao cơ hồ sẽ dễ tu luyện hơn không ít những cũng có nhiều trường hợp ngoại lệ. Người thiên phú thấp gặp đại cơ duyên, đại danh sư, đại nghị lực vẫn có thể thắng người thiên phú cao.
Hiện tại, nhìn thấy ba người Vũ Lôi Phong và Linh Nhi cùng với Lưu Thiên Kim, Vũ Lôi Vân không khỏi cảm thấy xấu hổ, so với những tên gia hỏa yêu nghiệt này thì hắn tu luyện như trò cười vậy.
- Lôi Phong, thành thật nói cho ta biết, Võ Thuật của con rốt cuộc có bí mật gì? Tại sao ba người các ngươi lại đột phá nhanh đến vậy?
Vũ Lôi Vân hiện tại rất nóng lòng tra hỏi Vũ Lôi Phong, hắn biết được Võ Cổ Truyền này vô cùng bất phàm, Linh Nhi cùng Lưu Thiên Kim là ví dụ tốt nhất, đắc biệt là Linh Nhi. Một cô bé 14 tuổi đạt tới Ngũ Tú sơ kỳ, chuyện này mà đồn ra ngoài sẽ khiến không ít người cười đến đứt ruột mà chết. Căn bản là không có khả năng.
- Phụ Thân, kỳ thật chính con cũng không biết. Chuyện này người có hỏi thì con cũng không cách nào trả lời a.
Vũ Lôi Phong bất đắc dĩ lắc đầu, hắn diễn sâu như thật. Bí mật hệ thống KOF cùng Tiểu Na không được phép có người thứ hai biết được, nếu không hắn sẽ gặp phiền phức.
Tra hỏi một lúc, Vũ Lôi Phong vẫn luôn miệng nói không biết, Vũ Lôi Vân cũng đành thôi.
- Lôi Phong, ngày mai cả ba con đến Quảng trường, chúng ta cùng đi đến Thiên Thánh Môn. Lần này đại hội Tứ Môn Tranh Tài cũng diễn ra ở đó. Lần này, năm người gồm có con, Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và hai người trong bổn môn là đệ tử xuất sắc nhất không quá 18 tuổi, ngày mai con sẽ làm quen với họ.
Vũ Lôi Vân nói xong lập tức cáo từ rời đi. Vũ Lôi Phong cùng Linh Nhi cùng theo tiễn, Lưu Thiên Kim cũng luống cuống đi theo.
- Chưởng Môn đi thong thả
Lưu Thiên Kim vội cúi người khi Vũ Lôi Vân định rời đi, hắn quay lại nhìn Lưu Thiên Kim, mỉm cười nói.
- Thiên Kim, ngươi cũng không nên gọi ta là Chưởng Môn nữa mới tốt. Chuyện của các ngươi ta cũng không có ngăn cản, chỉ mong con toàn tâm với Lôi Phong.
- Phong Nhi, không được bắt nạt hai đứa nó nghe rõ chưa?
- Con biết rồi!
Vũ Lôi Vân gật đầu rồi biến mất, trong lòng vẫn cảm thán trình độ cua gái của con trai, hắn bất đắc dĩ nhìn sang Vũ Lôi Uy và Vũ Lôi Danh.
- Tam đệ các ngươi mới 16 tuổi đã có tận hai lão bà, các ngươi thân là Cửu Tú, cũng gần 30 tuổi rồi, bao giờ mới chịu cho ta ẵm tôn tử a.
Vũ Lôi Uy gãi đầu nói.
- Chúng con cũng không có mị lực lớn như tam đệ a, thiên phú đệ ấy thật khủng khiếp, Võ Thuật cũng khó lường, không lâu sau sẽ vượt qua tất cả chúng ta.
- Cứ chờ đại hội lần này xem sao, ta nghe nói năm nay ba môn kia xuất hiện không ít người bất phàm.
Ba người cứ thế bay khuất tầm mắt Vũ Lôi Phong, hắn vươn vai tỏ vẻ mệt mỏi, rồi cùng nắm tay hai nàng vào sân rộng, lại tiếp tục luyện võ.