Tại một mảnh đất rộng bao la, chỉ có một bãi cỏ xanh rì bằng phẳng rộng hàng trăm cây số vuông, một nhóm người gần hai trăm, có cả nam lẫn nữ chụm đầu vào nhìn hàng đống trang giấy to lớn, càng nhìn, tiếng hét thất thanh càng lớn, càng dồn dập.
Trước mặt đám người, hàng loạt các bản vẽ thiết kế kiến trúc xếp thành một chồng lớn, các bản vẽ: Hoàng Thành Thăng Long, Vịnh Hạ Long, Vườn Quốc Gia Phong Nha Kẻ Bàng, Thác Bản Giốc, Quần Thể Di Tích Cố Đô Huế, Đô Thị Phố Cổ Hội An, Quần thể Danh thắng Tràng An, Thành Nhà Hồ, Thánh Địa Mỹ Sơn… Khóe miệng đám người không thể nào ngừng co giật vì khiếp sợ và hưng phấn.
- Đây…Đây! Chuyện này…!
- Quá…Quá hoàn mỹ! Đây thực sự là do Chưởng Môn vẽ ra sao?
Hàng trăm bản thiết kế, trên đó lít nha lít nhít từng chi tiết của các kiến trúc được Thế Giới công nhận nơi ở của Vũ Lôi Phong kiếp trước, mỗi bản thiết kế đều dựa theo trăm phần trăm không chút sai sót nào so với tiền kiếp, những bản vẽ này nếu mang ra ở Trái Đất, có thể nói là vạn kim khó cầu, hơn nữa cũng không có cách nào thi công.
Nhưng ở đây thì khác, các Đấu Sĩ sở hữu sức mạnh vô song, hơn nữa diện tích cũng đủ lớn, muốn dựa theo bản vẽ này làm ra phiên bản mô phỏng của tiền kiếp lại vô cùng dễ dàng, chỉ cần đủ trình độ và thời gian là được.
Lại được Tiểu Na giảm giá, Vũ Lôi Phong cũng không còn ngần ngại mà ôm hết một đống lớn danh lam thắng cảnh cho đám người thi công, thời gian một tháng có lẽ sẽ xong không ít công trình chính, còn các công trình phụ để trang trí thì từ từ cũng không muộn.
Sắp xếp xong xuôi công việc, Vũ Lôi Phong cùng đám người chúng chưởng môn lúc này mới tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện chính sự, tay Vũ Lôi Đình khẽ phất, một màn chắn vô hình ngăn cách họ với những người ở ngoài, bất luận một thanh âm cũng không lọt ra, lúc này Vũ Lôi Phong mới nói:
- Hiện tại cũng nên nói cho mọi người một chút về cái gọi là Thiên Mệnh Không Gian này rồi!
Đám người Vũ Lôi Vân, Đặng Vũ, Hạ Mộng Phàm và Phong Tiểu Nhã cùng với các cường giả lớn tuổi nhất thời cảm thấy sống lưng thẳng tắp, họ đã sớm thắc mắc về nơi gọi là Thiên Mệnh Không Gian này, vốn biết đây là bảo vật bất phàm nhưng với kiến thức của bọn họ cũng không thể đoán ra được. Giờ đây Vũ Lôi Phong gặp riêng họ, còn cẩn thận nhờ Vũ Lôi Đình đặt ra kết giới, biết đây là chuyện quan trọng nên bọn họ vô cùng tập trung lắng nghe.
Vũ Lôi Đình không nhịn được hỏi:
- Lôi Phong! Nếu ta đoán không nhầm thì đây là một món Nguyên Linh Bảo có thể chứa người, thế nhưng những vật này không gian chứa vô cùng nhỏ, Thiên Mệnh Không Gian này lại lớn như vậy, sợ rằng đẳng cấp vô cùng cao a
Đám người Phong Lưu Ly, Hạ Mộng Vũ và Đặng Vô Tâm cũng gật đầu đồng tình, bọn họ xem như là hàng ngũ siêu cấp cường giả của Đại Lục Thúy Hằng này, cũng chưa từng thấy qua Nguyên Linh Bảo có không gian lớn đến mức khoa trương như vậy
Nguyên Linh Bảo chia làm nhiều loại, với hàng trăm hàng ngàn công dụng khác nhau như: Di chuyển, công kích, phòng ngự và phục vụ cho vô số mục đích khác nhau. Loại Nguyên Linh Bảo chứa người cũng không hiếm, nhưng không gian nhỏ hẹp, có thể chứa mười người là không tệ rồi.
Còn nhìn lại Thiên Mệnh Không Gian này xem, toàn bộ đệ tử của Tứ Đại Môn Phái khi xưa cùng với các đại gia tộc đến đây, nhân số lên tới hơn trăm vạn, vậy mà đặt chân đến còn dư dả bao nhiêu là diện tích, hơn nữa không gian này không giống như một cái hộp để trú ẩn mà giống hệt như một thế giới. Có bầu trời, cây cỏ, chim chóc, gió thổi man mác giống hệt như ở ngoài Đại Lục Thúy Hằng vậy.
Vũ Lôi Phong không vội đáp lại lời của Vũ Lôi Đình, hắn nhìn mọi người hỏi:
- Mọi người hẳn đã thử tu luyện rồi đúng không? Cảm thấy Nguyên Khí trong đây thế nào?
Phong Lưu Ly liền nói:
- Khi vừa đến đây ta đã cẩn thận nhìn một chút, Nguyên khí và cả Yêu khí trong không gian này vô cùng nồng đậm, phải nói là nồng đậm gấp đôi ở ngoài kia, Đấu Sĩ và Nguyên Yêu Thú mà tu luyện trong này có thể tăng tốc độ tu luyện lên đáng kể, nhanh gấp hai đến ba lần là chuyện bình thường
Mọi người đều gật gù, bọn họ cũng đã sớm nhìn ra
Vũ Lôi Phong lại tiếp tục nói, sắc mặt có chút nghiêm trọng:
- Đúng vậy, Thiên Mệnh Không Gian hội tụ Nguyên Khí và Yêu Khí nồng đậm gấp đôi bên ngoài, nhưng chỉ như vậy cũng không tính là gì cả. Nơi Tứ Đại Gia Tộc và Tứ Linh Thần cư trú cũng không kém gì, điều kiện tu luyện của họ, nơi đó Nguyên Khí và Yêu Khí nồng đậm hơn đâu chỉ gấp hai lần. Thậm chí là gấp ba bốn lần bên ngoài!
Đám cường giả cũng hiểu được, nguyên nhân các đệ tử Tứ Đại Gia Tộc và Tứ Linh Thần tu luyện cực nhanh, thực lực chỉnh thể hơn hẳn so với bên ngoài là gì. Điều kiện tu luyện của bọn họ xem như đỉnh phong trong thế giới này, nơi bọn họ tọa lạc Nguyên Khí và Yêu Khí nồng đậm không cách nào sánh được. Có điều kiện tu luyện như vậy, không mạnh mẽ cũng khó.
Đặng Vũ không nhịn được nói:
- Vậy phải làm sao đây? Tuy Thiên Mệnh Không Gian này có thể giúp chúng ta tu luyện nhanh hơn một chút, thế nhưng xuất phát điểm của chúng ta quá muộn, khó có thể sánh bằng Bách Lý Gia, muốn báo thù sợ rằng đã khó càng thêm khó
Ánh mắt mọi người cũng ngưng trọng, nhìn về phía Vũ Lôi Phong, thấy hắn vẫn thản nhiên, Phong Tiểu Nhã thắc mắc:
- Lôi Phong! Ngươi không lẽ còn điều gì chưa nói sao?
Vũ Lôi Phong bật lên ngón tay cái
- Phong Chưởng Môn vẫn rất tinh tế! Đúng vậy! Nguyên Khí nồng đậm gấp đôi không phải là thứ mà ta muốn nói đến ở Thiên Mệnh Không Gian này!
Mọi người sắc mặt biến đổi, đầy chờ mong nhìn hắn, không ai nói một lời, chờ đợi người thanh niên sáng tạo bao kỳ tích này nói tiếp
- Đây chính là thông tin tối mật nhất của Nghịch Phong Môn, trước khi nói ra, ta hy vọng mọi người đáp ứng ta một điều!
Vũ Lôi Phong giơ cánh tay lên, cổ tay kéo xuống lộ ra mu bàn tay có dấu ấn ký tự đỏ như máu: Nghịch Phong. Hắn nói:
- Để có thể qua được Cảm Tâm Môn, chắc chắn mọi người không hề dính líu gì đến các thế lực bên ngoài, một lòng với Nghịch Phong Môn! Không phải ta không tin các vị, nhưng thông tin này thực sự quá cơ mật, nếu để lộ ra, Nghịch Phong Môn sẽ gặp tai họa ngập đầu!
- Đây chính là Nghịch Phong Ấn, đấu ấn đặc biệt chỉ có thành viên của Nghịch Phong Môn mới có. Nó có tác dụng liên kết. câu thông với các thành viên khác, bằng cách này có thể giúp mọi người dễ dàng cảm nhận được vị trí của nhau khi đi mạo hiểm. Cũng có một chút tác dụng điều chỉnh tâm tình, khiến nội bộ Nghịch Phong Môn càng ngày càng đoàn kết.
- Hơn nữa, nó có tác dụng ngăn chặn Linh Hồn Sưu Tác, nghĩa là nếu một đệ tử Nghịch Phong Môn không may bị kẻ địch bắt được, nếu bị đối phương thi triển Sưu Hồn để kiểm tra ký ức. Lập tức Nghịch Phong Ấn sẽ phát ra công kích, khiến linh hồn của người sưu hồn đau đớn kịch liệt, đệ tử Nghịch Phong Môn có thể nhân cơ hội chạy thoát hoặc chuyển bại thành thắng.
Vũ Lôi Phong âm trầm, hắn nói tiếp:
- Nếu kẻ sưu hồn thực lực chênh lệch quá lớn, Nghịch Phong Ấn không thể chống lại thì nó sẽ tự bạo linh hồn, đảm bảo một chút ký ức cũng không còn, người bị sưu hồn sẽ…lập tức chết, không thể để kẻ thù biết được bí mật của Nghịch Phong Môn.
- Mặt khác, nó cũng có thể tự động kích hoạt khi môn nhân sinh ra ý tứ phản bội tông môn, chỉ cần có suy nghĩ muốn phản bội, linh hồn sẽ đau đớn đến cực độ. Nếu vẫn cố tình…chết!
- Và…Nghịch Phong Ấn còn có một công dụng nữa, đó là thi hành Danh Sách Điều Cấm Kỵ do Chưởng Môn đặt ra, nếu có ý định vi phạm sẽ chịu thống khổ linh hồn đau đớn. Nếu cố tình vi phạm, linh hồn bạo tạc, hóa thành tro bụi!
Vũ Lôi Phong nói xong, hắn đảo mắt nhìn qua mọi người một vòng, nhìn thấy ánh mắt họ mơ màng như không thể tin được mọi thứ mình vừa nghe. Hắn cũng không quan tâm lắm.
Khí tức tràn ra, Vũ Lôi Phong nhìn lên trời cao, giơ cổ tay có ấn ký Nghịch Phong lên nói:
- Hôm nay! Ta với tư cách Chưởng Môn Nghịch Phong Môn, tuyên bố điều cấm kỵ đầu tiên của môn nhân. Không ai được tiết lộ hay để lộ bất kỳ tiếng gió nào về Thiên Mệnh Không Gian cho ai ở bên ngoài, trừ nội bộ Nghịch Phong Môn. Ai vi phạm. Giết không tha!
Nói xong, Nghịch Phong Ấn lóe sáng, lập tức, Cảm Tâm Môn phát ra ánh sáng rực rỡ, đạo mệnh lệnh của Vũ Lôi Phong như có ma lực, giáng thẳng vào sâu trong ý thức của mọi người trong Thiên Mệnh Không Gian
Nhìn ấn ký đang phát sáng trên tay mình, toàn bộ đệ tử Nghịch Phong Môn nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt nhau, nhất thời cả đám biết mình không phải gặp ảo giác, mà là mệnh lệnh của Chưởng Môn. Cả đám người quỳ một chân, hô lớn, thanh âm vang vọng khắp Thiên Mệnh Không Gian: