Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 254: 254





- Không thể thu hồi lại chiêu này nữa, vậy thì cứ nổ một cú đi! Yên Đan Thánh Nữ, người phải hết sức bình tĩnh nhé!
Phong Linh Nhi ân cần nói với Phương Yên Đan
- Bổn thánh nữ đang dỗi, đừng nói chuyện với ta! Nổ xong liền bỏ ta xuống!
- Ha Ha! Vậy được rồi! Nổ!
Một tiếng: "Nổ" này của Phong Linh Nhi, khiến Phượng Yên Đan có cảm giác vô cùng khó hiểu
Tiếng nói này, âm điệu này, cái kiểu gằn giọng này, có thể tồn tại trên một nữ nhân Phong Hoa Tuyệt Đại sao?
Nhưng Phượng Yên Đan cũng không có nghĩ nhiều như vậy, nàng cũng chỉ cho là Phong Linh Nhi cá tính mạnh mẽ mà thôi, cái nàng quan tâm trên hết vẫn là vụ nổ hơn
Cảm nhận đạo quang tráo quanh người Phong Linh Nhi lại dày hơn một chút, Phượng Yên Đan cũng rất tò mò, không biết chiêu thức này sát thương thế nào mà khiến Phong Linh Nhi lại đề phòng kỹ như vậy
Cũng không để Phượng Yên Đan tò mò quá lâu, quả cầu đỏ đen xoáy mạnh dưới mặt đất lúc này chợt phát ra ánh sáng rực rỡ, luồng sáng đỏ bắn mạnh ra xung quanh, không gian tràn ngập trong huyết quang ngập trời
Mặt đất rung chuyển cực kỳ dữ dội, trên vách phong ấn trận pháp, mặc kệ các cường giả Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần có cố gắng đến đâu đi nữa vẫn không thể chắp vá các vết nứt mỗi lúc một nhiều kia
Rốt cuộc, thứ gì dồn nén quá lâu cũng sẽ bùng nổ
Ầm Ầm Ầm
Thanh âm nổ lớn đến mức, đám người trong Thúy Hằng Thánh Địa cảm thấy đầu váng mắt hoa, những cường giả còn đỡ, mấy người thực lực yếu như Nhập Hồn Cảnh, Xuất Hồn Cảnh đều bị thanh âm cực lớn này đánh cho bay mất hồn vía, lăn ra đất ngất xỉu tại chỗ, có người còn trực tiếp bị thương ở tai.

Rắc Rắc!

- Không ổn, phong ấn chỗ ta đã hư hỏng quá nặng, sắp không trụ nổi rồi!
- Gào thét cái rắm! Ta cũng mệt chết rồi đây, Phong Linh Nhi này ăn cái gì mà khủng khiếp quá! Bên ta sắp không chịu nổi rồi!
- Phụt!
Các cường giả vẫn điên cuồng gia cố phong ấn, hiện tại, những siêu cường giả như Bách Lý Lạc Vân, Lam Thiên Ngạo Thế hay các gia chủ các gia tộc, tộc trưởng các Thú Tộc đều đích thân ra mặt, nhưng vẫn có chút không đủ, còn có người trực tiếp phun máu vì quá sức
- Vô ích thôi! Công kích của Phong Linh Nhi tuy không mạnh đến mức làm vỡ tan phong ấn, nhưng đây lại là công kích dung hợp Nguyên Lực và Linh Hồn Lực.

Tác dụng của nó cũng không khác gì Thần Lực, phong ấn này có lẽ không giữ được nữa rồi!
Tộc trưởng Long Linh Thần nhất tộc cũng rất chăm chú sửa chữa trận pháp, khổ nỗi sửa ít mà hư thì nhiều, hắn lập tức nhận ra có sửa cũng vô ích
Những người khác nghe hắn nói thế, thoáng ngẫm nghĩ, cũng rất có đạo lý, thế là nguyên một đám, không thèm gia cố phong ấn nữa, từng đạo quang tráo hình thành bao vây tất cả người cùng thế lực mình về một chỗ, chuẩn bị đón nhận vụ nổ do trận pháp bị hủy hoại
Phượng Yên Đan nằm trong vòng tay Phong Linh Nhi, mọi mệt mỏi đều không còn quan trọng nữa, nàng bây giờ chỉ biết há hốc miệng to hết cỡ mà thôi
Mặt đất rung chuyển, không gian vặn vẹo, một cột khói cực lớn bốc lên không trung thành hình một cái nấm lớn
Tuy đã được Phong Linh Nhi một mực bảo vệ trong quang tráo, nhưng Phượng Yên Đan cũng cũng không khỏi khổ sở vì thanh âm vụ nổ quá lớn, màng nhĩ nàng đau nhức run lên từng cơn
Phượng Yên Đan sau khi dùng Phượng Hoàng Sinh Tử Nghiệp Hỏa đã không còn chút Nguyên Lực hay Linh Hồn Lực trong người, trong vòng nửa tháng kế tiếp, nàng hoàn toàn là phế nhân, vậy nên thanh âm kia có thể trong mắt nàng khi xưa không đáng một xu, nhưng hiện tại lại như con quái vật
Đang lúc đau đớn, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên trên trán nàng, bàn tay này mềm mại, mát lạnh, còn có một mùi thơm thoang thoảng, Phượng Yên Đan giật thót một cái tò mò nhìn Phong Linh Nhi
Một luồng Linh Hồn Lực nhẹ nhàng truyền vào trong não hải Phượng Yên Đan, trấn an lại cơn khó chịu của nàng.


Phượng Yên Đan nhanh chóng cảm thấy thoải mái trở lại, hai tai đang đau nhức cũng trở lại bình thường
Phượng Yên Đan cảm thán, cảm giác dễ chịu này như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi
- Dù ngươi có làm gì đi nữa! Bổn thánh nữ vẫn dỗi ngươi! Chưa hết giận đâu!
Phong Linh Nhi vẫn cười cười không nói gì, Phượng Yên Đan ánh mắt cũng vui vẻ, nàng hỏi Phong Linh Nhi
- Phong ấn trận pháp sắp vỡ rồi! Ngươi cũng thật biến thái quá đi, Linh Hồn Lực và Nguyên Lực mà cũng dung hợp được!
- Một chút công phu thôi, ta còn chưa xuất ra hết đâu thánh nữ à!
- Vậy thực sự, thực lực tối đa của Phong Linh Nhi ngươi đã đến mức nào rồi?
- Không nói!
- Nói đi!
- Không!
- Nói đi mà! Bổn thánh nữ sẽ không dỗi nữa!
- Không nói đâu!
*- Đi mà!
Hai người một người dò hỏi, một người lấp liếm che giấu, nhìn thế nào cũng có chút không thích hợp với hoàn cảnh xung quanh

Hai người này căn bản không có quan tâm đến vụ nổ xung quanh mình, không quan tâm đến từng mảnh vỡ đầu tiên của trận pháp bảo vệ thí sinh đã rơi xuống
À không! Cũng có một số người không quan tâm đến vụ nổ siêu khủng khiếp đó, chính là bốn vị phu nhân của chúng ta
Ánh mắt chúng nữ hiện lên vẻ khác thường, có chút ý vị thâm trường khẽ trao đổi với nhau chuyện gì đó
Sau này, Vũ Lôi Phong mới biết, chúng nữ nhà mình thật quá làm cho người ta cạn lời, từ đó hắn cũng rút ra được một kết luận: “Vì nam nhân của mình, nữ nhân có thể làm mọi thứ!”
Trên không trung, Phong Linh Nhi một tay bế Phượng Yên Đan, một tay truyền Linh Hồn Lực vào bình ổn cho nàng không để thanh âm làm nàng đau đớn, hai người vẫn tiếp tục tiết mục tra khảo của Phượng Yên Đan
- Thánh nữ à, cái gì càng bí ẩn, càng gây tò mò không phải sẽ thú vị hơn sao?
- Hứ! Giấu giấu diếm diếm, ta ứ thèm hỏi nữa!
Phong Linh Nhi chỉ cười cười không nói, Phượng Yên Đan nghĩ nghĩ một lúc, nàng lo lắng hỏi
- Này Phong Linh Nhi, trận pháp bảo vệ thí sinh sắp sụp đổ rồi, lát nữa ngươi muốn giết Bách Lý Tuyệt Phong có lẽ sẽ rất khó khăn đấy!
Lo lắng của Phượng Yên Đan, Phong Linh Nhi đương nhiên cũng rõ ràng, sở dĩ Lưu Thiên Kim có thể giết chết mấy người của Lam Thiên Gia Tộc dễ dàng như vậy đều do cái trận pháp bảo vệ thí sinh này, người ngoài dưới Thần Hồn Cảnh không cách nào can thiệp, còn Thần Hồn Cảnh thì bị lệnh cấm của Thúy Hằng Thiên Thần, không thể ra tay với người dưới Thần Hồn Cảnh
Lúc này, trận pháp đã vỡ ra, Phong Linh Nhi biết hiện tại muốn giết Bách Lý Tuyệt Phong vô cùng khó, sau lưng hắn hiện tại là Bách Lý Gia Tộc, Phong Vân Môn, hai cỗ thế lực đều không dễ chọc
- Còn có mấy người bên Phong Lôi Môn nữa, Linh Nhi, Lưu Thiên Kim cùng Hồ Điệp Y phải làm sao bây giờ?
Phượng Yên Đan lo lắng nói với Phong Linh Nhi
Phong Linh Nhi ngược lại có chút bất ngờ, bà cô Phượng Yên Đan này lại quan tâm đến chuyện người khác như vậy à?
- Ta hỏi chút, sao Yên Đan thánh nữ có vẻ rất quan tâm đến người khác thế? Chúng ta cũng không phải đồng tộc, người là Nguyên Yêu Thú chúng ta là Nhân Loại!
- Nhân Loại nội chiến, Nguyên Yêu Thú như người nên vui mới phải!
Phượng Yên Đan nghe Phong Linh Nhi hỏi, khẽ bĩu môi
- Tư tưởng cũ rích vậy mà ngươi vẫn còn giữ à? Đạt đến Thần Hồn Cảnh, Nhân Loại hay Nguyên Yêu Thú sẽ không còn khác biệt nữa, thậm chí Nhân Loại và Nguyên Yêu Thú còn có thể kết duyên với nhau luôn cơ!

- Ồ!
- Ngươi giờ mới biết à? À khoan! Thiên Âm Cung và Bách Lý Gia Tộc cũng đâu có thù oán gì, sao ngươi lại muốn giết Bách Lý Tuyệt Phong vậy?
Phượng Yên Đan hiện tại lộ ra tính cách, nàng nói liên hồi, nói triền miên, quên cả việc mình đang giận Phong Linh Nhi trước mắt này
- Đến lúc đó Yên Đan thánh nữ sẽ biết, ta cũng không tiện nói a!
- Hừm! Cũng không biết Phong Linh Nhi ngươi là thứ yêu nghiệt gì, thật khủng bố!
- Ủa khoan! Ta đang giận ngươi mà?
Nói xong, Phượng Yên Đan đỏ mặt quay đi, nàng xấu hổ a, nói giận người ta cho đã xong lên cơn nhiều chuyện, nói liên hồi.

CHOANG! LOẢNG XOẢNG!
Đúng lúc này, một thanh âm đinh tai nhức óc vang vọng, khiến toàn thể giật mình, thanh âm này như thủy tinh nứt vỡ, tiếng loảng xoảng rơi rụng vang vọng khắp không gian
- Kết giới rốt cuộc không chịu nổi áp lực nổ! Vỡ rồi!
- Áp lực nổ thực sự đấy! Mau phòng thủ!
Kết giới bảo vệ mở ra, cũng là lúc mọi người được trải nghiệm uy lực chân chính vụ nổ áp súc từ lâu
Khói bụi ngập trời
Vài phút sau, cảnh tượng hoang tàn mới dần hé lộ trong tầm mắt tất cả
Và…lặng người



— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.