Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 191: Chơi Bom Mãi Thành Quen



- Hàn Băng Đột Kích Trận!

Tại một góc quảng trường thi đấu, một thân ảnh màu xanh lam không ngừng lao về trung tâm, dưới chân nàng, băng hàn không ngừng trải dài theo quỹ đạo di chuyển, chân nàng đạp trên một khối băng mỏng hình cái ván trượt như trượt băng

Nàng trượt đến đâu, mặt đất mọc lên băng hàn tới đó, đẩy tốc độ của Linh Nhi lên nhanh đến cực hạn

Nhìn số ngọc giản thân phận chất đống trong túi trữ vật, Linh Nhi không khỏi mỉm cười, nàng trên đường đến trung tâm chiến trường tiện tay cướp bóc một phen, khiến bao thiên tài uất ức mà bị loại, không ai người được một tiểu cô nương mới 16 lại có thể hung hãn như vậy, đánh đâu thắng đó, như một cơn ác mộng với tất cả mọi người từng gặp qua

- Hừm, Phong Vân Sơn năm nay thật quá biến thái! Một đám con nít vậy mà toàn là yêu nghiệt, nhất là ba nữ nhân Phong Lôi Môn và một nữ của Âm Phong Môn kia

Trên đài cao, chúng cường giả Tứ Đại Môn Phái của các khu vực không ngừng khiếp sợ nhìn sang Phong Vân Sơn chúng cường giả, khiến họ càng bất đắc dĩ chính là đám người Phong Vân Sơn này tuyệt nhiên lại đang rất không tập trung

Hai người Hạ Mộng Phàm và Đặng Vũ đang vô cùng chăm chú nhíu mày

- Chiếu Tướng Bắt Xe!

Hạ Mộng Phàm đánh mạnh lên bàn cờ, Đặng Vũ ôm đầu u oán

- Anh bạn à! Nước đi này ta đi sai…..Cho ta sửa được không!

- Ha Ha Ha!

Vũ Lôi Vân ngồi một bên cười vang, tựa hồ vô cùng kích động khi Đặng Vũ ăn thiệt thòi

Phong Tiểu Nhã còn khoa trương hơn, trực tiếp khoanh chân tu luyện cùng một đám trưởng lão Âm Phong Môn, một chút nhìn chiến trường cũng không có

- Này Này! Các ngươi cũng quá nhàn rỗi đi! Đệ tử các ngươi đang ra sức chiến đấu....À không!…..bắt nạt người ta kìa!

- Đệ tử các ngươi bá đạo cũng thôi, các ngươi ít nhất cũng phải ngồi quan sát chúng nó thi đấu chứ!

Bọn họ chỉ có thể chửi trong lòng, đám người Vũ Lôi Vân, Hạ Mộng Phàm, Đặng Vũ liếc nhau nở nụ cười tiện tiện, con cháu Trang Bức dưới chiến trường, thân làm trưởng bối, phải Trang Bức đám phụ huynh ở hậu phương, thế mới gọi là đỉnh cao khoái hoạt nhân sinh, đỉnh cao của Trang Bức a

Trung tâm chiến trường

- Điệp Y tỷ! Muội ở chỗ này!

Hồ Điệp Y đang đợi sẵn ở trung tâm, xung quanh nàng đã không có ai dám đến gần, nghe thấy âm thanh quen thuộc, nàng liền vẫy tay

- Thiên Kim! Ta đây này!

Lưu Thiên Kim tử khí xung thiên, như một tia chớp bắn mạnh đến hội ngộ cùng Hồ Điệp Y

- Còn có muội nè! Hai người bơ muội luôn rồi hả!

Linh Nhi trượt băng mà đến, có nàng, không khí trở nên mát lạnh hơn hẳn, nhưng đối với chúng nữ, có Linh Nhi mới có thể có không khí vui tươi được

Linh Nhi luôn như vậy, nàng như một cầu nối giữa chúng nữ, khiến họ càng ngày càng gần nhau hơn, cũng là người thay Vũ Lôi Phong phá vỡ đi mọi rào cản giữa các nàng

- Ta đã sớm thấy không khí hơi mát mát, biết rằng là muội mà

Chúng nữ mỉm cười nhìn thân ảnh màu xanh đang lướt tới, vui vẻ vẫy vẫy tay

Vù!

Linh Nhi đang ung dung lướt tới, thì một cơn gió dao động sau lưng nàng, một đạo huyết quang bay mạnh về phía trước, tới trước mặt Linh Nhi thì dừng lại

- Linh Nhi muội muội! Muội chịu khó về chót nhé!

Chíu!

Trần Lệ còn không đợi Linh Nhi kịp phản ứng, đã như một cơn gió chạy đến bên cạnh hai người Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y

- Á Á! Lệ tỷ tỷ chơi xấu! Có đua đâu mà về chót! Đua lại! Đua lại!

Linh Nhi la oai oái, cũng không thèm lướt ván nữa, băng hàn tan thành sương khói, nàng ôm mặt chạy lạch bạch về phía tam nữ

Tứ nữ hội tụ, băng thanh ngọc khiết, làm cho ai cũng lau mắt mà nhìn

Khán giả thì đã sớm ngây người! Đây chính là mấy người trong cái đám con nít mà lúc trước họ cười nhạo đó! Giờ thì sao? Linh Nhi bọn họ như một đám sát thần, đánh đâu thắng đó, không giao ra ngọc thì động thủ, động thủ xong vẫn không giao thì trực tiếp giết. Cách săn mồi như vậy làm sao có thể xuất hiện ở đám nữ nhân dễ thương này…

- Điệp Y tỷ! Có tin tức của chàng không?

Lưu Thiên Kim hỏi

Hồ Điệp Y gật đầu nói

- Chàng vẫn ở quanh đây, ta đã nói chàng đến tập kết ở trung tâm chiến trường! Không biết chừng đang nhìn chằm chằm chúng ta cũng nên!

Hồ Điệp Y nhìn quanh, sắc mặt có chút ngại ngùng

Chúng nữ cũng mỉm cười, đảo mắt đoán xem tên Vũ Lôi Phong kia đang rình mò ở chỗ nào, sẽ giả trang thành ai?

Linh Nhi chợt ngửa mặt lên trời nói khẽ

- Aizz. Lôi Phong à, chàng nếu đang ở đây! Cho chúng ta một dấu hiệu đi! Một dấu hiệu chứng minh chàng đang quanh đây thôi là được

BÙM! ẦM ẦM ẦM

Linh Nhi vừa dứt câu chợt giật thót, tiếng nổ vang trời kia làm cho toàn trường chấn động.

- Chuyện gì vậy?

Linh Nhi ngơ ngác nhìn cột khói to tướng trước mắt phía xa xa, lắp bắp hỏi

- Lực lượng thật không tầm thường! Trừ chàng ra thì còn có ai!

- Đi xem thử!

Chúng nữ nhìn nhau gật đầu, luồng sáng lao đi về hướng phát ra vụ nổ

Khu vực Phong Linh Nhi vừa đứng, khói bụi mịt mù

Chúng nữ vừa đến, nhất thời nhận ra người quen

- Hòn Bốn Mắt! Từ Thiên Nữ! Hai người cũng đến đây sao?

Linh Nhi thấy Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ đang đứng quan sát thì hỏi

- Đúng vậy! Ban nãy nổ thật lớn a, suýt nữa thì điếc luôn rồi!

- Cũng may chúng ta là Kết Hồn Cảnh đỉnh phong! Nếu không sợ rằng sẽ bị đánh cho mất khả năng chiến đấu

Từ Thiên Nữ thở gấp nói

- Vụ nổ kia, dư ba công thôi đã có lực lượng so với Kết Hồn Cảnh Bát Trọng tự bạo! Vậy nếu như trực tiếp đứng trong vụ nổ, e là…..

Hai người rùng mình, thầm may mắn khi không có tham gia vào màn tưng bóng kia

Khói bụi tan đi! Một thân ảnh áo đỏ đen xuất hiện giữa trung tâm, khiến cho chúng nữ run lên vì kích động

- Cái tà áo kia, là chàng!

Lưu Thiên Kim nhìn thấy hai màu sắc đặc trưng kia, nội tâm kích động vạn phần, muốn lập tức nhảy vào cho thỏa lòng mong nhớ

Chúng nữ dường như cũng có cảm giác này, cái tà áo kia gợi cho họ cảm giác vô cùng thân thuộc!

- Vũ Lôi Phong! Là hắn?

Từ Thiên Nữ và Đặng Tiến Hòn đã ăn qua không ít hành từ Vũ Lôi Phong nên có chút khắc sâu hình bóng hắn trong tim, thấy tà áo đỏ đen kia, hai người không khỏi nhớ tới hồi ức bị chà đạp lúc trước

Khói bụi tan đi gần hết, thân ảnh kia cũng dần rõ ràng

Tóc dài ngang hông, bờ mông tròn trĩnh, eo thon linh động, núi đồi nhấp nhô

Đám người nghẹn họng nhìn trân trối xung quanh

Hàng trăm! Không! Hàng ngàn! Cũng không đúng! Hàng vạn! Hàng vạn người chất chồng nằm la liệt, mặt ai cũng đen như than, tóc xoăn như giẻ lau, sắc mặt tối tăm như đít nồi

Phong Linh Nhi đã điều chỉnh lực lượng, vụ nổ kia cũng chỉ gây tổn thương cho mấy người họ thôi, không có trực tiếp lấy mạng

Rồi trong ánh mắt mộng bức của mọi người, Phong Linh Nhi tung tăng đi nhặt ngọc giản thân phận, nhặt đến đâu, có người bị truyền tống ra đến đó, trong đó còn có không ít người của Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần

Phong Linh Nhi tung tăng nhặt ngọc giản, cũng không ai dám có ý định tranh của nàng, vì bọn họ hiểu, có thể bình an vô sự trong vụ nổ kia, cô gái này rất không đơn giản

- Chơi bom vẫn thật thích a….

- Chuyện gì vừa xảy ra?

- Chết tiệt! Chắc chắn tên tiểu tử phân gia Kim Ô kia giở trò

- Vậy mà loại hết 3 người Phong Vân Môn ta rồi!

- Tử Vân Tông ta cũng bay ra ngoài 2 người rồi!

Trên đài cao. Khu vực Bát đại thế lực, chúng cường giả nhao nhao lên, họ tu vi cao thâm, nhưng vì sao không nhìn ra huyền cơ trong quả cầu đó

- Chửi cái rắm, Kim Vạn Lý cũng bị loại kìa, hắn còn không biết chuyện gì xảy ra nữa, các ngươi nghi cái gì?

- Mặt khác! Nhìn tiểu oa nhi kia đi, ai trong vùng nổ đều mất sạch khả năng chiến đấu, mỗi nó là còn phơi phới chạy lông nhông đi nhặt ngọc giản kìa! Vì cái gì cả một khu vực gục hết một mình nàng vẫn ung dung vậy?

- Ngươi đi mà hỏi! Mỗi người đều có thủ đoạn riêng! Chỉ trách đệ tử chúng ta ngu ngốc!

Cả đám cường giả cãi nhau, mấy môn phái không có ai ngã xuống trong vụ nổ dĩ nhiên là cười rất tươi

Khu vực Phong Vân Môn

- Chưởng môn! Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đó vì sao lại tiến bộ nhanh đến như vậy?

- Mười sáu tuổi tu vi vượt qua Lục Tú, tiến vào Nhập Hồn Cảnh! Chưa từng có ai làm được! Lưu Thiên Kim kia cũng chỉ mới 18 tuổi, vậy mà cũng vượt qua!

Ánh mắt Bách Lý Lạc Vân âm trầm

- Phong Lôi Môn nhất định có bí mật gì đó giúp tăng cường tu vi cực nhanh, lại không ảnh hưởng đến căn cơ! Từ Vũ Lôi Phong năm xưa đến chúng nữ oa hôm nay, đều là tồn tại yêu nghiệt đến tận cùng

- Chưởng môn! Hồ Điệp Y kia cũng không đơn giản, ta chưa hề nghe qua Phong Lôi Môn có nữ đệ tử nào dùng Mộc Hệ! Vì sao hôm nay lại xuất hiện một Hồ Điệp Y?

Chúng cường giả Phong Vân Môn thì thào to nhỏ

Bách Lý Lạc Vân ánh mắt chớp động

- Xem ra, sau lần đại hội này phải đến Phong Lôi Môn một chuyến rồi!

Một ngụm trà lặng lẽ nhấp môi, Bách Lý Lạc Vân trở nên lãnh khốc

- Tư Chất cao thì sao? Tu vi cao thì sao? Vẫn chỉ là con kiến hôi trước Phong Hoàng Khí của Bách Lý Gia Tộc! Tùy thời có thể diệt!

Hết chương 191…

( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

AgriBank 5505205166180 Ngo Duc Anh Tuan

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.