Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 166: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức!



- Tốt lắm, muội thành công bức ta dùng Lục Hoa Kiếm rồi đấy!

- Còn không biết tỷ có bổn sự ép muội dùng Thanh Quang Kiếm không thôi!

Lục Hoa My và Phong Linh Nhi trên sân đấu nhìn nhau chằm chằm, đám khán giả nữ phía dưới điên cuồng hò hét, không biết rằng trên tầng trời cao có hai nữ cường giả đang lẳng lặng quan sát

- Lục Trưởng Lão! Người thấy sao?

- Ngọc Trưởng Lão cũng biết đấy thôi, rõ ràng tu vi đòn đánh vẫn là Tứ Tú Nhất Trọng

- Vậy vì cái gì mà Phong Linh Nhi này có thể cản được toàn bộ công kích của Ngũ Tú Ngũ Trọng như vậy chứ?

- Phong Linh Nhi này cần điều tra thật kỹ, không được rời mắt

Lục Hoa My nắm chặt trường kiếm, đây là một thanh Nguyên Linh Khí 5 sao nàng được mẫu thân tặng cho, đối với Lục Hoa Kiếm, Lục Hoa My tin tưởng nó tuyệt đối, trong đồng cấp nàng đã thắng vô số trận khi dùng nó chiến đấu

- Linh Nhi sư muội, tiếp kiếm!

Lục Hoa My nhanh đến cực hạn trong mắt chúng đệ tử phía dưới, cả người nàng gần như biến mất trên sân đấu, chỉ còn lại một lục quang bắn vọt đến Phong Linh Nhi

Thế nhưng trong mắt Phong Linh Nhi thì cô nàng Lục Hoa My này chạy chậm như rùa, đây là vì cảnh giới chênh lệch quá nhiều

Một kiếm chém tới, Lục Hoa My nhắm ngay cánh tay của Phong Linh Nhi mà chém ra, bởi vì quyết đấu Hạ Âm Bảng không được phép giết hại đồng môn, vì thế nếu dùng Nguyên Linh Khí phải đánh vào chỗ không yếu hại trên cơ thể, đặc biệt cấm hủy dung nhan đối thủ

Mũi kiếm đã đến rất gần cánh tay, Phong Linh Nhi lúc này mới hành động

Keng!

Trong mắt đám người quan chiến, Lục Hoa My chợt biến mất rồi liền xuất hiện trở lại, mà khi nhìn rõ mọi thứ thì ánh mắt cả đám trở nên vô cùng khiếp sợ

Lục Hoa My đứng yên như trời trồng, kiếm trong tay đã dừng lại không thể đâm tới, thanh Lục Hoa Kiếm hằng tự hào đang bị Phong Linh Nhi dùng hai ngón tay kẹp chặt

Khiến cho Lục Hoa My không ngờ chính là, kiếm của mình hiện tại bị kẹp vô cùng chắc, muốn rút ra cũng không được, muốn đâm tới cũng không xong, hai ngón tay kia như là thứ gì đó cứng nhất trên thế gian

Một búng tung ra, kiếm của Lục Hoa My bị Phong Linh Nhi ném mạnh ra phía xa, cắm thẳng vào bức tường ở ngoài sân đấu, nếu muốn tiếp tục dùng kiếm, Lục Hoa My phải nhận thua

Lục Hoa My sững sờ nhìn thanh kiếm yêu quý cắm ở phía xa, ánh mắt trở nên mãnh liệt giận dữ

- Ở khoảng cách gần thế này xem muội còn né thế nào?

Lục Hoa My nghiến răng, hai tay liên tục đánh ra

- Quang Luân Lục Sát Chưởng!

Lục Quang gào thét, Quang thuộc tính gào thét mà ra, một chưởng cực mạnh bắn thẳng vào Phong Linh Nhi từ cự ly gần, theo Lục Hoa My, cự ly này không ai có thể né tránh

Nhưng Phong Linh Nhi cũng không có ý định né

Nhìn chưởng ấn như thái sơn đang nện vào ngực mình, Phong Linh Nhi thầm than người này đủ độc ác, nếu người cùng cấp không cẩn thận ăn một đòn này vào ngực hẳn sẽ thành màn hình phẳng luôn mất

Ảo Tức Thuật vẫn duy trì trạng thái Tứ Tú Nhất Trọng, tu vi thực sự của Phong Linh Nhi đẩy lên Ngũ Tú Ngũ Trọng, ngang bằng với Lục Hoa My

Ầm!

Một chưởng nện mạnh vào ngực, cả đám nữ nhân đang quan sát nhất thời che mắt lại, sợ rằng mình sẽ thấy máu

Im lặng trôi qua

- Ủa? Sao còn chưa có thông báo hạ gục?

Chúng nữ ngơ ngác mở mắt ra nhìn, cảnh tượng vẫn y như chưa có gì xảy ra

Lục Hoa My tay vẫn giơ ra chưa thu chưởng về, lực lượng đã tiêu tán từ lúc nào

Phong Linh Nhi vẫn chắp tay đứng đó mỉm cười, ăn nguyên một chưởng nàng chỉ lùi lại một bước

- Làm sao có thể? Vì cái gì Tứ Tú Nhất Trọng lại mạnh như vậy?

Đó là câu hỏi chung của toàn bộ người ở đây, Lục Hoa My, chúng nữ Triệt Tà Cung, chúng nữ khán giả và cả hai vị Trưởng Lão Thiên Âm Cung trên không trung

Phong Linh Nhi nhẹ nhàng cười cười, tu vị thực sự từ Ngũ Tú Ngũ Trọng lùi xuống còn Ngũ Tú Nhất Trọng, bên ngoài vẫn một mực khí tức Tứ Tú Nhất Trọng

Lục Hoa My vội vàng lùi ra xa thủ thế, trong đầu liên tục luân chuyển ý nghĩ làm sao để đánh bại người này

- Thích chưởng thì đây!

Phong Linh Nhi mỉm cười nói ra một tiếng, thanh âm không to không nhỏ, lọt vào tai toàn bộ người ở đây, ngay lúc mọi người còn chưa định thần lại, Phong Linh Nhi đã biến mất

Khi nàng xuất hiện trở lại, đã đứng trước mặt Lục Hoa My đang trợn mắt há hốc mồm kia, bởi vì nàng vậy mà không nhìn ra Phong Linh Nhi này từ khi nào đã tiến tới

- Nhất Chưởng!

Tu vi hạ thấp xuống để đánh cho đã tay, đối mặt với Ngũ Tú Ngũ Trọng, Phong Linh Nhi chỉ cần thực lực Ngũ Tú Nhất Trọng là đủ, một chưởng đánh ra, bàn tay trực tiếp đánh vào thân thể Lục Hoa My, không hề có chút năng lượng thuộc tính nào, cũng không hề thi triển vũ kỹ gì hết, đơn giản là một chưởng đơn thuần

- Lại là chiêu đó!

Những người hôm qua đã xem qua trận chiến giữa Phong Linh Nhi và Phùng Thái Linh đều có thể nhận biết chiêu này, một chưởng này nhẹ nhàng nhưng lại đánh bay nàng ra xa

Một chưởng đánh ra, nhưng Phong Linh Nhi lần này muốn trang bức kiểu khác nên cố tình hạ thấp tu vi xuống rất thấp, tránh việc mình mới đấm phát thua luôn lại mất vui

Lục Hoa My chỉ cảm thấy bụng mình nhói đau một cái, bất quá không quá ảnh hưởng, nội tâm thầm thở ra một hơi

Nhưng nàng đã lầm

- Nhị Chưởng. Tứ Chưởng. Bát Chưởng!

Một cơn mưa chưởng pháp nện mạnh vào đủ các nơi trên người Lục Hoa My, bụng, ngực, tay, chân đều lãnh đủ, mỗi chưởng đều không quá đau nhưng lại như mưa đổ xuống

- Thập Lục Chưởng! Tam Thập Nhị Chưởng

Hai cánh tay của Phong Linh Nhi trong mắt người ở đây gần như đã biến mất, người thực lực cao hơn một chút thì thấy Phong Linh Nhi này hình như có tận vài chục cái tay đang liên tục chưởng vào Lục Hoa My

- Lục Thập Tử Chưởng!

Sáu mươi bốn chưởng cuối cùng nhanh như vũ bão, liên tục đánh vào Lục Hoa My, ngay khi đánh xong chưởng thứ 63, Phong Linh Nhi mới hài lòng với màn trình diễn này của mình, tu vi đẩy lên Ngũ Tú Ngũ Trọng đánh ra chưởng thứ 64, Lục thập tử chưởng kết thúc

Ầm!

Một chưởng cuối cùng này, Lục Hoa My cảm thấy mới thực sự đáng sợ, một luồng lực lượng mạnh hơn cả nàng đánh thẳng vào phòng ngự, mạnh mẽ chấn nát sau đó oanh thẳng vào bụng

Thân ảnh Lục Hoa My bay mạnh về sau, giống hệt như Phùng Thái Linh, như diều đứt dây nện mạnh vào bức tường phía sau, miệng phun một ngụm máu

Phong Linh Nhi thu tay, Thanh Quang Kiếm dưới đất rút ra treo lại vào bên hông, từ từ đi xuống đài

- Ngày mai lại tới, phiền chấp sự sắp xếp cho ta đấu với bài danh 20 trên Hạ Âm Bảng!

Chấp Sự ngây người sau đó gật đầu! Đúng lúc này, trong đầu nàng xuất hiện thanh âm của một người

- Cho nàng ta tiếp tục khiêu chiến đi, tạm thời phá luật

Vị chấp sự liền kinh ngạc nhìn lên trời cao, sau đó khẽ khom người cúi đầu, nàng liền nói với Phong Linh Nhi

- Phong Linh Nhi, phía trên có lệnh, ngươi có thể tạm thời phá luật, có thể ngay lập tức khiêu chiến vị trí thứ 20 trên Hạ Âm Bảng, có muốn lập tức thi đấu không?

Nghe vị chấp sự nói vậy, toàn trường lại thêm một phen kinh ngạc

- Phá luật sao? Xem ra phía trên có vẻ xem trọng Linh Nhi sư muội rồi!

- Linh Nhi sư muội một cái vũ kỹ còn không thèm tung ra, tu vi chỉ Tứ Tú Nhất Trọng mà đánh bại Lục Hoa My Ngũ Tú Ngũ Trọng đấy, bên trên xem trọng là đúng rồi!

- Linh Nhi muội ấy quá mạnh mẽ, quá biến thái, quá ảo diệu

Phong Linh Nhi nghe vậy có chút ngạc nhiên, dĩ nhiên là mình đã thể hiện quá nghịch thiên nên được xem trọng, vậy được, trang bức một phen

- Được, ta muốn đánh tiếp!

Nghe Phong Linh Nhi nói, toàn trường triệt để không biết nói gì, Lục Hoa My đi đến nhặt thanh kiếm rồi bất đắc dĩ nhìn Phong Linh Nhi, nàng ngay đòn tấn công cuối đã hiểu được rằng từ đầu đến giờ Linh Nhi sư muội này chủ yếu là đùa giỡn với mình

Không còn ai cười cợt hay khinh thường vị muội muội này nữa, bởi vì thực lực của nàng đã chứng minh hết thảy, cả đám nữ nhân chỉ im lặng quan sát, nội tâm chấn động mãnh liệt

- Hạ Vũ Hà có đây không?

Nữ chấp sự ghi danh lại lần nữa sắp xếp, Hạ Vũ Hà này là đệ tử bài danh thứ 20 trên Hạ Âm Bảng, tu vi Ngũ Tú Lục Trọng Đỉnh Phong, tùy thời có thể đột phá lên Ngũ Tú Thất Trọng

- Có ta!

Trên khán đài, một nữ đệ tử mặc áo vàng tuổi chừng 25 nhảy xuống sân đấu, nàng mang tư thái trác tuyệt thiên hạ mà đứng, được đứng trên vị trí thứ 20 Hạ Âm Bảng đâu phải dễ dàng, một người như nàng biết bao đệ tử Ngoại Môn khác phải ngước nhìn, vì vậy trong lúc vô hình mang theo thần thái của cường giả

Phong Linh Nhi vui vẻ nhìn Hạ Vũ Hà, cả hai cúi chào nhau theo nghi thức

Hạ Vũ Hà đã quan sát rất kỹ trận đấu lúc nãy, nàng rất bất ngờ với cách đấu và sức mạnh của vị sư muội Phong Hoa Tuyệt Đại này

- Sư muội mới đến, tu vi chưa cao nhưng lại thực lực phi thường, làm cho tỷ tỷ phải bội phục!

Thấy Hạ Vũ Hà mỉm cười nhìn mình, Phong Linh Nhi cũng không có thất lễ

- Các sư tỷ nhường ta mà thôi! Hi vọng tỷ cũng vậy!

Hai người nhìn nhau, trong ánh mắt của Phong Linh Nhi vẫn rất bình thản, dường như toàn bộ trận đấu vừa nãy đối với nàng là chuyện vặt vậy

- Trận đấu bắt đầu!

Vị chấp sự lập tức tuyên bố bắt đầu trận chiến

Phong Linh Nhi vẫn một mực đứng yên tại chỗ, ánh mắt có chút cô đơn như thể đang nghĩ đến một chuyện buồn nào đó chứ không phải đang chú tâm đến trận đấu

- Ta nghĩ muội có biện pháp nào đó gia tăng thực lực một cách mạnh mẽ, không lý nào một Tứ Tú Nhất Trọng lại có thể vượt một cấp dài như vậy được!

Hạ Vũ Hà nói, tay thủ thế, đôi chân uyển chuyển tùy thời có thể công kích

- Nhưng mà đã xem qua hai trận đấu trước, lần này ta nhất định sẽ không để muội đắc thủ như vậy đâu!

Ánh mắt lóe lên, Hạ Vũ Hà lập tức dùng toàn lực, tu vi không chừa lại chút nào, khí thế Ngũ Tú Lục Trọng toàn bộ bạo phát

Như một tia sáng, Hạ Vũ Hà nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Phong Linh Nhi, một trảo vồ lấy cổ nàng

Vụt! Ầm!

Đám người xem chiến xung quanh cảm giác ánh mắt mình có chút hoa lên, hình như đang gặp ảo giác

Chỉ thấy ngay khi sắp bị ăn một trảo thì Phong Linh Nhi sư muội đã nhanh như chớp lách mình sang một bên, cánh tay thon dài đánh mạnh từ trên cao xuống thẳng vào gáy của Hạ Vũ Hà

Lực đạo vừa phải, nếu đánh vào gáy quá mạnh có thể lấy mạng người, Phong Linh Nhi học võ nên thừa biết chuyện này, vì vậy nàng chỉ dùng một chút lực đủ để Hạ Vũ Hà lăn ra ngất xỉu mà thôi

Nhìn Hạ Vũ Hà đang nằm một đống ở nền đất, không chút nhúc nhích, toàn bộ người ở đây đều không nói được lời nào, khóe miệng giật giật

- Vậy thôi sao? Ban nãy đấu với Lục Hoa My nàng ta còn đánh liên hồi một lúc mà? Sao gọn quá vậy?

- Liền như vậy một chặt xong ván đấu, hai bà này diễn à?

Rồi cứ như vậy, trong nét mặt đờ đẫn cùng những tiếng nghị luận của đám người, cái tên Phong Hoa Tuyệt Đại - Phong Linh Nhi đã từ lúc nào sáng rực ở vị trí thứ hai mươi, Hạ Vũ Hà đã rớt xuống hạng 50

- Có còn phá luật được tiếp nữa không? Ta vẫn có thể đấu tiếp!

Đến lúc này, không còn ai dám khinh thường Phong Linh Nhi này nữa, một chút cũng không, hai trận đấu kia đối với nàng như ăn bánh uống nước vậy, một chút mệt mỏi cũng không có

- Cho nàng ta đấu tiếp đi!

Trên không trung, lại có tiếng truyền âm, chấp sự liền gật đầu

- Người bài danh thứ 10 hôm nay đã có trận khiêu chiến vào buổi chiều, không thể chiến được, ngươi có muốn đấu với top 9?

Phong Linh Nhi nghe vậy liền phất phất tay

- Hạng 2 cũng được, trong top 10 là được!

Vị chấp sự nghe vậy mồ hôi đổ rào rào, nàng liền phất tay hô lớn

- Kiều Nguyệt Nga! Ngươi có muốn chấp nhận khiêu chiến?

Từ trên khán đài, một thân ảnh toàn thân trắng như tuyết mềm mại đáp xuống

- Tùy thời phụng bồi!

( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )

Hết chương 166…

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.