Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 163: Khúc Nhạc Tri Kỷ



Tắm xong, trong ánh mắt thèm thuồng của chúng nữ Triệt Tà Cung, Phong Linh Nhi mặt có chút đỏ, trong đó còn có chút tự đắc

- Bổn công tử giả gái hoàn mỹ đến mức nữ nhân nhìn thấy cũng phải thèm thuồng nhỏ dãi. Hắc Hắc!

Mặc lại y phục, Phong Linh Nhi cố tình không nhìn một chút gì thân thể của các tỷ muội, nàng có cảm giác mỗi lần nhìn sẽ bị Linh Nhi ở nhà chọc vào mắt một cái, Thiên Kim nhéo hông một cái, Điệp Y liếc xéo một cái

- Nào các tỷ muội! Đi ăn cơm!

Chúng nữ xếp thành hai hàng mà đi ra khỏi Triệt Tà Cung, ai nấy đánh phấn son lồng lộng, y phục bung lụa hết mức, chỉ có Phong Linh Nhi vẫn chẳng thèm đánh tí son nào, tóc dài tùy ý chải vài cái cho đỡ rối sau đó xõa ra sau lưng

Nhưng chỉ như vậy thôi, hào quang của nàng vẫn lấn át toàn bộ nữ nhân Triệt Tà Cung, khiến cả đám buồn bực khóc thầm trong lòng. Chỉ trách sư muội mới tới này quá đẹp đi

Trăm nữ quyết định vì lí do sư muội mới tới này quá đẹp nên cho nàng đứng đầu hàng, song song với đại tỷ để Triệt Tà Cung nở mày nở mặt, thế là Phong Linh Nhi dẫn đầu một hàng, Đại Tỷ dẫn đầu một hàng song song cùng đi đến khu vực ăn uống của đệ tử Ngoại Môn

Vào đến khu vực dùng cơm, Phong Linh Nhi triệt để chết lặng

Cả vạn nữ nhân tụ tập, người nào người đó đều nhan sắc phi phàm, có chút thua với chúng nữ ở Phong Lôi Môn, so với Phong Linh Nhi hắn lúc này thì còn kém xa, nhưng một khi đi ra ngoài đại lục sẽ khiến bao nam nhân điên đảo

- Ồ! Triệt Tà Cung hôm nay hình như có người mới thì phải

- Nữ nhân đi ngang với Phương Mỹ Linh là ai thế? Hình như lần đầu thấy a

- Chà! Không biết tu mấy kiếp mà kiếp này dung mạo nàng ta thật làm cho người ta tức điên a

Đám nữ đang tụ tập vào nhau trò chuyện thì thấy Triệt Tà Cung tới, nhìn thấy Phong Linh Nhi phong hoa tuyệt đại nên cả đám ngẩn ngơ nhìn, sau đó cúi đầu nghị luận

Triệt Tà Cung chúng nữ nhanh chóng ngồi vào khu vực của mình dùng bữa, thức ăn ở đây cơm thì ít mà thịt rau thì nhiều, chắc là không muốn nữ đệ tử ăn quá nhiều tinh bột sẽ phát phì

Ngồi ăn uống trò chuyện, Phong Linh Nhi mới biết thêm khá nhiều về Triệt Tà Cung, tổng cộng cả nàng là 100 người chẵn, người quản lý Triệt Tà Cung chính là Phương Mỹ Linh hay còn gọi là Đại Tỷ, người năm nay đã gần ba mươi, tu vi Ngũ Tú Tam Trọng, sau khi đột phá Lục Tú sẽ tiến vào hàng ngũ đệ tử Nội Môn

Nhưng đột phá đối với người thường so với tên biến thái Vũ Lôi Phong rất khó khăn, đối với tư chất R của Phương Mỹ Linh mà có thể tu luyện đến Ngũ Tú Tam Trọng trước ba mươi tuổi là không tệ rồi

Còn có một cách để tiến vào hàng ngũ Nội Môn nữa, đó chính là trụ vững ở vị trí đệ nhất Hạ Âm Bảng một tháng

Hạ Âm Bảng, chính là một bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử Ngoại Môn, các đệ tử ngoại môn có thể đến khiêu chiến với người có thứ hạng cao hơn để thay thế vào thứ hạng đó, cứ như vậy mà tiến cấp

Mà vị trí khổ cực nhất chính là đệ nhất Hạ Âm Bảng, mỗi ngày đều có rất nhiều yêu cầu khiêu chiến để giành lấy vị trí đệ tử Nội Môn, cũng may mà người đứng đầu có đặc quyền mỗi ngày chỉ cần đánh một trận sau đó có thêm một ngày dưỡng thương mới có thể tiếp tục nhận lời khiêu chiến, nếu không có luật này chắc người đứng đệ nhất sẽ liên tục bị khiêu chiến đến mệt chết

Cho dù có như vậy thì một tháng phải chiến đến 15 trận và phải thắng toàn bộ mới có thể trở thành đệ tử Nội môn, như vậy quá khó, ai cũng biết có những thương thế không phải cứ nghỉ ngơi một ngày là khỏi, thương thế chưa hết mà đã phải chiến tiếp thì khỏi phải nói khó khăn đến mức nào

Nghe Phương Mỹ Linh nói về luật lệ, Phong Linh Nhi cũng cảm thấy quy định này thật sự rất hà khắc, nhưng mà cũng không phải không có lý, hơn nữa Phong Lôi Môn cũng dùng cách này đó thôi

- Vậy tỷ đang đứng vị trí thứ mấy trên Hạ Âm Bảng?

Phong Linh Nhi có chút tò mò, Phương Mỹ Linh tu vi đã là Ngũ Tú Tam Trọng, chắc hẳn sẽ có thứ hạng trong vị trí một trăm

- Ta vẫn chưa đủ tư cách để được ghi tên vào Hạ Âm Bảng

Phương Mỹ Linh nghịch nghịch mái tóc nói

- Hạ Âm Bảng chỉ có 100 bài danh mà thôi, không phải ai cũng có thể được viết tên vào Hạ Âm Bảng đâu

- Đại Tỷ lần trước suýt chút nữa thì đã đánh bại người xếp hạng thứ 100 để tiến vào rồi, nhưng đáng tiếc là vị sư tỷ bài danh 100 kia có Nguyên Linh Khí bất phàm nên chuyển bại thành thắng vào phút chót

Phong Linh Nhi ngẫm nghĩ, có lẽ nên đi Hạ Âm Bảng một phen a

- Ngày mai muội muốn đi xem một chút Hạ Âm Bảng, các tỷ đi cùng nhé!

Đám người Triệt Tà Cung nghe vậy nhất thời sửng sốt,

- Này này! Muội mới Tứ Tú Nhất Trọng thôi đó, đại tỷ Ngũ Tú Tam Trọng mà còn không đánh lại người bài danh 100, muội đến đó để ăn đòn hả?

- Đúng đó Linh Nhi! Muội tốt nhất nên hảo hảo ở nhà tu luyện thì hơn, khi nào đột phá Ngũ Tú rồi tính

Chúng nữ hết sức khuyên can, sợ vị sư muội khả ái này ăn thiệt thòi

- Không sao đâu mà, muội chỉ muốn xem một chút thôi, nếu thấy không ổn lập tức đầu hàng là được

- Vậy được! Muội ăn thiệt thòi một chút cũng tốt, có ích không nhỏ với tu luyện

Phương Mỹ Linh thấy sư muội quả quyết như vậy cũng không có ngăn cản nữa, ăn chút tôi luyện mới có thể nhanh chóng mạnh mẽ, bản thân mình cũng đã thua rất nhiều trận, sau đó từ trong những trận đó đúc kết ra kinh nghiệm sau đó trở nên mạnh mẽ hơn

Tối đó, trăm nữ ngồi cùng với nhau trong sân rộng của Triệt Tà Cung

- Linh Nhi sư muội! Muội có biết chơi đàn không?

Một vị sư tỷ ngồi cạnh hỏi

- Muội trước giờ toàn tu luyện Nguyên Lực, không có luyện cầm bao giờ hết

Phong Linh Nhi trả lời, hồi ở Trái Đất có chơi qua Sáo Trúc, Guitar chứ đâu có chơi mấy cái đàn thời cổ này

- Vậy hôm nay tỷ phải luyện riêng rồi

Bảo Ngọc ngồi một bên nói

- Ừm, không sao đâu, tỷ học nhanh lắm, nhìn mọi người đánh một khúc là có thể làm theo

Phong Linh Nhi nói ra, chúng nữ không tin lắm nhưng cũng mỉm cười làm mẫu để vị sư muội này nghe qua một lần

Phương Mỹ Linh ngồi đối diện với mọi người, một cây đàn từ trong túi trữ vật xuất hiện

- Ồ! Là đàn Tranh!

Vũ Lôi Phong nhìn thấy cây đàn này liền nhớ đến một loại đàn ở thế giới hiện đại

- Sư muội nhìn trong tui trữ vật nhập môn đi, trong đó có một cái đó!

Phương Mỹ Linh mỉm cười nói với Phong Linh Nhi

Phong Linh Nhi liền nhìn thử, quả nhiên trong đó có một quyển công pháp, một viên Nguyên Linh Đan và một cây đàn tranh màu đỏ đen, được lựa chọn màu sắc theo phong cách của nàng

- Thiên Âm Cung chúng ta có truyền thống về Âm nhạc, vì vậy các đệ tử dù là tạp dịch cũng phải biết gảy đàn, do đó một ngày đệ tử Thiên Âm Cung đều phải luyện cầm hai canh giờ mới được

Toàn bộ các tỷ muội Triệt Tà Cung đều lấy đàn ra, hít sâu một hơi thả lỏng tâm tình, chuẩn bị nhập hồn vào bài nhạc

- Tối nay đánh Tri Kỷ Âm Khúc!

Phương Mỹ Linh nói, tay đảo trên từng dây đàn

Chúng nữ làm theo, từng động tác đều tăm tắp không chút lệch nào, âm thanh du dương vang lên trong đêm khuya tĩnh mịch tại Triệt Tà Cung

Phong Linh Nhi ngồi ngây ngốc nhìn các tỷ tỷ đánh đàn, trong lòng không phục

- Hệ Thống KOF! Mở ra bách khoa toàn thư!

- Truyền cho ta Tri Kỷ Âm Khúc, cộng với tất cả kỹ thuật đánh đàn tranh!

Trong vài hơi thở, toàn bộ kiến thức mới nhanh chóng dung nhập vào não hải của Phong Linh Nhi, các kỹ thuật đánh đàn tranh mau chóng trở thành quen thuộc, các âm luật nốt nhạc và kỹ thuật đi kèm của Tri Kỷ Âm Khúc cũng trở thành vô cùng quen thuộc đối với Phong Linh Nhi

Đối với hệ thống, Phong Linh Nhi đã sớm không còn gì để nói, dường như cái gì nó cũng làm được, vì thế những diệu dụng này Phong Linh Nhi đã không còn chút ngạc nhiên nào nữa

Hiện tại, việc đánh đàn tranh đối với Phong Linh Nhi đã trở nên dễ dàng và quen thuộc như ăn cơm uống nước, nàng đặt đàn trước mặt, tâm thần nhập định, đắm chìm vào bản nhạc dang dở của các tỷ muội đang đánh

Tính Tính Tang Tang!

Tay ngọc khẽ đảo, thanh âm Phong Linh Nhi gảy đàn hòa quyện vào tiếng đàn của mọi người trong Triệt Tà Cung, thanh âm du dương vang vọng

Máu nghệ sĩ nổi dậy, Phong Linh Nhi không kìm nén được bản thân nữa, cái gì cũng mặc kệ, thả trôi hoàn toàn bản thân vào âm nhạc, môi hồng khẽ ngân nga

- Mình thiếu một chút bối rối để thành người yêu của nhau.

- Mình thiếu khoảnh khắc say đắm để rồi hẹn ước với nhau.

-Dù vậy, cuộc đời đã hào phóng với ta, dành tặng một người quá hiểu thấu trái tim, giống như ta được cả thế gian.

- Thật tuyệt vời khi bên ta có một người mang tên là Tri kỷ!

Giọng hát vang lên, tiếng nhạc du dương hòa quyện cùng nhau làm một, thần âm trong miệng Phong Linh Nhi bay ra như có lực mê hoặc, lập tức làm cho chúng nữ dừng lại, ánh mắt rung động nhìn về Phong Linh Nhi

- Muội ấy tự viết lời cho Tri Kỷ Âm Khúc sao?

- Hay! Hay quá! Lời bài hát thật cảm động

- Vậy mà nói không biết đánh đàn, quả nhiên Linh Nhi sư muội không thành thật!

- Đúng rồi, khí chất của muội ấy mà không biết đánh đàn đánh chết ta cũng không tin

Chúng nữ toàn bộ ngừng đàn, nhắm mắt lắng nghe từng câu hát của Phong Linh Nhi, cùng với nghệ thuật gảy đàn điêu luyện của một cầm sư được Hệ Thống KOF truyền vào, Phong Linh Nhi lúc này hoàn toàn nhập hồn mình vào câu hát

- Để ta đặt hết niềm tin không hoài nghi, và sống thật với bản thân mọi phút giây…luôn bên nhau lắng nghe …oh.

- Tri kỷ!

- Để không phải như tình yêu rồi sẽ biệt ly, chẳng bao giờ khiến người kia lệ úa mi.

- Ta vui khi giữ nhau yên bình nơi mình mãi thôi.

Kết thúc cầm khúc và lời do Phan Mạnh Quỳnh kiếp trước viết, Phong Linh Nhi từ từ mở mắt

Bốp! Bốp!

Từng tiếng vỗ tay vang lên không ngớt

- Hay quá a! Linh Nhi muội thật là đa tài, không ngờ còn hát hay như vậy!

Chúng nữ khen liên tục làm Phong Linh Nhi có chút ngại ngùng, sau đó lại cùng mọi người đánh đàn, lần này nàng không có bốc đồng mà hát nữa, thành thành thật thật mà gảy đàn tránh bị mọi người cho làm chơi trội

- Phù! Linh Nhi sư tỷ đánh còn hay hơn cả ta, vậy mà nói không biết chơi đàn, thật là….

Bảo Ngọc phồng to má ánh mắt u oán nhìn Phong Linh Nhi

- Được rồi! Mọi người giải tán về nhà tu luyện nghỉ ngơi, sáng mai canh tư tập hợp đi làm nhiệm vụ, sau đó luyện cầm, ăn uống và đi Hạ Âm Bảng!

- Tuân lệnh Đại Tỷ!

Phương Mỹ Linh nhìn quanh một vòng điểm danh, sau khi chắc chắn đủ cả thành viên thì mới an tâm trở về phòng tu luyện

Trong phòng, Phong Linh Nhi liền rúc vào chăn êm nằm, Bảo Ngọc thì khoanh chân tu luyện

- Này Linh Nhi tỷ, ngươi không tu luyện sao?

Phong Linh Nhi cười khổ, nàng có tu luyện cũng chậm gấp ba mươi lần người thường a, chỉ có đi thôn phệ người khác mới mạnh mẽ lên được, nếu bắt nàng khoanh chân tu luyện một tháng bằng người ta một đêm vậy chẳng thà đi ngủ cho sướng

- Ta mỗi khắc đều tu luyện, đi ngủ cũng tu luyện trong mơ, yên tâm đi!

Phong Linh Nhi cười cười, đối với Bảo Ngọc tinh nghịch cũng rất ưa thích, có cảm giác hình bóng của Linh Nhi năng nổ thích vui chơi

- Ngài mai đi Hạ Âm Bảng, tỷ có nắm chắc không?

Bảo Ngọc hỏi, Phong Linh Nhi nhún nhún vai

- Không có nắm chắc, đi cho biết thôi mà!

Nghe Phong Linh Nhi nói vậy, Bảo Ngọc cũng không còn cái gì để hỏi, nàng nhắm mắt chuyên tâm tu luyện

- Huyết Băng Phách Lôi Liên! Kết nối với nửa kia của ngươi đi!

Phong Linh Nhi hạ lệnh

Trong Phong Lôi Môn, đình viện Vũ Lôi Phong lúc này có bốn thân ảnh đang ngồi cạnh nhau bên mỏm đá huyền thoại, cái mỏm đá mà Vũ Lôi Phong thích đứng đó nhất

- Giờ ta mới hiểu, tại sao chàng rất thích đứng ở nơi đây nhìn về phương xa

Hồ Điệp Y nói

Linh Nhi nhanh miệng hỏi ngay

- Vì sao ạ?

Hồ Điệp Y mỉm cười, trong mắt có chút nhớ nhung

- Đứng trước nơi đây, làm cho người ta có cảm giác hoài niệm, nhưng cũng xoa dịu sự hoài niệm đi

Trần Lệ không nói gì, trong đầu không ngừng hiện ra thân ảnh hung hăng bá đạo trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm

Chợt! Hồ Điệp Y khẽ nhíu mày, ấn ký bông sen màu đỏ trên trán phát ra ánh sáng nhàn nhạt

- A Lô! Điệp Y bé bỏng của ta đâu rồi!

Nghe thanh âm Vũ Lôi Phong, Hồ Điệp Y mừng rỡ vội vàng phóng xuất Huyết Băng Phách Lôi Liên ra trước mặt, một bông hoa năm cánh màu đỏ máu với các cánh hoa bằng băng xoay tròn trước mắt

- Muội đây! Chàng sao rồi!

Hồ Điệp Y nói, chúng nữ lập tức chú ý đến đóa huyết liên đang xoay tròn

- Ta không sao, đã thành công trốn thoát và dịch dung thành thân phận mới. Tạm thời có chút việc không thể về Phong Lôi Môn, các muội ở nhà chăm chỉ tu luyện, hẹn gặp lại tại cuộc thi Thập Đại Cường Giả toàn đại lục

Linh Nhi liền giành lấy đóa sen nói

- Lôi Phong! Chàng mà thu thêm nữ nhân nữa là biết tay với muội nha!

- Ta biết rồi mà. Ha Ha!

Lưu Thiên Kim cũng nói

- Muội hôm nay mới luyện được Nguyên Linh Khí 7 sao đó, huynh thấy sao?

- Muội hôm nay cũng luyện được Nguyên Linh Đan 7 sao

- Hừ! Ngày mai Linh Nhi cũng sẽ luyện được!

Vũ Lôi Phong nghe ba vị lão bà ở nhà vẫn vui vẻ hòa thuận thì cũng mỉm cười, để cho chúng nữ ở một mình hắn cũng không nỡ, nhưng nhiệm vụ của hệ thống khá khó chịu, toàn làm cho người ta đau đầu

- Lệ Nhi sao rồi, nàng ấy có nói gì với các nàng không? Các nàng có bắt nạt người ta không đó?

Vũ Lôi Phong hỏi chúng nữ, Trần Lệ ngồi cạnh đó nhất thời đỏ mặt

- Thiếp đây!

- Ủa? Các nàng đang ở chung một chỗ à? Mọi người đang ở đâu vậy?

- Chúng thiếp đang ở nhà chúng ta chứ đâu? Tứ Đại Môn Phái lần này tụ tập tại Phong Lôi Môn để bàn luận về liên minh

- Ồ! Kết quả thế nào?

Lưu Thiên Kim về những chuyện chính trị đặc biệt quan tâm, nàng nói

- Hiệp định đã được thông qua. Tứ Đại Môn Phái chính thức kết minh, lấy tên là Nghịch Phong Minh

Vũ Lôi Phong nghe vậy gật gù

- Tốt rồi, vậy ai là Minh Chủ?

Bốn nữ nhìn nhau sau đó mỉm cười nói

- Là chàng đó!

( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )

Hết chương 163…

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.