Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 147: U Minh Tử Hỏa Hiển Uy – Mạnh Hùng Nát!



- Bát Trĩ Nữ!

Hai tay Vũ Lôi Phong bắt chéo trên đỉnh đầu, chân trụ trung bình tấn, thân ảnh hóa thành một tử kim sắc quang mang bắn vọt về phía Mạnh Hùng.

- Kẻ này dù không mang bộ giáp kia vẫn quá nhanh!

Mạnh Hùng thầm kinh ngạc, tuy nhiên với tu vi Hữu Hồn Cảnh nên hắn không đến nỗi không bắt kịp tốc độ của Đồ Phong Vân kia

Ngược lại, với phong cách muốn lao đến đấm nhau của Đồ Phong Vân, Mạnh Hùng rất thưởng thức, nắm tay hắn siết chặt, lôi điện màu hoàng kim cuồn cuộn hội tụ

- Nộ Lôi Quyền!

Hai thân ảnh lao thẳng vào nhau, Mạnh Hùng sắc mặt hưng phấn, quyền kình đầy lôi điện nhắm thẳng vào mặt Đồ Phong Vân, muốn đấm vỡ mặt thằng kiêu ngạo này

Vũ Lôi Phong hai tay bập bùng U Minh Tử Hỏa, tốc độ so với Mạnh Hùng cũng không kém là bao, nhưng chính việc tốc độ không kém Hữu Hồn Cảnh này mới là vấn đề chính mà đám người trầm trồ, nên biết, Vũ Lôi Phong chỉ mới là Kết Hồn Cảnh Tam Trọng

Tóc đỏ tung bay, ánh mắt lóe lên huyết quang lập lòe, Vũ Lôi Phong cảm nhận tầm nhìn của mình mở rộng đến cực điểm, mũi tính gấp mấy lần, các giác quan đều được cường hóa toàn diện

Trạng thái Bán Bạo Huyết kích hoạt, Vũ Lôi Phong được cường hóa tu vi mạnh gấp ba lần người cùng cấp, bản thân hắn với sức lực có được từ Nội Công Võ Cổ Truyền kiếp trước, thêm nữa là các kỹ năng và vũ khí của Hệ Thống KOF khiến thực lực chân chính của hắn đã mạnh gấp bốn lần người cùng cấp. Đồng thời đan điền, khí hải, kinh mạch của bản thân nở rộng gấp đôi Đấu Sĩ thông thường

Tổng cộng lại, trong trạng thái Bán Bạo Huyết, Vũ Lôi Phong sẽ mạnh hơn người cùng cấp 24 lần

( buff quá tay rồi :v )

Hai thân ảnh một vàng một đỏ tím chỉ còn cách nhau vài mét, Vũ Lôi Phong bất chợt nhoẻn miệng cười lạnh

- Đầu óc li ti, tứ chi phát triển!

- Ngự Lôi Thuấn Di!

Ngay lúc này, một thanh âm lôi điện lặng lẽ truyền ra, chỉ thấy dưới chân Vũ Lôi Phong, lôi điện màu đỏ đột ngột xuất hiện

Một quyền đầy lôi điện hoàng kim của Mạnh Hùng rốt cuộc nện thẳng vào mặt Vũ Lôi Phong, ngọn lửa tím trên tay hắn tắt lịm tán loạn

Một số nữ tử giật mình che miệng lại, nhìn quang cảnh trước mắt, Đồ Phong Vân dưới một quyền đầy lôi điện kia không chịu nổi một kích, phần thân trên bị oanh thành mảnh nhỏ, vô số lôi điện lập lòe tàn phá không gian

Ánh mắt mọi người khẽ đổi, chúng cường giả Phong Vân Sơn Tứ Đại Môn Phái khẽ nhíu mày, chúng nữ một mặt hoảng hốt

Trần Lệ vẫn lặng yên mỉm cười

Mạnh Hùng cười gằn khinh miệt, Kết Hồn Cảnh vẫn chỉ là Kết Hồn Cảnh mà thôi, so với Hữu Hồn Cảnh như hắn không bao giờ có cửa

Nhưng lạ ở chỗ là, Đồ Phong Vân trước mắt tuy bị đánh nát thân trên rồi nhưng lại không thấy chút máu huyết nào, thân dưới của hắn cũng dần dần phai nhạt

- Tàn ảnh?

- Không ngờ kẻ này lại có tốc độ nhanh đến mức để lại tàn ảnh?

Đám người trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc, Mạnh Hùng cũng vô cùng khiếp sợ, nên biết với tu vi Hữu Hồn Cảnh, tốc độ của Kết Hồn Cảnh đối với người thực lực thấp có thể sẽ nhanh đến tận cùng, nhưng đối với hắn thì không khác gì em bé tập đi, vậy mà Đồ Phong Vân trước mắt lại quỷ dị biến mất đột ngột, nhanh đến mức để lại tàn ảnh trước mắt

- Mạnh Hùng huynh! Phía sau!

Trong hàng ngũ năm tên Hữu Hồn Cảnh giờ chỉ còn lại ba người, tên đi đầu quát lớn nhắc nhở Mạnh Hùng

Mạnh Hùng lập tức quay mặt lại, tay trái đã ngưng tụ thêm một quyền từ lúc nào, nện mạnh ra phía sau

- Ăn đấm này nhóc con!

Mạnh Hùng quát lạnh, quyền này so với khi trước còn muốn mạnh hơn

Vụt!

Nắm đấm tung ra, Vũ Lôi Phong thình lình xuất hiện sau lưng Mạnh Hùng lần nữa bị đánh thành hư vô, dĩ nhiên lại là tàn ảnh do tốc độ cực cao của hắn để lại

- Muộn rồi! Bát Trĩ Nữ!

Thanh âm nhàn nhạt của Vũ Lôi Phong vang lên bên tai Mạnh Hùng, một âm thanh như tử thần đòi mạng

Bang!

Trên hai tay đang bắt chéo của Vũ Lôi Phong trên đầu, ngọn lửa tím phát ra ánh sáng chói mắt, từ dưới chân Mạnh Hùng không biết từ khi nào đã tràn ngập U Minh Tử Hỏa, lúc này đột ngột bùng phát

- U Minh Tử Hỏa! Ngọn lửa đặc biệt mang sắc tím của riêng Đồ Phong Vân ta, trên thế gian này không kẻ nào được phép sở hữu! Bất kể là ai, bất kể tu vi gì! Chỉ cần dưới Thần Hồn Cảnh sẽ lập tức bị phong ấn toàn bộ hành động, dù có vận chuyển Nguyên Lực và Linh Hồn Lực thế nào đi nữa cũng không được, chỉ có thể bất động mà thôi!

Thanh âm Vũ Lôi Phong ầm ầm vang vọng khắp bốn phương, hắn sau đó liền động, Bát Trĩ Nữ xuất

Liên tục là tám trảo mạnh mẽ mang theo nồng đậm U Minh Tử Hỏa và huyết sắc lôi điện, Vũ Lôi Phong không ngừng cào cấu khắp nơi trên mặt, trên ngực và tay của Mạnh Hùng, máu tươi tuôn ra dữ dội

Kết thúc tám trảo, hai tay Vũ Lôi Phong kẹp chặt cổ Mạnh Hùng, kẻ này chỉ có thể trợn mắt oán độc nhìn trừng trừng Vũ Lôi Phong, Nguyên Lực toàn thân vận chuyển nhưng không cách nào di chuyển dù chỉ là một chút, hắn chỉ có thể toàn lực dùng Nguyên Lực và Linh Hồn Lực bảo vệ thân thể khỏi những đòn tấn công kia

Hai tay Vũ Lôi Phong siết chặt cổ Mạnh Hùng, Hai ngọn U Minh Tử Hỏa bùng phát dữ dội, tiếng nổ ầm ầm vang vọng kèm theo nhiệt độ vô cùng vô tận lan tràn ra xung quanh, thanh âm xì xèo của lôi điện oanh tạc hiển hiện

Vũ Lôi Phong cười lớn, hai tay ném mạnh Mạnh Hùng lên không trung, nhất thời giậm chân thật mạnh, một cột lửa tím khổng lồ từ dưới đất phóng thẳng lên không trung, bao trọn lấy thân thể của Mạnh Hùng

- A A A!

Mạnh Hùng kêu thảm một tiếng, chỉ thấy toàn thân hắn tràn ngập máu tươi, hơi thở hổn hển, các vết bỏng chằng chịt xung quanh làn da do lửa thiêu đốt

Chưa dừng lại ở đó, cột lửa vừa thu liễm, Vũ Lôi Phong lại giậm mạnh chân xuống đất, thêm một cột lửa khác từ dưới đất bắn lên, không cho Mạnh Hùng một chút thời khắc nào

Vì khi tránh được ảnh hưởng của U Minh Tử Hỏa, Mạnh Hùng sẽ có đề phòng, rất khó đánh trúng hắn lần nữa, Vũ Lôi Phong vẫn chưa muốn dùng toàn lực lúc này

Cột lửa thứ hai đánh thẳng vào người Mạnh Hùng từ dưới đất bay lên, Vũ Lôi Phong liên tục giậm chân

- Lửa Ngút Trời!

Thanh âm bá đạo vang vọng khắp thiên không, vô số cột lửa từ khắp nơi đội đất mà lao lên, mục tiêu là Mạnh Hùng đang cực kỳ thê thảm trên cao

Chưa đã ghiền, Vũ Lôi Phong lại giơ tay lên trời

- Bôn Lôi Kiếm Pháp. Lôi Động Cửu Thiên!

Trên không trung, mây đen điên cuồng tụ tập, từng tia chớp màu đỏ dần dần ngưng tụ

Đoàng Đoàng Đoàng!

Phừng Phừng Phừng!

Phía trên, hàng ngàn tia lôi điện không ngừng oanh kích thẳng vào đầu Mạnh Hùng, dưới chân, các cột lửa vô cùng vô tận lao thẳng lên, toàn bộ đều nhắm thẳng hướng Mạnh Hùng mà đánh tới

Trên không trung, Mạnh Hùng miệng đã đầy máu tươi, bộ dáng thê thảm đến cực điểm, nhưng hắn không thể làm gì khác ngoài kêu la và điều động lực lượng bảo vệ mình

- Thật đáng sợ! Đây là sức mạnh của tư chất SSR sao?

- Lôi và Hỏa phối hợp với nhau thật quá khủng khiếp rồi

Toàn trường lâm vào tĩnh lặng, hai loại thuộc tính liên tục đánh ra, chắc chắn kẻ này mang tư chất SSR, chỉ có người mang tư chất này mới có thể dùng hai loại Nguyên Lực mà thôi

Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ khóe miệng nở nụ cười tự hào, nam nhân của các nàng phải như vậy mới là hắn, dù có đi tới đâu, dù có thân phận nào thì hắn vẫn có thể tỏa sáng, hắn vẫn có thể trở thành người mà kẻ khác phải ngước mặt mà nhìn

Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ nhìn nhau khẽ thở dài, ba năm trước họ có thể đánh một trận với Vũ Lôi Phong, tuy có thua nhưng cũng làm hắn phải chật vật một chút. Giờ thì sao? Vũ Lôi Phong đột phá nhanh hơn họ quá nhiều, trong khi bản thân đang giậm chân tại chỗ ở cảnh giới Lục Tú thì người ta đã là Kết Hồn Cảnh cao cao tại thượng, giết người cùng cấp như giết gà, bán hành cho Hữu Hồn Cảnh như đang chơi đùa vậy

Từ thời khắc này, Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ triệt để nhận ra mình còn kém quá xa, mục tiêu đánh bại Vũ Lôi Phong chắc phải dẹp qua một bên

- Khoan! Khoan! Khoan!

Đặng Vũ chợt nhớ ra điều gì, ánh mắt hắn tràn ngập rung động, khó hiểu, khiếp sợ, mừng rỡ.

Vũ Lôi Vân thấy hắn như vậy quay sang hỏi

- Gì thế? Ngươi sao vậy?

Đặng Vũ hít sâu một hơi nói

- Ta nhớ không lầm thì ba năm trước, tiểu tử Lôi Phong dùng Hỏa, Băng và Phong thuộc tính mà? Sao giờ nó lại dùng được Lôi?

Hạ Mộng Phàm nhớ ra, hắn cũng một mặt khiếp sợ

- Không phải tư chất UR sẽ dùng được ba loại thuộc tính hay sao? Sao bây giờ nó lại dùng được cả Lôi?

Phong Tiểu Nhã bình tĩnh hơn hẳn, nàng chỉ vào Trần Lệ nói

- Nhìn Lệ Nhi đi, nàng mang tư chất SR đấy, chỉ có thể dùng một loại thuộc tính là Phong từ trước đến giờ, qua tay tiểu tử kia chưa tới một tháng đã dùng được Lôi, vì cái gì mà nó không thể dùng Lôi?

Đám người nghe thấy có lý, liền gật đầu

- Thực ra….chàng còn dùng được Mộc thuộc tính nữa…

Trần Lệ lần nữa nói

Lần này chẳng ai kinh ngạc nữa, họ chỉ gật gật đầu mà thôi, hôm nay bất ngờ vậy là đủ rồi, họ sẽ không còn có thể bất ngờ hơn nữa

Trở lại với Vũ Lôi Phong, hiện tại hắn đang đưa tay trước mặt, Linh Hồn Lực hội tụ thành một thanh đao dài một mét tên tay

Trên không trung, Mạnh Hùng đã chật vật đến cực điểm, toàn lực phóng xuất lực lượng phòng thủ trong đau đớn, toàn thân không ngừng bị các cột lửa và tia sấm đánh đến ngu người rồi

- Ê Ê! Tên kia! Đã nói không được dùng Nguyên Linh Khí mà? Sao ngươi dám dùng đao?

Tên đi đầu đám Hữu Hồn Cảnh bên Tử Đỉnh Sơn quát lớn, nhìn đại đao trong tay Vũ Lôi Phong với ánh mắt khiêng kị

- Ngươi có bị mù không? Đao này do Linh Hồn Lực của ta ngưng tụ thành

Vũ Lôi Phong giễu cợt nhìn tên kia, đao trong tay không ngừng phát ra Linh Hồn Lực ầm ầm cuồn cuộn

- Không thể nào…không thể có chuyện như vậy được?

- Kẻ này…kẻ này lĩnh ngộ Hữu Hình?

Đám đông bị đưa từ hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, Đồ Phong Vân trước mắt mới chỉ tu vi Kết Hồn Cảnh mà thôi, vậy mà hắn có thể ngưng tụ ra đại đao bằng Linh Hồn Lực, đây là khả năng chỉ có Hữu Hồn Cảnh mới có thể làm được a

Đặc trưng của Kết Hồn Cảnh là kết thành Hồn Anh, còn đặc trưng của Hữu Hồn Cảnh là Linh Hồn Lực Hữu Hình

Nhưng trên tay Vũ Lôi Phong là một thanh đao bằng Linh Hồn Lực hàng thật giá thật, khí tức linh hồn cuồn cuộn trên đó đã chứng minh tất cả

- Đao Hồn Đệ Nhất Kỹ! Đao Hồn Trảm!

Vũ Lôi Phong không thèm để ý đến tên đi đầu nữa, hắn mạnh mẽ chém ra một đao, Linh Hồn Lực cuồn cuộn phá không mà ra, một vệt cắt cực lớn lao thẳng về phía Mạnh Hùng đang chật vật trên không trung

Mạnh Hùng còn đang khổ sở vận lực chống lại lửa và lôi điện, không có thời gian phòng thủ linh hồn

Và một đạo đao ảnh công kích thẳng vào linh hồn đang bay tới, dùng xu thế chém đứt vạn vật mà thành

Nếu nhận phải đòn này trong tình huống không phòng ngự linh hồn, Mạnh Hùng chắc chắn sẽ bị chém nát hồn anh, hoàn toàn mất mạng

Nhưng đúng lúc này, dị biến phát sinh

Trong đội hình Tử Đỉnh Sơn, một lão giả mặc hoàng y đạp trên một tia lôi điện lao tới, một tay khẽ phất, Linh Hồn Lực cuồn cuộn lao ra chặn lấy một đao của Vũ Lôi Phong, tay còn lại nắm lấy Mạnh Hùng kéo ra ngoài

Bàn tay vụt một cái, Mạnh Hùng đã bay về trận địa Tử Đỉnh Sơn, được đám người Hoàng Lôi Tông đón lấy

- Dù gì cũng là người đồng tộc! Mạnh Hùng đã không cách nào đánh bại ngươi, vì sao phải triệt để kết liễu hắn?

Một thanh âm lạnh lùng uy nghiêm cất lên, lão giả này chân đạp lôi điện mà lơ lửng, ít nhất phải có tu vi Ý Hồn Cảnh

- Kẻ mạnh làm vua, đạo lý này ngươi vẫn chưa hiểu hay sao?

Vũ Lôi Phong không vì khí thể của lão giả này chấn nhiếp, ngược lại trực tiếp nhìn thẳng vào mắt hắn hờ hững nói

- Nhưng ngươi không nên quá tàn độc như vậy, sẽ ảnh hưởng đến tu vi và con đường về sau, Mạnh Hùng coi như thua, thế nào?

Vũ Lôi Phong nhếch môi cười lạnh

- Kẻ này bổn công tử đã muốn giết! Không ai cản được!

Nói xong, Vũ Lôi Phong búng tay một cái, lời ra khỏi miệng, vang vọng khắp không gian

- Lửa Xâu Xé!

Thanh âm vừa dứt, một tiếng thét thất thanh vang lên trong đội hình Tử Đỉnh Sơn

Đám người lập tức nhìn về phía bọn họ, chỉ thấy Mạnh Hùng toàn thân bốc cháy lửa tím, thê thảm đến cực điểm, mắt trợn tròn, miệng hét lên từng tiếng đau đớn

Rồi sâu trong thân thể hắn, ngọn lửa hung hãn bạo tạc mà ra, dường như lực lượng U Minh Tử Hỏa trong người hắn sau bao công kích đã tích lũy như quả bom nổ chậm

Đinh Đinh Đinh Đinh!

Từng tiếng xuyên thủng vang lên, Mạnh Hùng rốt cuộc gào to lên một tiếng đau đớn, ánh mắt trắng dã, toàn thân có vô số cây gai nhọn bằng tử sắc hỏa diễm đâm ngược ra, nhìn hắn bây giờ không khác gì một con nhím màu tím đang bị thiêu cháy

Số gai xuyên ra càng lúc càng nhiều, cho đến khi Mạnh Hùng hoàn toàn bị xé thành mảnh vụn, triệt để biến mất khỏi thế gian

- Ực!

- Hít!

Toàn trường lâm vào khủng hoảng tinh thần, tĩnh lặng đến cực điểm, cả đám hít sâu một ngụm lãnh khí

- Quá tàn độc, kẻ này thực sự quá độc ác!

- Tuyệt đối không được đụng vào kẻ này! Nếu không muốn bị chết thảm!

Đám người Kết Hồn Cảnh và Hữu Hồn Cảnh thầm hít sâu một hơi thầm cảm thấy may mắn, may mắn mình không có tiến lên trêu chọc Đồ Phong Vân này

- Ngươi xem lời lão phu nói là gió thổi ngang tai sao?

Lão giả mặc áo vàng đạp trên tia lôi điện sắc mặt nhất thời khó coi, lão đích thân đứng ra cầu tình, vậy mà tên này lại nhất định không chịu buông tha cho Mạnh Hùng

- Nơi bọn ta đang chiến đấu! Ngươi không biết chui từ đâu ra phá đám cuộc vui, còn lảm nhảm cái gì?

Vũ Lôi Phong âm trầm nói, thanh đao bằng Linh Hồn Lực chỉ về phía lão giả

- Ha Ha Ha! Đồ Phong Vân! Lão phu thừa nhận đã gặp qua không ít kẻ kiêu ngạo, nhưng chưa từng gặp qua kẻ nào kiêu ngạo như ngươi. Mạnh Hổ, Lý Xương, Lôi Chấn! Cả ba ngươi lên đi, đánh hắn thành tro cho lão tử

( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )

Hết chương 147…

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.