Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 116: Băng Phách Chiến Vũ Hoa



Quảng trường Phong Lôi Môn, tiếng hò hét huyên náo không ngừng vang lên

Trung tâm quảng trường, một thân ảnh đen đứng đó, nàng mang trên mình một bộ võ phục, lưng đeo một chiếc đai màu đen, gương mặt thanh tú như trích tiên, mái tóc đen dài xõa ngang hông càng làm tăng thêm sự thánh khiết thoát tục trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia

Hồ Điệp Y lẳng lặng đứng đó, ánh mắt hiện lên sự tự tin tuyệt đối

- Vòng thi cuối cùng! Kinh nghiệm chiến đấu. Võ sinh Hồ Điệp Y sẽ phải chiến đấu với hai Đấu Sĩ Nhất Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong và Nhị Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong. Với điều kiện là không dùng chút Nguyên Lực nào.

Vũ Lôi Phong tuyên bố, đám người gia nhập Phong Lôi Môn đã lâu thì hưng phấn nhìn, đám người mới gia nhập thì nghiêng đầu khó hiểu

Để một nữ nhân dùng sức của thân thể thuần túy đánh bại hai Đấu Sĩ lần lượt là Nhất Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong và Nhị Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong sao? Chẳng phải là no hành à?

- Trận đầu tiên! Võ Sinh Hồ Điệp Y đối đầu với Đấu Sĩ Nhất Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong. Hà Dược Đông!

Vũ Lôi Phong lớn tiếng tuyên bố, sau đó hắn khẽ búng mũi chân, thân thể liền với một phong thái tiêu sái mà bay lên đài quan sát

Hồ Điệp Y hít sâu một hơi, nàng chắp tay trước mặt, chân bắt đầu bước ra thế Chảo Mã Tấn

Nghi thức chào của Võ Cổ Truyền!

Thanh niên tên Hà Dược Đông cũng biết nàng đang chào mình, hắn cũng liền khom người cúi đầu. dù sao đây cũng là nữ nhân của tam thiếu gia nổi tiếng a

- Ngươi ra tay trước đi!

Hồ Điệp Y đứng yên tại chỗ, nàng nhìn Hà Dược Đông nói

Hà Dược Đông lo lắng, xét về tuổi tác, người trước mặt hơn hắn cả ba bốn tuổi chứ không ít, tu vi hẳn là hơn xa mình, nhưng đây lại là không dùng Nguyên Lực, hắn lại bị Vũ Lôi Phong yêu cầu phải dùng toàn lực

Thanh niên này liền dè chừng tiến lại chỗ Hồ Điệp Y, một cú đấm mang theo chút ít Nguyên Lực tung ra thăm dò

Hồ Điệp Y không chút loạn, nàng bình tĩnh giơ tay phải khẽ gạt một cái, cú đấm kia liền đấm vào không khí

- Đánh thật đi, nếu không Lôi Phong sẽ cắt thưởng của ngươi đấy!

Hồ Điệp Y mỉm cười nhìn Hà Dược Đông.

Hà Dược Đông cắn răng, hắn nói

- Vậy tiểu đệ xin đắc tội!

Nguyên Lực chấn động, ở cấp độ Nhất Tú còn chưa thể huy động Phong Nguyên Lực nên việc phóng xuất Nguyên Lực đối với Hà Dược Đông lúc này chỉ để cường hóa

Pặc!

Một đấm mạnh hơn rất nhiều tung thẳng vào vai Hồ Điệp Y, nhưng lại bị nàng bắt được

Hây A!

Bộp!

Mấy lần công kích đều bị hóa giải dễ dàng, Hà Dược Đông dần không còn kiềm chế Nguyên Lực nữa, tu vi Nhất Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong toàn bộ bộc phát. Một cú đá cực mạnh, mạnh nhất hắn có thể đánh ra nhắm thẳng hông Hồ Điệp Y tung tới

- Cầm Nã Thủ Pháp! Hầu Trảo!

Hồ Điệp Y ung dung giơ tay ra đỡ lấy một đá kia, cơ thể nàng chỉ hơi chút chấn động mà thôi, bàn chân của Hà Dược Đông đã bị Điệp Y nắm chặt đến mức không rút ra được.

Ngay lập tức, chân còn lại của Hà Dược Đông cũng bị Hồ Điệp Y gạt nhẹ, hắn liền ngã lăn ra đất

- Nhẹ nhàng vậy mà đã ngã rồi?

- Đậu xanh. Ảo thật đấy! Từ bé đến giờ ta chưa thấy cái gì ảo như vậy

Hà Dược Đông lồm cồm bò dậy, chỉ có hắn mới biết cái gạt chân nhẹ nhàng kia mạnh đến mức nào, chân kia của hắn thì bị giữ đến mức không cách nào rút ra

- Ta thua! Điệp Y thiếu phu nhân quá mạnh!

Hà Dược Đông vui vẻ nói, thua lần này đối với hắn quả thật chẳng chút ảnh hưởng nào, ngược lại lát nữa hắn sẽ được Vũ Lôi Phong thiếu gia khen thưởng a

Vũ Lôi Phong nhẹ nhàng đáp xuống quảng trường, hắn khẽ vỗ vai Hà Dược Đông một cái, sau đó đưa cho cậu ta một cái bình nhỏ xíu

- Đây gọi là Nguyên Linh Dịch Sơ Cấp! Đợi khi nào không có ai xung quanh, ngươi hãy dùng nó, nhớ là dùng xong phải tiến vào trạng thái tu luyện ngay!

Vũ Lôi Phong truyền âm với Hà Dược Đông, tên này vui mừng cúi đầu cảm tạ không ngừng

- Trận tiếp theo! Võ Sinh Hồ Điệp Y đấu với Đấu Sĩ Nhị Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong – Phạm Nhân!

Phạm Nhân nghe thấy tới lượt mình liền nhanh chóng bước lên đài, trong lòng thầm hồi hộp, tuy hắn là Đấu Sĩ Nhị Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong nhưng những lời đồn về Vũ Lôi Phong hắn vẫn thuộc làu. Mười sáu tuổi không chút tu vi đánh bại Tam Tú Nhất Trọng, khai sinh tư chất mới LP, vô địch Tứ Môn Tranh Tài.

- Tam thiếu phu nhân! Xin chỉ giáo!

Phạm Nhân cúi chào với Hồ Điệp Y, hắn không hiểu sao khi nhìn vào Hồ Điệp Y thì liền có cảm giác muốn bỏ cuộc, trên khuôn mặt kia toát ra phong thái tự tin tuyệt đối, đảm bảo không kẻ nào có thể đánh bại nàng

Hồ Điệp Y vẫn đứng yên tại chỗ, Phạm Nhân không còn cách nào đành phải tấn công trước, có kinh nghiệm từ sự quan sát của trận trước nên hắn không có thăm dò mà trực tiếp xuất ra hơn bảy thành thực lực của bản thân đánh đến Hồ Điệp Y

Nhưng không giống với trận trước, lần này Hồ Điệp Y động!

Thân thể lách đi một cách quỷ mị, Hồ Điệp Y nhẹ nhàng vòng ra sau lưng Phạm Nhân, một chặt nặng nề đánh thẳng vào lưng hắn

Phạm Nhân mất đà bị đánh ngã úp mặt xuống đất, hắn liền ngồi dậy ngay vì không có quá đau đớn

Lần nữa tung một cú đá đến chỗ Hồ Điệp Y, nhưng nàng lại không còn đứng chỗ đó nữa

Bốp!

Một đấm khẽ chạm vào đỉnh đầu của Phạm Nhân, hắn còn chưa kịp định thần thì đã thấy Hồ Điệp Y đứng cạnh mình

Vừa định nhảy ra xa, Phạm Nhân lại lần nữa bị Hồ Điệp Y gạt chân

Phạm Nhân vô cùng ủy khuất, hắn đánh thì không bao giờ trúng, chạy cũng không xong, đằng này Hồ Điệp Y lại không đánh mạnh mà cứ chạm rồi dừng

Rốt cuộc trải qua hơn mười chiêu, trong ánh mắt kinh ngạc và thán phục của khán giả, Hồ Điệp Y cuối cùng bắt đầu sử dụng lực đạo

Cảm nhận được từng cơn đau đớn, Phạm Nhân biết nàng đã không còn nhường hắn nữa

Nguyên Lực toàn bộ tuôn ra, mơ hồ có Phong Nguyên Lực hội tụ, Phạm Nhân điên cuồng thi triển các Đấu Kỹ, từ cận chiến đến công kích từ xa, nhưng Hồ Điệp Y cứ như một cái bóng, đánh mãi chẳng trúng được nàng

Ầm!

Rồi ngay lúc Phạm Nhân không ngờ nhất, một chặt cực mạnh của Hồ Điệp Y nện thẳng vào gáy mình, ánh mắt hắn hoa lên, sắp sửa ngất xỉu

- Vũ Hoa Kiếm Pháp! Hồ Điệp Hoa Vũ Cổ!

Hồ Điệp Y nhẹ nhàng đặt tay lên gáy của Phạm Nhân, hắn liền cảm thấy bản thân lâng lâng, các vết thương dần êm dịu trở lại

- Đa tạ! Ta nhận thua

Phạm Nhân liền dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hồ Điệp Y, hắn cúi đầu nhận thua

Vũ Lôi Phong nhẹ nhàng thả người xuống võ đài, hắn đưa cho tên này một bình ngọc rồi truyền âm giống hệt như Hà Dược Đông, sau đó hắn nắm tay Hồ Điệp Y giơ lên

- Chúc mừng! Võ sinh Hồ Điệp Y đã hoàn thành xuất sắc Đạo Đức, Lý Luận, Kinh Nghiệm và Kỹ Thuật, được tư cách cấp đai Lục!

Cả toàn trường vỗ tay, đối với mọi người đã từng chứng kiến lần thi lên đai của Linh Nhi và Lưu Thiên Kim lần trước thì thấy bình thường, nhưng những người khác thì hoàn toàn không có như vậy, đối với họ thì cuộc khảo nghiệm hôm nay vô cùng bùng nổ

- Khoan! Muội cũng muốn được đánh nhau1

Trên đài, Linh Nhi chợt nói, nàng liền chân sáo chạy xuống chỗ Vũ Lôi Phong

- Nếu muội thích thì cứ tự nhiên. Điệp Y! Nàng chắc cũng chưa thấy sảng khoái hai trận vừa nãy đâu nhỉ?

Vũ Lôi Phong mỉm cười nhìn Hồ Điệp Y, chỉ thấy ánh mắt nàng bùng phát chiến ý

- Được! Ta đấu với muội!

Hồ Điệp Y mỉm cười, Linh Nhi liền nhảy lên võ đài

Quảng trường bỗng chốc lại sôi trào, lần này thì toàn bộ người Phong Lôi Môn đều chăm chú quan sát, Vũ Lôi Vân và Vũ Lôi Đình không ngờ lại là người căng mắt ra nhìn nhất

- Chỉ dùng Võ thuật thôi nhé! Được không Điệp Y tỷ!

- Tùy muội, động thủ đi!

Linh Nhi và Lưu Thiên Kim nhìn nhau, ánh mắt lộ ý cười xen lẫn chiến ý

Vũ Lôi Phong hô lớn

- Trận so tài võ thuật tay đôi giữa võ sinh Hồ Điệp Y và Linh Nhi! Bắt đầu!

Sau tiếng bắt đầu, hai cô nàng không hẹn mà cùng nhau lao lên

Bang!

Hàng loạt quyền cước, từng liên kích, đòn nhử, phối hợp, cú lừa và móc lốp không ngừng được hai nữ nhân như hoa như ngọc tung ra liên tiếp không dứt.

- Siêu Cấp Trọng Pháo Quyền!

- Tứ Lượng Địch Nghìn Cân!

- Bạt Thăng Tấc Hậu! Song Long Nhập Thủy Phản Kích!

- Trảo Công! Hậu Mã Cước Hạ Thủ!

- Lưu Hoa Chuyển Nghịch Âm Dương! Luân Hồi Song Đao Trảm!

Nhìn hai thân ảnh một Lam một Lục không ngừng giao thủ, ánh mắt mọi người trong Phong Lôi Môn như muốn hoa lên, đòn thế của hai cũng kỳ diệu biến ảo như nước chảy mây trôi, công thủ đều đi đôi với nhau không chút sơ hở.

Nhưng do Hồ Điệp Y mới học, mức tạ mang trên người vẫn chưa khủng khiếp bằng Linh Nhi, nội công chưa thâm hậu bằng nàng nên bị Linh Nhi hành không ít, nàng chỉ có thể đánh trả vừa phân tích cách đánh của Linh Nhi

Linh Nhi đánh một lát cảm thấy vô cùng đã tay, đã quá lâu rồi nàng chưa có được đánh nhau thỏa thích như vậy

- Điệp Y tỷ! Xuất kiếm đi!

Linh Nhi nhảy ra phía sau, Băng Phách Kiếm sau lưng tự động bay ra khỏi vỏ, Linh Nhi chộp lấy Băng Phách Kiếm, khí tức hàn băng lập tức bao phủ toàn quảng trường

- Lạnh quá! Thì ra đây là thuộc tính thứ hai của Linh Nhi thiếu phu nhân sao?

- Nàng ta vốn là Đấu Sĩ tư chất SSR, có thể mang hai loại thuộc tính Nguyên Lực, thì ra Băng chính là thuộc tính thứ hai của thiếu phu nhân!

Toàn Phong Lôi Môn có không ít người không được chứng kiến Tứ Môn Tranh Tài năm đó, thấy Băng Phách Kiếm và Băng Nguyên Lực của Linh Nhi, họ đều trầm trồ

- Toàn đệ tử Phong Lôi Môn nghe rõ đây! Từ nay phải gọi bổn cô nương là Băng Phách Tiên Tử - Linh Nhi! Nghe chưa!

Linh Nhi giơ Băng Phách Kiếm lên trời, nàng làm điệu cười duyên nhìn toàn thể chúng đệ tử nói

- Tuân lệnh Băng Phách Tiên Tử!

Chúng đệ tử liền đồng thanh hô

Hồ Điệp Y mỉm cười nhìn Linh Nhi, Vũ Hoa Kiếm sau lưng cũng xuất vỏ, khí tức Sinh Mệnh dần dần lan tràn

- Là Mộc Nguyên Lực sao? Dường như có hơi quái dị

Vũ Lôi Vân và Vũ Lôi Đình nhìn nhau, sau đó lại chăm chú quan sát

Quanh người Hồ Điệp Y, từng nhánh cây cọng cỏ lặng lẽ mọc đầy đất, lúc này nhìn nàng như là nàng tiên giữa chốn núi rừng

- Các ngươi lại nhớ kỹ! Phải gọi tỷ ấy là Vũ Hoa Tiên Tử - Hồ Điệp Y! Rõ chưa?

Chúng đệ tử lại nhìn Linh Nhi cúi đầu vâng dạ

- Được rồi Linh Nhi! Chúng ra cùng nhau luyện kiếm!

Hồ Điệp Y yêu thương nhìn Linh Nhi, cô bé này tuy đã 16 tuổi, đã trải qua không ít sự đời, đã nhuốm máu trong tay nhưng nàng vẫn mang trong mình nét đẹp ngây ngô năng động mà hiếm nữ nhân nào dám phô bày ra

Linh Nhi nghiêm túc trở lại, nàng liền cùng Hồ Điệp Y đấu kiếm

Keng! Keng!

Âm thanh kiếm minh vang vọng không gian, hai cô nàng vừa dùng kiếm quyền trong Võ Cổ Truyền, vừa dùng kiếm pháp trong Băng Phách Kiếm Pháp và Tử Vân Kiếm Pháp, hai nàng liên tục lao vào nhau tung ra vô số đường kiếm sắc bén

- Băng Phách Kiếm Pháp! Kết Giới Đóng Băng!

Linh Nhi vung kiếm, từ trên người không ngừng bắn ra kình phong dữ dội mang theo cái lạnh thấu xương

- Huyết Băng Phách Lôi Liên! Băng Miễn!

Ấn ký sen đỏ trên trán Hồ Điệp Y phát sáng, nàng vẫn thản nhiên đứng trong Kết Giới Đóng Băng

- Mộc Tinh Thiên La Kiếm Quyết!

Hồ Điệp Y tiếp chiêu, hai kiếm ảnh phá không lao về phía Linh Nhi

- Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ! Tường Gió!

Linh Nhi không chút chần chừ mà dựng một bức tường gió, nàng liền quát

- Băng Phách Kiếm Pháp! Trụ Băng Bạo Loạn!

Sau lưng Linh Nhi, hàng chục cột băng nhọn hoắt bắn thẳng vào Hồ Điệp Y

- Hừ! Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ! Tường Gió!

Hồ Điệp Y cũng đồng thời dựng lên một bức tường màu lục, hai nàng đắc ý nhìn nhau

- Ủa? Sao Điệp Y lại xài được Phong Nguyên Lực? Nó vốn mang hệ Mộc mà?

Vân Thủy Tiên bỗng thắc mắc

Đám người Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Đình và chúng trưởng lão mới ngẫm lại, họ chợt há to miệng

- SSR. Lại là tư chất SSR!

- Hồ Điệp Y là Đấu Sĩ tư chất SSR!

Chúng nhân trong Phong Lôi Môn kinh ngạc, khiếp sợ không gì sánh được, Hồ Điệp Y không ngờ lại dùng được Mộc lẫn Phong Nguyên Lực

Cũng may là họ chưa biết. Hồ Điệp Y còn dùng được một thuộc tính của riêng Vũ Hoa Kiếm, Sinh Mệnh Nguyên Lực!

Trên sân, Hồ Điệp Y và Linh Nhi liên tục chém ra các cơn gió, sau đó lại lả lướt qua nhau

( Giống hai bà Yasuo đang solo thế nhờ :v )

Linh Nhi và Hồ Điệp Y không ngừng so chiêu, trên môi cả hai cùng hiện lên ý cười, một nụ cười thỏa mãn

- Băng Phách Kiếm Pháp! Hàn Băng Đột Kích Trận!

- Vũ Hoa Kiếm Pháp! Thiên Mộc Quấn Quanh!

Kiếm pháp vận chuyển, Dưới chân Hồ Điệp Y không ngừng có hàn băng đâm tới, nhưng do Linh Nhi đã điều chỉnh nên băng này tròn vo, đâm trúng chỉ hơi nhột nhột mà thôi

Hồ Điệp Y cũng vậy, phía Linh Nhi không ngừng có dây leo quấn quanh, nhưng chỉ là dây leo thường, nếu là người khác, dây leo này còn có gai độc

Dần dần, hai người chìm sâu vào trận đấu! Không quan tâm xung quanh mình đang có hàng vạn ánh mắt đang trợn tròn, bao nhiêu tu vi phóng xuất ra hết

- Nhập Hồn Cảnh! Cả hai đều là Nhập Hồn Cảnh! Là Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng!

Một trưởng lão bỗng thốt lên

- Cái gì gọi là Nhập Hồn Cảnh?

Một người thực lực yếu nghe trưởng lão nói vậy liền hỏi đồng bạn

- Ngươi nên đọc sách nhiều vào! Từ Thất Tú trở đi không có dùng tu vi Nguyên Lực để gọi nhau nữa, họ dùng Luyện Hồn Cảnh Giới để định vị cấp bậc của một Đấu Sĩ

- Cái gì gọi là Luyện Hồn Cảnh Giới?

Thanh niên này lại thắc mắc

- Ta lạy ngươi, mở quyển Ta Là Vua Giác Đấu chương 89 ra đọc lại đi!

Thanh niên ngồi gần nghe hai người này thảo luận, không nhịn được mà chen vào

- Ồ! Vậy để tối về ta đọc lại

( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )

Hết chương 116…

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.