Hoàng thượng bất chợt ngồi dậy, nghiêng người tới gần ta, ánh mắt bừng sáng: "Thực ra, trẫm luôn có một câu hỏi muốn hỏi ngươi."
Ta: "Đã từng yêu."
"Không phải chuyện đó. Trẫm muốn hỏi ngươi, Duyệt phi thích gì? Tại sao gần đây nàng luôn lạnh nhạt với trẫm?"
Ta lo lắng hỏi: "Bệ hạ, người thích Duyệt phi sao?"
Hoàng thượng gật đầu, ánh mắt đầy u sầu.
"Từ đêm giao thừa, nàng ấy mắng ta là hôn quân, tuy ta không phải hôn quân, nhưng trẫm đã yêu nàng ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng nàng ấy luôn lạnh nhạt, đặc biệt là từ khi cao lên gần đây."
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.
Cửa điện bất ngờ bị đẩy ra.
Người ấy cầm đèn lưu ly, nhẹ nhàng nâng lên, ánh mắt lạnh lùng, cử chỉ đúng mực.
Nàng ta mặc y bào trắng dài chạm đất, trâm ngọc búi tóc thấp, chút phấn hồng điểm nhẹ đôi má.