Tu sĩ nhân tộc rất thức thời, nhìn thấy Đông Hoàng Hoàng Thái Nhất không ai bảo ai đều lùi một bước. Bốn tên tù binh vu tộc cũng vậy, ngay lúc nhận ra nam chính đến cứu mình, chúng từ bỏ ngay việc hợp tác với Khổng Tuyên.
Nhìn thấy bản thân không còn đồng minh nữa, Khổng Tuyên bắt đầu lo lắng hơn.
"Nếu ta là ngươi, chắc sẽ tính xem nên nói thế nào để mình được toàn thây." - Đông Hoàng Thái Nhất đắc ý, khóe miệng hơi nhếch lên một chút.
"Giết được thì cứ g·iết! Ta không sợ ngươi." - Khổng Tuyên không chút nể nang bắt đầu mắng chửi hắn trước mặt bao nhiêu người là thiên đế vì yêu đương không thành tán nhân, diệt tộc. Còn cạn tình cạn nghĩa giam giữ chân linh của người thương.