Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên lên tiếng: "Nói cho ta biết, tại sao các ngươi lại gây rắc rối cho bọn ta? Ngươi có phải là sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô không? Những người khác của các ngươi ở đâu?"
Ba câu hỏi liên tục được đưa ra.
Nhưng câu trả lời han nhận được chỉ là ánh mắt lạnh lùng của người này.
Hắn ta không nói một chữ nào.
'Nói cho ta biết thì ta sẽ cho ngươi một cái chết nhẹ nhang." Dương Bách Xuyên trầm giọng nói.
Lúc này, Đông Phương Thiết Nhân bước tới và nói: "Xuyên Tử, đừng phí sức, sát thủ của Độc Cô gia đều là những kẻ biến thái, là những dã thú giết người vô tình, bất kỳ uy hiếp gì đều không có tác dụng đối với bọn họ, bất cứ thủ đoạn tra tấn nào đối với bọn họ cũng chỉ như gãi ngứa, cứ giết luôn là xong, không hỏi được gì đâu."
Dương Bách Xuyên nhếch miệng: "Ha ha, ta không tin hắn không sợ sưu hồn."
Lúc nói xong câu này, Dương Bách Xuyên quan sát ánh mắt của đối phương, nhưng chỉ thấy một sự khinh miệt lộ ra trong ánh mắt của tên sát thủ bạch ngân này.
Còn Đông Phương Thiết Nhân thì nói tiếp: "Huynh nghĩ quá rồi, là Tiên nhân, lại còn là sát thủ thì sao có thể không nghĩ đến chuyện suu hồn? Trong thần hồn của bọn họ chắc chắn đều có bí pháp cấm chế, nếu sưu hồn, không những chẳng thu được gì mà còn có thể gây hại cho chính huynh."
Dương Bách Xuyên thấy khi Đông Phương Thiết Nhân nói câu này, ánh mắt của tên sát thủ này chợt lóe lên, lập tức biết Đông Phương Thiết Nhân đã nói đúng rồi.
Nhưng mà, hắn vô duyên vô cớ bị người này tập kích đến mức phải thổ huyết hai lần, nếu bỏ qua dễ dàng vậy thì trong lòng hắn sự thật không thoải mái.
Chẳng lẽ thật sự không có cách nào sao?
Đôi mắt của Dương Bách Xuyên xoay chuyển, ngay sau đó, ánh mắt hắn sáng lên, hắn đột nhiên nghĩ ra một cách.
Do chính la truyen thua cua Phu Kinh Tien De ma han vừa học được - Sinh Tử Phù Kinh.
Tử Phù Kinh là một loại phù rất quỷ dị, nhưng hắn rất muốn thử mà đang lo không có đối tượng để thử nghiệm.
Cũng không biết sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô có chịu nổi Tử Phù Kinh của Phù Kinh Tiên Đế không.
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười rồi nhìn chằm chẳm sát thủ bạch ngân và nói: "Ta thật sự không tin tà, nhưng muốn thử xem."
"Huynh đừng phí công nữa~" Đông Phương Thiết Nhân lẩm bẩm.
Dương Bách Xuyên không thèm để ý đến lời lải nhải của Đông Phương Thiết Nhân, chỉ chăm chú nhìn sát thủ bạch ngân, nhưng thấy trong mắt đối phương lại xuất hiện sự khinh bỉ đầy giễu cợt.
Ngay sau đó, sát thủ bạch ngân nằm trên đất cười lạnh nói: "Tiểu tử, có thủ đoạn gì thì cứ dùng hết ra đi, nếu gia gia nhíu mày kêu một tiếng cầu xin tha thứ thì ta chính là tôn tử của ngươi, ha ha ha~"
Vừa dứt lời, hắn ta cười điên cuồng, dù đang trong trạng thái nửa sống nửa chết vẫn tỏ ra rất khinh thường Dương Bách Xuyên.
"Tốt, tiểu gia ta sẽ cho ngươi nếm thử thế nào là thủ đoạn của tiểu gia. Cái danh 'tôn tử này ngươi chắc chắn phải nhận." Dương mỗ mang theo lửa giận nói
Vừa dứt lời, hai tay Dương Bách Xuyên kết ấn, ý niệm Nguyên Thần bắt đầu khắc Phù Kinh.
Trong nháy mắt, một đạo Tử Phù hoàn thành.
"Đi~"
Chỉ một tiếng quát nhẹ, một đạo quầng sáng bay vào trong cơ thể sát thủ bạch ngân, lóe lên rồi biến mất.
Sau khi Tử Phù nhập vào cơ thể sát thủ bạch ngân, khóe miệng Dương Bách Xuyên lập tức nhếch lên.
Nhiều sự việc, hoặc có thể nói là các thủ đoạn thần thông, nếu không tự mình nghiệm chứng thì rất khó biết được hiệu quả thực sự ra sao.
Nhưng lúc này, hắn đã cảm nhận được rõ ràng tình trạng sau khi Tử Phù nhập vào cơ thể sát thủ bạch ngân.
Phù do chính hắn khắc bằng Nguyên Thần và pháp lực của hắn, đương nhiên có sự cộng hưởng.
Hơn nữa, hắn có thể cảm nhận rõ Tử Phù sau khi nhập vào cơ thể đối phương đang làm gì.
So dĩ han no nụ cuoi là vì luc nay han đã hiểu được hiệu quả và uy lực của Tử Phù.
Sức tấn công của Tử Phù là sự hủy diệt, bắt đầu phá hủy từ bên trong cơ thể, chia thành hai phần là thân thể và tiên hồn.
Dương Bách Xuyên chưa từng nếm thử nên cũng không biết mức độ hủy diệt, nhưng lúc này lại rõ ràng cảm nhận được Tử Phù của mình sau khi vào cơ thể của sát thủ bạch ngân thì đã chia làm hai hướng.
Một đường thẳng tiến vào thức hải nhập vào Tiên Hồn, một đường khác thì lan tỏa khắp cơ thể và Tiến vào Đạo Nguyên.
Đối phương hoàn toàn không có chút khả năng chống đỡ, hoặc có thể nói lực lượng của Tử Phù miễn dịch với mọi sự kháng cự.
Trước đó, tên sát thủ bạch ngân còn kiên cường, khinh miệt, bây giờ lại gào thét thảm thiết, vẻ mặt đầy kinh hoàng, vì hắn ta biết cơ thể mình đã mất kiểm soát, một luồng sức mạnh từ sâu trong linh hồn đang phá hủy hắn ta.
"A a a a ngươi dừng tay lại! Dừng lại đi! Ta ... ta nói, ta sẽ nói hết mọi thứ!"
Chưa đầy hai phút, tên sát thủ này đã nhận thua.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận rõ mọi chuyện xảy ra trong cơ thể đối phương, thậm chí hắn còn bị chính Tử Phù của mình làm cho kinh sợ.