Chính Dương Bách Xuyên cũng phải trợn mắt há mồm, hắn không ngờ khí tràng lại có uy lực lớn đến vậy.
Độ rộng của hẻm núi khoảng 4-50 mét, hai sườn là thảm thực vật tươi tốt, vô cùng rậm rạp. Nhưng chỉ nhoáng cái, thảm thực vật đã hóa thành tro tàn.
Toàn bộ hẻm núi vỡ ra mấy cái khe rộng mấy thước, một lớp lá cây hư thối thật dày cũng bị thổi bay, lộ ra nước ngầm ở dưới.
Nhưng sau một kích này thì toàn bộ số nước đó bị bốc hơi gần như không còn.
Quả cầu năng lượng còn bay ra xa hơn trăm mét.
Quá khủng bố.
Mất một lúc lâu mà Dương Bách Xuyên vẫn chưa phản ứng lại kịp.
Hắn không thể tin được song chưởng của mình lại phát ra uy lực lớn đến vậy.
Có được lực lượng này trong tay, còn sợ gì không đánh được kẻ địch?
Ngay cả Tiên Đế Tiên Tôn đến hắn cũng không sợ hãi.
Đông Phương Thiết Nhân nói hắn đi khiêu chiến Tiên Quân phong hào, nhưng hắn cũng chỉ nghĩ mà thôi, bây giờ hắn thật sự dám đi.
Đặt ra một mục tiêu cho mình, bắt đầu từ cảnh giới Tiên Quân, sau này mỗi một cảnh giới là hắn phải đi khiêu chiến một cao thủ phong hào.
Có được lực lượng này trong người, cho dù đi đẩm thủng trời hắn cũng dám
đi.
Pháp tắc khí tràng.
Dương Bách Xuyên cảm thấy mình nên đặt một cái tên cho lực lượng này của mình.
Đảo Quải Tinh Hải.
Tên này cực kỳ thích hợp với cảnh tượng khí tràng của hắn.
Lực lượng pháp tắc thì khí tràng là chủ yếu, pháp lực phụ trợ, ngưng tụ sức mạnh thiên địa.
Lực thiên địa nơi này không cần phải đi hấp thu luyện hóa, khí tràng vừa xuất hiện thì chúng sẽ tự động hội tụ lại. Khí tràng càng cường đại, lực ngưng tụ thiên địa càng mạnh.
"Xuyên Tử." Trong lúc Dương Bách Xuyên đang ngẩn ngươi suy nghĩ thì vang lên tiếng gọi lớn của Đông Phương Thiết Nhân.
Dương Bách Xuyên bừng tỉnh, quay đầu lại.
Hắn nhìn thấy ngọn lửa trong mắt Đông Phương Thiết Nhân, nhìn thấy ngôi sao nhỏ trong mắt Lạc Dương Tuyết Hương và Cảnh Xán.
"Huynh làm kiểu gì vậy? Ta cảm thấy huynh đi khiêu chiến đối đầu trực tiếp với Tiên Quân phong hào của gia tộc Độc Cô, Cửu Kiếm Tiên Quân được rồi đấy." Trong giọng nói của Đông Phương Thiết Nhân tràn đầy sự hâm mộ, nhưng không có ghen ghét, chủ yếu là thấy mừng thay Dương Bách Xuyên.