Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 5: Tower of Gray.



Chương 05: Tower of Gray.

"Tôi sẽ thiêu c·hết nó!! Magician Reddd!" Avdol vào tư thế chiến đấu, anh ta đã hoàn toàn sẵn sàng cho việc triệu hồi Stand của mình.

Một Stand hình người hiện ra sau lưng của Avdol, đó là một người đàn ông lực lưỡng để trần thân trên, Stand này có một cái đầu của loài chim với phần lông nhung màu đỏ chói, một ngọn lửa cháy hừng hực bao quanh cơ thể của Magician Red như một dải lụa mỏng.

"Đừng! Avdol! Nhiệt lượng tỏa ra từ Stand của anh có thể khiến cho những hành khách khác tỉnh dậy! Đó chính là điều mà đối thủ muốn! Hắn ta muốn tận dụng sự hỗn loạn của hành khách để lẩn trốn và đánh lén chúng ta!"

Kakyoin vội vàng ngăn Avdol lại không để cho anh ta sử dụng Stand.

Đúng lúc này thì có một hành khách tỉnh dậy bởi giọng nói của Kakyoin, đó là một ông lão lớn tuổi với mái đầu tóc trắng hói thành hình móng ngựa bao lấy xung quanh phần đỉnh đầu bóng loáng.

"Cái gì mà ồn thế. . .? Không biết có gì nữa. . .Thôi chắc đi vệ sinh chút vậy!" ông già vừa dụi mắt vừa phàn nàn đứng dậy.

"Này. . !Cẩn thận!" Kakyoin lên tiếng.

Tower of Gray đã bay tới bên cạnh ông già, nó lượn lờ một vòng ở trên đầu của ông ta nhưng lại không hề t·ấn c·ông.

Ông già vừa đứng dậy vừa đi về phía khoang trước, chẳng biết vô tình hay cố ý ông ta lại đi tới ngay bên cạnh dòng chữ bằng máu mà con bọ đã viết lên.

Vì trời quá tối nên ông ta đã chạm tay lên thân máy bay để dò đường đi tới phòng vệ sinh, thế nhưng lại chạm ngay phải v·ết m·áu.

"Hử. . .? Cái gì trơn trơn thế này?" ông già đưa tay tra trước mặt ngửi ngửi.

"M-ma. . máu. . .!!!Đ-đây. .là máu!!" ông già bị dọa cho giật nảy cả mình tới nỗi hàm răng giả cũng rơi ra ngoài, lão lùi lại phía sau.

Lão già ngày một lùi lại gần Kakyoin hơn.

Bất ngờ.

"Punch!!!"

Kakyoin triệu hồi ra cánh tay của Heirophant Green rồi đánh thẳng vào người của lão, nắm đấm thụi thẳng vào lưng của lão, đánh bật lão ta lăn một vòng về phía trước rồi nằm b·ất t·ỉnh.

"Rầm. . !"

"Kakyoin!!!!"

"Cậu đang làm cái gì vậy? Tại sao lại t·ấn c·ông một ông già vô tội?" cả ba người Avdol, Jotaro, Joseph đồng loạt hét lên.

Chỉ thấy Kakyoin đưa tay ở trước miệng ra hiệu im lặng, cậu ta nhìn về phía của lão già, Kakyoin thừa biết đòn đánh đó không đủ để kết liễu lão vì Stand của cậu không có sức p·há h·oại mạnh, cùng lắm chỉ khiến cho lão già b·ất t·ỉnh.

"Hắn ta chính là chủ nhân của Stand Tower of Gray!" Kakyoin lạnh nhạt nói.

"NaNi?" cả ba người Jotaro đều kinh ngạc trước câu trả lời của Kakyoin.

"L-làm. . làm sao mà cậu biết?" Avdol lên tiếng.

"Hừ. . .Tôi để ý từ khi lão thức vừa dậy, nó quá đúng lúc, chỉ ngay khi tôi vừa ngăn Avdol đừng đánh thức những hành khách. . .

Nhưng với nhiêu đó thì vẫn là chưa đủ để chứng minh, lão họm này còn cố tình chạm tay vào v·ết m·áu, Lão ta cố ý hét lên hòng đánh thức những hành khách đang nghỉ ngơi!" Kakyoin nhìn chằm chằm vào lão già đang b·ất t·ỉnh và nói.



"Cái Gì?"

"Hơn hết hướng mà lão ta đi đến là khoang điều khiển chứ không phải là phòng vệ sinh!!!"

"Không. . không thể nào! Đáng lẽ ta phải để ý hơn!" Joseph cất lên một tiếng kinh ngạc.

"Lão ta vẫn còn tỉnh đấy! Avdol với Stand của anh thì sẽ khiến cho máy bay nổ bất cứ lúc nào, Jotaro cũng vậy Bạch Kim Tinh của cậu chỉ cần đụng nhẹ thôi cũng sẽ khiến cho máy bay hỏng hóc! Chỉ có Stand của tôi mới lo được việc này!" Kayoin quay lưng về phía của ba người và nói.

"Hừ hừ hừ! Kakyoin Noriaki nhỉ! Ta đã nghe về ngươi từ ngài Dio! Mắt quan sát khá đấy! Ta cứ tưởng rằng mình ẩn giấu hoàn hảo rồi cơ chứ?

Đừng có cố gắng vô ích nữa! Dù cho Stand của ngươi có thầm lặng tới đâu đi nữa thì ngươi cũng chẳng thế nào mà bắt kịp được Stand Tower of Gray của ta đâu!" lão già đứng dậy và nói.

Ngay lúc lão vừa mới nói xong thì con bọ, Stand của lão đã t·ấn c·ông, nó lao nhanh tới trước mặt của Kakyoin.

"Ngươi nghĩ thế sao. . ? Emerald Splash!" Kakyoin vô cùng bình tĩnh ra lệnh cho Stand của mình t·ấn c·ông.

Heirophant Green hiện lên ngăn ở trước mặt của Kakyoin, hai bàn tay của nó đặt song song trước ngực hướng lòng bàn tay đối diện nhau.

Chỉ chớp mắt hàng chục những hòn ngọc lục bảo phóng ra hướng về chỗ của con bọ!

Thế nhưng với cái tốc độ đó thì chẳng nhằm nhò gì với con bọ cánh cứng, nó dễ dàng tránh thoát được cơn mưa lục bảo rồi bay thẳng tới gần hơn.

Kakyoin thấy thế thì lùi lại vài bước.

"Emerald Splash!"

Heirophant Green tiếp tục bắn ra những hòn ngọc lục bảo, Kakyoin phải khống chế sao cho những viên ngọc này biến mất ngay trước khi chúng bắn vào thân máy bay chính vì như vậy nên cậu ta đã bị phân tâm.

"hahahahahahaha! Ngươi nghĩ bắn đủ nhiều là có thể chặn được ta hay sao? Quá ngây thơ Kakyoin!"

Con bọ vừa bay vừa cười, từng hạt từng hạt lục bảo bị nó dễ dành né tránh, với con bọ việc này chẳng khác gì một bài tập khởi động nhẹ nhàng.

Tower of Gray bay thẳng đến, cái giác mút của nó phóng dài ra cắm thẳng vào miệng của Heirophant Green rồi kéo đứt được phần màng bảo vệ trước miệng của Stand.

"Phụt. . ặc ặc ặc!" Kakyoin lùi lại theo quán tính rồi phun ra một ngụm máu tươi, môi của cậu đã bị cắt một vết khá sâu.

"Kakyoin!!" ba người còn lại nhìn cậu lo lắng.

Kakyoin thở hồng hộc rồi ngã thẳng xuống sàn nhà.

"Rầm-rập!"

"Ahahaha! Tốc độ của ta chính là một đẳng cấp khác! Ngươi chậm chạp quá đó Kakyoin!" Lão họm cười lên khoái trí rồi điều khiển con bọ bay vòng vòng trước mặt của Kakyoin.

"Đòn t·ấn c·ông tiếp theo ta sẽ chọc thẳng vào lưỡi của ngươi và xé nó ra!!"

"Emerald Spalsh!" Kakyoin một lần nữa t·ấn c·ông.

"Ngươi vẫn chưa hiểu sao? Ha ha ha ha ha ha. . .!"

Con bọ di chuyển như là cá đang bơi ở trong nước, không trung chính là lãnh địa của nó, mỗi lần những viên ngọc lục bảo sắp bắn trúng thì nó đều tránh thoát được một cách suýt soa!



"Không tốt nó lại né được tiếp!"

"Một khi ta cắt được lưỡi của ngươi ra, ngươi sẽ phải điên cuồng trong đau đớn! Mày vừa mới trù ai ngu đấy hả thằng khốn! Bố mẹ mày không dậy mày phải tôn trọng người lớn tuổi hay sao? Tao sẽ trả cho mày cả phần của cú đấm vừa nãy nữa!"

Lão già cười lên một cách bện hoạn rồi lệnh cho con bọn phóng thẳng đến, nó chỉ còn cách mặt của Kakyoin có vài chục cm.

"Gì? Đùa đấy à? Có vẻ như ngươi đánh giá quá thấp khả năng của ta rồi đấy. . !" Kakyoin bình tĩnh nhìn cái giác mút đâm tới, cậu ta chỉ cười nhẹ.

"Xoẹt. . .xoẹt. . .xoẹt!" chỉ trong phút chốc hàng chục những sợi dây màu lục bảo nhọn đâm lên từ những chiếc ghế chúng bao vây tứ phía của con bọ.

Chớp mắt thêm một cái nữa những sợi dây có đầu nhọn như những mũi giáo xuyên thủng cơ thể của con bọ cánh cứng.

"Nani?!" con bọ hét lên một tiếng khàn, nó giãy dụa trong đau đớn.

Kakyoin từ từ đứng dậy cậu ta điều khiển mấy sợi dây kiến cho chúng mọc ra hàng tá những chiếc gai nhọn, mấy cái gai chen chúc nhau đâm nát bét nội tạng của con bọ, dòng máu màu tím lịm của nó bắn tung tóe khắp nơi.

"Ta đã để cho mấy cái xúc tu của Heirophant Green chui xuống dưới tấm thảm sàn! Ngươi vẫn không nhận ra sao? Ta đã sử dụng Emerald Spalsh như một cái lồng để nhốt ngươi lại! Đây là cái giá mà ngươi phải trả cho việc làm của mình!" Kakyoin chậm rãi giải thích.

Ngay khi con Stand bị phá hủy chủ nhân của nó cũng ngã gục xuống đất, lão già kêu lên đau đớn, cái lưỡi dài của lão cứ thè ra.

"AAAAAAAAA!"

Hình xăm của một con bọ cánh cứng được lão in lên trên mặt lưỡi bỗng chốc nổ tung, lão rên rỉ thêm một chút rồi nằm gục trên sàn.

"Một Stand ghê tởm, sẽ có một người dùng ghê tởm!" Kakyoin nhìn mọi việc đã kết thúc mới thở dài một hơi và nói.

Cuộc chiến vô cùng nhanh chóng chỉ diễn ra chưa tới 1 phút và hiển nhiên người chiến thắng là Kakyoin!

[ May mắn! Có lẽ lão ta vẫn chưa kịp để s·át h·ại những người điều khiển máy bay! Nếu mọi việc thuận lợi chúng ta có thể đến Ai Cập nhanh thôi!] Kakyoin nghĩ.

"Trên trán của hắn không hề có búi thịt nào của Dio!" Joseph kiểm tra và nói.

"Tower of Gray là một Stand tà ác thường hay s·át h·ại các du khách! Ngụy tạo cho hiện trường giống như một vụ t·ai n·ạn! Hắn ta có lẽ đã nhận được rất nhiều tiền từ việc đó! Tôi chắc chắn Dio đã điều khiển hắn bằng sự dễ dãi và lòng tham mù quáng của tên này!"

Avdol vừa nói anh vừa lấy ra một tấm vải trùm lên người của lão già, mặc dù là một kẻ xấu nhưng ít ra cũng đáng nhận được một c·ái c·hết an lành.

"lạch cạch cạch. . .!" một cái ly bằng giấy bỗng rơi xuống khỏi chỗ của một vị khách, chiếc cốc vẫn còn theo quán tính lăn nhè nhẹ về phía đầu máy bay.

Joseph ngạc nhiên nhìn cái cốc.

[Hử? Cái gì? Có gì đó không đúng lắm! Ta đã cảm thấy từ lúc kakyoin đang chiến đấu đến bây giờ rồi! Có vẻ máy bay hơi nghiêng!!] Joseph quay người về phía đầu máy bay.

"Nó đang nghiêng thật! K-không thể nào!" Joseph lao ngay tới buồng lái.

Ba người còn lại thấy ông nghiêm túc như vậy thì cũng vội vàng đuổi theo.

"Có chuyện gì vậy thưa quý khách! Phía trước là buồng Phi cơ! Chúng tôi không thể để quý khách vào trong được!" một tiếp viên hàng không ngăn Joseph lại.



"Ta biết rồi! Tránh ra!"

Thế nhưng ông ta không quan tâm, Joseph đẩy cô gái ra một bên rồi bước thẳng vào buồng phi cơ.

"T-thưa quý khách!" người tiếp viên còn lại thấy như vậy cũng ra ngăn cản.

"Step Step!"

Đúng lúc này thì Jotaro cũng bước đến, cả hai cô tiếp viên đều đồng loại nhìn về phía của cậu ta.

[Đ-đẹp trai quá!!!]

"Lùi ra!" Jotaro thô lỗ đẩy cả hai người ra phía sau rồi nhanh chóng bước vào trong.

Với sức mạnh của Jotaro dù chỉ là đẩy nhẹ nhưng cũng đủ làm cho cả hai cô gái yếu đuối mất đà mà ngã về phía sau.

"Ấy chà!" Kakyoin nhanh chóng đỡ được cả hai người.

"Xin lỗi! Cậu ấy không cố ý đâu! Đây là chuyện khẩn cấp!" Kakyoin nói.

Không biết hai cô tiếp viên có nghe rõ lời của Kakyoin hay không nhưng ánh mắt của họ cứ sáng như đèn pha nhìn chằm chằm lấy cậu.

Avdol ở phía sau thì há mồm chứng kiến tất cả tất cả.

Joseph đã bước vào được trong buồng phi cơ.

"Cái gì thế này??"

"Họ bị g·iết mất rồi!!!"

"Tất cả đều bị lột lưỡi ra! Tên khốn bọ cánh cứng đó, hắn ta đã g·iết hết phi công rồi sao?"

"Nó đang rơi! Thiết bị tự động lái cũng đã bị phá hủy rồi!" Joseph nhìn qua bảng điều khiển và nói.

Lúc này ở bên ngoài máy bay đang nghiêng và lao đầu xuống dưới.

"Ha ha ha . . .! Stand của ta Tower of Gray. . .ám chỉ t·ai n·ạn và sự kết thúc của cuộc hành trình. . .các ngươi sẽ không thể đến trước mặt của ngài Dio được đâu! Kể cả dù có sống sót thì các ngươi cũng cách Ai Cập tới 10.000 Km! Những kẻ đã thề trung thành với ngài Dio!

Sẽ đuổi theo các ngươi tới chân trời góc bể! Chúng sở hữu những Stand mạnh mẽ tới mức mà các ngươi không thể nào mà tưởng tượng nổi! Ngài Dio là chúa tể của Stand!"

Lão già lê lết cái cơ thể đầy máu ọp ẹp như zombie của mình tới buồng lái, hai đầu lưỡi bị nổ cho tách làm đôi cứ lệu nghệu ở trước miệng.

"Các ngươi sẽ không thể đến được Ai Cập đâu!" nói rồi lão phun máu ra khỏi cơ thể rồi ngã xuống không biết sống c·hết.

Hai người tiếp viên thấy vậy thì không dám hét lớn chỉ có thể ôm miệng.

"Đúng là dân chuyên nghiệp! May mà các người không hét! Đỡ mệt!" Joataro mở miệng nói.

"Giờ nghe đây! Lão già này sẽ hạ cánh khẩn cấp xuống mặt biển, đi thông báo với những hành khách khách chuẩn bị đeo thắt lưng an toàn và phao cứu hộ đi!" Jotaro lại nói.

"Hừm. . .thì ta có kinh nghiệm với máy bay, mà . . .Nhưng Jotaro. . .đây là lần thứ 3 của ta, đã nghe ai mà bị rơi máy bay tới 3 lần chưa hả?" ông Joseph nói.

"Không bao giờ. . .không bao giờ tôi lên máy bay với ông một lần nào nữa!" Jotaro lạnh lùng trả lời.

"Tôi biết ngay mà!!!!!" Kakyoin hét lớn.

Máy bay cứ như vậy rơi thẳng xuống dưới.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.