Sống Sót Ở Tận Thế Drillcoat

Chương 63: Rời đi



Cơn ớn lạnh dọc theo xương sống lạnh làm cậu khó chịu, cậu trước đây tưởng là mình đã không còn nhớ đến cảm giác đó nữa, nhưng hai ánh nhìn của hai con zombie này làm cậu một lần nữa chìm xuống, nó chỉ tạm thời mất đi, chân cậu cứng như đang bị chôn chặt.

“Những ai dưới lần bốn thì mau lùi lại tránh, chết là không ai đưa bọn mày chôn đâu!!”

Người đàn ông mặc áo mưa màu đen tiến tới phía trước, ngăn cản cho nhân số bị chết bớt đi khi đối đầu với hai zombie đợt năm, cánh tay trái ở dưới ống tay áo rách rưới lúc này đã biến về bình thường, vì gấp rút nên đã để mũ áo rớt ra, lộ ra khuôn mặt của người đàn ông trung niên điềm tĩnh.

Nghe thế, bọn đàn em cũng không cãi bướng gì, ngoan ngoãn nhao nhao lui lại vê phía sau.

Ầm!!

Một trong hai zombie cao lớn đằng kia cũng với âm thanh cát bụi nổ tung, trong thoáng chốc liền chạy tới bên người một tên đàn em chậm chạp, tay búa hình khối trụ cứng cáp đập trực tiếp vào phần trán chính diện.

Bộp!!

Đầu óc biến mất, đỏ trắng ngo ngoe bắn ra, thân hình không đầu văng trên đất té liêu xiêu.

“Chó đẻ!!”

Cường điên ở gần đó nhìn hình tượng thê thảm của thanh niên liền tức tối chạy đến, nhìn con zombie tiếp tục đưa búa tấn công, nếu anh ta không mau chặn lại thì tụi đàn em chết hết.

Thấy mục tiêu bất kì đến gần, zombie thân mình nổi đầy đường rạn rnứt phát sáng, từng đường năng lượng kẻ thành đường vẽ trên thân, như dòng chảy dung nham phát sáng, tay búa nặng nề đập tới.

Bang!!

Choáng váng mở mắt ra, đã thấy mình lơ lững trên không, nháy mắt hai lần liền thấy lưng ê ẩm, cơ thể nằm trên đất.

Lần năm đúng là khó giải quyết, đứng lên phụt miếng máu bầm từ trong miệng, Cường điên mày nhăn suy nghĩ.

Có lẽ chỉ có chị đại mới có khả năng, mặc dù chị đại chắc khoảng chừng hai mấy tuổi đầu nhưng anh ta không ngại ngùng luôn nghĩ mình ở vai vế thấp hơn.

Lúc này, zombie còn lại thể trạng không khác biệt so với Tay búa, nhìn thấy đám người bỏ chạy đi, đã đứng trước đón đầu, trên khuôn mặt người đàn ông da màu đen xuất hiện nụ cười ngốc nghếch.

Từng tia sáng màu xanh từ hình xăm trên cánh tay bắn ra ngay tức thì, hình thành ngay một cái lồng chim chụp xuống xung quanh đám người đâm vào đất, một động tác liền đem một cái lồng rộng lớn bắt nhốt lại đám người.

Đam người hoảng sợ hơn khi phát hiện cái lồng đang bắt đầu thu hẹp lại, cào trên đất từng vệt dài đều nhau, có người đụng phải tia sáng tay liền mất đi mấy ngón, giật mình lui lại la đau đớn.

Ríu!!!

Xẹn xẹt!!!

Tiếng chim hót thánh thót vang lên, một chùm sáng màu xanh trắng ngoằn ngoèo tia điện bắn mỗi con zombie một quả.

Ầm!!

Ầm!!

Vừa lúc đụng phải một quả, hai con zombei trên thân nổ tóe lửa, không hẹn mà cũng lúc đứng đực ra, cơ thể run rẩy không thể cử động trên diện rộng được, lồng chim mờ nhạt sau lại biến thành đốm nhỏ biến mất.

Đám đàn em thấy có cơ hội, mặt mũi nhạy bén nhìn tới, có người đi trước, sau lại càng có nhiều người đi theo, dùng kĩ năng của riêng mình tấn công cả hai zombie, dường như bọn họ rất quen thuộc chuyện này, giống như trước kia đã làm qua mấy lần vậy.

“Anh Huy, lúc này cứu mấy người kia ra đi, chúng ta sẽ thoát khỏi đây”

Nhân lúc hỗn loạn tất nhiên phải tìm cách làm loạn hơn, có trời mới biết sau khi xử xong hai ông Khai Vàng thì có làm gì bọn họ hay không, không để Trường Huy kịp phản ứng hành động.

Tân ở một bên cùng cô Kim, lúc này đúng lúc bước ra, lao lên đối diện người tiến tới tấn công zombie, cho một đấm lăn lộn.

Người kia tay hóa cứng còn chưa đụng phải zombie liền bị đánh bất ngờ không kịp phản ứng, vì Tân không giữ sức chút nào nên đấm rất có lực, anh ta gần như bị nằm rên la.

Đám người bị trói quỳ ở một bên thấy Trường Huy đánh gục một tên canh gác thì mừng rỡ, mau chóng chạy tới để cậu ta phá dây thừng trên cổ tay, cậu ta bắt lấy dây thừng quấn bảy vòng trên tay người nọ dùng sức xé, ngay lập tức từng cái bị mạnh mẽ bứt ra.

Những người bị trói này phần lớn là thăng cấp lần một với lần hai, không thể thoát ra đống dây thừng dày đặc này, có thanh niên lần ba thì cũng là bị đánh cho mềm xương nên không thể cởi trói được, với sức khỏe vựợt trội của người thăng cấp lần bốn thì Trường Huy có thể dùng tay không bứt hết đống dây thừng này.

Có người phát hiện liền chạy tới ngăn chặn, Tân ở gần đó từ phía sau đánh úp đến, vì anh ta chỉ có lần ba nên Tân phi một cái liền để anh ta nằm đất, tay ngập tràn vảy đỏ tươi dính ướt máu đỏ sậm.

Tân nhìn trên đất và xung quanh đám người, người thì chạy lum xum bang, đám đàn em lần ba lần bốn nhào đến hội đồng hai con zombie đang cố gắng di chuyển tay chân.

Đây đúng là cơ hội tốt!!

Cậu chạy tới ba mẹ con cô Kim, chị Nhi cậu thấy trong đám người trú ẩn ở trong rừng có vẻ cũng đang an toàn, cậu lập tức bế lấy ba người cô Kim, mấy đứa nhỏ lúc này run lẩy bẩy chỉ biết ôm chân mẹ, thấy cậu như thấy người hùng, liền ôm chặt lấy cổ cậu và bờ bai.

Tay cậu thì đang cầm lấy bờ mông tràn ngập xúc cảm mềm mại của cô Kim, gần như ba người đứng trơ ra để Tân bế chồng lên, với sức của Tân thì ôm nhẹ như bịch bóng, chỉ là cảm giác hơi không hề giảm bớt mềm mềm.

“Mấy đứa nhắm mắt lại, đứng la hét, đừng động đậy, nghe chưa”

Lời nói vừa dứt lời, thân hình đang từ từ chìm trong mờ ảo, lúc này, thân hình một người đàn ông trung niên xuất hiện, chính là người có cùng kĩ năng với cậu, ông ta trợn mắt lạnh nhìn cậu.

Kích hoạt kĩ năng “Mê mang”!!

Ông ta nhảy một cái liền chạy tới phía trước của cậu nhanh chóng, hai tay bị bận bịu lúc này, Tân không do dự dùng kĩ năng ít dùng nhất.

Người đàn ông đưa bàn tay cách Tân mười xăng ti mét liền khựng lại, ánh mắt lúc này ngờ ngợ không hiểu mình đang làm gì, rõ ràng là đã bị ngờ nghệch.

Nhiêu đây thời gian đực ra đủ để Tân biến mất hoàn toàn, năm giây sau, trong mắt của người đàn ông mới có lại một tia ý thức.

….

Vượt qua tầng tầng lớp lớp mảng xanh lá cây cối, cậu đáp xuống mặt đất cằn cỗi, xung quanh đây không có hơi nước nào, toàn là khô ran đất đá.

Tân đã hết dùng “Ẩn hình” trong lúc trên đường đi, cậu nhẹ nhàng đặt ba người xuống, mọi người ngậm ngùi ôm chặt lấy nhau.

Tân chủ động thoát ra im lặng nhìn ba người, hướng về cô Kim rồi nói.

“Ba người cứ đứng đây đợi con, con đi cứu chị xong rồi quay lại”

Hai đứa nhỏ biết cậu muốn đi liền ôm lấy cậu không rời, có cô Kim dỗ dành cậu mới bắt đầu quay lại được.




Lúc này quay lại với hỗn loạn, người bị Trường Huy cởi dây tất nhiên là đã chăm chăm tháo chạy, có vài người xui xẻo bị một trong bốn người lần năm gặp phải giết tại chỗ.

Người đàn ông mặc áo mưa màu đen bị đẩy lùi sau khi đốt khét da toàn thân hai con zombie, cánh tay đỡ đòn đánh đã bị gãy vặn vẹo, nhưng dù thế, hai con zombie đợt năm lúc này cũng không đứng được bao lâu.

Trên người cả hai lúc này bị vạch ra từng mảng vết thương, máu đen đặc nhớt chảy ra ướt chân, vết nứt đường sáng trên cơ thể cũng không còn sáng rực như lúc đầu nữa, chúng nó vừa thoát khỏi đòn đánh của chị đại mà thôi, vậy mà đã giết tận năm thằng cấp dưới của bọn họ, may mà bọn này chỉ là thăng cấp lần ba thôi, không quan trọng.

Nhìn về phía chị đại đang đứng ung dung ở phía sau, có vẻ chị đại lại như lần trước, sau khi đánh chạy con chuẩn zombie nọ, cả người chị đại gần như mệt mỏi, cô ta lập tức ra lệnh, bằng mọi giá phải tranh thủ thời gian cho cô ta vào những lúc như này.

Mặc dù không nói rõ ra, nhưng có vẻ đây là hiện tượng suy yếu sau khi dùng kĩ năng, cứ tưởng người mạnh như chị đại luôn luôn giành phần thắng, không ngờ cũng có lúc như thế này, mà nhìn chị ta có vẻ cũng sắp hồi phục lại rồi, gót chân mảnh khảnh đứng vững hơn lúc nãy.

“Dừng lại, con tôi, đưa con bác theo thôi!!”

“Cậu cho tôi theo với!”

“Làm ơn, đem tui theo với, làm ơn, cậu muốn tui làm gì cũng ô kê!!”

Lúc này có tiếng gào la của đám người trốn ở những gốc cây gần đó, là đám người trú ẩn của trại thanh niên, đám đàn em bị zombie đánh thục lui ra sau liền không tự giác ngoái đầu nhìn lại.

Chỉ thấy Tân đang ở trong đám người ẵm lấy một cô gái, da dẻ trắng nõn, chuẩn bị chạy đi, không hề sợ những con zombie đợt hai xung quanh, dễ dàng né tránh tay quào của bọn chúng, mọi người trơ mắt để bọn họ nahnh chóng biến mất trong không khí, mất dạng.

Chỉ phân tâm có mấy giây ngắn ngủi lại có thêm hai người bị zombie hai ông Khai Vàng biến thành giết chết tươi, không dám nhìn thêm nữa, đám người cần thận né tránh tấn công.

Bạch ở sau thấy tình cảnh này không muốn nói gì, cô cũng từng thấy Tân biến mất trước mặt mình lúc ở trường học, sau này cô gặp đám người chị đại mới biết, thứ đó có thể là kĩ năng của cậu ta, ước gì người mà cậu ta cứu cũng có cô, thở dài, mà chị đại đâu rồi!!?

Nhìn phía trước tự nhiên không thấy bóng dáng, người đứng trước mặt cô đã biến mất.





Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.