Hạ tổng nhíu mày ngược lại giãn ra chút, ông ta bảo Lộ Nam: "Tiểu Lộ, không cần áp lực, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên ta khởi đầu thuận lợi đã rất không tồi."
Ý tưởng của ông ấy rất dễ đoán: bại bởi Quốc tửu thì không sao, bại bởi Quốc tửu rất bình thường; lão Nhị thì lão Nhị đi, lão Nhị cũng rất tốt, Nguyên Xuyên ta chỉ cần không bị Lệnh Dương và Di tửu vượt lên là được.
"Mấy người chúng ta trước kia đều chưa từng tiếp xúc với Lâm lão tiên sinh, càng không thể phán đoán ông ấy liệu có ký hợp đồng và nếu ký thì với định mức thế nào. Tối nay em cứ dựa theo ý tưởng của mình mà đàm phán, anh và Hạ tổng sẽ hỗ trợ em." Trần Kiêu nhỏ giọng khuyến khích, trong mắt toàn là tín nhiệm.
Bởi vì anh ta biết, Nam Nam hiếm khi trịnh trọng như thế, thậm chí còn cố tình mang theo rượu 50 năm. Hiển nhiên cô hi vọng rất nhiều vào vị lão tiên sinh Hoa kiều này. Bất luận hôm kia đối mặt với thương nhân Nga Dennis hay hôm nay đối mặt với Lâm Gia Tường Hoa kiều Thái Lan, Trần Kiêu đều không muốn nhúng tay, bởi vì chỉ có làm vậy, Hạ tổng mới có thể nhận thức rõ hơn về năng lực của Nam Nam.
Hai đại boss đều nói vậy, Lộ Nam còn gì phải sợ?
Cô nở nụ cười, lộ ra má lúm đồng tiền: "Lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định nỗ lực hết sức bắt lấy khách hàng."
Còn Quốc tửu vượt 10 triệu đô, không có gì phải bất ngờ.
Tục ngữ nói:
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa (?)
Thuyền phá còn có 3000 cái đinh (??)
Hình như đều không đúng.
Phải nói rằng: Đại ca chung quy là Đại ca.
Nhiều năm như vậy, Quốc tửu luôn giữ vững danh tiếng đứng đầu ngành rượu trắng TQ không phải nói chơi.
Ba ngày đầu diễn ra Triển lãm tơ lụa, nhân viên Quốc tửu liên tục nhận được đơn hàng từ nước ngoài, giống Lộ Nam phán đoán, mặc dù mỗi đơn không lớn, nhưng góp gió thành bão, vượt xa 3 thằng em còn lại.
Trước đó, Lộ Nam luôn coi Di tửu là kình địch.
Nào ngờ, trong mắt Quốc tửu, Nguyên Xuyên mới là chú ngựa ô. Chính vì Nguyên Xuyên một hơi ký hợp đồng 5 triệu đô, cùng với hôm nay liên tục thành công ký hợp đồng số lượng nhỏ, Quốc tửu mới phải vắt hết óc tăng lên tổng lượng hợp đồng vượt qua 10 triệu đô. Như Cừu Siêu Quần có thể hỏi thăm được tin tức Quốc tửu ký hợp đồng, 3 xưởng rượu khác muốn hỏi thăm tin tức lẫn nhau cũng không khó. Đàm phán thành công, ký tên xong, người phụ trách Triển lãm tơ lụa của Quốc tửu thoáng thở phào nhẹ nhõm: chênh lệch lại lớn hơn, bây giờ Triển lãm tơ lụa đã kết thúc, Diễn đàn tơ lụa cũng sẽ bế mạc vào ngày mai, đa phần thương nhân nước ngoài đều chuẩn bị dọn dẹp về nước, Nguyên Xuyên không thể may mắn hơn nữa đi, sắp kết thúc, còn có thể ký một Nhà tiêu thụ nước ngoài 3 triệu đô trở lên đi?
Còn Lệnh Dương, làm oan gia nhiều năm với Nguyên Xuyên, không khoa trương thì, nếu nhân cách hóa hai xưởng rượu, Lệnh Dương giống đứa trẻ hư hay chen tới bên cạnh Nguyên Xuyên, so kích thước và khoảng cách... nhỉ? Lần này Lệnh Dương chiếm được vị trí tốt như vậy nhưng về mặt ký hợp đồng lại kém xa, chắc là trên dưới công ty đều rất mất mặt, bây giờ nhất định đang nghĩ cách bù lại. Lộ Nam đoán hai hôm ny Trần Diệp Thư nữ sĩ phỏng chừng sẽ có phần đau đầu, người Lệnh Dương nhất định sẽ quấn lấy bà ấy. Lộ Nam đoán đâu trúng đó lúc này không biết, Chủ tịch Lệnh Dương và Trần nữ sĩ cũng đang dùng chung bữa tối ở phòng riêng nào đó trong khách sạn Kells.
Còn Di tửu thì làm đâu chắc đó, ký thị trường hải ngoại đều phù hợp với phong cách sản phẩm mũi nhọn. Lộ Nam bội phục tinh thần và dũng khí sáng tạo của người cầm lái Di tửu, nhưng dù sao cùng nghề, có thiện cảm cao với văn hóa công ty họ, cũng không thể hạ thủ lưu tình. Thị trường hải ngoại lớn như vậy, cạnh tranh lành mạnh mới có thể phát triển rực rỡ.
4 xưởng rượu nỗ lực tiến lên, chưa tới bế mạc Diễn đàn tơ lụa, tuyệt đối chưa từ bỏ.
Lộ Nam thầm nhủ: Ban tổ chức, Bộ Thương mại quốc gia, không có nghĩa vụ phải bảo mật hợp đồng ký kết trong thời gian diễn ra Diễn đàn tơ lụa, mới là người thắng lớn nhất.
Cừu Siêu Quần vốn còn lo lắng cho Lộ Nam, dù sao đây là phát súng đầu tiên khi cô đảm nhiệm Tổng giám đốc ban Thị trường nước ngoài, nếu không khai hỏa thành công thì làm thế nào?
Nào ngờ cô ấy đã dự đoán tình hình này từ trước.
Lão Cừu thở phào nhẹ nhõm: ta không cần nói lời khuyến khích nữa, có người miệng rất khéo, "lấy công làm tư", nói còn dễ nghe hơn hát.
Cho nên anh ta chỉ nói: "Lộ tổng nếu cần, cứ bảo tôi uống!"
Vừa nói, vừa dựng ngón tay cái với Lộ Nam: "Cô có thể."
Thư ký Lưu đang kéo xe đẩy nhỏ với phục vụ, trong lòng cực kỳ chấn động: nhìn điệu bộ của Hạ tổng và Trần Kiêu, hôm nay nhân vật chính của bữa tiệc này lại là Lộ tổng ư?
So ra thì, trợ lý Địch cũng đang hỗ trợ cùng anh ta bình tĩnh hơn nhiều.
Thang máy tới tầng tương ứng, phục vụ dẫn đường cho 4 người Nguyên Xuyên. Rượu họ mang đến do thư ký Lưu và trợ lý Địch giao cho nhân viên phục vụ, một vị phục vụ khác đẩy xe đẩy tiến vào phòng riêng.
...
Khách sạn Kells là thương hiệu khách sạn xa hoa của nước ngoài, nhưng tiến vào TQ, vẫn căn cứ vào sở thích và phong tục bản địa để điều chỉnh thay đổi.
Chẳng hạn hôm nay, Lâm lão tiên sinh hẹn gặp người của Nguyên Xuyên trong phòng riêng tên rất kiểu Tàu, gọi là "Bán nhàn cư", lấy từ "trộm kiếp phù du nửa ngày nhàn".
Nhóm Lộ Nam đi qua hành lang lơ lửng mùi hương, còn nhìn thấy vài cái tên rất có ý vị, như là: Thanh Hoan các, Cẩm Hoa hiên...
Phục vụ gõ nhẹ ba cái vào phòng riêng, sau đó đẩy ra cửa gỗ dày nặng.
Trong phòng riêng tổng cộng có 4 người: Lâm lão tiên sinh, một vị thanh niên trông giống con lai giữa người châu Âu và Thái Lan, cùng với A Vĩ đã từng gặp mặt, kiệm lời mặt lạnh, một người vệ sĩ.
Nhìn thấy số người của đối phương, Hạ tổng thầm đáng mừng bản thân quyết định bảo Tiểu Lưu xuống tầng ăn buffet với nhóm Tiểu Địch.
Nguyên Xuyên cũng là 4 người, bọn họ tiến vào, Lâm lão tiên sinh cũng đứng dậy nghênh đón.
Lâm lão tiên sinh chỉ vào chàng thanh niên Thái Lan mà Lộ Nam chưa gặp: "Cậu ta tên Krit, là con trai của bạn tôi, lần này đi cùng tôi tới TQ, thuận tiện có thêm kiến thức."
Lộ Nam có ấn tượng với chàng thanh niên này, hôm đầu tiên Triển lãm tơ lụa, nhân viên Di tửu mượn phiên dịch tiếng Thái với cô, chính là để giao tiếp với Krit.
[Cho nên anh ta là "tiên phong" của Lâm lão tiên sinh sao.]
Lộ Nam nói vậy, Lâm lão tiên sinh càng tươi cười: "Có thể thấy Lộ tổng trong công việc vĩnh viễn tỉ mỉ như vậy, không những nhớ lão già như tôi, còn nhớ được người chỉ từng thấy một lần."
"Ngài quá khen, tôi chỉ nghĩ những người xuất hiện trong Triển lãm tơ lụa chưa biết chừng đều có khả năng trở thành đối tác hợp tác với công ty tôi, cho nên mới đặc biệt chú ý." Khách sáo trên thương trường mà thôi, nghe là được, Lộ Nam giới thiệu đôi bên: "Lâm tiên sinh, tôi giới thiệu cho ngài, vị này là Hạ tổng, người phụ trách công ty tiêu thụ rượu, vị này là Trần tổng..."
Liên tiếp mấy lời như hạnh ngộ hạnh ngộ. Khi đôi bên đều quen thuộc chút, Lộ Nam mới cười tủm tỉm bảo phục vụ đưa rượu họ mang tới đây: "Hôm qua đã nói, ngài mời cơm, chúng tôi mời rượu."
"Sao, ngoài rượu Hài Hòa còn có thứ khác? Đây là loại rượu cao cấp của công ty cô, gọi là... Tử khí đông lai?" Lâm lão tiên sinh hơi nhướn mày, đọc từng chữ trên bao bì rượu Xa hương 50 năm: "Tôi cho rằng rượu Nguyên Xuyên bán chạy nhất ở hải ngoại, là loại này." Ông ấy đưa tay chỉ vào rượu Hài Hòa thân bình đen như mực nạm vàng.
[Mặc dù Tử khí đông lai là rượu Xa hương, rượu Hài Hòa mới là rượu cao cấp, nhưng ta ngốc mới sửa lại lời khách hàng tiềm năng nhận xét.]
[Dù sao chỉ có nội bộ công ty mới hết sức nghiêm cẩn phân hạng 2 loại rượu cao cấp, rượu Xa Hương... mà thôi. Trong mắt người ngoài, dù sao đều là rượu Nguyên Xuyên, khác nhau chính là đắt và đắt hơn mà thôi.]
[Lời nói của Lâm lão tiên sinh chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ ông ấy cố ý hỏi thăm tình hình tiêu thụ rượu của công ty ta ở nước ngoài.]
[Quá tốt! Nếu ông ấy không muốn biết chút gì, chuyện kinh doanh này mới không thể đàm phán tiếp.]
Lộ Nam từ tốn giải thích những lời cô vừa nói với Hạ tổng: "...Vì vậy, tôi phỏng đoán ngài càng thích uống rượu trắng tương hương hơn."
Lâm lão tiên sinh bật cười: "Lộ tổng nói không sai, tôi quả thật ưu ái mùi vị Bạch sứ của Quốc tửu. Chỉ có điều, hôm nay cô mang tới 2 loại, tôi nghe nói, phải nếm từ nhạt tới đậm, ý tốt của cô, e rằng phải để lại cuối cùng. Thật đáng tiếc."
Lộ Nam tỏ ra "ngài thật hiểu công việc", nhẹ nhàng khen ngợi Lâm lão tiên sinh một chút, tiếp tục: "Hôm nay chúng tôi mang 2 loại rượu, về lý lẽ, nên để ngài nếm thử loại kết hợp tương hương và nồng hương này. Nhưng tôi suy đi tính lại, ngài là người thích uống tương rượu, vốn sẽ cảm thấy rượu trắng mùi hương khác có vẻ nhạt nhẽo. Nếu hôm nay uống rượu Hài Hòa trước, ngài không tận hứng, còn sẽ cảm thấy mùi, màu, vị đều không bằng cái sau, chi bằng chúng ta trực tiếp mở luôn bình Tử khí đông lai này đi."
Lộ Nam nói xong, quay sang nhìn Hạ tổng và Trần Kiêu, bọn họ đều tán đồng - quả nhiên giống như nói trong thang máy, tối nay hoàn toàn giao lại sân nhà cho cô, để cô phát huy.
Thế là Lộ Nam càng yên tâm tiếp tục: "Còn rượu Hài Hòa, bất luận là trươc kia ký hợp đồng ở nước Mỹ, HK, Úc, Singapore, hay là không lâu trước đây ký khách hàng mới người Nga, công ty tôi đều đề nghị khách hàng có thể uống thẳng, uống với đá, hoặc làm cốt rượu cocktail. Nhưng đáng tiếc, theo tôi biết, có lẽ vì thói quen uống rượu, cách thứ ba hiếm có người thử. Nhưng thị trường Thái Lan khác với những thị trường mà công ty tôi từng ký, Thái Lan có nhiều trái cây nhiệt đới, du lịch phát triển, các thành phố lớn ban đêm phồn hoa nhất là ở quán bar, kết hợp các yếu tố, lượng tiêu thụ cocktail phải nói là nhất kỵ tuyệt trần. Cho nên cá nhân tôi kiến nghị rằng: rượu Hài Hòa nếu muốn mở ra lượng tiêu thụ ở thị trường Thái Lan, nhập gia tùy tục là một biện pháp rất tốt, nên dùng làm cốt rượu cocktail, xuất hiện trong các quán bar lớn ở Thái Lan. Đây cũng là một trong những phương án đẩy mạnh tiêu thụ mà tôi cho ngài xem trong tablet hôm qua."
Lâm Gia Tường gật đầu, lúc đó chính là phần này hấp dẫn ông ấy tiếp tục xem, còn quyết định cho Nguyên Xuyên một cơ hội, nhưng: "Lộ tổng, mặc dù ppt và bản phương án của cô đều rất hấp dẫn, nhưng một loại cocktail rốt cuộc uống có ổn không, không phải nói suông là được."
[Đi theo ý nghĩ của ta rồi còn gì?]
Lộ Nam mỉm cười dự tính trước: "Cho nên, tôi mới nói chúng ta cứ uống Tử khí đông lai luôn, còn rượu Hài Hòa chúng ta mang tới - tôi dự định lát sau nói chuyện với giám đốc khách sạn Kells, mượn quán bar khách sạn, bảo nhân viên pha chế pha ra một ly mới mẻ, tặng cho khách khứa trong quán bar. Tới lúc đó ngài nghe một chút hơn 10, 100 vị khách đánh giá ngay tại chỗ, chẳng phải càng thuận tiện đánh giá? Đương nhiên, tới lúc đó, Krit tiên sinh cũng có thể đưa ra ý kiến tham khảo."
Nửa câu sau cô nói vô cùng tự tin, A Vĩ phiên dịch lời Lộ Nam nói cho Krit nghe.
Krit nghe xong, gật gù, tò mò đánh giá Lộ Nam vài lần.
Lâm lão tiên sinh có vẻ không tán đồng: "Lộ tổng ý nghĩ viển vông quá, khách sạn Kells sao lại đồng ý thỉnh cầu vô lý này."
Lộ Nam quay đầu cười, nụ cười toát vẻ tự tin hiểu biết: "Khách sạn đương nhiên sẽ không đồng ý với yêu cầu của khách thông thường, nhưng Lâm tiên sinh là một trong số cổ đông của khách sạn, tôi nghĩ châm chước một chút, vẫn được. Chúng tôi mang tới rượu đều là những bình hoàn toàn mới chưa mở, phẩm chất và an toàn ngài cứ yên tâm."
Lâm Gia Tường khựng lại chừng 5s (Cừu Siêu Quần dự thính lo âu: vị lão Hoa kiều này đừng không vui đấy nhé), sau đó ông ta cười ha ha: "Lộ tổng, cô đã tìm hiểu hết chi tiết của tôi rồi hả."
[Đương nhiên.]
[Biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng.]
[Lâm Gia Tường, Hoa kiều giàu số một ở Thái Lan, chen chân vào nhà hàng, quán bar, cá độ..., không những là một trong số những cổ đông của chuỗi quán rượu Kells quốc tế, còn có cổ phần/quyền sở hữu hơn 100 quán bar ở các thành phố lớn Thái Lan, còn là một trong những người thành lập sòng bạc Vân Đình siêu lớn ở Malaysia.]
Lộ Nam vẫn ung dung thản nhiên: "Tôi coi như ngài đã đồng ý. Như vậy chúng ta trước vừa nhấm rượu ngon vừa trò chuyện đi. Không sợ Lâm tiên sinh chê cười, tôi bình thường cũng hiếm khi có cơ hội uống rượu 30 năm trở lên của công ty chúng tôi, hôm nay cũng nhờ có ngài. Bánh ít đi, bánh quy lại, tôi cho ngài xem một trò chơi nhỏ, thế nào? Phải rồi, vị tiên sinh kia không uống rượu, phải không?" Lộ Nam hỏi vệ sĩ.
A Vĩ trả lời khẳng định, cô vẫy tay với nhân viên phục vụ: "Để bình rượu này cho tôi mở, phiền anh lấy cho tôi 7 chén rượu nhỏ, sau đó hạ thấp nhạc xuống thấp nhất, cảm ơn."
Phục vụ gật đầu, mau chóng đưa tới đồ khách cần.
Lộ Nam đặt 7 chén rượu thành một hàng, đặt cách cô khoảng một đoạn, sau đó cầm bình Tử khí đông lai lên.
Cô đã rất lâu không biểu diễn mở bình hoa lệ cho người khác xem, nhưng điệu bộ hoàn toàn không mới lạ.
Bình Xa hương tửu này trọng lượng 1 lít, gấp đôi trọng lượng so với những bình thông thường, cộng thêm trọng lượng bình sứ - tuyệt đối là hơn 3kg.
Trần Kiêu hơi lo lắng, cái này có phải hơi nặng với Nam Nam không.
Nhưng rồi nghĩ tới lực đạo mà Nam Nam đánh ra ở phòng gym trước kia, anh ta lại cúi đầu lén cười: e rằng ta lo hão.
Sự thật chứng minh Lộ Nam kiên trì tới phòng gym, tiêu tiền xứng đáng.
Tay trái của cô vững vàng nâng đế bình, tay phải vẫn lưu loát như vậy.
Bình sứ Tử khí đông lai có màu tím đậm, Lộ Nam làn da trắng như tuyết, trên tay khéo léo liên tục, ngón tay nhỏ dài như đang khiêu vũ, khiến mọi người ngồi đây, ngoài Trần Kiêu, đều ngẩn ngơ.
Đó là vẻ đẹp tự nhiên mây trôi nước chảy.
Không những thế, Lộ Nam hôm nay còn có chiêu mới: ngón tay bôi sơn móng tay hồng phấn gõ nhẹ vào thân bình, tiếng vang lanh lảnh, hết sức thú vị.